Edit: Băng Di
Hơi hơi đem người đẩy ra để thở dốc, cổ lại rơi vào miệng của nam nhân, bị hút, bị liếm, bị cắn, bị ngậm, nam nhân thiên phú kinh người dường như trời sinh biết làm sao lấy lòng cùng với biết tìm lấy thứ mình muốn.
“... Ân...” Tiết Trạm nghển cổ ngâm khẽ.
Thân thể Chu Kì Lân cứng đờ, hung hăng kéo Tiết Trạm hôn xuống thật mạnh. Đối với một nam nhân vừa mới được ăn thịt lại khí huyết thịnh vượng mà nói, không hóa thân thành ác quỷ đều là do hắn có tự chủ mạnh mẽ!
Quần áo thối lui, nhiệt độ theo sự thân cận của da thịt càng lên càng cao, bị châm ngòi muốn ngừng mà không được Tiết Trạm nhớ tới tiền diễn lần trước, âm thầm mắng một tiếng đem người kéo xuống giường.
Bên tai vang lên tiếng cười trầm thấp của nam nhân, Tiết Trạm thẹn quá thành giận nhéo hắn: ” Thành thật chút cho ta!” Cũng không quản bị niết trên lưng hay là trên đùi, Tiết Trạm sờ soạng buông màn giường.
Không gian trên giường nho nhỏ khép kín, không khí xúc động như được châm lửa........
Màn giường hạ xuống, đem không gian nho nhỏ này cách ly với bên ngoài, ánh sáng ám tối cùng với hình dáng như có như không làm cho tâm lý muốn thân cận càng đốt thành lửa nóng.
Tiết trạm hai ba cái đã đem mình cởi sạch sẽ, khóa ngồi trên đùi Chu Kì Lân còn cực kỳ ác liệt cọ xát bên dưới hai cái.
Cảm nhận trực tiếp nhiệt độ của thứ đang gắng gượng dưới thân, trong lòng buồn cười cúi người, khẽ cắn, cằm còn cọ cọ.
Sau đó theo cổ một đường đi xuống, hầu kết, xương quai xanh, lưu luyến quên về, đồng thời trên tay cũng không nhàn rỗi thâm nhập vào y phục, vuốt ve niết nhu, khi thì lại điểm nhẹ giống như khiêu vũ, giống như đảo qua, khi thì lại tinh tế sờ soạng, lấy tay như là vẽ theo vân da của hắn.
Cảm giác thân thể dưới thân càng ngày càng cương, Tiết Trạm sờ nghiện tiếp theo không có ý tốt sờ đến đai lưng, khẽ móc lấy, thuận thế cởi xuống, sau đó đụng tới một vật thể lạnh lẽo.
Vật thể lạnh lẽo trơn bóng, Tiết Trạm cầm trong tay, từ trong xúc cảm biết được đó là một hộp sứ, cỡ bàn tay trẻ con, một tay mở ra vừa nghe mùi thì biết ngay là quỳnh cao dùng lần trước! Đang phiền não làm sao bôi trơn, Tiết Trạm thản nhiên móc một móc lớn, miệng không quên trêu ghẹo, “Đường đường nhất phẩm Quốc công tới cửa bái phỏng, trong ngực không quên mang theo quỳnh cao! Đây mà truyền ra, xem ngươi làm sao gặp người!”
Ánh mắt Chu Kì Lân phát sáng dọa người, tay tóm lấy thắt lưng Tiết Trạm, đầu ngón tay xẹt qua viên thù du trước ngực, tuy rằng nhìn mơ hồ nhưng hình dáng loáng thoáng đã đủ để cho thanh âm của hắn trở nên khàn khàn: “Ngươi bỏ được sao?”
Tiết Trạm phá lên cười, ngón tay dính quỳnh cao ở sau người khai mở, cảm thấy không sai biệt lắm mới thối lui hai bước, kéo quần của Chu Kì Lân xuống đem quỳnh cao còn lại đào ra hơn phân nửa, lung tung bôi lên cái côn th*t vừa nóng lại vừa cứng kia.
