Attack on tutien
Chương 19 : (¯`v´¯) Chiến quân triệu, lạc việt đại thắng
Triệu cấm rất giữ chữ tín, đúng giờ ngọ là dẫn người tới mỏ sắt liền. phải nói, việc dẫn theo cả một nghìn thường dân đi một quãng đường dài bảy, tám dặm không phải chuyện đơn giản. đáp lại sự nhiệt thành của lão, tú lại không hề có mặt, chỉ có viên tướng bặm trợn cùng đám đàn em đầu trộm đuôi cướp tiếp đón. nếu không phải gangplank có mặt trong cuộc gặp ngày hôm qua thì triệu cấm đã không nhận ra rồi.
“xin hỏi, lạc việt vương đã đến chưa?” triệu cấm nhẫn nại hỏi.
Gangplank ngồi ngay ngắn trên ghế, làm bộ mặt dữ tợn đáp:
“nhà vua của chúng tôi không bao giờ làm việc sai nguyên tắc, nếu ngài không phiền có thể ngồi chờ.”
Tức thì, trong đám tu tiên giả tùy tùng có người thanh niên chỉ tay thẳng vào mặt gangplank mà mắng:
“đám phàm nhân được đằng chân lân đằng đầu, hổ dữ không gầm đám chó lại nghĩ rừng xanh vô chủ? các ngươi nghĩ mình là ai mà dám sai khiến sư phụ ta?”
Gangplank trừng mắt khiến thanh niên đó lập tức rụt tay lại. triệu cấm liền lên tiếng:
“được rồi, ta có thể đợi. vậy ngươi có biết nhà vua khi nào thì tới không?”
“chỉ có hai lý do duy nhất có thể khiến nhà vua đến trễ một cuộc gặp gỡ quan trọng như thế này. một là vương hậu gặp chuyện.”
Nói tới đây liền gặm miếng thịt nướng mà đàn em dâng tới rồi tu rượu rum một chặp. triệu cấm sốt ruột hỏi tiếp:
“vậy lý do thứ hai là gì?”
“lạc việt đang bị giặc xâm lược.” gangplank bình thản đáp.
“vậy ngài đã cho người đi thám thính chưa?”
“ngài không cần phải lo đâu. nhà vua cũng lường trước sẽ có ngày hôm nay rồi. vậy mà vẫn cử ta tới đây để tiếp đón ngài, còn chia một nửa quân lực đi khai phá bên ngoài từ sớm. chắc hẳn nhà vua có diệu kế.”
Biết giặc sẽ tới còn cắt quân rời khỏi đất nước thì diệu kế chỗ nào? đó là điều mà triệu cấm và đám tùy tùng thắc mắc. sau cùng, gangplank không hẳn là không biết tiếp khách. gã cho đám tay chân bày bếp xẻ thịt yêu thú làm món ăn mời triệu cấm và đám tùy tùng kia. sau đó mới hướng tới một nghìn thường dân đi cùng đang nghỉ ngơi chờ đợi. quản lý nhân khẩu với số lượng lớn thế này không phải chuyện dễ, tú cử gã tới đây hẳn là vì gã có kinh nghiệm lãnh đạo hạm đội hùng hậu trước đây rồi.
May sao, tú hôm trước đã cung cấp cho gã ít sổ sách và mực viết, giờ đã có việc cần dùng tới. đám tay chân của gã vốn là dân bản địa, lại đã được hệ thống dạy tiếng việt thành thạo rồi nên có thể làm việc ngay. gã cho đám thường dân kia đi theo từng hộ gia đình lên khai báo, đám tay chân ghi chép chi tiết theo khung mà gangplank được tú phổ biến trước khi lên đường, bao gồm tên tuổi, vai trò trong gia đình, nghề nghiệp và chuyên môn công việc, đồng thời cả mong muốn nhà vua có thể giúp đỡ gì cho họ.
Triệu cấm và đám tùy tùng vừa ngồi ăn uống đạm bạc, vừa quan sát đám gangplank làm việc. họ rất lấy làm lạ khi thấy đám tay chân sử dụng ngôn ngữ khác để ghi chép, lại còn chú trọng hỏi những người kia muốn nhà vua giúp được gì cho mình? dân còn được đòi hỏi, hạch sách nhà vua sao? chuyện này rất lạ đối với những kẻ sinh ra và lớn lên trong tư tưởng phong kiến. chỉ có thể hiểu là, lạc việt vương này là một kẻ rất kỳ lạ.
Công việc cứ thế trong hai giờ đồng hồ thì gangplank đột nhiên nghe thấy tiếng nói của tú bên tai. ban đầu gã lại tưởng rượu rum tú đưa cho có vấn đề. đến khi tú nhắc lại rằng hắn có khả năng liên lạc với mọi người từ xa thì gã mới bắt đầu triển khai báo cáo công việc. tú cảm ơn gã hết lời rồi đưa ra mệnh lệnh:
“ngươi có thể dẫn triệu cấm về đây được rồi. hãy để họ chứng kiến kỳ tích một nước nhỏ có thể đánh bại một đội quân xâm lược áp đảo ra sao.”
