Ám hiệu mối tình đầu

Chương 42 : Ám hiệu mối tình đầu

Thịnh Ly sững sờ, ngồi khoanh chân đối diện Viên Viên, nhíu mày hỏi: “CP nào? Phong Sinh Thuỷ Khởi CP?”     Viên Viên nói nhỏ: “Cá Chép CP.”     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Cá Chép?     Thịnh Ly và Dư Trì?     (*) Tên chị trong tiếng Trung là Shèng Lí, tên anh là Yú Chí. Ghép vào thì trong tiếng Trung có nghĩa là Cá Chép.     “Còn có CP này sao?” Thịnh Ly cầm điện thoại mở Weibo, gõ tên: “Có siêu thoại không?”     “Có, nhưng mà……”     Nhưng mà rất ít người, rất rất ít.     Thịnh Ly rất nhanh đã tìm thấy siêu thoại, người hâm mộ chỉ có hơn hai trăm, hơn nữa đều vô cùng ảm đạm, không có lấy một FMV, ảnh ghép hay là tranh vẽ tay. Đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo đến tận Bắc Cực, cô chán nản nhìn qua Viên Viên: “Tại sao lại ít người như thế? Phong Sinh Thuỷ Khởi CP đều có vài vạn fan cơ mà.”     “Không thể so sánh được nha, đó là fan CP của Vân Lan Sinh và Dương Lăng Phong.”     Viên Viên bĩu môi: “Dù sao Tinh Thịnh CP tồn tại bao năm như thế, số lượng fan quá đông, hơn nữa Dư Trì lại là đối thủ của Lộ Tinh Vũ, fan hai nhà hở chút là cấu xé nhau. Nếu có ai chuyển qua chèo thuyền Cá Chép CP, thì nên chuẩn bị trước tinh thần, nhất định sẽ bị truy sát đến khi nào xoá bình luận xoá Weibo mới thôi.”     Thịnh Ly đã lâu không vào xem siêu thoại của Tinh Thịnh CP, sợ bản thân buồn nôn.     Viên Viên lại nói: “Chị không biết đấy thôi, siêu thoại Tinh Thịnh CP ngày nào cũng chửi mắng Dư Trì, nói cậu ấy ướp tài nguyên. Nếu Cá Chép CP mà được nhiều người biết đến, không chừng họ cũng sẽ nói Dư Trì cướp bạn gái Tiểu Lộ ca. Toàn là bôi đen Dư Trì quá đáng, mọi người đều nhẫn nhịn, không dám gây chiến lại…”     Nếu không phải vì Thịnh Ly, Dung Hoa thật sự có thể dễ dàng bôi đen Dư Trì, ví dụ như đăng mấy bài báo tình cảm về Tinh Thịnh CP.     Có điều, đến fan CP cũng ít như vậy, xem ra mọi người đều không nghĩ nhiều về chuyện hai người họ đến thế.     “Viên Viên, nhớ lúc trước chị và Dư Trì yêu đương, em còn không thích anh ấy quá, thế nào lại đổi tính tình rồi?” Thịnh Ly thản nhiên lướt Weibo vài phút, ngẩng đầu: “Là cảm thấy hiện tại anh ấy nổi tiếng rồi? Hay vì anh ấy quá đẹp trai?”     Viên Viên vội lắc đầu: “Em luôn thấy cậu ấy đẹp trai, đương nhiên bây giờ còn đẹp trai hơn nhiều. Có điều, lúc đó em thật lòng cảm thấy cậu ấy không xứng với chị, đổi lại là ai cũng sẽ nghĩ như thế đi. Dù sao khi đó, Dư Trì mới chỉ là thanh niên vừa mới tốt nghiệp trung học, cách xa chị cả một khoảng trời.”     Cô cẩn thận nhìn Thịnh Ly, “Có thể là bởi vì, mấy năm nay cậu ấy thay đổi quá nhanh quá mức chói mắt, em nhìn ai cũng không tốt bằng cậu ấy, những người theo đuổi chị đều không có nhiều tình cảm như vậy đâu, vẫn là cậu ấy phù hợp với chị nhất…”     Còn một câu nữa mà Viên Viên không dám nói---     Quan trọng nhất, em thấy chị vẫn còn thích Dư Trì.     Vậy mà đến cả Viên Viên cũng có cảm giác “nhìn ai cũng không tốt như anh”?     “Em nói sai rồi, là chị theo đuổi Dư Trì mà.” Thịnh Ly đột nhiên bất lực, cười như không nói: “Chia tay lâu vậy rồi, em có lưu luyến cũng chỉ là đường hết hạn.”     Không nhắc thì thôi, nhắc đến Viên Viên liền chua xót, bất giác hoài niệm chuỗi ngày đường rải trước mặt, cô cẩn thận hỏi: “Vậy không thể… phát đường lại lần nữa sao?”     