- Tên thật của tôi là..Nhân Mã, đứa con gái đã mất tích không dấu vết cách đây 1 năm của nhà họ Nhân. - Không thể nào... - mọi người đều không tin vào những gì mình vừa nghe thấy - Chuyện này đương nhiên là khó tin - Hara nói - Cậu không hề giống Nhân Mã - Bình nói - Sau vụ tai nạn đó, Hara bị thương rất nặng, khuôn mặt có vài vết sẹo cho nên bố mẹ tôi đã đưa nó đi thẩm mĩ, vậy nên nó mới có khuôn mặt khác - Sion nói - Nếu cậu là Nhân mã, vậy sao cậu không quay về đây? - Xử hỏi - Trong thời gian điều trị, tớ đã phát hiện ra rằng vụ tai nạn đó không bình thường, cho nên tớ đã dành nhiều thời gian để điều tra, sau khi có đủ bằng chứng tớ mới quay lại đây - Hara nói - Cậu..cậu..thực sự là..Nhân mã sao? - Ngưu lắp bắp - Ngưu lần trước tớ có mua bánh cậu thích cho cậu ăn mà - Hara nhìn Ngưu mỉm cười - Kết là anh trai cùng cha khác mẹ với tớ, Yết là bạn thân đã đi du học với Kết, Ngưu đã từng bị trúng độc vì con nhỏ tên Trần Nhung, Ngư ngày trước thường đi chợ với tớ, Giải và Bình là đầu bếp số 1 của ktx, Sư và Song chẳng phải rất hay bày trò quậy phá với Mã sao, Bảo bảo thì suốt ngày thích nghiên cứu đống chai lọ và rất sợ Xử, còn Dương..chẳng phải tớ đã nói thích cậu hôm tớ đi coi mắt sao? Hara mỉm cười nhìn từng người một - Nói vậy các cậu đã tin tớ chưa? - Mã..mã Mọi người chạy đến ôm chầm lấy Mã, nước mắt họ không ngừng rơi. - Mã..cậu vẫn còn sống? - Mã..tớ nhớ cậu nhiều lắm - Mã à..tớ ngày nào cũng cầu nguyện sẽ được gặp lại cậu - Hu hu..Mã mã..cậu thực sự đã trở về rồi Cả đám không ngừng khóc ôm chặt lấy Mã. Họ không tin được Mã vẫn còn sống và đang ở ngay trước mặt họ. Bao cảm xúc như vỡ òa vào giây phút này. Mã cũng khóc òa lên, cô ôm chặt lấy mọi người, cô thực sự rất nhớ họ. ------------------------- Trên tầng thượng - Hóa ra anh ở đây? - Mã - Kết vội quay đầu lại khi nghe giọng nói quen thuộc đó - Bố mẹ thế nào rồi? - Mã thoáng buồn hỏi - Sau khi nghe tin, mẹ đã bị sốc nặng dẫn đến sức khỏe yếu dần, bố thì lao đầu vào công việc không quan tâm đến sức khỏe của mình. Cũng may có bọn họ thường xuyên đến chia sẻ và giúp đỡ cho nên mẹ đã khỏe nhiều còn bố cũng ở nhà nhiều hơn - Kết nói - Em...xin lỗi - Mã khẽ rơi nước mắt - Không..em không có lỗi - Kết vội ôm chầm lấy Mã - là do anh không bảo vệ được em - Kết.. - Mã ngước mặt lên nhìn - Mã mã..anh vui lắm khi biết em còn sống, anh luôn tự trách mình đã không bảo vệ tốt cho em, anh còn nợ em lời cảm ơn, cảm ơn em vì tất cả..Mã mã - Kết càng ôm chặt lấy Mã - đây không phải là mơ, em gái anh thực sự đã trở về - Kết..em nhớ anh lắm - Mã vùi đầu vào lòng Kết mà khóc Hai người ôm chặt lấy nhau mà khóc. Trải qua bao sóng gió, cuối cùng người em gái đã trở về với vòng tay của anh trai mình. "Anh sẽ bảo vệ em, sẽ không để ai đụng đến em nữa" Cạch. - Em đang nghĩ gì vậy? - Sion bước vào phòng thì thấy Mã đang đứng tựa cửa sổ nhìn ra - Anh - cô bất ngờ quay đầu lại - Tâm trạng thế nào? - Sion đóng cửa rồi bước lại gần Mã - Khó tả lắm anh - Có cảm thấy nhẹ nhõm không? - Sion vuốt tóc cô - Có..Sion..thực sự em không biết phải làm sao đền đáp ân tình với gia đình anh - Mã ngước mặt lên nhìn anh - Em gái ngốc, em đã trả gần hết rồi - Sion cốc nhẹ đầu Mã - Hả? - Mã tròn mắt nhìn anh - Chẳng phải em giúp anh lấy lại công ty, còn cứu anh, và đã thay anh chăm sóc bố mẹ suốt thời gian qua sao? - Sion mỉm cười - Anh..sau này anh không được quên em đâu đấy - Mã khẽ cúi mặt nói - Ngốc..sao anh có thể quên em chứ? Em là em gái ngốc mà anh yêu thương mà - Sion nhéo nhéo mũi cô - Anh..có thể hứa với em 1 chuyện không? - cô đột nhiên nghiêm túc nhìn anh - Em nói đi - Sau này anh hãy ở nhà nhiều hơn đi, đừng dính dáng vào mấy chuyện nguy hiểm nữa, em không muốn anh bị thương nữa đâu - Mã xịu mặt xuống - Hara..à không..Mã mã..anh hứa sẽ không làm em lo lắng nữa - Sion xoa nhẹ đầu cô - Còn nữa, anh cũng phải thường xuyên ở nhà với bố mẹ - Ừ..anh biết rồi - Còn nữa... - Sao em nhiều yêu cầu thế? - Sion khẽ nhíu mày nhìn cô - Hì..em vẫn sẽ là em gái của anh, cho nên anh hãy cứ gọi em là Hara nhé - Mã cười tít mắt nhìn anh - Ừ - Sion khẽ ôm Mã vào lòng - sau này em nhất định phải sống tốt nhé - Đừng nói như kiểu sắp chia tay như thế? Em không thích đâu - Mã vùi đầu vào lòng anh - em sẽ thường xuyên đến thăm anh và bố mẹ - Ừ..hứa nhé? - Sion cười - Em hứa Mã vòng tay ôm Sion thật chặt, người anh trai thứ 2 của cô. Cô sẽ nhớ anh nhiều lắm. ~ Cộc cộc. Cạch. - Tiểu bạch.. Mã ngạc nhiên khi thấy Dương đứng đó. - Mã mã.. Dương chưa kịp nói đã bị Mã kéo vào phòng. Chưa định thần thì bỗng nhiên Mã lao đến ôm chầm lấy cậu. - Tiểu bạch..xin lỗi cậu - Mã mã..sao cậu lại xin lỗi? - Tiểu bạch..đã làm cậu sợ rồi - Mã mã..cậu thực sự đã trở về - Dương vẫn không tin đây là sự thật - Phải..Tiểu bạch..tớ đã quay trở về với cậu này - Mã mỉm cười nhìn Dương - Thật tốt quá... - Dương đưa tay kéo Mã vào lòng Mã thực sự đã ở đây, người con gái mà cậu yêu đang ở ngay đây, trong vòng tay cậu. Cậu ôm chặt Mã, cậu sẽ không để Mã đi lần nữa đâu. Cậu tự nhủ với lòng mình. - Mã mã..tớ yêu cậu - Dương tì cằm vào vai Mã khẽ thì thầm.