Bản lĩnh ngông thần
Chương 664 : Thực Lực Của Minh Trưởng
Phong Bạo hùng hổ dọa người như thế, hơn nữa trôi nổi giữa không trung, toàn bộ toà nhà đều là cuồng phong vũ động, thực lực cực kỳ chấn động.
Viêm Lăng bước ra một bước, nhìn Phong Bạo nói.
"Phong Bạo! Tay của anh duỗi quá dài, xem ra lần trước tôi đánh anh vẫn hơi nhẹ!”
Nghe nói như thế, ý lạnh trong mắt Phong Bạo tản ra bốn phía, chuyện lần trước, quá mất mặt, anh ta ghét nhất chính là việc người khác nhắc đến việc thua trong tay Viêm Lăng, dù sao thời gian anh ta trở thành dị năng cấp chín đã rất lâu, mà Viêm Lăng mới chỉ gia nhập sau, lại dễ dàng vượt qua anh ta.
"Viêm Lăng, gần đây dị năng của tôi đã tăng lên, ai thắng ai thua, đừng quá mức kiêu ngạo như vậy!”
Bành!
Gần như lời nói vừa dứt, Sở Vĩnh Du đưa tay đánh một chưởng ra ngoài.
Một giây sau đã thấy cơ thể Phong Bạo ngay lập tức bay ngược ra ngoài, trực tiếp đập vào một bức tường phía bên kia.
Càng đáng sợ hơn chính là, thân thể trực tiếp khảm lên trên bức tường kia.
"Đi thôi, thời gian của tôi không phải ai cũng có thể trì hoãn, anh ta không bị thương!”
Nói xong, Sở Vĩnh Du liền đi thẳng về phía trước, Viêm Lăng vội vàng đuổi theo, nếu như không phải trước đó Sở Vĩnh Du phô bày một chút, có lẽ anh ta đã vô cùng kinh ngạc, một chưởng này, Phong Bạo, người có dị năng cấp chín nổi tiếng từ rất lâu, đến một chút năng lực để chống cự cũng không có, trực tiếp thua trận.
Sau khi bọn họ trời đi, Phong Bạo, người đang bị khảm trong vách tường đang vô cùng kinh hãi, sự kinh hãi đó vẫn chưa hề lắng lại.
Không phải vì bị một chưởng này đánh bay, mà là vì khi bị một chưởng này đánh vào người, anh ta rõ ràng cảm thấy sức mạnh kinh khủng đến mức khiến cho người ta hít thở không thông, nhưng hết lần này đến lần khác, thân thể của anh ta bây giờ lại không hề nhận chút thương tổn nào, điều này cũng quá mức đáng sợ đi!
Người Nước R, đều...!Đều đáng sợ như vậy sao?
Trong một căn phòng lớn nào đó trên tầng hai mươi, trong đó là một chiếc bàn tròn điêu khắc bằng đá cẩm thạch, bốn phía đều là ghế đá, mang theo chút ý cổ điển.
Phong Bạo hùng hổ dọa người như thế, hơn nữa trôi nổi giữa không trung, toàn bộ toà nhà đều là cuồng phong vũ động, thực lực cực kỳ chấn động.
Viêm Lăng bước ra một bước, nhìn Phong Bạo nói.
"Phong Bạo! Tay của anh duỗi quá dài, xem ra lần trước tôi đánh anh vẫn hơi nhẹ!”
Nghe nói như thế, ý lạnh trong mắt Phong Bạo tản ra bốn phía, chuyện lần trước, quá mất mặt, anh ta ghét nhất chính là việc người khác nhắc đến việc thua trong tay Viêm Lăng, dù sao thời gian anh ta trở thành dị năng cấp chín đã rất lâu, mà Viêm Lăng mới chỉ gia nhập sau, lại dễ dàng vượt qua anh ta.
"Viêm Lăng, gần đây dị năng của tôi đã tăng lên, ai thắng ai thua, đừng quá mức kiêu ngạo như vậy!”
Bành!
Gần như lời nói vừa dứt, Sở Vĩnh Du đưa tay đánh một chưởng ra ngoài.
Một giây sau đã thấy cơ thể Phong Bạo ngay lập tức bay ngược ra ngoài, trực tiếp đập vào một bức tường phía bên kia.
Càng đáng sợ hơn chính là, thân thể trực tiếp khảm lên trên bức tường kia.
"Đi thôi, thời gian của tôi không phải ai cũng có thể trì hoãn, anh ta không bị thương!”
Nói xong, Sở Vĩnh Du liền đi thẳng về phía trước, Viêm Lăng vội vàng đuổi theo, nếu như không phải trước đó Sở Vĩnh Du phô bày một chút, có lẽ anh ta đã vô cùng kinh ngạc, một chưởng này, Phong Bạo, người có dị năng cấp chín nổi tiếng từ rất lâu, đến một chút năng lực để chống cự cũng không có, trực tiếp thua trận.
Sau khi bọn họ trời đi, Phong Bạo, người đang bị khảm trong vách tường đang vô cùng kinh hãi, sự kinh hãi đó vẫn chưa hề lắng lại.
Không phải vì bị một chưởng này đánh bay, mà là vì khi bị một chưởng này đánh vào người, anh ta rõ ràng cảm thấy sức mạnh kinh khủng đến mức khiến cho người ta hít thở không thông, nhưng hết lần này đến lần khác, thân thể của anh ta bây giờ lại không hề nhận chút thương tổn nào, điều này cũng quá mức đáng sợ đi!