Thịnh Ly cười: “Em muốn để chị theo đuổi Dư Trì? Hay là mong đợi Dư Trì theo đuổi lại chị?”     Viên Viên không dám nói, lắc đầu.     Cảm thấy hai điều này, đều không thể.     Đau lòng quá đi, thuyền CP mà cô chèo lẽ nào bể rồi sao?     Hai người im lặng một lúc, Thịnh Ly ném điện thoại sang một bên, gượng gạo chuyển đề tài về công việc: “Viên Viên, thời gian này chị tìm được trợ lý mới rồi, em không cần cả ngày ở cạnh nữa. Đã ở vị trí này nhiều năm như vậy rồi, nên chuyển sang làm người đại diện.”     “Hả?” Viên Viên ngơ ngác: “Nhưng em không muốn làm người đại diện.”     Thịnh Ly cười: “Em không trẻ nữa, đã làm trợ ly sáu bảy năm, nếu tiếp tục làm sẽ lỡ dở tương lai.”     Viên Viên lẩm bẩm: “Em không có tham vọng tiến xa, càng không muốn theo người khác…”     “Vậy em làm cái khác cũng được, học thêm thứ gì đó, chờ hợp đồng kết thúc chị sẽ mở một văn phòng làm việc riêng, người có thể tín nhiệm cũng không có nhiều, em không muốn giúp chị quản lý văn phòng sao?” Thịnh Ly véo má cô: “Giá trị của em cao hơn nhiều so với trợ lý, Viên Viên của…”     Chữ “chị” kia bị nuốt lại, haiz, lại lỡ mồm rồi.     Viên Viên rốt cục bị khơi dậy đôi chút tinh thần, có điều vẫn mặc cả: “Năm sau, có thể quay lại với nhau không?”     Thịnh Ly cạn lời, tay đỡ trán, đứng dậy: “Quay cái con cá chép nhà em!”     Xem như đồng ý rồi.     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Sau khi đọc hết mấy cuốn kịch bản Dung Hoa đưa, Thịnh Ly nhìn trúng một bộ phim điện ảnh có tên 《 Từ Viên 》, bối cảnh là những năm 1990 đến đầu năm 2000. Câu chuyện có chút bi thương, nhưng cốt truyện và nhân vật đều rất thu hút.     Thịnh Ly muốn nhận bộ phim này, Dung Hoa lại không đồng ý: “Bộ phim này nghiêng về giới văn học nghệ thuật, doanh thu phòng vé sẽ không cao. 《 Yêu Lại Tình Đầu 》là phim điện ảnh đầu tiên em nhận vai nữ chính, doanh thu cao do rất nhiều yếu tố kết hợp. Nhưng 《 Từ Viên 》 là phim gồm một đại nữ chủ và hai nam chính. Trừ phi có ảnh đế cùng em diễn xuất, còn không doanh thu không thể vượt qua 5 tỷ. Em cảm thấy đoàn phim có thể mời được hai ảnh đế đến hay không?”     “Em chưa cân nhắc đến chuyện đó, em là thích cốt truyện này.” Thịnh Ly bình tĩnh nói: “Doanh thu cao hay thấp không vấn đề, bù vào là được.”     “Kịch bản này ban đầu tìm Hồng Nghiên, cô ấy từ chối rồi mới gửi qua đây. Hồng Nghiên giành hai lần Ảnh hậu cũng đã từ chối, nói rõ bộ phim này không có khả năng.” Dung Hoa thở dài, “Sớm biết chị đã không cho em xem rồi. Chỗ chị còn hai kịch bản, em xem qua rồi nghĩ xem nhận cái nào.”     Từ Viên là tên nữ chính, câu chuyện bắt đầu vào năm Từ Viên 17 tuổi, hai nam chính còn lại, một người mới 14, một người đã 18. Kéo dài mười ba năm, đến khi Từ Viên và hai nam chính tương phùng là vào năm 31 tuổi.     Hồng Nghiên năm nay 32 tuổi, từng hai lần đạt giải Ảnh hậu, thực lực và tuổi tác của cô ấy, quả thật hợp vai diễn này.     Dù năm sau bộ phim mới khai máy, Thịnh Ly cũng mới chỉ 27 tuổi, quả thật trẻ hơn đôi chút. Nhưng Thịnh Ly rất thích nhân vật này, cô ngẫm nghĩ, trực tiếp trả lời Dung Hoa: “Em vẫn muốn quay Từ Viên.”     