12 chòm sao: idols
Chương 9
-Chào buổi sáng, Xử Nữ.
Bên cửa sổ toà lâu đài màu xanh ngọc bích, một đôi chim lạ đang đậu trên bậu cửa, cất tiếng nói kì lạ mà trong trẻo của chúng. Có thể đối với chúng ta việc được nghe động vật nói chuyện là một việc rất lạ, nhưng đối với chủ nhân của căn phòng- người đang đứng nói chuyện với chúng- thì không có gì đáng ngạc nhiên cả.
-Buổi sáng tốt lành!
-Xử Nữ, hôm nay bọn tớ có tin mới cho cậu đây! Cuối tuần này mục tiêu sẽ có một chuyến đi cùng câu lạc bộ đến núi Lance. Đồng thời bên phía kia cũng đã bắt đầu có động tĩnh. Có lẽ là lần này đó!
-Tớ đã rõ, cảm ơn các cậu.
-Không có chi! Đó là việc bọn tớ nên làm mà! Rồi, hẹn gặp lại cậu sau nhé!
-Ừ, tạm biệt.
Cô gật đầu với chúng rồi quay vào trong phòng. Đưa tay lên chỉnh lại chiếc bờm màu đỏ thẫm, vuốt vuốt tà váy cho phẳng phiu và đeo lên cổ chiếc vòng có hình bông hồng vàng rực rỡ. Xong xuôi, cô nhẹ nhàng bước xuống lầu với nụ cười nhàn nhạt quen thuộc. Có lẽ cũng đến lúc cô phải thưa với cha mẹ về việc đi thủ đô rồi. Không thể ở đây mãi được. Bởi chỉ sợ nếu cô cứ ngồi im thế này, đến lúc mọi chuyện diễn biến xa hơn một chút, cô sẽ không còn nắm bắt được gì nữa.
Xử Nữ cô, thật ra chỉ là muốn xem trò vui mà thôi.
-----{0}-----
Thủ đô Valentino. Toà cao ốc Sky- C. 6 giờ 30 phút sáng.
Tại phòng tổng giám đốc.
Gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, người đàn ông đang ngồi trên ghế tổng giám đốc nhìn cậu thanh niên trước mặt, vẫn là giọng nói hờ hững như thế, hắn phất tay ra hiệu cho cậu lui đi. Cánh cửa vừa đóng lại, một người khác từ đâu bỗng dưng xuất hiện, cúi người đầy cung kính với hắn rồi khẽ mỉm cười:
-Thưa ngài, mọi việc đã chuẩn bị xong. Nếu bên đó có ngăn cản chúng ta, tôi nhất định sẽ không để họ được như ý nguyện.
-Ừ, vậy còn việc mà ta nhờ ngươi thì sao?
-Đây, thưa ngài. Tôi đã nói rồi mà, thằng nhóc đó không có vấn đề gì cả.
-Ta sẽ xem xét.
-Dạ.
-Ngươi lui đi được rồi.
-Vâng, thưa ngài.
Anh lại cúi người với hắn rồi rời đi bằng một cánh cửa ngầm. Lúc đi đến trước cổng toà nhà, anh gặp cậu, anh khẽ gật đầu chào. Cậu cũng chào lại. Đợi đến khi anh đi khỏi, đôi mày cậu bỗng nhíu lại. Linh tính mách bảo cậu có điều gì đó không ổn, nhưng không ổn ở chỗ nào thì cậu không tài nào nghĩ ra được.
Mà thôi, cũng sắp 7 giờ rồi. Nếu chậm trễ sẽ làm ngài nổi giận mất.
-----{0}-----
-Mọi người! Đi nhanh lên một chút nào! Sắp đến nơi rồi đấy!
-Chị nói thì dễ lắm! Chị có phải mang cái gì đâu?
-Chị còn có nhiệm vụ cao cả là dẫn đường nha! Với lại chị cũng cầm bản đồ chứ bộ!
-Vậy thì em tình nguyện gánh vác nhiệm vụ cao cả ấy thay chị!
-Không cần đâu! Chị làm được mà! Cho em cầm nhỡ nhìn sai thì chết!
-Nhưng lỡ chị mới là người nhìn bản đồ sai thì sao?
-Làm sao mà sai được!
-Nếu sai thì sao?
-Chị đã bảo là không sai được đâu mà!
-Nhưng em không yên tâm nha! Tốt nhất là cứ để em xem hộ cho.
-Thật sự không cần đâu mà!
-Nhưng...
