Giống như là bị người nguyền rủa, Tần Qua lúc này trở về vẫn rất không thuận. Đàm Tấn vừa gặp chuyện rắc rối không bao lâu, trong công ty cũng xảy ra việc lớn: ba vị cổ đông mang tiền bỏ trốn. Việc này là do một viên chức nhỏ trong công ty phát hiện . Buổi sáng mười một giờ, viên chức nhỏ đi gặp phòng kế toán chi trả hóa đơn, phát hiện phòng kế toán không mở cửa. Chín giờ là thời gian đi làm, mười một giờ còn chưa có ai, không khỏi có chút kỳ lạ. Viên chức nhỏ đem chuyện này báo cáo lên cấp trên, cấp trên mới gọi điện thoại cho thủ qũy và kế toán, cũng không có ai bắt, lúc này mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Bộ tài vụ, bộ nhân sự vội chạy đi điều tra, phát hiện tiền trên tài khoản thường dùng đều bị chuyển đi rồi, tiền mặt trong công ty cũng bị lấy không còn một đồng. Đoạn thời gian trước ba cổ đông lớn từng đưa ra phương án đi vay xây dựng thêm nhà xưởng phụ, phương án đã được ban giám đốc nghị quyết thông qua, cũng được ngân hàng hồi âm lại mấy ngày trước, lấy được khoản tiền vay, nên số tiền đi vay hơn một triệu chắc chắn cũng đã theo ba vị cổ đông bỏtrốn không cánh mà bay. Lúc này anh hai Tần Qua -Tần Văn vẫn còn ở ngoại ô lo phần mở rộng nhà xưởng phụ, bây giờ là lúc đang rất cần tiền, chuyện này xảy ra không thể nghi ngờ là một đả kích lớn.   Bởi vì vấn đề rất nghiêm trọng, bộ tài vụ trực tiếp thông báo kết quả cho Tần cha, rồi mở đại hội cổ đông, lúc đó Tần Qua mới biết được chuyện này. Trong cuộc họp mặc dù có vài quản lý cảm thấy phẫn nộ, nhưng sau khi giận giữ qua đi là càng nhiều sầu lo nôn nóng. Hội nghị thông báo đầu đuôi sự việc, lại trải qua thảo luận qua loa định ra một phương án cấp cứu tạm thời. Cho đến khi tất cả mọi người lê bước chân mỏi mệt đi khỏi phòng họp, Tần Qua vẫn lạnh cả người ngồi đó. Cậu làm sao cũng không ngờ, ba vị cổ đông lại dùng thủ đoạn cực đoan như thế, hơn nữa có hai trong ba người đã luôn sát cánh cùng sắt thép Tần thị từ khi thành lập, ít nhiều gì cũng phải có chút tình cảm với công ty, vậy mà. Cậu biết bọn họ đối với chuyện cậu tiếp nhận sự vụ trong công ty bất mãn trong lòng, cho nên vẫn cẩn thận làm việc, cấp bậc trên dưới cũng lo lắng chu toàn, chỉ hy vọng có một ngày ba vị cổ đông có thể miễn cưỡng tán thành công việc của cậu. Không nghĩ tới lại trở nên như vậy. Gần đây báo cáo đều đưa lên cho tổng giám đốc tài vụ duyệt, là do Tần Qua xem. Phương án vay tiền để xây nhà xưởng phụ của ba vị cổ đông đưa ra cũng là cậu phê chuẩn, là do cậu không thể nhìn ra mánh khóe trong đó, cho dù thế nào cũng đều có trách nhiệm. Bây giờ số vốn hỗ trợ cho chuỗi nhà máy bị cắt đứt, tiền vay cũng không có, biện pháp duy nhất hiện nay chỉ có thúc giục các công ty nợ nhanh thanh toán các khoản thiếu, nếu không đến cuối tháng ngay cả tiền lương cũng không phát được. Tần Qua vốn là được nuông chiều từ bé, đã bao giờ chịu áp lực lớn như thế đâu. Hiện tại trong đầu trống rỗng, người lạnh như trong hầm băng. “Con trai, đừng nghĩ nữa, đây không phải là trách nhiệm của con.” Thấy Tần Qua còn ngồi sững sờ, Tần cha nhịn không được đi tới khuyên bảo. Ông đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm như thế, cũng thuộc hàng lão làng trong đám. Ông tự nghẫm bình thường đối đãi với bọn họ cũng không tệ, cũng nghĩ đến ba vị cổ đông chỉ là bất mãn mà thôi, không nghĩ tới lại thù hận sâu đến mức này. Chỉ có thể nói, con người lòng tham không đáy, có tiền vẫn còn chê ít. “Ba… Con…” “Con trai ngoan” Tần cha sờ đầu Tần Qua, “Không phải con sai. Không phải ba cũng không nhìn ra đó sao. Đừng lo lắng, ba còn có rất nhiều bạn, không phải còn có bác Đàm sao, tìm bọn họ giúp đỡ là được.” “Vâng.” Nghĩ đến còn có nhà Đàm Tấn, Tần Qua cuối cùng mới an tâm. Cậu không muốn ở văn phòng một mình nên liền sang phòng cha dựng thêm một cái bàn, cùng cha làm việc, thuận tiện biết