Anh Đến Từ Sao Hỏa
Chương 8 : Bữa ăn sáng
Sáng hôm sau, tại phòng quan sát.
Bute [ (Ngồi thừ người) Cấp S thật sự bị cấp D đẩy tới đẩy lui...] Chết máy tuần hoàn vô thời hạn.
Nedy [Hoàng tử thật đáng thương, một đêm như địa ngục... Sự hi sinh của hoảng tộc thật là quá vĩ đại >_
“Quan hệ giữa người hành tinh Dicken và chúng ta, thật ra cũng giống như quan hệ với miếng thịt bò. Con gà mái ngoại trừ chức năng đẻ trứng, chỉ còn chờ đón vận mệnh bị làm thịt. Sự kỳ vọng của người hành tinh
Dicken, nói theo sinh vật học, thật ra cũng chỉ là một mẻ trứng. Với kỹ thuật khoa học tiên tiến của bọn họ, mức phân tử cấu thành phôi thai vô cùng dễ dàng. Cho dù cần phải có quá trình người mẹ mang thai để nuôi nấng thai nhi, thì sau khi sanh hạ được thế hệ kế thừa, cần gì phải có sự đãi ngộ chí cao vô thượng đối với công cụ sinh sản chứ? Điều tôi muốn vạch trần ở đây chính là lời nói dối gian ác nham hiểm của người ngoài hành tinh… Nói theo đầu tư và sản xuất, cần phải…”
Vẻ mặt Shisha tái mét “Kiểu suy nghĩ này thật đáng sợ.”
Mạn Mạn “Có sao? Tôi cảm thấy cũng thật có đạo lý đấy.”
Shisha “Chúng tôi cần chủng tộc trường tồn, hơn nữa vì mục đích này có thể diệt trừ tất cả chướng ngại. Nhưng sự cống hiến vĩ đại của người định mệnh đối với đế quốc không thể dùng từ đầu tư và sản xuất để hình dung. Cô là vợ của hoàng tử, là hoàng hậu tương lai và là mẹ của người kế thừa. Đối đãi cô như công cụ sinh đẻ, đúng là sự sỉ nhục đối với hoàng tộc, cũng chính là sự sỉ nhục đối với tất cả hành tinh Dicken.”
Vẻ mặt Shisha vô cùng nghiêm túc “Cho dù người định mệnh không cam tâm tình nguyện, chúng tôi cũng báo đáp bằng một sự kính trọng và cảm kích vĩ đại.”
Đột nhiên Mạn Mạn cảm thấy hơi xấu hổ, xem ra những bài báo này, thật giống như người trái đất mới chính là người ngoài hành tinh vô sỉ.
Nói nhiều như vậy, Shisha quyết định hỏi một vấn đề vượt quyền hạn của mình.
“Xin thứ lỗi, đối với tình trạng sinh thái của chúng tôi cô hoàn toàn không biết, vậy sao còn giòn giã đồng ý lời cầu hôn của hoàng tử. Chẳng lẽ bởi vì hoàng tử tỏ thái độ rất giống với loài người trái đất ư? Cô không suy nghĩ đến những khả năng phát sinh như trong này đưa tin sao?”
Mạn Mạn ngơ ngẩn nhìn hành tinh màu xanh lam đang treo ngoài cửa sổ kia trong giây lát.
Với khoảng cách xa xôi như thế, thoạt nhìn nó vô cùng xa lạ.
“Không biết. Tôi chỉ cảm thấy khoai tây chiên ăn rất ngon. Có lẽ không có hành tinh này, trong vũ trụ sẽ không còn nơi nào trồng ra khoai tây nữa. Xem như thật vậy đi, có lẽ, tôi cũng sẽ đồng ý.”
Shisha đứng nghiêm, yên lặng chào theo kiểu nhà binh “Cô hoàn toàn có tư cách nhận được sự cảm kích và kính trọng của chúng tôi.”
————————-
Shisha “Vì nghĩ đến có lẽ cô sẽ không thích ứng với cuộc sống ở đây.
Cho nên hoàng tử đã mời đầu bếp trái đất chuẩn bị thức ăn cho cô.”
Mạn Mạn gật đầu, thức ăn quen thuộc quả thật sẽ tạo cảm giác an tâm cho người ta.
Lính hậu cần mang thức ăn lên, đọc tên từng món:
“Thịt bê Tây An chưng với nước sốt dùng với bánh mì tỏi.”
Mạn Mạn nhìn miếng thịt cô gắp lên, hơi mù mờ.
“Cái này là cái gì?” Mạn Mạn chỉ vào món trứng chiên với cà chua.
Lính hậu cần xem thực đơn, phiên dịch lưu loát “Cà chua chua ngọt đúng tiêu chuẩn trộn với mỡ bò và trứng gà”
“Cái này?”
“Trứng muối xào với sườn heo ăn với súp gạo thạch anh đặc – kiểu Trung Quốc.” (Cháo trứng muối thịt nạc)
“Bánh pudding đậu nành dùng với nước sốt gà tơ tỏi bằm và tương ớt – Kiểu Trung Quốc” (Đậu hủ chưng)
“Dầu phộng tinh tuyển rán với bánh mì lên men vị mặn đặc biệt” (Bánh quẩy)
Mạn Mạn nhìn bánh rán trái cây mình thích nhất, cố gắng phỏng đoán tên mới của nó. Nhưng cuối cùng vẫn bị thực đơn đánh bại.
Tên của nó là:
“Chỉ cần mút nhẹ ngón tay đã bị món bánh nướng nhiều lớp siêu mỏng hơn cả lá sắt bắt mất hồn. Bánh giòn bằng lúa mạch kinh điển, cung cấp hai loại nhân kinh điển phối hợp cho bạn lựa chọn: Tương đậu nành đậm đặc vùng nông thôn. Và sốt ớt xào Mehico đặc biệt”
Shisha: “Vị đầu bếp này tự xưng tinh thông tất cả món ăn Trung Quốc và Phương Tây, hi vọng cô sẽ thích.”
Mạn mạn “Tôi có thể hỏi tên hắn được không?”
Shisha suy nghĩ trong chốc lát “Đơn xin việc điền là: Phạn Tạp.”
Mạn Mạn cười: “Anh nhìn đi, có bọn họ, người trái đất vĩnh viễn sẽ không bị tiêu diệt sạch sẽ.”
Truyện khác cùng thể loại
162 chương
36 chương