Bán hôn bất hôn
Chương 6 : Vợ trước, đương nhiệm (2)
Rõ ràng cuối tuần thì cần phải ngủ một giấc cho đến khi tự nhiên tỉnh lại, nhưng thể nào Lục Gia cũng phải làm cho cô 8 rưỡi đến khách sạn quốc tế.
7 rưỡi sáng, Lục Lê rời khỏi giường. Cô vừa ngáp vừa mặc quần áo, tùy tiện ăn chút gì đó. Sau khi đánh tiếng chào hỏi Trình Hoài, cô chỉnh trang qua loa rồi ra cửa.
Cơn gió nhỏ buổi sáng dịu nhẹ hiu hiu thổi qua, lướt qua trên mặt rất dễ chịu. Lục Lê mở chiếc xe thể thao Lamborghini bản số lượng giới hạn mới toanh rất phong cách ra, lái đi trên phố.
Lại nói, mấy ngày nữa là sinh nhật Lục Lê, cho nên vài ngày trước Trình Hoài đã vung ra một khoản lớn, giúp cô đổi xe coi như là quà chúc mừng sinh nhật sớm.
Gió nhẹ thổi, nghe nhạc nhẹ, lại liếc nhìn nắng sớm ấm áp, Lục Lê xinh đẹp cười vui vẻ. Cái gọi là cuộc sống hạnh phúc, không phải chính là hài lòng với cuộc sống, không lo ăn mặc, được chồng cưng chiều, người thân bình an sao? Thỏa mãn khi nghĩ đến, cô nhẹ nhàng vuốt mái tóc bị gió thổi rối lên.
Trên đường quốc lộ rộng lớn bằng phẳng có dừng một chiếc xe thể thao màu đỏ ở phía trước. Nhìn bên cạnh xe trên quốc lộ, Lục Lê khẽ nhíu mày, lại thấy Tề Lâm từ trên xe đi ra, bộ dạng giống như đang rất sốt ruột, vội vàng gẩy điện thoại, mày cau chặt lại.
Nói thế nào thì Tề Lâm cũng là khách hàng chính của mình, Lục Lê đỗ xe phía trước xe cô ta rồi bước xuống, từ từ đi đến cạnh cô ta: “Làm sao vậy? Có cần giúp đỡ không?”
Nhìn thấy Lục Lê, Tề Lâm như gặp được cây cứu mạng, vội vàng gật đầu: “Lục Lê, xe của tôi gặp trục trặc. Tôi đã gọi điện cho công ty bên kia, sẽ có người tới lấy xe. Bây giờ cô có thể đưa tôi đến quảng trường thời đại FM không? Hôm nay tôi phải chụp hình quảng cáo ở đó.”
Lại nói, xe Tề Lâm đã dừng ở chỗ này 10 phút, có n xe taxi đi qua nhưng mà toàn bộ đều kín hết chỗ ngồi. Vụ ra ngoài không xin phép lần trước đã bị trách mắng, lần này nếu như lại muộn nữa, Tề Lâm chỉ sợ sẽ hoàn toàn chọc gận Văn Bác Hoa…
“Được, vừa lúc tôi cũng phải đi thời đại FM.” Lục Lê cười cười: “Vậy cùng nhau đi thôi.”
Tề Lâm cảm kích gật đầu, liếc mắt nhìn xe thể thao bản giới hạn số lượng của Lục Lê, có chút ngạc nhiên: “Xe này rất đẹp rất phong cách nha.” Cô ta kinh ngạc nhìn xe thể thao vài lần, giọng điệu hơi mất tự nhiên: “Chồng cô thật là thương cô.’
Lục Lê chỉ cười không nói, chẳng qua chỉ mở cửa xe, làm động tác mời.
“Xe thể thao bản giới hạn số lượng này không phải có tiền là có thể mua được đâu.” Tề Lâm vỗ vỗ xe, còn rất nghiêm túc nhìn về phía Lục Lê: “Tôi có thể lái thử không? Nhìn thấy nghiện quá.”
Lục Lê gật đầu mỉm cười: “Đương nhiên có thể.”