Chu Kì Lân bị kích thích bật ra tiếng hừ nhẹ, vươn lưỡi liếm môi làm dịu ngọn lửa trong cơ thể, ánh mắt tê buốt nhìn hắn nâng thắt lưng lên, đỡ tiểu kỳ lân nhắm ngay huyệt khẩu, thắt lưng chậm rãi ấn xuống.
Tiết Trạm hừ nhẹ, bị côn th*t đỉnh vừa trướng vừa đau, Chu Kì Lân cũng không tốt hơn bao nhiêu, cảm xúc vừa chặt vừa nóng vừa nhuyễn trong nháy mắt đem hắn bức ra một đầu mồ hôi.
Bị lần mở rộng trước làm cho sợ, Tiết Trạm vốn là muốn ngồi xuống đến cùng, nhưng mà chỉ là ý tưởng, hắn có hơi sợ hãi cái thứ rất hung tàn của Chu Kì Lân! Đừng nói ngồi xuống đến cùng, cái đầu đi vào cũng đủ giày vò người.
Tiết Trạm thở dốc: “Ta nói ngươi không có việc gì lại lớn như vậy để làm chi?”
Chu Kì Lân dở khóc dở cười, chịu đựng xúc động muốn thẳng lưng tiến tới cùng, khởi động hai khuỷu tay muốn ngồi dậy.
Chẳng ngờ bị Tiết Trạm một cái tát chụp trở về.
“Đừng nhúc nhích!” Hai tay chống lên bụng Chu Kì Lân, Tiết Trạm thở nhẹ một hơi, sau đó nâng thắt lưng lên.
Chìm nổi một hồi.
Vừa rút khỏi một chút, lại tiến vào hai phân, thẳng đến rốt cuộc cũng ngồi xuống được.
“... Ngô......”
Tiết Trạm hừ nhẹ cúi đầu, kích thích mãnh liệt làm cho thắt lưng hắn cũng không thẳng nổi, Chu Kì Lân cũng rất vất vả, nếu lúc này Tiết Trạm sờ sờ sẽ phát hiện, rõ ràng là người hưởng thụ lại nhẫn ra một thân mồ hôi.
Cảm giác thân thể đã thích hợp, quỳnh cao toàn bộ hòa tan, Tiết Trạm bắt đầu nâng thắt lưng lên một chút nuốt phun côn th*t, cái loại hợp nhất làm một với người mình thích tạo nên khoái cảm tâm lý, cùng với niêm màng nóng như lửa bị ma xát, kích thích ra khoái cảm sinh lý, hai phương chồng lên làm cho Tiết Trạm theo bản năng bắt đầu truy đuổi, lúc nhanh lúc chậm, khi thì biến hóa góc độ, khi thì nâng thắt lưng ngồi xuống tới cùng, thẳng đến khi Chu Kì Lân nhẫn ra một thân mồ hôi thối lui đến huyệt khẩu, rốt cuộc khi hắn hung hăng ngồi xuống thì thẳng lưng đón nhận!
“... A......” Tư thế cưỡi vốn là tiến vào rất sâu, Chu Kì Lân lại bất ngờ không kịp phòng đón nhận bên dưới, Tiết Trạm không hề chuẩn bị tâm lý bị đỉnh lần này, thiếu chút nữa nhuyễn thành bùn.
Chu Kì Lân đã nhẫn đến cực hạn lần này cực nhanh trao đổi tư thế cơ thể, lôi kéo chân Tiết Trạm chàng lên thắt lưng mình, mày kiếm bình tĩnh, lui ra phía sau, lúc côn th*t thối lui đến huyệt khẩu thì nhíu mi hung hăng đâm vào.
“... A......”
Thân thể Tiết Trạm chịu không được co rụt lại, cả thắt lưng một mảnh tê dại, lần này còn có loại khoái cảm bị đánh bay.