-Ba người có im đi được không?
-Vâng!!
Lance là một ngọn núi xinh đẹp nằm ở phía đông thành Lam Nhai giáp với thủ đô Valentino. Do có phong cảnh đẹp cùng các tàn tích cổ xưa và nhiều suối nước nóng thiên nhiên, nên núi Lance từ lâu đã trở thành địa điểm du lịch nổi tiếng hấp dẫn khách du lịch. Cũng có rất nhiều nhà thám hiểm cùng khảo cổ học đến đây để nghiên cứu và thám hiểm những ngôi đền cổ. Tuy nhiên, chưa từng có một ai vào được quá sâu.
Lần này nhóm Ma Kết đến đây là để tham quan như bao khách du lịch khác, đồng thời tìm hiểu về các tàn tích và cuối cùng là tắm suối nước nóng! Đương nhiên là những hoạt động này chỉ có thể thực hiện được ngay trong ngày hôm nay thôi a. Chiều tối bọn họ phải về rồi. Bởi mỗi cuối tháng học viện đều sẽ có bài kiểm tra năng lực cho từng học viên, nên lơ là việc học là không được đâu.
..........
Sau khi đã thuê phòng và nghỉ ngơi một lúc, nhóm Ma Kết bắt đầu hoạt động đầu tiên của bọn họ. Bốn người dành cả buổi sáng hết chạy nhảy lại nghỉ ngơi, cố gắng để đi xem được thật nhiều thật nhiều cảnh vật một chút, cũng để chụp được nhiều ảnh một chút.
-Oaaa! Nhân Mã! Cậu nhìn xem kìa! Kia là máy ảnh ma thuật! Là máy ảnh ma thuật đó!!!
Ma Kết đang chụp hình mấy con vật nhỏ đáng yêu thì bỗng mắt loé sáng, tay không ngừng kéo áo cậu bạn bên cạnh. Câu lạc bộ của bọn họ chỉ có bốn người, ngoài ba người Ma Kết, Song Tử và Sư Tử thì người cuối cùng chính là Nhân Mã.
-Ừ, có vấn đề gì sao?
-Còn sao trắng cái gì ở đây nữa!! Trời ơi!! Thật mong đến lúc tốt nghiệp quá!! Đến lúc đó tớ có thể sử dụng nó rồi!! Thật là mong quá đi!!
-Không phải máy ảnh bây giờ dùng rất tốt sao?
-Nhưng kia là máy ảnh ma thuật nha!! Loại máy ảnh mới nhất trên thị trường hiện nay với giá đắt đỏ, công nghệ tiên tiến, chất lượng hàng đầu cùng với... bla bla bla...
Đến bây giờ Song Tử và Sư Tử mới biết, chủ tịch Ma Kết nhà bọn họ chính là fan cuồng máy ảnh nha!
Sau khi tham quan xong thì ăn trưa, đến chiều chính là đi thám hiểm đền cổ trá hình tìm hiểu tàn tích. Vì bình thường khách du lịch không được đi vào trong đền (để đề phòng nguy hiểm, trong đền có rất nhiều bẫy a), chỉ có thể đứng từ ngoài xem cộng thêm tra cứu một số thông tin trên mạng, nên để có thể đi vào trong bọn họ chỉ còn cách giả vờ thôi.
Đây là tinh thần ham học hỏi, tìm tòi khám phá. Yêu học tập không phải là cái tội a! Đúng rồi, bọn họ làm như vầy là không có gì sai hết!
Nghĩ vậy nên nhân lúc không ai để ý, bốn người lén lén lút lút đi vào chỗ cây rậm rạp. Ma Kết tay cầm bản đồ, xung phong đi trước. Theo sau đó là Nhân Mã, Sư Tử, Song Tử đi cuối.
-Ma Kết này, chị chắc bọn mình đi đúng đường chứ?
-Ừ, chắc chắn. Nếu chúng ta cứ đi thẳng về phía trước thì chỉ một lát nữa là sẽ đến nơi.
-Ừm.
Nghe Ma Kết đáp vậy, Song Tử yên lặng nghe theo. Nhưng chẳng hiểu sao cái cảm giác bất an hồi đầu năm học, vào chính lúc này, nó lại xuất hiện một lần nữa khiến cô chẳng thể nào yên tâm.
"Xoạt!"
-Ai đó!?
Cô hoảng hốt quay lại. Không có ai? Có phải do cô đa nghi quá rồi hay không?
-Song Tử, em làm sao vậy?
