[12 Chòm Sao] Ngôi Nhà Đáng Yêu
Chương 52 : Chap 52:
Tại khu ktx riêng.
- Bảo bảo, mau giúp tớ bê cái bàn này đi - Sư hô to
- Đến ngay - Bảo nghe thấy Sư gọi liền chạy vội ra
- Song tử mau treo cái này lên - Ngư cầm đống bong bóng đưa cho Song đang đứng trên thang
- Bình bình..mau giúp tớ rửa đống rau này - Giải vừa nấu ăn vừa nói
- Ừ..để tớ - Bình nhanh tay rửa đống rau củ
- Yết ơi là Yết..cậu đi đâu rồi? - Ngưu ngó tới ngó lui không thấy Yết đâu cả
- Sao thế? - Yết bất ngờ đứng sau Ngưu làm cô giật mình
- Đừng có dọa người ta như vậy chứ? - Ngưu vuốt ngực nói
- Xin lỗi..làm cậu sợ rồi - Yết cuống quít xin lỗi
- He he..mau đi giúp tớ chuẩn bị bát đĩa - Ngưu cười tít mắt nắm tay Yết kéo đi
- Tiểu bạch, đã xong chưa? - Xử ngước mặt lên hỏi
- Xong rồi - Dương cười nhảy từ ghế xuống
Cả căn nhà đang vô cùng ồn ào náo nhiệt, họ đang cùng nhau chuẩn bị 1 bữa tiệc ăn mừng Mã quay trở về. Ai cũng cười cười nói nói rất vui vẻ, đã lâu lắm rồi căn nhà này không có không khí vui vẻ như vậy. Mọi chuyện thật như 1 giấc mơ mà.
--------------------------
Tại một căn biệt thự nguy nga tráng lệ.
- Bố mẹ
- Hara
Mã vừa bước vào nhà liền lao đến ôm bố mẹ nuôi.
- Con thế nào rồi? - mẹ cô mỉm cười nhìn cô
- Tốt lắm mẹ ạ - cô nghiêng đầu cười tươi
- Mau ngồi xuống đây - mẹ cô kéo cô ngồi xuống ghế sô fa ở phòng khách
Dứt lời mọi người cùng nhau ngồi xuống. Hara mỉm cười nhìn bố mẹ nuôi
- Bố mẹ..đây là anh trai con..tên là Ma kết
- Chào cô chú..cháu là Ma kết ạ - Kết lễ phép cúi đầu
- Ừ..cháu chắc đã rất lo lắng rồi - mẹ Hara mỉm cười nhìn cậu
- Cháu thực sự rất cảm ơn cô chú..nhờ cô chú cháu mới được gặp lại em mình - Kết cảm kích nói
- Cô chú cũng phải cảm ơn nó đấy..có nó ở trong nhà, căn nhà này trở nên vui vẻ hơn hẳn - bố Hara khẽ đẩy gọng kính cười nói
- Hara..vậy chuyện con muốn làm đã xong hết rồi chứ? - mẹ Hara nhìn cô hỏi
- Dạ..con đã giải quyết xong hết rồi - Mã gật đầu
- Cũng nhờ nó mà công ty con được cứu đấy - Sion nhìn bố mẹ cười rồi quay qua nhìn Mã - anh cũng thật không ngờ em cũng thâm độc phết
- Em học hỏi từ anh mà - Hara nháy mắt cười
- Ha ha - Sion cười to
- Vậy lần này con định quay về à? - mẹ Hara nói
- Dạ - Mã xịu mặt nói
- Lâu lâu phải nhớ về đây thăm ông bà già này đấy - bố Hara cười hiền từ
- Bố..mẹ.. - Mã không kiềm được nước mắt chạy lại ôm 2 người
- Hara, con gái ngoan..sau này cố gắng sống tốt nhé con - mẹ cô cũng rơi nước mắt
- Bố mẹ cũng phải giữ gìn sức khỏe thật tốt đấy
Mã ôm chặt 2 người khóc, mẹ cô cùng ôm cô khóc, bố cô khẽ mỉm cười vỗ về. Kết nhìn theo bỗng cảm thấy buồn bã, thật khó khăn khi phải xa rìa người mình thương yêu.
Ai cũng đang trong tâm trạng xúc động thì bỗng Sion phá lên cười
- Ha ha
- Sion..con bị vậy lâu chưa? - mẹ anh nheo mắt nhìn anh
- Bố nhớ là lúc sinh ra con bình thường mà - bố anh đẩy gọng kính nhìn
- Sion..dây thần kinh nào của anh bị chạm à? - Mã nhăn mặt nói
- Thiếu gia..có cần gọi bác sĩ - Zac đứng sau bình thản nói
- Haizzz..quả là 1 người không bình thường - Kết thở dài
- Ừ hư - mọi người cùng gật gù với câu nói của Kết
Sion đứng bên mặt đen hơn than nhìn chằm chằm cái đám người kia.
