Ác bá nương tử cùng hậu cung nhóm
Chương 28
Tiêu Địch
Nàng là tri kỷ vừa là tình kiếp của ta
Không có nàng, đời ta như sắp tàn
Ngày ngày đàn cầm để gửi nổi nhớ tương tư
Bóng dáng nàng như gần lại xa cách
Nếu lại, nàng bổng thoáng tan biến
Tịch liêu tương sầu, mong tương kiến giai nhân
Khụ, dù vào thành rồi, nhưng thấy trời gần tối. Kiếm một tửu lầu để qua đêm, dù sao bạc trong người nàng cũng đủ tiêu sài ăn trong vài năm. Nếu mang nhiều chắc sợ sẽ khiến người người để ý, thèm muốn, sợ là mạng của nàng không còn, huống chi là bạc (NP: *bất mãn* Vô nghĩa ! Ngươi có võ công, làm sao bị cướp ! Chỉ sợ ngươi cướp người ta thôi ! *hừ lạnh* Tiêu Tinh Tinh: *thương tâm* Ô ô , Hoàn nhi ác quá ô Ô, dù có thân võ công nhưng lại không dùng, chỉ sợ hạ xuân dược là ta khó đối phó, mất tiền như chơi ô Ô .. ! NP: * trừng và khinh bỉ* hừ.. giả tạo)
Nàng và Lạc Thiên Kỳ, Lạc Thiên Vũ trọ ở Xuân Vũ Lâu, ba gian phòng hảo hạng. Khi bước vào tửu lầu, ai cũng nhìn ba người nàng, tiểu nhị hình như bị hấp dẫn bởi Lạc Thiên Kỳ, ánh mắt ngây dại, khờ ra.
Tiểu nhị nhìn Lạc Thiên Kỳ, trong lòng thầm than, đời này chưa từng thấy nữ nhân nào đẹp như vậy. Chẳng lẽ là tiên nữ hạ phàm, ánh mắt tiểu nhị dại ra, ngẩn ngơ nhìn Lạc Thiên Kỳ, thậm trí tất cả các khách nhân, đặc biệt là nam nhân điều kinh diễm nhìn Lạc Thiên Kỳ, trong lòng mấy người thầm than, dù là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân cũng chưa chắc bằng một nữa ở nữ nhân này, quả thật là tiên nữ hạ phàm, xinh đẹp tuyệt trần.
Lạc Thiên Kỳ nhíu mày khi tất cả nam nhân điều nhìn hắn, ánh mặt mê võng, kinh diễm, them thuồng nhìn hắn. Hắn nhìn vị tiểu nhị đang còn ngây dại nhìn hắn:
– Tiểu nhị…
Nghe tiên nữ gọi mình, tiểu nhị như tỉnh cơn mê, hai má thẹn thùng và lắp bắp nói:
– Tiểu thư… tiểu thư kiêu tại hạ có việc gì…?
Bất quá, các nam nhân điều trừng mắt nhìn tiểu, nổi lên hàn khí. Tiểu nhị cảm thấy rùng mình, run run, mắt trắng bạch, trong lòng thầm than:… *hảo đáng sợ*
Một tên nam nhân to gan, ánh mắt si mê nhìn Lạc Thiên Kỳ, miệng chảy nước miệng:
– Tiễn nữ mỹ nhân, mỹ nhân có bằng lòng hay không ? Bồi tại hạ…
Càng nói thì càng thấy sắc mặt Lạc Thiên Kỳ âm trầm, trong quanh nổi lên sát khí làm tất cả nam nhân giật mình. Lạc Thiên Kỳ bình sinh nhất chúa ghét ai đem lầm hắn thành nữ nhân, nhất là mấy tên nam nhân đực rựa càng không thể tha, hắn trầm giọng nói:
– Ngươi vừa nói cái gì.?
Cảm thấy áp lực, tên nam nhân không hiểu sao lại sợ hãi nhìn hắn, miệng lắp bắp nói:
– Áck, ta …ta…
Chưa kịp nói thì bị Lạc Thiên Kỳ một kiếm xẻo miệng, hắn bây giờ thật muốn nổi giận, đại khai sát giới. Lạc Thiên Vũ thì cố nén cười, còn Tiêu Tinh Tinh thì như xem kịch vui, lòng thầm than: – Ai biểu xinh đẹp làm gì ? Quả thật là họa thủy
Nàng thầm thấy may mắn, dù sao hắn là nam nhân, nếu là nữ nhân thì e sợ thiên hạ bất loạn. Mà nói cho đúng thì dù sao hắn là thuộc về hắn. Nhìn qua Lạc Thiên Vũ sắc mặt âm trầm, xung quanh khí đen âm u làm nàng rùng mình, chẳng lẽ Lạc Thiên Vũ định đại khai sát giới sao, nàng có kịch vui để xem đây, hắc hắc.
Thực tế là Lạc Thiên Vũ đang cố nén cười cùng thấy thương hại mấy tên nam nhân kia. Bình sinh nhị đệ ghét nhất bị hiểu lầm là nữ nhân nhân, hận nhất là bị nam nhân đùa giỡn, nếu mà nhị đệ nổi giận lên thì e sợ là dù thế nào cũng huyết tinh. Aizz, thiện tai thiện tai, hắn cảm thấy thương hại mấy tên kia.
Bị một đao bất ngờ, nhanh đến không thể tin xẹt qua làm miệng một đường dài, máu ròng rõ, chức lõng đỏ tươi bắn ra, Lạc Thiên Vũ lãnh khốc nói, ánh mắt chứa đầy sát khí:
– Ngươi nói lại coi ! Ai là nữ nhân, ta là nam nhân, ngươi hãy nhìn kỹ đây…
Vừa dứt lời thì mấy tên nam nhân kia mới để ý, thì ra tiên nữ là nam nhân, thân dài cao, áo trắng phiêu phiêu, có phần anh khí khái nam tử, đúng là nam nhân rồi. Ánh mắt những tên nam nhân thoáng thất vọng, nhưng lại sợ hãi, còn tên nam nhân thì run sợ, miệng lắp bắp, cầu xin:
– Cầu xin đại hiệp tha mạng ! Tại hạ có mắt như mù, đem đại hiệp lầm tưởng nữ nhân, xin đại hiếp tha mạng
Truyện khác cùng thể loại
98 chương
1190 chương
15 chương
174 chương
501 chương
10 chương
31 chương
67 chương