-À, không có gì đâu ạ. Chúng ta đi tiếp thôi!
-Ừ.
"Xoạt!"
Tiếng động đó lại vang lên. Lần này có lẽ không phải tưởng tượng nữa. Ai đó, ai đó đang đi theo bọn cô... Mà, chắc không phải đâu! Bọn cô thì có cái gì cho chúng cơ chứ, nhỉ?
Tự trấn an bản thân, Song Tử lặng lẽ đi tiếp. Sau một lúc, thấy âm thanh kia không còn xuất hiện nữa, cô thầm thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ đúng là do cô quá đa nghi thôi.
Nhưng...
-!!!
Trong chớp mắt, mồm cô bị một bàn tay lông lá bịt lại, kéo cả người cô vào bụi rậm phía sau. Tốc độ của nó nhanh đến mức cô chẳng thể phản ứng kịp. Đôi mắt cô mở to đầy hoảng loạn, tay quơ quơ ra phía trước cố gắng thoát khỏi cánh tay to lớn này. Nhưng mọi sự cố gắng đều là vô ích. Cô chỉ có thể trơ mắt ra nhìn Sư Tử, Nhân Mã và Ma Kết đang dần đi xa mà không thốt lên được tiếng nào.
Bị bắt cóc.
Cô chỉ còn có thể nghĩ được như vậy.
-----{0}-----
Song Tử khẽ mở mắt. Điều đầu tiên mà cô nhận thức được chính là màn đêm đen nghịt. Rồi một con quái vật to lớn mình đầy lông lá xuất hiện trước mặt cô, nhìn cô chằm chằm. Cô biết nó, đó là Quỷ Núi- Dendile. Nhưng, rõ ràng nó chỉ là một loài vật trong truyền thuyết thôi mà!?
-Cô biết đấy, Musicyal là một thế giới đầy ma thuật. Không gì là không thể.
Cô quay sang. Là tên bắt cóc. Tên đó đeo một chiếc mặt nạ nên rất khó để biết được giới tính của hắn. Nhưng cô nghĩ có lẽ hắn là con trai. Mà khoan đã, sao hắn biết được cô đang nghĩ gì!?
-Dựa vào biểu hiện của cô tôi có thể dễ dàng biết được những gì cô đang nghĩ, điều đó cũng khá dễ. Với lại, vào trường hợp này, không phải tất cả mọi người đều sẽ nghĩ như vậy sao?
-...
A! Song Tử khẽ hoảng hốt. Bây giờ cô mới nhận ra là bản thân không thể nói được, cử động chân tay cũng không. Tại sao lại thế!? Cô có bị trói đâu!?
-Cô bị tôi tiêm vào cơ thể một loại thuốc gây tê liệt. Việc cô không thể cử động sẽ giúp tôi thực hiện nhiệm vụ dễ dàng hơn. Ừm, bây giờ cũng bắt đầu được rồi.
Dứt lời, hắn nhìn cô, khoé mắt cong cong đầy vui vẻ. Và hắn bắt đầu niệm chú.
Song Tử khó hiểu. Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì? Ở cô có gì mà hắn cần sao? Rốt cuộc thì có chuyện gì đang diễn ra!?
Trong khi Song Tử còn đang thắc mắc, xung quanh cô đã xuất hiện một vòng tròn ma thuật. Khó hiểu, ngạc nhiên rồi sửng sốt, cuối cùng trong đôi mắt cô chỉ còn lại sự trống rỗng. Cơ thể cô bỗng nhiên phát sáng. Từ bên trong nó, một viên đá màu đen trắng xuất hiện, toả ra ánh sáng khiến người ta chói mắt. Viên đá đó dưới sự điều khiển của tên bắt cóc dần dần rời khỏi cơ thể cô. Mỗi giây viên đá kia nhích ra một ít, thì Song Tử lại yếu đi một ít.
"Xoạt!"
Bỗng một luồng sáng màu vàng nhạt từ đâu bay đến, đánh thẳng vào người đang niệm chú (tên bắt cóc) làm hắn khuỵu xuống. Do đó, viên đá lại trở về cơ thể của Song Tử, nhưng cô lại ngất đi.
-Ngươi là ai?
Hắn gượng dậy, nhíu mày nhìn người vừa đến.
-Trước khi hỏi một ai đó danh tính của họ, không phải ngươi nên giới thiệu bản thân trước sao?
-Tại sao lại ngăn cản ta?
-Vậy tại sao ngươi lại làm vậy với cô ấy?
-Ngươi không cần biết!
