Thương Hải Tang Điền
Chương 1 : Mở đầu
Thanh Long Quốc, Kiến Minh Đế năm thứ 33, nhân dân no ấm, quốc lực hùng mạnh, thiên hạ thái bình.
Thanh Long Quốc do Khai quốc Tiên Đế Lý Nguyên Cát lập nên từ đống đổ nát của triều đại cũ. Sau mười năm trị vì, Lý Nguyên Cát băng hà, để lại chiếu chỉ truyền ngôi cho Thái Tử Lý Uyên lúc đó mới tròn 13 tuổi.
Với sự trợ giúp của Thái Hậu Vương thị cùng nhà ngoại thích, Thái Tử Lý Uyên thuận lợi đăng cơ, lấy hiệu là Kiến Minh Đế.
Từ đó đến nay, Kiến Minh Đế Lý Uyên không ngừng phát triển đất nước, trọng dụng nhân tài, đẩy mạnh quân sự, kiềm chế ngoại bang, mở ra một thời kì thái bình trịnh trị cho Thanh Long Quốc.
Tương truyền, phế đế năm xưa bạo ngược xa hoa, chọc giận Long Thần, khiến cho mưa lũ cùng hạn hán thay phiên nhau kéo dài trong nhiều năm liền, nhân dân phải sống trong cảnh đói khát lần than, chỉ biết kêu trời oán đất.
Lúc bấy giờ, phế đế nghe danh đích nữ của Thái thú Tô Châu Vương thị mĩ mạo tuyệt luân, khuynh quốc khuynh thành, liền cường thế ép buộc nàng gia nhập vào hậu cung.
Vương thị khi ấy vừa tuổi trăng tròn, nào cam lòng đồng sàng cộng chậm với một lão già đáng tuổi cha ông mình. Nhưng hoàng lệnh không thể trái, nàng đau lòng nhảy xuống sông Dương Tử tự sát.
Không ngờ Vương thị tự sát không thành mà còn được Long Thần cứu giúp, trao cho nàng ‘Long Châu’, dặn dò nàng tìm lấy một đấng minh quân mà phò trợ.
Sau đó, Thái Thú Tô Châu liên minh cùng Lý Thân Vương Lý Nguyên Cát, lấy danh nghĩa Long Thần mà đánh thẳng vào Kinh Đô, bức phế đế thiện nhượng (nhường lại ngôi vị), lập ra Thanh Long Quốc, phong Vương thị thành Hoàng Hậu.
---o0o---
Chuyện xưa kể lại, thật không đáng tin!
Ví như Trụ Vương trẻ tuổi anh tuấn tính tới tính lui cũng có 6 bà vợ, 2 đứa con trai lại bị lão già Tây Bá Hầu Cơ Xương có tới 24 bà phi cùng 99 người con gán cho cái danh ‘hoang dâm vô đạo’, quả thật quá buồn cười!*
Kẻ thắng dĩ nhiên là chân lí đi.
Phế Đế mất nước, bao nhiêu cái ô danh đều chụp lên đầu hắn.
Vương thị kia thông minh hơn người có nghĩ tới tự sát rồi người nhà nàng sẽ không tránh khỏi liên luỵ sao? Nhưng vận mệnh nàng cũng thật may mắn, cư nhiên đi tự sát cũng gặp được cái Long Thần!
Còn Thái Thú Tô Châu, nữ nhi ông mang về một viên ngọc tuỳ tiện nói đó là ‘Long Châu’ ông cũng tin sao, vì lẽ đó mà đi theo Lý Thân Vương làm phản sao?
Còn Lý Thân Vương kia, nắng mưa là chuyện của trời, chỉ bằng mấy năm mưa nắng không thuận, ngươi liền đem cái danh ‘chọc giận Long Thần’ úp lên đầu người ta sao?
Chuyện xưa kể lại, thật không cách nào chứng minh!
Truyện khác cùng thể loại
119 chương
27 chương
26 chương
96 chương
16 chương
61 chương
186 chương