Chu Kì Lân thở nhẹ một hơi chậm rãi thả lỏng thần kinh đang căng thẳng, nằm sấp phần trên cơ thể sờ soạng phủ môi lên môi Tiết Trạm, mở khớp hàm trao đổi một nụ hôn sâu nóng rực lại ngọt nị.
Vừa hôn xong, Tiết Trạm kẹp chặt hai chân tuyên bố rõ ràng, ngọn lửa trong mắt Chu Kì Lân đốt cao tám độ, chế trụ thắt lưng Tiết Trạm kéo hướng về phía mình, đồng thời nghênh khố tiến lên.
Tiết trạm kham không nổi rên rỉ ra tiếng, nhưng mà lời còn chưa dứt, va chạm lần thứ hai lại đến trùng trùng điệp điệp, giống như có dòng điện nháy mắt chạy lan đến tứ chi bách hài, hai bên thắt lưng không chịu nổi tê dại, Tiết Trạm đưa tay muốn để cho bản thân mình một lần thống khoái.
Chu Kì Lân híp mắt, một tay đẩy, sau đó rất nhanh xé quần áo đem hai tay hắn trói lên đầu giường, “Ta nói qua, ngươi không thể đụng vào.”
“Phắc...” Tiết Trạm ách một tiếng, nhớ tới cảm giác lần trước bị xuyên vào đến bắn, nhất thời tâm chửi má nó đều có!
” Không cho phép nói lời thô tục!”
Tiết Trạm: “......” Chia tay! Chia tay! Phải chia tay!
Ánh sáng trong phòng ảm đạm, bên trong một mảnh nhỏ không gian bị màn giường ngăn cách, Tiết Trạm cả người trần trụi bị Chu Kì Lân đồng dạng trần trụi đặt ở dưới thân, hai tay bị trói lên đỉnh đầu, hai chân bị buộc chàng qua thắt lưng đối phương, chỉ có thể một chút lại một chút thừa nhận điên cuồng thao thúc từ trong đến ngoài.
Thắt lưng run lên, thân thể bủn rủn, tất cả khoái cảm giống như đều chồng chất tới cùng một chỗ.
Cái loại cảm giác bản thân không thể chi phối này, cái loại cảm giác không thể tự chủ được bị khoái cảm chi phối này, làm cho Tiết Trạm tựa như cá rời khỏi nước, chỉ có thể ngửa đầu giương miệng, khàn giọng, buộc chặt, bị côn th*t thao khiến cho không chỗ có thể trốn.
Chu Kì Lân đĩnh vào trong thật mạnh, nhịn không được vuốt ve hai cái, sau đó nằm sấp người cởi tay Tiết Trạm bị trói ở đầu giường, ôm người vào trong ngực, làm cho hai người biến thành tư thế mặt đối mặt.
Nâng mông hắn để sát vào người mình, thanh âm Chu Kì Lân khàn khàn hỏi: “Tức giận rồi?”
Tiết Trạm một ngụm cắn bả vai Chu Kì Lân, lưu lại một dấu vết, hận nói: “Ngươi là người đầu tiên ép buộc ta mà còn sống, một người trước đó đã bị ta băm cho chó ăn!”
Chu Kì Lân bật cười vùi đầu ở bên gáy hắn, vành tai và tóc mai chạm vào nhau rõ ràng tràn đầy mồ hôi, thân thể cũng không mềm mại. Nhưng cố tình có thể dụ hắn phát dục phát cuồng.
Tiết Trạm trừng hắn, “Cười cái gì cười? Nói thật, ngươi còn dám ép buộc ta một lần thử xem! Lão tử đánh không chết ngươi cũng chém chết ngươi!”
” Không chạm, ta sẽ không buộc ngươi.”
“Phắc! Lão tử chạm lão nhị của mình thì làm sao. Ân...! Phắc... Ngô... Lão...”