- Mọi người kẻ tung người hứng ăn ý quá ha
- Người ta đang cảm xúc dâng trào bị anh làm cho cụt hứng đây này - Mã bỉu môi nói
- Ôi trời..em gái tôi nó dễ thương chưa này? - Sion khẽ nhéo má Mã
- Thế rốt cuộc anh cười cái gì? - Mã nhíu mày hỏi
- Con có 1 tin vui cho mọi người
Sion mỉm cười nói còn mọi người thì im lặng nhìn anh.
- Con đã quyết định sẽ sát nhập công ty của bố và con lại làm 1, và con sẽ đưa bố mẹ đến sống cùng con - Sion phấn khởi nói
- Hả? Thật sao? - Mã đứng bật dậy
- Sion..con chịu làm cho bố rồi sao? - bố anh tròn mắt ngạc nhiên
- Sion.. sao con lại..
- Nhờ có Hara mà con đã nghĩ thông suốt rồi..con đã quyết định như vậy..chúng ta sẽ ở cùng nhau và có thể thường xuyên được gặp Hara - không để mẹ anh nói hết anh đã chen ngang
- Tuyệt quá..bố mẹ..vậy chúng ta có thể ở gần nhau rồi - Mã nhảy cẫng lên ôm cổ Sion
- Sion..cảm ơn con
Mọi người chìm trong cảm xúc vui sướng. Vậy là sẽ không có cuộc chia tay nào hết. Họ có thể sống cùng nhau rồi.
Kết nhìn gia đình này, khẽ nở 1 nụ cười. Cảm ơn trời đã cho Mã gặp được 1 gia đình tốt như vậy. Thật may quá.
-----------------------
Tại sân bay quốc tế.
- Hara, sao con vội vàng thế? - bố Hara nói
- Đúng đấy..đâu nhất thiết phải chuyển đi ngay hôm nay vậy chứ? - mẹ Hara nhìn cô khó hiểu
- Bố mẹ..thật ra con muốn 2 người đến 1 nơi với con - Hara nghiêng đầu cười
Hai ông bà nhìn nhau thắc mắc rồi lại quay ra nhìn Mã. Còn Sion và Kết đã đi làm thủ tục lấy vé máy bay rồi.
~~
Tại căn biệt thự nhà họ Nhân
- Bố..con về rồi - Kết tươi cười bước vào
- Có gì khiến con vui đến thế? - ông Nhân mỉm cười bước ra
- Bố..con muốn bố gặp 1 người - Kết cười rồi quay ra cửa - vào đi em
Mã bước vào đến đứng bên cạnh Kết, mỉm cười thân thiện nhìn ông Nhân.
- Đây là ai vậy? - ông Nhân nhìn Kết thắc mắc
- Bố..con là Nhân mã đây
- Hả? Nhân mã? - ông trợn mắt nhìn cô - cháu đang nói gì vậy? Mã đã chết rồi cơ mà?
- Bố nhìn này - Mã lôi sợi dây chuyền ra - đây là sợi dây chuyền nhà họ Nhân mà bố đã đeo cho con lúc con 5 tuổi, bố còn nói với con là sợi dây chuyền này sẽ là bùa hộ mệnh của con mà
- Con..con..là..
- Con là Nhân mã thật đây bố, con vẫn chưa chết, con vẫn còn sống và quay trở về với bố này - Mã bật khóc nhìn ông
- Mã..mã..con..gái..của bố - ông nghẹn ngào bước đến giữ vai cô - là con..thật sao?
- Dạ..là con đây - Mã khóc òa lên
- Mã mã..là con..là Mã mã của bố..con vẫn còn sống - ông xúc động ôm chặt lấy cô
- Bố ơi.. - Mã cũng vòng tay ôm ông
~
Cạch.
- Bà nó à..có người muốn gặp bà này - ông Nhân mỉm cười bước đến giường
- Ai vậy? - bà Nhân khẽ mở mắt
- Mẹ - Mã bước vội đến giường
- Cô là ai? Sao lại gọi tôi là mẹ? - bà ngạc nhiên nhìn cô
- Mẹ..con là Nhân mã..con gái của mẹ này - Mã cười nhìn bà
- Mã mã ư? - bà như không tin vào điều vừa nghe thấy
- Phải..con là Mã đây, con còn sống này mẹ, mẹ nhìn nè - Mã đưa sợi dây chuyền ra trước mặt bà
- Đây..đây là...
- Đây là sợi dây chuyền con đã luôn đeo từ khi còn bé, mẹ có nhận ra không? - Mã nhìn bà
- Con..con..thật sự..là Mã sao? - bà nghẹn ngào
- Mẹ..là con thật đây..con gái mẹ về với mẹ này - Mã nước mặt giàn giụa - con xin lỗi..đã làm mẹ lo lắng rồi
- Mã..mã..con gái..của mẹ - bà 2 tay run run đặt lên má Mã
- Mẹ... - cô ôm chầm lấy mẹ cô
Bao nhiêu cảm xúc vỡ òa trong giây phút này. Người cô luôn mong chờ được gặp đang ở ngay đây bên cạnh cô. Cô khóc òa lên trong niềm hạnh phúc.
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
9 chương
24 chương
6 chương
5 chương