3 giờ 20 phút sáng , sáu cái bóng từ sáu hướng khác nhau thoăn thoắt di chuyển trên các mái nhà , hướng họ đi là ra khu ngoại ô Chicago , nơi đó chỉ có một căn nhà bình thường cả ngày hôm nay đều tối đen. Kim Ngưu cố gắng mở cửa , mở ra thì bị ai đó bịt miệng , cô hốt hoảng giãy dụa , chợt cô nghe thấy một giọng nói lạnh quen thuộc : - Mi là thuộc hạ của Thiên Yết phải không ? - Cự ... Giải ... - Kim Ngưu nhỏ tiếng gọi. Cự Giải nghe thấy giọng Kim Ngưu liền thả ra , tại cô vừa ra khỏi nhà tên bọ cạp liền bị một đám tay sai của tên khốn đó đuổi theo , mãi mới cắt đuôi được . Giải mở đèn lên , cả hai nhìn thấy 4 thành viên còn lại đang ở đây , người te tua nhất có lẽ là Thiên Bình , mắt thâm quầng hết rồi . Sợ nhất là Bảo Bình , cái mặt đen như Bao Công làm Ngưu co rúm sau lưng Cua. - Ngưu , chị , hai người ra đây. - Bảo Bình nói. Cua với Ngưu ra ngồi cạnh Thiên Bình , ánh mắt tra khảo của Bảo Bình dò xét từ trên xuống dưới ba người ngồi trước mặt rồi cười đểu , mập mờ nói : - Ba người sau khi bị ăn sạch sẽ không kịp soi gương à ? Lồ lộ dấu hôn trên cổ với trên vai kìa. Thiên Bình , Giải và Ngưu bất ngờ trước câu nói của Bảo , kiểm tra người mình mới phát hiện ra . Mặt Kim Ngưu đỏ lựng lên , như rỉ cả máu . Tâm trạng của Giải có lẽ là một đống rối vào nhau , không phân biệt nổi . Thiên Bình ôm đầu , mặc cho những lời an ủi của Nhân Mã. - Mà mấy hôm nay xui thiệt , gặp lại người cũ , không hoàn thành nhiệm vụ mà lại còn bị bắt cóc nữa. - Sư Tử gục đầu xuống bàn than thở. - Giờ ta phải lo về hình phạt do ông anh Boss cho đi , kiểu gì bắt ta huấn luyện lại ở rừng Amazon. - Bảo Bình nói. Rồi đột nhiên Sư Tử kêu im lặng làm cả lũ hiện lên trong đầu một dấu hỏi chấm to đùng , một giây sau , trong tay Sư có ba máy nghe lén giống như ba hạt đậu màu trắng.