Ái Hậu Dư Sinh
Chương 72
Tần Qua chậm rãi từ hành lang đi đến thang máy, quẹt thẻ ấn tầng một. Vị quản lý mập mạp kia còn ở dưới lầu, nhìn thấy cậu ra cửa thang máy thì ân cần chào đón, nói chút lời khách sáo rồi giúp cậu mở cửa lớn.
Tần Qua đi vài bước, đi vào một sạp báo. Sạp không lớn, bốn phía treo đầy tạp chí, đứng đắn hay không đứng đắn đều có, mặt bìa hoa cả mắt.
Tần Qua do dự một chút, đối với tiệm báo gần như sắp bị tạp chí chất cao đến không nhìn thấy ông chủ nói: “Một cuốn ‘Gossip Magazine’”
Gossip Magazine: tạp chí về tin đồn, scandal. Để tạp chí tin đồn thì không đc hay lắm nên bắn qua tiếng Anh cho có vẻ “sang chảnh” =))
“Ba tệ rưỡi.”
“Gossip Magazine” chính là tạp chí giải trí của Long Đằng. Kỳ thật có rất nhiều tin tức trên danh nghĩa là phóng viên chụp hình được mà có, nhưng thực tế là do công ty quản lý bày mưu đặt kế tạo scandal. Đặc biệt là trước và sau khi phát hành đĩa, nam nữ diễn viên, ca sĩ trong MV, có thể đánh bóng tên tuổi thì đánh bóng thôi. Tần Qua đương nhiên không hiểu mấy chuyện ngầm đó.
Bìa tạp chí là hình ảnh kích tình nóng bỏng của Đàm Tấn và Tiết Băng, Tần Qua nhìn cũng đỏ mặt, mấy tạp chí bây giờ vì doanh số bán hàng đã không còn nể nang gì nữa rồi.
“Aizz, việc này huyên náo thật lớn.” Thanh âm nhiều chuyện của ông chủ sạp báo bỗng nhiên truyền đến, “Tạp chí này vốn là một tuần ra một số, nhưng hôm qua xảy ra chuyện đó, tối đến thì tăng ca thêm giờ in ra bản extra đặc biệt này.”
“Vậy à…”
“Phụ nữ bây giờ a~, Hừ… Muốn nỗi tiếng đến điên rồi.” Tần Qua dường như có thể tưởng tượng ra bộ dáng ông chủ sạp báo một bên phe phẩy quạt một bên nhấc ngón út* nheo mắt nói chuyện.
Cậu lật vài tờ, bên trong kể về các mối tình đã tan vỡ của Đàm Tấn, từ ngôi sao ca nhạc, minh tinh điện ảnh đến người mẫu một người cũng không sót, so với người làm bạn mình đây biết còn nhiều hơn.
Tần Qua lắc đầu, cất tạp chí đi đến bãi đậu xe.
…
Nam nhân quả thực không lừa cậu.
Cùng ngày giữa trưa trong TV đã hoàn toàn không còn nhìn thấy những tin tức nóng hổi dồn dập như hôm qua, radio cũng không còn đề cập đến, ngay cả trên mạng cũng giảm đi rất nhiều, thậm chí có mệnh lệnh rõ ràng “Truyền bá phim ảnh tục tĩu là hành vi vi phạm pháp luật”, những hình ảnh và video bị post lên mạng đã được gỡ bỏ, nhiều trang web đã để thông báo đóng cửa.
Mặc dù chuyện này vẫn còn bị bàn tán ở đầu đường cuối ngõ, nhưng nam nhân làm triệt để như thế, hơn nữa hai nhân vật chính trốn tránh không xuất hiện, độ nóng tin tức rõ ràng đã giảm hơn so với hôm qua.
Tần Qua cố gắng xem bản báo cáo tình hình công ty quý này, nhưng một chữ cũng nhìn không vô. Đầy đầu cậu đều là nam nhân.
Những lời Văn Thanh truyền lại, nam nhân ngày đó nhìn hắn nói “Anh yêu em”, “Chúng ta làm hòa đi”, biểu tình sau khi bị cậu tát vào mặt, còn bộ dáng gọi tên cậu, tất cả không ngừng ùa về làm sao cũng không thể đuổi đi.
Bảy năm trôi qua, mình vẫn vô dụng như vậy…
Nam nhân tùy tiện cũng có thể nắm giữ được trái tim cậu, cậu lại như không có ảnh hưởng chút nào đến nam nhân.
Ở trong lòng nam nhân, rốt cuộc cậu đứng ở vị trí nào? Nam nhân muốn một lần nữa theo đuổi cậu, rốt cuộc là xuất phát từ không chiếm được thì không bỏ qua, hay là … Xuất phát từ tình yêu…
Cậu không biết.
Nào có người qua bảy năm còn muốn theo đuổi lại tình nhân lúc trước? Huống chi nam nhân là chủ tịch Long Đằng, trái xinh gái đẹp muốn gì có đó, đã sớm không còn hiếm lạ. Có lẽ là… Một lần nữa theo đuổi cậu rất có tính khiêu chiến… Người như hắn, nhất định thích thử thách thật khó khăn.