Tất cả kháng nghị bị phá thành mảnh nhỏ! Tất cả thô tục bị môi phong ấn! Thẳng đến trước mắt hiện lên bạch quang, thân thể cong như cây cung, khoái cảm cực hạn lao nhanh tới! Không thể kháng cự! Không thể chống cự! Bị nam nhân gắt gao giam vào trong ngực, bị hung hăng thao đến bắn ra.
Cùng thời gian, Chu Kì Lân gầm nhẹ sáp đến ở chỗ sâu trong, bắn ra bạch trọc.
Một đêm ‘làm lụng vất vả’, một đêm bị xem như ruộng tốt cày cấy, ngày hôm sau Tiết Trạm bưng thắt lưng chết lặng bò trở lại Hổ Báo Doanh, đem Ngô Dụng, La Nhất một đám đuổi đi huấn luyện, quay lại phòng dự định ngủ một giấc ngắn, không nằm được một khắc, Hoàng Thượng truyền chỉ triệu cấp bách.
Truyền chỉ chính là cấm vệ quân, giục ngựa thẳng đến không cho phép chậm, Tiết Trạm đành phải thẳng thắt lưng xoay người lên ngựa, thẳng đến hoàng cung.
Lúc đó bộ binh thượng thư cùng vài vị đại lão đã tới rồi, Tiết Trạm làm lễ chào hỏi, Chu Lệ đang trầm tư cũng vẫy tay ý bảo đứng dậy, Chu Kì Lân đi tới, ánh mắt nhịn không được ở trên người hắn đảo qua một vòng
Tiết Trạm âm thầm nghiến răng! Thề nếu không có người khác ở hắn nhất định nhào lên cắn chết y!
Đem hắn xem như ruộng tốt cày cấy một đêm còn chưa tính, thức dậy còn không thấy bóng người là ý tứ gì? Ăn xong muốn chạy? Làm kẻ bạc tình? Con bà nó, xù lông cho ngươi xem tin hay không!
Chu Kì Lân ho nhẹ một tiếng thấp giọng nói:” Bộ lạc Xích Lực tập kết mười vạn đại quân, hạ trại gần biên cảnh.”
Phản ứng đầu tiên của Tiết Trạm là ‘Phắc, không nghĩ ra có kẻ dám tìm Chu Lệ phiền hà! Đây là muốn chết vẫn là muốn chết hay là muốn chết?!
Sự thật đối phương không phải muốn chết mà là muốn lên trời, chính xác mà nói là có dã tâm muốn lên trời.
Vương thái tử muốn thuận lợi tiếp nhận vương quyền, cần công trạng, không biết người nào có suy nghĩ hãm hại tô vẽ khiến cho hắn đem chủ ý đánh tới Đại Minh.
Nghe xong sơ lược Tiết Trạm sờ sờ cằm, vừa vặn Chu Lệ hỏi hắn, liền nói: “Vương thái tử Xích Lực thầm nghĩ cố làm ra vẻ, còn cần trù tính, không nghĩ đánh thật, vậy nếu chúng ta làm cho hắn biến thành đánh thật thì sao?”
Hộ bộ thượng thư giống như nhìn thằng ngốc liếc hắn: “Tiết Trạm thế tử nói thoải mái quá, sự tình quan hệ đến bang giao của hai nước, liên quan đến hàng vạn hàng nghìn dân chúng, một câu khai chiến thì liền khai chiến sao?”
Tiết Trạm đơn giản thô bạo: “Vậy ý tứ của Lương thượng thư là người khác tuyên bố lấy chúng ta ra để xoát quân công, chẳng lẽ chúng ta còn phải vui tươi hớn hở nhìn thấy hắn xoát xong, sau khi trở về quang vinh đăng vương vị mới tiếp tục tính toán? Sau đó qua vài năm trình công văn lên trên nói chúng ta phải quan hệ hữu hảo?”
Chu Lệ nhíu mi, Binh Bộ Thị Lang trông trộm, vội hỏi: “Thế tử nói cẩn thận, Lương đại nhân cũng không có ý này.”