Đạo diễn của phim là Trần Uyên, đã vài năm không làm việc, tác phẩm cuối cùng ra mắt vào bảy năm trước. Sáu năm trước, ông mắc bệnh ung thư gan, dù đã chữa khỏi nhưng cơ thể vẫn không còn nhiều điểm hạn chế, suốt mấy năm nay đều nghỉ dưỡng. Tác phẩm của Trần Uyên đã nhiều lần lọt vào danh sách đề cử của các liên hoan phim lớn nhỏ, nhưng vẫn chưa đạt được giải thưởng nào. Bộ phim 《 Từ Viên 》 là tác phẩm trở lại của ông, mặc dù không được xem trọng nhưng Thịnh Ly vì nhân vật này, đã đặc biệt mời Trần Uyên và biên kịch phim ăn một bữa cơm, và tham gia thử vai.     Trần Uyên vẫn cảm thấy cô còn quá trẻ, nhưng đoàn phim đại khái không tìm được nữ diễn viên nào thích hợp, cũng có thể là phía đầu tư nhìn trúng nhân khí của Thịnh Ly, cuối cùng cô giành được vai diễn.     Có điều, kịch bản Từ Viên vẫn đang trong giai đoạn chỉnh sửa, phải đợi đến cuối tháng tám, Thịnh Ly mới cầm trên tay kịch bản cuối cùng, chờ đợi trọn năm tháng trời.     Lúc nhận được kịch bản, Thịnh Ly tình cờ đang ghi hình cho một chương trình tạp kỹ mới có tên là “Kỳ nghỉ tại nhà hàng”, các nghệ sĩ đi tới đất nước xa lạ để kinh doanh mở một nhà hàng. Vì mùa đầu tiên sợ rating không cao nên đã trả không ít tiền để mời thành viên cố định, trong đó có người dẫn chương trình đang hot, diễn viên thâm niên, tiểu hoa đán đang hot, vân vân.     Hai tập cùng một chủ đề, mỗi chủ đề quay trong thời gian là ba ngày hai đêm, còn có sự xuất hiện của khách mời.     Hai năm qua, chương trình muốn mời Thịnh Ly làm thành viên cố định rất nhiều, nhưng Thịnh Ly chưa từng nhận qua, đây là lần đầu tiên cô đáp ứng. Không ngờ ngay ngày đầu tiên ghi hình, cô đã bị đẩy ra bên ngoài đường để thu hút khách hàng.     Lý do đơn giản, bởi vì xinh đẹp.     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Để làm nổi bật lên vẻ đẹp tự nhiên hoàn hảo của Thịnh Ly, stylist đã tạo hình cho cô không khác nào đi thảm đỏ, điều này khiến cô cảm thấy bản thân thật giống “gái lầu xanh” đi gạ gẫm khách hàng.     Sau một ngày đứng ngoài làm “gái lầu xanh”, bắp chân đều trở nên tê cứng.     Lúc Dung Hoa gửi kịch bản tới, Thịnh Ly vừa kết thúc ngày ghi hình đầu tiên.     Cô mệt mỏi nằm trên giường, không sức lực hỏi: “Nam chính đã định chưa?”     “Chưa, đại khái bộ phim này đầu năm sau mới có thể khai máy, vẫn còn đang đàm phán.” Dung Hoa hơi dừng: “Lộ Tinh Vũ muốn nhận.”     Thịnh Ly nhíu mày: “Em không muốn đóng cùng cậu ta, hơn nữa, bọn em cần tách nhau ra, không thích hợp để diễn chung.”     Dung Hoa nói: “Chị biết, nhưng lần này là bản thân cậu ấy muốn nhận, chị không bắt ép, vai diễn này không phù hợp, hơn nữa… Nếu như bộ phim này không thành công, so với em, cậu ấy còn chịu ảnh hưởng lớn hơn nhiều.”     Có lẽ là chịu sự kích thích của Dư Trì mà một năm trở lại đây, Lộ Tinh Vũ đã ngoan ngoãn hơn khá nhiều. Việc hẹn hò – ngủ lang đã giảm đi một nửa, nhưng nhân khi không bằng hai nằm trước, rất nhiều fan hâm mộ đã chuyển sang ủng hộ Dư Trì.     Thịnh Ly nghĩ đến Dư Trì, có chút thất thần, thật ra cô rất muốn đóng cùng với Dư Trì một lần nữa.     Chia tay ba năm, tốc độ trưởng thành của anh nhanh hơn cô mong đợi, trên mạng gần đây dự đoán về người sẽ đoạt được ngôi vị Ảnh đế của giải thưởng Kim Mã, tỷ lệ của Dư Trì rất cao, dù cho không thẳng cử, ít nhất cũng nằm trong danh sách đề cử.     Thịnh Ly đã xem qua 《 Ác Niệm 》, không phải ích kỷ khi nói cô cảm thấy cơ hội chiến thắng của Dư Trì lớn nhất.     