Nhưng mà tại sao, cho ra kết luận như vậy làm cho cậu cảm thấy thực đau lòng.
Vào lúc chạng vạng tan ca, Tần Qua nhận được điện thoại của Đàm Tấn.
Thì ra là Đàm chủ tịch điều hắn đi Australia công tác, kỳ thật là đi tránh đầu sóng ngọn gió, hắn lúc này đang ở sân bay.
Giọng Đàm Tấn truyền qua có vẻ không tốt: “Tần Qua, tôi hỏi cậu chuyện này, cậu thành thật trả lời tôi.”
“Có chuyện gì?”
“Lần rắc rối này bị áp chế, có phải cậu đã đi tìm tên kia hay không?”
“…”
Tần Qua sửng sốt, căn bản không kịp nói dối đã bị Đàm Tấn làm ầm lên: “Thật khó khăn mới cắt đứt được với hắn, cậu lại đi trêu chọc hắn làm cái gì? Tôi cho dù có bị phóng viên vây chết ở nhà cũng không cần hắn giúp!”
“Tôi cũng không phải đi tìm hắn…”
“Vậy cậu tìm ai?”
“Tôi chỉ là đến Long Đằng xem có thể tìm được người phụ trách hay không…”
“Cậu bị ngốc à, cậu đi tới đó tất nhiên hắn sẽ biết, rồi sẽ giúp cậu mọi chuyện, cậu có không cần cũng không được. Bây giờ nợ đã hắn một ân tình, cắn người miệng mềm bắt người ngắn tay*, cậu nói cậu sẽ giải quyết làm sao?”
* đơn giản là có ân có báo. Ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn, có làm gì cũng nhẹ tay với người ta
“…” Tần Qua lập tức ngây dại.
“Hắn chính là muốn làm cậu mềm lòng, tôi đây vừa lúc phải ra ngoài một tuần, thực sợ cậu lại bị hắn lừa! Cậu đồ dốt nát… Mẹ nó…”
“Tôi biết… Tôi sẽ không đáp ứng hắn gì hết, cùng lắm thì lần sau tìm cơ hội nào đó trả lại cho hắn.”
“Lần sau trước khi quyết định phải gọi điện thoại hỏi tôi!”
“Biết rồi.”
“Bị cậu tức chết mà!”
Điện thoại “cụp” một tiếng treo.
Tần Qua cất di động, tiếp tục đi đến bãi đậu xe.
Đền đáp? …
Đúng vậy… Cậu sao lại không nghĩ tới. Nam nhân luôn là một diễn viên giỏi mà. Lúc trước đối với cậu cũng là muốn cái gì cho cái đó, không phải quay đi một cái liền mặt không đổi sắc ra ngoài ngoại tình sao?
Nói không chừng hiện tại cũng là ở trước mặt cậu diễn vai tốt, làm mọi chuyện giúp cậu, sau lưng lại tiếp tục lêu lổng với cả trai lẫn gái. Hơn nữa, đối với nam nhân mà nói làm mấy chuyện này dễ như trở bàn tay, cậu việc gì phải nghĩ thay cho hắn?
Vừa nghĩ tới tâm tư nam nhân thâm sâu như thế, đối với cậu còn dùng những thủ đoạn đó, Tần Qua liền cảm thấy toàn thân rét run.
Cậu chính là thứ bị hắn ra ngoài chơi ghét thì ném đi, cần gì chứ.
Tần Qua một bên khởi động xe một bên lắc đầu: cậu vẫn là quá non. Còn phải dựa vào người khác nói một chút mới hiểu được.
Lúc đầu Tần Qua còn lo lắng nam nhân có thể lấy việc này để kể công với cậu hay không, may mắn là mấy ngày nay hắn chưa từng gọi điện thoại cho cậu, giống như lần trước đến phòng khám chặn cậu, sau đó cũng chẳng có chuyện gì xảy ra. Làm cậu hơi hơi yên tâm một chút.
Sau đó Tần Qua mới biết được, Tiết Băng đã bị người mẫu công ty đình chỉ. Đàm Tấn đến Australia tránh đi một tuần, sau khi trở về, vụ việc này ngay cả cành hoa ngọn cỏ cuối cùng cũng bốc hơi sạch. Vốn là đề tài tiêu khiển đầu đường cuối phố, nhưng hai nhân vật nam nữ chính đều không thấy bóng dáng, gần đây lại không có tin tức gì mới truyền ra, hứng thú của quần chúng vây xem tự nhiên cũng phai nhạt dần.
_________________
*Nhấc ngón út: ngón út TQ gọi là ‘lan hoa chỉ’ – ngón tay hoa lan
Kiểu như này này
Mình cũng chẳng biết anh này là ai, nhưng mà cách chuyền bóng quá ấn tượng =))
___________________________
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
13 chương
129 chương
21 chương