Bán cho tôi một trái tim bằng nước
Chương 30 : Giải thoát
RẦM!
Cánh cửa của căn phòng bị đạp cho gẫy. Theo phản xạ tự nhiên nên Nhật Dạ bị giật mình và con dao trên tay cô ta đã xượt một nhát trên má phải của Yuy. Máu túa ra nhưng bản thân nó không hề hay biết cũng như không hề cảm thấy đau đớn.
Thì ra cánh cửa đó bị chính một kẻ mà nó không mấy ưa đạp, là Kevin, hắn đi cùng Ryan và Vick. Cả ba đang loay hoay đánh dẹp những tên vệ sĩ vướng chân. Dù gắn mác vệ sĩ nhưng thực ra chúng chỉ được cái cao to chứ còn võ thì chẳng có bao nhiêu. Bởi vậy, ba chàng trai kia không những cao to mà còn có võ đầy mình chẳng mấy chốc đã hạ gục hết đám vệ sĩ vô dụng.
Yuy mừng rỡ nhìn Ryan, ánh mắt của anh và nó vô cùng dịu dàng ấm áp, khiến cho không khí bớt đi sự căng thẳng.
Ryan và Vick chạy lại gỡ trói cho nó, còn Kevin thì lôi Nhật Dạ ra xa để xử lí (chắc không phải đánh con gái chứ?). Anh trai đỡ em gái không phải chuyện lạ nhưng Vick cảm nhận được sự quan tâm vượt mức của Ryan dành cho Yuy. Cả hai như hòa cùng làm một, mọi thứ trở nên tươi sáng, ấm áp khi hình bóng của hai người đi qua. Khuôn mặt túa máu Yuy cũng chẳng cảm nhận được, nó không phờ phạc, mệt mỏi như lúc nãy mà tươi tắn hẳn lên. Điều đó khiến Vick và Ryan cảm thấy an tâm.
Ryan nhìn gương mặt em gái mình đầy máu mà lòng vô cùng đau, trái tim cứ như bị ai đó nắm chặt, rất khó thở. Anh mau chóng bế nó tránh xa Nhật Dạ, tránh xa khu nhà cũ kĩ mà nó vừa bị nhốt. Ở đằng xa có một chiếc xe Ferrari đang đậu sẵn chờ họ. Anna chính là người điều khiển chiếc xe, nhìn thấy Yuy vẫn bình an vô sự nên nhỏ mừng đến nỗi chảy nước mắt. Nhưng vui mừng nên để sau, nhỏ nhanh chóng cho xe chạy đến bệnh viện, để kịp thời chữa vết thương trên gương mặt Yuy.
Hai nắm tay Ryan bây giờ đang ghì chặt vào chiếc ghế, cố không để phẫn nộ bộc lộ ra ngoài. Anh thề sẽ không để cho kẻ đã hại Yuy được yên. Nhất định, cô ta sẽ phải trả giá, và cái giá sẽ đắt gấp mười lần.
Cũng may mắn, tài lái xe của Anna không hề tệ, nhỏ đã nhanh chóng đưa được Yuy vào bệnh viện trong vòng 10 phút. Cả ba ngồi ngoài ghế chờ đợi bác sĩ cấp cứu mà vô cùng lo lắng. Ai nấy cứ đứng lên đứng xuống, sốt hết cả ruột.
Ngay cả cái người không ở bệnh viện như Kevin cũng vô cùng lo lắng. Hắn bị mọi người bỏ lại cùng với Nhật Dạ. Quay lại cái lúc mọi người đều đi, chỉ còn hắn và cô ta, lúc đó, cô ta đã thú nhận một điều:
_Em yêu anh… - ánh mắt chan chứa niềm yêu thương
_Yêu? – ánh mắt Kevin như không tưởng tượng được. Bao lâu này, cái hôn sự được sắp đặt đó hắn chưa bao giờ nghĩ đến chứ đừng nói là yêu._Cô đừng đánh đồng giữa tình yêu và sự hiếu thắng.Tôi không tin là cô yêu tôi.
_Nhật Thiên… - Nhật Dạ gần như bật khóc, chính cô ta còn đang tự trách móc mình rằng tại sao trước mặt người con trai này lại yếu đuối như thế.
_Đừng gọi tên tôi như vậy, cô đừng để lòng tham, sự hiếu thắng làm mất đi luôn tình bạn giữa chúng ta. Tôi và cô trước giờ chỉ là bạn, không hơn không kém. Cô đã ảo tưởng quá nhiều, cô tưởng tôi thích cô sao? Cô nghĩ như vậy nên khi tôi và Yuy yêu nhau khiến cô ghen tức? Vì vậy mà cô đã khiến cô ấy bị thương đúng không? – sự nổi giận trước giờ của Kevin như để dành cho ngày hôm nay, chính khoảnh khắc này, hắn đã trút ra tất cả.
_Đúng vậy. Cũng chỉ vì anh mà thôi. – Nhật Dạ căm phẫn nói_Nếu như anh không yêu em, chính cô ta sẽ còn thảm bại hơn ngày hôm nay nữa. Nhật Dạ này đã nói được là làm được.
_Không đúng. Từ trước khi tôi và Yuy biết nhau, cô đã muốn giành lấy UA. Đừng biện minh là vì tôi. Ngay từ hôm nay, từ giây phút này, tôi không còn coi cô là bạn, không bao giờ nói chuyện tử tế với cô như bây giờ nữa. Nếu cô động vào người con gái của tôi, mọi thứ của cô sẽ sụp đổ hoàn toàn. Cô cũng biết tôi rồi đấy, còn nữa, anh trai tôi, cũng sẽ không để yên cho cô đâu, nếu như cô động vào Yuy. Hãy ghi nhớ. – Kevin lạnh lùng bỏ đi, tình bạn giữa hắn và Nhật Dạ coi như đã chấm dứt.
Chính những lời nói của Kevin, đã khiến một cô gái trước giờ luôn hành hạ người khác lại cảm thấy đau đớn. Nhưng còn có cả sự ngạc nhiên. Cả hai anh em nhà họ Trần đều bảo vệ cho người mà cô ta căm thù nhất…Điều đó vô cùng đáng sợ…
Nhưng Nhật Dạ không phải người dễ bỏ cuộc, càng không hạng người dễ đối phó, cô ta tức giận, hận không thể phanh thây Yuy thành ngàn mảnh, không thể treo đầu nó giữa chợ như ngày xưa người ta thường làm để răn đe, không thể lấy thịt của nó làm mắm…
_Hãy chờ đi. Nhục nhã hôm nay ta sẽ bắt người trả giá gấp ngàn gấp vạn lần.
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
19 chương
102 chương
17 chương
10 chương