Sau khi bộ phim làm mưa làm gió, Dư Trì và Trần Du từng cùng nhau tham gia chương trình tạp kỹ, chụp hình tạp chí và quay quảng cáo. Một bộ phim trở nên thành công và nổi tiếng, việc nam nữ chính hợp tác trên bìa tạp chí và quảng cáo rất bình thường, nhưng Trần Du trong một chương trình đã nói về hình mẫu mà bản thân yêu thích.     ---Tính cách lạnh lùng một chút, ngoại hình đẹp trai, diễn xuất tốt, là học bá.     Cái tiêu chuẩn này, còn không phải là Dư Trì hay sao?     Đương nhiên, sau khi chương trình lên sóng, Trần Du đã bị fan của Dư Trì mắng chửi rất thảm, nói cô cọ nhiệt, tự xào CP.     Mặc dù Trần Du bị fan Dư Trì mắng mỏ rất lâu, nhưng nói cho cùng, cô vẫn là đối tượng trong scandal đầu tiên của Dư Trì.     Thịnh Ly thực sự không tin Dư Trì sẽ cùng Trần Du yêu đương, nhưng mỗi lần nhìn loạt scandal này, vẫn không kìm được mà nghĩ linh tinh.     Dù sao, tuổi tác hai người gần nhau, Trần Du có vẻ rất thích Dư Trì……     Cuối tháng mười, giải thưởng Kim Mã công bố danh sách tác phẩm và diễn viên được đề cử.     《 Ác Niệm 》 được đề cử Phim điện ảnh xuất sắc nhất.     Mục Nam chính xuất sắc nhất, không ngoài dự đoán có tên Dư Trì.     Điều khiến Thịnh Ly ngạc nhiên hơn cả là, bản thân cô cũng ở hạng mục Nữ chính xuất sắc nhất.     Có điều, Thịnh Ly và Dung Hoa đều cảm thấy cơ hội đoạt giải rất nhỏ, nhưng có thể nằm trong đề cử, đã rất tốt rồi.     Bên cạnh đó, chương trình 《 Kỳ nghỉ tại Nhà hàng 》đã ghi hình đến chủ đề cuối cùng. Xếp hạng của chương trình luôn nằm trên đầu bảng, khách mời của tập cuối cùng vào ngày trước ghi hình cũng không tiết lộ.     Trong nhóm đều đang suy đoán, khách mời cuối cùng rốt cuộc là ai.     Có người nói: 【 Không phải là Dư Trì với Trần Du chứ? 】     Dù sao, chương trình của họ nhiều tiền như thế, Dư Trì và Trần Du gần đây lại nổi tiếng, không chừng sẽ thật sự bỏ tiền ra để mời đến.     Thịnh Ly nhìn cuộc thảo luận trong nhóm chat, sững sờ một lúc, không thể nào chứ? Hoàng Bách Nham sẽ để Dư Trì tham gia chương trình của cô hay sao?     Sẽ không đâu, sẽ không đâu.     Chắc chắn không phải là Dư Trì,     Nếu đúng là anh thì sao? Cô phải làm thế nào đây?     Ghi hình ba ngày hai đêm, thế nào cũng không dám tưởng tượng tới, nhưng… lại không thể đè nén được chút ít mong đợi trong lòng. Thịnh Ly không khỏi nhổ phỉ bản thân, mong chờ cái quỷ! Đến lúc đó Dư Trì từ đầu đến cuối đối mặt với cô, cô phải thế nào đây?     Tuy nhiên, định luật Murphy không lừa mình dối người, sợ cái gì cái đó liền tới.     Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.     Sáng ngày ghi hình, Thịnh Ly đang đứng ở cổng nhà hàng, xe của khách mời đều dừng trước mặt cô, sau khi cửa mở ra, bước xuống là một bóng hình rất quen thuộc. Người nọ nhìn cô rất vui, nụ cười thập phần xán lạn: “Chị, đã lâu không gặp.”     Thịnh Ly bất ngờ, đầu năm ngoái cô cũng đã nghe qua câu này, người trước mặt, và người năm ngoái có quan hệ vô cùng tốt. Ba năm không gặp Từ Dạng, cô cười: “Em trai Từ Dạng, cũng không phải đã lâu không gặp. Trước kia cậu tham gia cuộc thi, chị có xem qua, còn bầu chọn cho cậu nữa kìa.”     Lời nói vừa dứt, lại có người xuống xe.     Xe có ba hàng ghế, người đó hẳn là ngồi ở hàng cuối nên xuất hiện muộn hơn một chút. Trên tay cầm một chiếc mũ vành rộng màu đen, giống như vừa ngủ dậy, sắc mặt vẫn còn ngái ngủ, không có mấy phần kiên nhẫn.     Dư Trì đội mũ lên, liếc qua từ Dạng, sau đó nhìn về Thịnh Ly, khoé miệng lạnh nhạt cong lên: “Chị Ly Ly.”     Thịnh Ly: “………..”