“hiểu rồi. hà hà hà!” gangplank dâng lên nỗi sảng khoái khi sắp được thiêu rụi thêm một đám sâu bọ mò đến nhà mình.
Gã cũng đang muốn cho đám tu tiên giả này biết thế nào là chiến thuật. việc tú đem một nửa quân số ra ngoài thay vì cố thủ bên trong khe núi chật hẹp chính là để tạo thế ỷ dốc, phản công kẻ địch bằng thế gọng kìm. gã đoán rằng jhin cũng được triệu tập về rồi. khi các cánh quân đã vào vị trí thì tú nhất định sẽ phát động một cuộc phản công quy mô lớn mãn nhãn cho triệu cấm được chứng kiến.
Từ mỏ sắt về làng chỉ mất ba dặm, đối với tu tiên giả chỉ là một cái bật nhảy. thành ra họ rất sốt ruột khi đi bộ. đám tùy tùng thì tỏ ra bực dọc vì bị một tên phàm nhân tự xưng vương làm bộ làm tịch, bất kính với tu tiên giả lục cảnh như sư phụ mình. chúng thầm rủa cái tiểu quốc vô danh kia sớm bị tịch diệt. sư phụ chúng đang trò chuyện bằng vai phải vế với gangplank, thành ra chúng không dám bất kính xen ngang.
Chưa đầy một giờ sau, gangplank đã dẫn cả đoàn về tới gần làng. gã tiếp cận từ khoảng cách vừa đủ để quan sát tình hình. tên đầu trọc tay sẹo, tay sai đắc lực của gangplank điều động đàn em chỉ đạo toàn đám dân thường dừng chân nghỉ ngơi rồi chạy tới bên đại ca hỏi:
“đám hôm qua quay lại trả thù, chỉ có hai nghìn quân thôi, ta đánh luôn không đại ca?”
“chờ lệnh nhà vua đã, chúng còn có tu tiên giả lục cảnh đi cùng nữa.”
“là quân triệu gia của trâu thành!” đám tùy tùng của triệu cấm kêu lên.
“người của ông à?” gangplank chĩa gươm về phía quân triệu gia, quay sang hỏi triệu cấm.
“triệu gia của trâu thành là trực hệ huyết mạch. còn chúng ta chỉ là chi tộc thôi, bao đời nay bị triệu gia bỏ quên rồi.”
“vậy tức là nếu nhà vua phát động giết sạch bọn chúng cũng không vấn đề gì?” gangplank trừng mắt bừng bừng sát khí hỏi lại.
Đôi mắt đầy dã tâm của kẻ thống trị đại dương khiến lão tu tiên giả lục cảnh cảm thấy có gì đó uy hiếp mặc dù cảnh giới của lão cao hơn gangplank hẳn một tầng. lão vuốt râu suy ngẫm vừa nhìn xuống quân lính triệu gia đang dàn trận chuẩn bị đánh tới khe núi, mà trên vách núi kia lão nhận ra tú đang đứng bên minh nguyệt. nếu lão chọn khoanh tay đứng nhìn cũng đồng nghĩa với việc đứng về phe của tú, đắc tội với triệu gia, con cháu sau này sẽ bị cự tuyệt. nhưng nếu ra tay tương trợ triệu gia trận này thì cũng chẳng thể mở ra tương lai sáng sủa hơn cho gia môn.
“sư tôn! dù có bị tông chủ ruồng bỏ thì chúng ta cũng mang huyết thống triệu gia, không thể để người ngoài phương hại tới được.”
Đám tùy tùng lên tiếng can ngăn, nhưng triệu cấm phất tay, ý cũng đã quyết:
“ta sẽ chỉ đứng đây xem biểu hiện của lạc việt vương thôi. nếu lạc việt vương có thể thắng trận này, từ hôm nay ta sẽ đầu quân cho lạc việt.”
Đám tùy tùng ngơ ngác không hiểu chuyện gì, nhưng đôi mắt thâm sâu của sư tôn chưa bao giờ khiến chúng phải nghi ngờ cả. chúng đành ngoan ngoãn đứng hầu sư tôn, kiếm ghế mời lão ngồi quan sát trên đỉnh đồi. vừa lúc, gangplank tiến xuống từ trên đồi thì nhận được điện đàm của tú:
“ta trông thấy các ngươi rồi, giữ vị trí, cho các xạ thủ dàn trận đi.”
Năm xạ thủ đi theo gangplank theo lệnh chia ra đứng tại năm cao điểm sau lưng quân triệu gia, súng đạn đã chuẩn bị, chờ lệnh là bắn. cùng lúc đó, bên cánh phải, tức cánh trái từ hướng của tú nhìn ra, jhin và minh nguyệt đã dẫn mười xạ thủ trở về, cũng lập tức dàn trận trên đồi cao. còn tú thì cử mười xạ thủ của mình trấn giữ dãy núi phía sau lưng, lợi dụng địa hình hiểm trở mà triệt hao quân số địch. nhắm thấy thời cơ đã đến, tú lập tức phát lệnh tấn công qua điện đàm cho cả jhin và gangplank.
