Ma Kết chờ Sư Tử ở công viên Jussasic - nơi mà cậu ngỏ lời tỏ tình với cô nhóc . Một cô gái mang mái tóc màu hổ phách mang trên mình chiếc váy trắng viền ren tung tăng tới chỗ Kết , bịt mắt cậu lại , giọng nói nghịch ngợm pha chút trẻ con vang lên : - Đoán là ai nào ? - Sư Tử , dùng trò này hoài không chán sao ? - Ma Kết nói. - Thôi , mà sao hôm nay hẹn tớ ra vậy ? - Cậu nhận ra cô nhóc không còn nũng nịu bên cậu như xưa nữa , giọng nói trở nên nghiêm túc hơn mọi ngày. - Ta chia tay đi ! - Ma Kết nói chắc nịch. Sư Tử ngạc nhiên nhìn Ma Kết rồi cười một tiếng . Cô nhắn vào máy cậu , bỏ cậu trước cửa công viên . Kết mở máy , đọc được tin nhắn mà Tiểu Sư nhắn vào máy cậu mà trong tim cậu có chút nhói : " Tớ muốn chia tay cậu lâu rồi nhưng sợ cậu buồn . Giờ cậu nói làm tớ nhẹ nhõm hơn rồi . Chúc cậu hạnh phúc ! To : Sư Tử " ~ - Ta chia tay đi nhé , Nhân Mã ! - Song Ngư lấy hết can đảm ra nói. Nhân Mã dường như chết lặng . Cô muốn khóc nhưng cô cố gắng không để nhưng giọt nước mắt đó chực trào ( đóng kịch thôi các bạn ạ ) , Song Ngư quay mặt đi , kiềm chế lấy nỗi đau mà cậu phải chịu . Cậu yêu Nhân Mã nhưng để cô nhóc an toàn khỏi người cha độc tài của mình , cậu đành phải làm như vậy. - Được thôi ! - Nhân Mã nói làm Song Ngư giật mình. - Vậy từ nay chúng ta không còn là gì của nhau ! - Nhân Mã nói xong , bỏ đi khỏi tầm mắt của Song Ngư. - " Anh yêu em , Nhân Mã ! Anh sẽ tìm em khi cha anh không trói buộc chúng ta nữa ! Anh thề đấy ! " - Song Ngư tự nhủ thầm.