-Ta cũng đâu muốn biết.
-Nhóc tiếp tục làm việc đi, tên này anh xử lí được.
-Anh?
Đột nhiên lại có thêm một người xuất hiện. Anh ta mỉm cười với hắn. Hắn gật đầu:
-Đã biết.
-----{0}-----
Trong khi Song Tử đang bất tỉnh, chỗ Ma Kết, Nhân Mã và Sư Tử lại vô cùng ồn ào. Ba người ngay khi nhận ra Song Tử mất tích đã báo cảnh sát. Tuy nhiên, đến bây giờ vẫn không tìm ra tung tích gì của cô ấy. Ma Kết hai lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, lo lắng đi đi lại lại. Sư Tử bên cạnh cũng sốt ruột cắn môi đến trắng bệch. Người bình tĩnh nhất có lẽ là Nhân Mã, cậu chỉ lẳng lặng nhìn đám người tò mò đang đứng vây quanh họ, rồi lại quay sang nhìn cảnh sát, trên mặt vẫn không hiện ra bất kì cảm xúc nào.
Từng giờ từng giờ trôi qua, thoáng cái đã đến buổi tối mà đội cảnh sát được phân công đi tìm Song Tử vẫn không có kết quả gì. Ma Kết nhìn trời, chỉ biết cầu nguyện.
Đến 8 giờ 30 phút tối. Ở phía đông ngọn núi bỗng xảy ra một vụ nổ lớn. Cảnh sát nhanh chóng đi đến nơi xảy ra tai nạn, phát hiện thấy Song Tử đang nằm bất tỉnh ở đó. Hiện trường rất bất thường, không có một cái cây nào bị cháy hoặc bị đổ. Và ngoài Song Tử ra không còn ai khác...
Sau đó Song Tử lập tức được đưa đến bệnh viện để kiểm tra. Đội cảnh sát vẫn ở lại để tìm kiếm. Tuy nhiên mọi thứ vẫn còn là dấu hỏi chấm.
-----{0}-----
Trên một cành cây gần nơi xảy ra vụ nổ, hai người một gái một trai đang đứng. Cô gái bên phải nhìn theo xe cấp cứu, đôi mày nhíu lại:
-Tôi nhớ tôi đã nhờ cậu theo sát con bé.
-Là do tôi không cẩn thận, xin lỗi.
-Tại sao cậu có thể không cẩn thận cơ chứ!!?
-...
-Tôi xin lỗi vì đã nóng giận như vậy. Nhưng mong cậu hiểu cho. Tôi... tôi...
-Tôi hiểu.
-...Cảm ơn cậu.
Đôi mắt từ từ dời khỏi chiếc xe màu trắng, cô gái kia lưu luyến khẽ phất tay:
-Về thôi.
-----{0}-----
"Bộp!"
Người đàn ông tức giận đập mạnh tay xuống bàn, mắt nhìn hai người thanh niên đang đứng trước mặt như muốn có một câu trả lời.
-Thưa ngài, là cô ta.
-Chẳng lẽ ngươi không đấu lại được cô ta?
-Lúc đó bọn cớm đã đến.
-Hm... Ha ha! Ha ha! Cô ta tưởng có thể chặn được ta sao!? Các ngươi biết phải làm gì rồi đấy! Mau đi đi!
-Vâng, thưa ngài.
Hai người kia rời đi, để lại trong phòng một mảnh tĩnh lặng cùng u ám.
-Có được viên đá kia hay không chỉ là vấn đề thời gian... Đợi đến khi ta đã hoàn tất... Cô ta, không là gì cả.
..........
Thời sự đưa tin:
-Ngày X, tháng X, năm 3613.
Ca sĩ Lạc Vân của công ty giải trí Thuỷ Hạ vừa tự sát tại nhà.
-Ngày X, tháng X, năm 3613.
Người mẫu kiêm diễn viện điện ảnh nổi tiếng Christina Annadele bất ngờ nhảy sông tự tử.
-Ngày X, tháng X, năm 3613.
Bác sĩ nổi tiếng thế giới Trần Nguyệt nghi ngờ là bị mưu sát trên đường về nhà.
...
-Ngày X, tháng X, năm XXXX.
Tổng giám đốc công ty Sky- C đột ngột qua đời khi tuổi còn trẻ.
-Ngày X, tháng X, năm XXXX.
Idols hàng đầu của Musicyal qua đời...
-END-
Truyện khác cùng thể loại
2 chương
10 chương
4 chương
21 chương