Người Nước R, đều...!Đều đáng sợ như vậy sao?
Trong một căn phòng lớn nào đó trên tầng hai mươi, trong đó là một chiếc bàn tròn điêu khắc bằng đá cẩm thạch, bốn phía đều là ghế đá, mang theo chút ý cổ điển.
Sở Vĩnh Du thu lại nụ cười, chân thành nói.
"Bọn họ không được, không có nghĩa là tôi không được."
Lúc này, minh trưởng chậm rãi đứng lên, tay phải làm động tác mời.
Ngay khi Sở Vĩnh Du đi qua, giọng nói của ông ta lần nữa truyền đến.
"Jonas tôi sở dĩ có thể trở thành Minh trưởng của liên minh dị năng, ngoại trừ việc bản thân là người giàu có nhất trên thế giới, còn có thêm hai dị năng nữa.”
Dứt lời, minh trưởng Jonas đột nhiên xuất hiện ở cách Phồn Hoa không xa, khiến cho đôi mi thanh tú của Phồn Hoa nhăn lại, cô ta chắc chắn, vừa rồi tuyệt đối không phải chạy tới.
Vì cho dù là cao thủ Hoá Long Cảnh, tốc độ có nhanh cũng không thể nào có thể khiến cô ta một cửu bộ Võ Vương chân chính đến ngay cả một chút bóng ảnh cũng không bắt được.
"Một loại dị năng, chính là chuyển động chớp nhoáng!”
Ngắn ngủi không đến mười từ, hình bóng của Jonas không ngừng biến hóa, giọng nói giống như phát ra từ bốn phương tám hướng.
Viêm Lăng chắc chắn đã biết, vậy nên vẻ mặt cũng không thay đổi quá nhiều, nhưng Ngô Siêu rõ ràng là lần đầu tiên nhìn thấy, lập tức kinh động như gặp người trời, vậy mà thật sự có dịch chuyển tức thời, trời ạ, cái này rõ ràng đã đứng ở thế bất bại, làm thế nào có thể chơi lại?
"Một cái khác, chính là thần lực, hai loại dị năng cộng lại, không có ai là đối thủ của tôi, cái gọi là cao thủ Võ Vương của Nước Rcác người tôi đã từng gặp, dù tôi đánh không lại, nhưng cũng đừng hòng đụng được vào một góc áo của tôi!”
Chữ cuối cùng phun ra, thân thể Jonas lần nữa thoáng hiện cách trước mặt Sở Vĩnh Du một bước.
"Anh muốn thu phục liên minh dị năng? Có thể, để người minh chủ là tôi đây vui lòng phục tùng trước rồi nói!”
Nhìn Jonas đang không ngừng thể hiện năng lực của mình, vẻ mặt của Sở Vĩnh Du không thay đổi chút nào, anh nói.
"Được, ông muốn thế nào?”
Ánh mắt Jonas loé lên, trầm giọng nói.
"Đi theo tôi."
Cả đám xuống lầu dưới, ra đến bên ngoài, có một khoảng đất trống với diện tích bằng hai sân thể dục bình thường hiện ra.
"Đây là nơi mà nhân viên của chúng tôi rèn luyện dị năng trong liên minh dị năng!”
Giờ phút này, đêm hôm khuya khoắt, nhưng lại có rất nhiều người trong liên minh dị năng đứng thẳng, có những dị năng cấp chín như Phong Bạo cũng nằm trong số đó.
Một chưởng đánh phục Phong Bạo, cộng thêm chuyện trước đó Sở Vĩnh Du ở thành phố và liên minh dị năng, bây giờ hầu như người dị năng cấp chín đều biết, bọn họ không phải đối thủ của Sở Vĩnh Du.
Bây giờ minh trưởng đột nhiên thông báo, đương nhiên muốn tụ tập lại để xem xét.
"Các vị thành viên trong liên minh thân mến, vị này là Sở Vĩnh Du, cường giả đến từ nước R, anh ta muốn đem liên minh dị năng của chúng ta sáp nhập vào thế lực của anh ta!”
Theo lời minh trưởng vừa nói ra, vẻ mặt của những người dị năng cấp chín cũng không hề thay đổi, nhưng những người phía dưới hoàn toàn chưa bao giờ nghe thấy Sở Vĩnh Du lại nhao nhao cười to.
"Ha ha! Có nhầm không, còn có người nói khoác không biết ngượng như thế sao?”
"Thu phục liên minh dị năng của chúng ta? Thật đúng dũng cảm nha."
"Chỉ dựa vào một mình anh ta? Thật sự buồn cười, một người dị năng trong chúng ta đã có thể giải quyết anh ta!”
Hai tay nhấc lên, tất cả âm thanh biến mất, minh trưởng lại nói lần nữa.
"Thực lực của Sở Vĩnh Du, người có dị năng cấp chín không phải là đối thủ của anh ta, điều này không thể nghi ngờ, vậy nên bản Minh trưởng sẽ tự mình xuất chiến, nếu như anh ta có thể để ta tâm phục khẩu phục, ta giao liên minh dị năng cho anh ta thì thế nào hả?”.
Truyện khác cùng thể loại
174 chương
15 chương
56 chương
69 chương
40 chương
104 chương