(mưa đại bác "r") được gangplank nã xuống giữa đội hình quân triệu khiến chúng rối loạn hàng ngũ. hồi pháo chưa dứt, tú đứng trên vách núi lệnh cho tốp lính phụ trách khẩu súng máy gatling khai hỏa. một người chỉnh hướng bắn, một người chỉnh tâm ngắm, một người thì quay mạnh tay quay. tám nòng súng quay đều một vòng, thay phiên nhau nhả đạn vào quân triệu gia đang ùa tới. mỗi phút đều đặn ba trăm viên xả ra, thương vong vô số kể. các xạ thủ súng trường cũng tùy ý chọn mục tiêu mà bắn. cho dù bắn tệ đến mấy, nhắm vào hai nghìn lính tụ tập một chỗ kiểu gì cũng trúng. chiến trường tràn ngập tiếng kêu gào thảm thiết. chỉ vừa mở màn, quân triệu gia đã chết gần nửa lính, đội hình rệu rã, tan vỡ và rối tung. lính không còn nghe chỉ huy, chạy mỗi người mỗi ngả, trở thành mồi ngon cho các xạ thủ bắn tỉa tiêu diệt gọn.
Giữa lúc chiến trường loạn lạc, có không ít quân triệu phát hiện ra cánh trái hoàn toàn hở ra. thế là từ một tên, hai tên, đến mười tên, rồi cả đàn hàng trăm tên bắt đầu chạy ùa về phía trống trải đó tìm đường chạy thoát thân. không phải tú thiếu sót khi thiết lập vòng vây, mà là hắn cố tình làm vậy. súng máy gatling, súng trường mosin và cả một gangplank đem theo cả tấn thuốc súng thiêu cháy chiến trường, đều khéo léo lèo lái quân triệu gia chạy về nơi không có quân trấn thủ.
Bãi đất trống trải không bố trí mai phục kia thực chất là một bãi đầy (bẫy độc noxus "r") được đặt ra bởi mười xạ thủ của tú khi trận chiến vừa khai màn. mười xạ thủ này vốn phụ trách phòng vệ ngọn núi phía sau làng. bỏ lại ngôi làng không phòng vệ trước một đạo quân hai nghìn lính khác đang rình rập ở dãy núi phía sau? tú dĩ nhiên không sai sót được. vì jhin đã trực tiếp đi đến đó để dựng lên sân khấu cho màn biểu diễn chết chóc của mình rồi.
Tú chẳng thể theo dõi sát sao được hành động của jhin, chỉ biết là khi mặt trận trên thảo nguyên chấm dứt với chiến thắng áp đảo về phe lạc việt, hai nghìn quân triệu chết sạch. bãi nấm (bẫy độc noxus "r") có khả năng phát tán sương độc khi bị kẻ địch đạp trúng, khiến kẻ địch tê liệt và trúng độc. tên nào tên nấy đều không sống đứng vững được quá hai hơi thở. còn jhin thì chậm rãi quay về bên tú và minh nguyệt, trước là tấm tắc khen tác phẩm của tú là súng máy gatling, sau là muốn khoe tác phẩm:
“bọn chúng đều chạy cả rồi, chẳng ai chịu chiêm ngưỡng tác phẩm của ta cả.”
Tú cũng chẳng đắn đo gì cho đến khi mở (bản đồ) để theo dõi tình hình dãy núi phía sau làng thì giật mình suýt ngã. ở một chỗ trống trải trên núi, có một bông hoa sen hình như mới được ai đó vẽ ra. quan sát gần hơn mới biết, bông hoa đó được vẽ nên bởi những mảnh thi thể nát bấy rời rạc nằm trên vũng máu, ở giữa nhị hoa là hai cái đầu người mở mắt trợn trừng như thể chết không cam lòng. lai lịch của hai thi thể này là triệu vinh và triệu pháp, chính là hai tu tiên giả lục cảnh dưới quyền của triệu bằng. triệu bằng có lẽ đã dẫn tàn quân rút chạy rồi.
Còn phía đối diện, triệu cấm ngồi trên cao nhìn xuống bãi chiến trường hoang tàn không chớp mắt, trong lòng suy tính khôn nguôi. đám tùy tùng đã hoàn toàn im bặt, đây là sức mạnh thực sự của lạc việt sao?
Khi ngươi không hiểu rõ một sự vật, có lẽ chỉ có cảm giác thần bí, nhưng khi thực sự hiểu rõ nó, tam quan của ngươi... sẽ đổ thế giới duy nhất pháp sư
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
13 chương
209 chương
378 chương
8 chương
792 chương
100 chương