việc xin trợ giúp được tiến hành tới đâu rồi. Dường như ông trời cũng không đứng về phía bọn họ, tiền của Đàm gia đều đã đổ hết vào bất động sản, như mua thêm đất đai, vật liệu xây dựng vv…, số vốn còn lại để hoạt động công ty cũng không nhiều, huống chi “Trợ giúp công ty khác” cũng không phải là một lý do đúng tình hợp lý, các cổ đông sẽ rất khó thông qua. Đàm gia cũng xem như rất có nghĩa khí, huy động tất cả những vốn có thể sử dụng trong công ty, hơn nữa thêm tiền riêng của Đàm chủ tịch, cộng lại cũng được bảy tám triệu, miễn cưỡng có thể duy trì hoạt động hằng ngày của công ty, nhà xưởng chính còn có thể tiếp tục hoạt động. Tổng bộ bên này xem như đã tạm ổn, nhà xưởng mới của Tần Văn bên kia mới hết đường xoay xở. Ngân hàng tất nhiên sẽ không phê chuẩn cho vay tiếp, việc xây dựng nhà xưởng mới đã hoàn toàn ngừng lại. Một số lớn công nhân đi cũng không được mà ở lại cũng không xong, Tần Văn liên tục gọi điện thoại tổng bộ, gấp đến sứt đầu mẻ trán. Tuy rằng cha an ủi cậu nói sẽ có biện pháp , nhưng Tần Qua vẫn ý thức được, tình thế thật sự rất tệ. Cha cả ngày đều ở văn phòng, ngoại trừ gọi điện thoại thì chính là nghe, rồi lại chống đầu suy tư. Các quản lý liên tục ra ra vào vào cũng đều cau mày, không khí áp lực đến không thể áp lực hơn. Sau khi về nhà, cha ngay cả cơm chiều cũng không ăn, nhận được một cú điện thoại liền đi ra ngoài, không biết lúc nào mới về. Tần Qua lo lắng không ngủ được, trong lúc đó Đàm Tấn cũng gọi vài cuộc điện thoại đến, đầu tiên là mắng ba lão già kia vong ân bội nghĩa, rồi nguyền rủa kế toán và thủ quỹ ra đường sẽ bị người giết người diệt khẩu, cuối cùng còn nói cha mình không có bản lĩnh, giá trị bất động sản của nhà lên tới trên tỉ, vậy mà có mấy chục triệu cũng không lấy ra không được. Tần Qua biết Đàm Tấn là đang an ủi cậu, mắng chửi người cũng mắng như đang đọc kịch, nghe xong cuối cùng cậu cũng cảm thấy tâm tình sáng sủa lên một chút. Trước khi cúp điện thoại, Đàm Tấn lại dặn dò một câu: “Đừng đi tìm gã đàn ông kia.” Tần Qua sửng sốt một chút, gật gật đầu: “Tôi biết rồi.” Ý niệm đi tìm nam nhân trong đầu ở cậu lóe lên một chút rồi lập tức biến mất. Cậu không có yếu đuối như thế. Sau đó vài ngày tình huống cũng không có tốt hơn chút nào. Danh sách thúc giục thu nợ đến các công ty khác đã được gửi đi nhưng tình huống cũng không khả quan lắm, rất nhiều công ty tỏ vẻ phải đến cuối năm mới có thể tổng kết sổ sách trả nợ. Chi nhánh bên kia đã hoàn toàn đình công, Tần cha trong một đêm tóc đã bạc đi rất nhiều, Tần Qua nhìn vô cùng khổ sở. Tần mẹ mỗi ngày đều đi chùa ở ngoại ô thành phố thắp hương bái Phật, chuẩn bị một đống lớn đồ trừ tà gì đó treo dán ở nhà, trên tay Tần Qua cũng bị ép mang một chuỗi phật châu. Từ sau khi cậu chia tay với nam nhân, sẽ ném cái vòng tay vỏ sò vào xó ngăn kéo, từ đó cũng không mang thêm phụ kiện gì. Không biết giữ lại vì ai, cậu đã không còn tin tưởng vào tình yêu nữa. Công ty thành như vậy, Tần Qua cũng không có tâm tình nào đi tới phòng khám. Tình cảnh bi thảm qua một tuần, chuyện lại bỗng nhiên lại có chuyển biến. Sáng sớm thứ hai, Tần cha nhận được điện thoại, tự xưng là người của Thiên Sứ đầu tư, nghe nói Sắt thép Tần thị gặp khó khăn, muốn đến nói chuyện một chút, xem có thể giúp gì hay không. Tần Qua cảm thấy đó là một tin tức tốt, nhưng Tần cha lại mặt nhăn mày nhíu. Thiên sứ đầu tư là công ty đầu tư nổi tiếng nhất thành phố A, hàng năm những công ty mới hy vọng lọt được vào mắt xanh Thiên Sứ đầu tư lên đến hàng trăm. Cái gọi là đầu tư, đương nhiên là lấy cổ phiếu của những công ty mới đưa ra thị trường niêm yết, sẽ tăng gấp đôi lợi nhuận, công ty sẽ ở giữa kiếm lời. Có công ty đầu tư nào sẽ giúp bọn họ giải quyết vấn đề khó khăn này đâu? Còn không có ích lợi gì nhiều. “Có lẽ hỗ trợ là giả, thu mua mới là thật.” Tần cha thở dài.