Cảm giác điều khiển xe này quả thật không tồi. Tề Lâm phóng nhanh trên đường quốc lộ, trong lòng rất phức tạp…
Trình Hoài quả thật rất cưng chiều cô ta. Chẳng qua chỉ là một sinh nhật đã mua xe thể thao, mà còn là bản giới hạn số lượng. Xe này trên thế giới chỉ có 20 chiếc, giá bán lại cao tới 1500 vạn…
Mà cô là vợ trước, thế nhưng Trình Hoài lại chưa từng tặng cái gì.
Trong lòng đột nhiên dâng lên một cơn tức, Tề Lâm nắm chặt tay lái, giẫm lên chân ga một cái, tốc độ bỗng chốc lên tới 120 số.
“Sao lại đi nhanh vậy?” Đối với tốc độ này, Lục Lê hiển nhiên có chút hoảng hốt: “Xe ở đây tương đối nhiều, sẽ có nguy hiểm đấy.”
“Yên tâm, xe thể thao không phải là để chạy theo tốc độ và kích thích sao?” Tề Lâm không xem trọng cười cười: “Kĩ thuật lái xe của tôi rất tốt.”
Lập tức vượt lên một chiếc lại một chiếc xe. Không biết là cảm giác thành tựu hay là để trút ra cơn tức, Tề Lâm đột nhiên cảm thấy tràn đầy khí thế, không khỏi tăng nhanh tốc đô…
Vì là một con chim hoàng yến bị giam cầm, bình thường không có bạn bè, cho nên Giản Đồng chủ yếu đều ở trên giường ngủ mê mệt. Thỉnh thoảng những lúc tâm tình tốt cô có thể sẽ đi tản bộ trong hoa viên, vì thế mà cuộc sống vẫn luôn rất nhàm chán.
Thường ngày hầu như đều gần giữa trưa cô mới tỉnh lại, hôm nay sáng sớm đã bị Thiệu Kì Tuyên kêu tỉnh, suy nghĩ khó tránh khỏi mê man. Lúc này Thiệu Kì Tuyên lái xe, cô thì yên ổn ngủ trên ghế phụ cạnh người lái.
“Mẹ nó, lại vượt qua! Muốn chết à!” Thiệu Kì Tuyên đột nhiên đập vào tay lái, tức tối mắng một câu, sau đó tăng tốc phóng tới.
Giản Đồng bị câu chửi bới của ông ta làm cho bừng tỉnh, liếc ông ta một cái, cảm thấy bỗng chốc xe lao vùn vụt, cô lại im lặng nhắm mắt lại.
Ở trước mặt ông ta, từ lâu cô đã biết tự điều chỉnh, dù cho có nảy sinh bất cứ điều gì cô đều có thể bình tĩnh hờ hững như thường.
“Theo đưa tin, trên đường phía đông FM đã xảy ra va chạm giữa hai chiếc xe sang trọng. Một chiếc BMW màu trắng và một chiếc Lamborghini bản giới hạn số lượng va chạm nhau, trường hợp đặc biệt nghiêm trọng…”
Nhìn hiện trường tai nạn trên TV, xe thể thao Lamborghini kéo dài giữa đường, bánh trước bên trái bị đánh bay đến hơn 100 thước.
Cách Lamborghini khoảng 100 thước là BMW màu trắng, cả xe đã bị cháy sạch hoàn toàn…
Ivan cắn hạt dưa, hai bắp đùi thon dài nhẵn bóng duỗi trên sàn nhà xem tin tức. Thấy tin tức trực tiếp về hiện trường tai nạn, cô không khỏi ưỡn thẳng người, bởi vì chiếc xe thể thao Lamborghini trong tin tức kia hình như mới được Trình boss đặt mua, nói là muốn làm quà sinh nhật tặng cho Lục Lê…
Khi điện thoại của Ivan gọi tới, Trình Hoài còn đang nghiêm túc giám sát Lục Mĩ Viên làm bài.
Chỉ thấy Lục Mĩ Viên nâng cằm ngồi bên cạnh Trình Hoài, cắn bút trong tay, chớp mắt nhìn anh: “Ba ba, giáo viên giao bài tập cho bọn con viết một bài văn, nhưng bây giờ con còn chưa hoàn thành.”
“Hử? Đề bài viết văn là gì?”