” Ý tứ của Thượng Thư đại nhân hạ quan hiểu được, hạ quan cũng không phải chẳng phân biệt được nặng nhẹ, không thương tánh mạng của tướng sĩ, nhưng có một số việc phải trả giá bằng tánh mạng chứ không thể làm khác! Ta là quân nhân, cái gì bang giao lâu dài, cái gì hữu nghị lâu dài ta quản không được nhiều như vậy, ta chỉ biết bọn họ dẫm nát quốc uy của Đại Minh ta! Xâm phạm quốc gia của ta, ta tất diệt! Đại Minh ta binh hùng tướng mạnh, còn gã chỉ là bộ lạc thiểu tộc, muốn cướp là có thể cướp sao?!”
Chu Lệ đang nghe, trong lòng kích động trừng hắn, lại lừa gạt hay đấy!
Lương thượng thư nhíu mi: “Đánh một trận sẽ hao tổn thật lớn, hộ bộ hữu tâm vô lực.”
” Nếu không đơn giản chỉ là một trận thì sao?” Tiết Trạm hai tay ôm ngực, lộ ra ý cười âm hiểm: “Vương thái tử nghĩ muốn lập quân công kế thừa vương vị, nếu chúng ta khiến hắn thất bại thảm hại, kế thừa không được đế vị thì sao? Ta nhớ rõ Đại vương tử Xích Lực đương nhiệm là do tự phong phải không? Chúng ta có thể chọn một vương tử cùng lên lôi đài với Vương thái tử, có vương vị hấp dẫn ở phía trước, không sợ bọn họ không loạn.” Nói đến chỗ hưng phấn, Tiết Trạm lấy tay đánh một quyền: “Chó cắn chó một miệng lông, chúng ta sơn quan hổ đấu, thời điểm tất yếu chỉ thêm một chân, chờ Xích Lực loạn xấp xỉ, chúng ta lại nâng đỡ một vương tử nhược thế lên thượng vị, có nhược điểm của hắn trong tay, không sợ hắn không nằm sấp xưng thần, đến lúc đó hàng năm thượng cống, chỗ hổng của hộ bộ chúng ta không phải sẽ được lấp đầy rồi?”
Lần này không chỉ có Lương thượng thư tức giận cười, ngay cả Chu Lệ cũng tức giận nở nụ cười: “Ngươi chỉ biết mồm mép cao thấp, có biết phía sau chuyện ngươi nói có bao nhiêu phiền toái không? Xích Lực hiện giờ loạn thành một đoàn, cũng không thiếu người thông minh, người sáng suốt vừa nhìn đã biết, đến lúc đó thảo phạt không được còn bị bêu danh quấy nhiễu vương vị của nước láng giềng.”
Quấy nhiễu vương vị của nước láng giềng, việc này xác thực không phải quang vinh gì, nếu có người có tâm lợi dụng, rêu rao nháo lớn làm cho các nước láng giềng khác cảm thấy bất an, đến lúc đó chính là đàn kiến giết voi.
Chu Kì Lân chắp tay góp lời: “Thần cảm thấy Tiết thế tử nói như vậy cũng không phải không có khả năng. Dòng họ Vương con nối dõi đông đúc, một khi Vương thái tử thất bại, chắc chắn vì ích lợi sẽ xảy ra xung đột gây khó dễ, mặc kệ kết quả như thế nào, khẳng định là loạn.”
Cục diện chính trị của nước láng giềng rung chuyển, tự nhiên là chuyện hỉ lớn!
Mắt thấy Chu Lệ có phần lay động, Tiết Trạm lại nói: “Hoàng Thượng, có một số điểm mấu chốt không thể lui, có một, có hai thì sẽ có ba, cuối cùng có lúc cũng sẽ không thể lui.”
Lương thượng thư còn đợi phản bác, Chu Lệ nâng tay ngăn lại, nhìn về phía thái tử: “Thái tử nghĩ như thế nào?”