“Ba mẹ của em.” Lục Mĩ Viên nói xong đột nhiện dẩu miệng nước mắt nổi lên: “Ba mẹ con đã ly hôn từ lâu, sau khi họ ly hôn đã không cần con. Đã lâu lắm rồi con chưa gặp họ, thế thì con viết thế nào được?”
Khi cô bé vừa mới sinh ra, Lục Gia và Thiệu Kì Tuyên liền ở riêng. Sau khi họ ở riếng, cô bé đi theo Lục Gia, nhưng lúc đó Lục Gia bộn bề công việc…nên lại tìm bảo mẫu chăm sóc cô bé.
Đến năm bé bốn tuổi, Thiệu Kì Tuyên và Lục Gia ly hôn. Sau đó bé bị để lại ở thành phố R…
Trình Hoài giúp bé lau nước mắt, cạo cạo cái mũi nhỏ của bé: “Không phải con còn có dì nhỏ và dượng nhỏ bên cạnh sao?”
An ủi Mĩ Viên xong, Trình Hoài nhận điện thoại. Nghe Ivan nói tới tai nạn xe cộ, anh vội vàng mở TV.
“Tai nạn lần này mặc dù va chạm vô cùng dữ dội, nhưng hai bên bị thương cũng không nghiêm trọng. Tuy xe BMW bốc cháy, nhưng may mắn người bên trong chiếc xe bốc cháy đã lập tức chạy ra, chưa bị thương do bỏng.” Hình ảnh chiếu đến hai chiếc xe bị hỏng, phóng viên tiếp tục đưa tin: “Từ người chứng kiến cho biết, hai xe đều từ Tây sang phía Đông FM chạy tới, xe BMW trắng muốn vượt qua, không ngờ lại xảy ra va chạm với Lamborghini… Cảnh sát khắc phục tai nạn nắm được, phát hiện dấu tích của vụ tai nạn cho thấy hai xe đều có dấu hiệu lái quá tốc độ, quan sát chủ quan, dẫn đến xảy ra tai nạn ô tô. Nhưng nguyên nhân cụ thể của tai nạn cần được điều tra thêm mới có thể đưa ra nhận định…”
Nhìn chiếc Lamborghini đích xác quen thuộc trên TV, trong nháy mắt sắc mặt Trình Hoài trở nên trắng bệch.
Mặc dù tin tức nói may mà hai bên bị thương không nghiêm trọng, nhưng trái tim anh bỗng chốc vẫn cảm thấy run rẩy.
Anh vội vàng gọi điện cho Lục Lê. Vừa nghe được đối phương nhận cuộc gọi, Trình Hoài đã vội vã mở miệng: “Bây giờ em đang ở bệnh viện nào? Bị thương có nghiêm trọng không?”
“Em không phải Lục Lê, em là Tề Lâm.” Tề Lâm dừng một chút, nghe thấy Trình Hoài lo lắng ở đầu dây bên kia, nắm di động trong tay mà có chút run rẩy: “Hiện tại Lục Lê đang chụp CT kiểm tra. Khi mới đưa tới não cô ấy có chút chấn động nhẹ, cho nên bây giờ còn đang quan sát.”
Nghe thấy giọng Tề Lâm, Trình Hoài chỉ cảm thấy cơn tức nổi lên. Anh rất muốn chất vấn Tề Lâm sao lại cùng một chỗ với Lục Lê, lại còn xảy ra tai nạn xe cộ, nhưng mà việc cấp bách anh quan tâm lúc này là tình trạng thương tổn của Lục Lê, cho nên anh yên lặng, lạnh lùng mở miệng: “Bây giờ hai người đang ở bệnh viện nào?”
Sau khi Tề Lâm nói tên bệnh viện, anh dặn dò người giúp việc trong nhà chăm sóc Mĩ Viên thật tốt, sau đó vội vàng ra cửa.
“Tề viện trưởng, bà xã tôi Lục Lê gặp tai nạn xe cộ, hiện tại đang ở bệnh viện của ông. Phiền ông mời bác sĩ ưu tú có chuyên môn nhất tới xem xét.” Trình Hoài lái xe, vội vã gọi cho Tề viện trưởng của bệnh viện.
Tề viện trưởng thấy điện thoại gọi đến hiện tên Trình Hoài, thật cẩn thận tiếp máy, nhiệt tình gật đầu: “Trình tiên sinh yên tâm, hiện tại tôi lập tức cử bác sĩ tốt nhất tới khám cho Trình phu nhân.”
Lại nói, là nhà tư bản giàu có có tiếng nói của thành phố R, Trình Hoài thường xuyên làm chút việc công ích, cung cấp cho bệnh viện thiết bị chữa bệnh,.. cho nên trong bệnh viện, Trình Hoài được đối đãi tuyệt đối là một vip cao cấp.
Gọi điện đến bệnh viện xong, anh lại tiếp tục gọi cho người xử lí sự cố, dẹp yên sự việc…
Khi Trình Hoài tới bệnh viện, mấy người mặc blu trắng đang vây xung quanh Lục Lê. Anh liếc nhìn bên trong một cái, thấy Tề Lâm đã ở đó.
Thấy Trình Hoài bước vào, Tề viện trưởng cuống quýt đi ra phía trước: “Trình tiên sinh, Trình phu nhân không có trở ngại gì.”
“Ừm, cảm ơn.” Trình Hoài lễ độ cới Tề viện trưởng, gật đầu với bác sĩ phụ trách: “Làm phiền mọi người. Công việc mọi người bận rộn không phiền nữa.”
Từ trước đến nay anh luôn hiểu được đầu tư ra ngoài sẽ thu được hồi báo. Như ở bệnh viện, anh đầu tư chẳng qua là để sau này thuận tiện khám bệnh. Nhưng anh cũng biết, từng giây từng phút lúc nào cũng có người cần bác sĩ, cho nên anh cũng không ích kỉ lãng phí thời gian của họ.
Chờ đám người rời đi, trong phòng bệnh vắng vẻ chỉ còn lại ba người họ.
Nhìn Tề Lâm một cái, Trình Hoài lạnh lùng nói: “Tề tiểu thư, xin cô tự nhiên.”
Tề Lâm xấu hổ gật đầu đi ra ngoài.
“Tề tiểu thư, cô đi thong thả.” Lục Lê lễ độ lên tiếng, nhìn Tề Lâm dần biến mất ngoài cửa, cô có chút hoảng hốt nhìn thoáng qua Trình Hoài.
Trình Hoài ngồi xuống giường bệnh, khuôn mặt vốn đang ôn hòa lúc này lại lạnh như băng khiến cho người ta sợ hãi: “Nói đi, tại sao lại xảy ra tai nạn xe cộ.”
“Tốc độ xe có chút nhanh, cho nên, không nghĩ tới…”
“Em lái?”
“Ừ…” Lục Lê chột dạ gật đầu. Cô cũng biết vì sao mình phải nói dối, chẳng qua từ đáy lòng cô thấy nên vậy, nói như vậy có vẻ ổn hơn. Cô cúi đầu nhớ tới Lamborghini bản giới hạn số lượng bị hỏng, trong lòng Lục Lê trào lên tiếc nuối: “A Hoài, xin lỗi. Xe thể thao kia bị hỏng rồi.”
“Mạng nhỏ của em không có việc gì là tốt rồi.” Trình Hoài đưa tay nâng cằm cô lên, sau đó sáp đến hôn lên môi cô. Nụ hôn của anh rất nhẵn mịn rất dịu dàng. Hôn năm phút đồng hồ, Trình Hoài buông cô ra, sau đó cạo cạo cái mũi nhỏ của cô: “Hỏng cũng tốt, xét thấy lịch sử đi xe đen tối của em, sau này không bao giờ… cho phép em lái xe nữa. Từ giờ mọi ca làm, đều có xe đưa xe đón.”
Tề Lâm ra cửa phòng bệnh, hoảng hốt một hồi. Cô cảm nhận được rõ ràng sự bực mình và chán ghét của Trình Hoài đối với cô.
Cũng thế, đến năm năm này, có lúc nào Trình Hoài không ghét bỏ cô đâu.
Cô cười lạnh lùng, thất hồn lạc phách đi ra hành lang bệnh viện.
Đang đi tới, Tề Lâm đột nhiên giật mình.
Bởi vì cô thấy Giản Đồng mặc áo váy, toàn thân đều màu trắng phóng khoáng giống như một nàng tiên, chầm chậm đi tới chỗ cô…
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
6 chương
46 chương
50 chương
479 chương
19 chương
11 chương
6 chương