Thái tử suy nghĩ một chút, nói: “Nhi thần cảm thấy mấu chốt hiện giờ chính là phái binh tiếp cận phòng ngừa Xích Lực làm khó dễ, về phần động binh hay không động binh, nhi thần cảm thấy vẫn là phái sứ thần đàm phán xong sẽ bàn tiếp.”
Chu Lệ ý bảo hắn tiếp tục, thái tử nói: “Nhi thần cho rằng theo như lời Lương thượng thư không phải không có sai lầm, nhưng Tiết thế tử cũng không đúng toàn bộ, dù sao sự tình liên quan đến sự an toàn của vùng biên cảnh, há lại để người khác dễ dàng đến gần.”
Ngụ ý chính là đàm trước, đàm không tốt lại đánh, tiên lễ hậu binh, đến lúc đó đem Vương thái tử hãm hại đến mức chôn sống, không thể nói bọn họ khi nhược hiếp yếu được.
Từ trên mặt Chu Lệ nhìn không ra ý đồ, Từ thái phó nói: “Vi thần tán thành theo như lời thái tử.”
Bộ binh thượng thư cũng đứng ra: “Thần phụ ngôn.”
Chu Lệ lúc này mới lộ ra ý cười nhợt nhạt: “Như vậy thì cứ dựa theo như lời thái tử. Chu ái khanh. Tiết ái khanh. Lập tức bát doanh, ngay trong ngày xuất phát!”
Hai người quỳ xuống đất tiếp chỉ, sau đó ra khỏi cung, ngại cơ sở ngầm đông đảo, hai người cũng không dám làm gì, ước định địa phương hai doanh chạm mặt, Chu Kì Lân nhìn Tiết Trạm quay người chạy ra ngoài thành, cả phủ Trung quốc công chỉ một mình hắn, không có gì cần giao phó, nhưng Tiết Trạm không thể, Hầu phủ nhiều trưởng bối như vậy, không gặp mặt thì chờ bị ngự sử tham tấu tội danh bất hiếu đi.
Nhìn theo Chu Kì Lân rời đi, Tiết Trạm liếc ngang Ngô Dụng: “Còn đi theo ta để làm chi? Lăn đi~ hai khắc sau tập hợp ở cửa thành!”
Ngô Dụng sờ sờ cái ót, ngượng ngùng chạy nhanh như chớp, Tiết Trạm quay về Hầu phủ cùng đám người lão thái thái Bạch Nhã gặp mặt, sau đó ở cửa thành cùng Ngô Dụng tập hợp, giục ngựa thẳng đến Hổ Báo Doanh. Lúc đó Thu Mão đã nhận được tin tức đang tổ chức khai bát.
Lúc này Tiết Trạm sâu sắc cảm nhận được có mấy thuộc hạ hiểu chuyện thật sự là rất bớt việc, vỗ vỗ bả vai Thu Mão vẻ mặt vui mừng: “Cuộc đời này có ngươi, thật sự là tam sinh hữu hạnh.”
Lo lắng trăm vội, bớt thời giờ tới được Chu Kì Lân cười lạnh: “Phải không? Xem ra thế tử rất tốt.”
Thu Mão sờ sờ cái ót đầy mồ hôi, thối lui đến khoảng cách an toàn, ngượng ngùng bỏ lại câu ‘ chuyện không liên quan ta’ liền chạy nhanh như chớp, La Nhất, Triệu Thập Nhất mắt thấy tình huống bất thường chạy so với Thu Mão còn nhanh hơn.
Nhất thời Tiết Trạm hóa đá khóc không ra nước mắt: “Ngươi làm sao tới rồi?” Phắc! Phắc! Phắc! Tiết Trạm cảm thấy bản thân nên uống thuốc an thần.
Truyện khác cùng thể loại
121 chương
47 chương
19 chương
46 chương
44 chương
129 chương
69 chương
21 chương
18 chương