Lời bài hát khởi đầu Ánh nguyệt quang, mùi hương nữ tử Giọt lệ đoạn kiếm, tình có bao sâu Quên đi nàng, bao nỗi Thống khổ không nói nên lời Hồn cô đơn tùy gió phiêu lãng Ai muốn được làm si tình lang Nơi chiến trường trên chốn hồng trần Giữa thiên quân vạn mã ai là người xưng vương Ái tình này ai có thể vượt qua Vọng minh nguyệt, tâm thật thê lương Hận thiên cổ, nỗi đau luân hồi Khi nhắm mắt ai mới là kẻ si cuồng Thế đạo này thật vô thường Khiến cho người dám yêu một đời phải bi thương p/s: thể hiện của 6 chàng _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ Cự Giải Từ nhỏ ta theo Người 1 bước cũng không rời Được Người chở che tuổi thơ vốn bi ai Nay Người nói chỉ là lòng thương hại Chẳng cần ta nữa Biết làm sao đây, ta quen có Người chăm sóc Níu lấy cánh tay Người Thương hại cũng được, miễn "Đừng bỏ ta" Kim Ngưu Tiếng đàn bi thương cất lên trong đêm lạnh Huyết lệ ta tuôn trào không ngớt Dây đàn trắng tinh nhuốm đầy huyết tâm tư Nào còn ai cùng chung khúc nhạc xưa Chàng nói chỉ lợi dụng ta Ta vẫn chấp nhận điều đó Bàn tay đẫm máu níu lấy tay chàng "Đừng bỏ ta" Xữ Nữ Trái tim ta vốn vỡ tan có nhiều mãnh vỡ sắc nhọn Ta mặc kệ không muốn ghép nó lại Nhiều người muốn ghép đâu dễ dàng Chàng tình nguyện chịu đau đớn nhặt nó lên Mặc kệ thể xác , con tim chịu nhiều đau đớn Ta đưa tay đón nhận trái tim được chàng ghép lại Thật không ngờ chàng lại buông tay làm nó vỡ vụn Người ta run run, cuối người xuống, ta nhặt từng mãnh vụn Đưa ánh mắt bi thương cầu xin chàng đang quay bước đi "Đừng bỏ ta" Nhân Mã Cơn mộng dài kéo ta tỉnh giấc Nhìn xung quanh không thấy người đâu Tìm khắp 4 phương chẳng thấy tung tích Đêm tối, tuyết dơi, gió lạnh Ta hét gọi tên hắn trong vô vọng Xiêm y mỏng manh, áo choàng tung bay trong màn tuyết Nước mắt giàn dụa, chân ngã khụy dưới nền đất lạnh Hét to mong chàng nghe thấy "Đừng bỏ ta" Bảo Bình Câu nói của huynh là nói đùa có phải không ? Ta biết huynh rất thích đùa Nhưng ta không thích chút nào Nhưng khi huynh hất mạnh ta ra Mới biết huynh không đùa Huynh nói chúng ta thế giới khác nhau Chẳng lẽ công chúa không có quyền được yêu ư Hay ta không xứng Bỏ mặc tất cả, ta xin huynh "Đừng bỏ ta" Song Ngư Nhìn thấy thân ảnh đang.....hôn ai đó Ta không tin vào mắt mình Nghe thấy những lời nói.....vô tâm Ta không muốn nghe Chấp nhận sự thật.....hắn bỏ ta Ta không muốn Chạy lại ôm hắn phía sau, níu dữ chút hi vọng cuối "Đừng bỏ ta" _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ Thế đạo khó lường trước được sự việc sảy ra, tình yêu cũng vậy có thể rời xa ta bất cứ lúc nào Nhưng nhiều lý do khác nhau bắt buộc phải bỏ người mình yêu thương Đó là lý do gì? Chúng ta hãy đọc và tìm kiếm _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ Bài hát kết thúc Mưa lại rơi, em lại mong, em lại nhớ người Vai của em, tay của em, lạnh trong đêm tối Không còn anh, không còn ai, cùng em ở đây Em cần lắm một bờ vai để em dựa vào Anh giờ đâu, anh giờ quên, em rồi phải không Bao mùa đông em trải qua mình em băng giá Anh là mây mây hoài bay để em đắng cay Em ở đây vẫn chờ anh em đợi điều gì Ngày đó anh ra đi anh không nói câu gì Em giật mình hoang mang Nhận ra anh lừa dối Gục ngã em chơi vơi Rớt nước mắt nghẹn lời Thế giới sụp đổ trước mặt em Rồi tháng năm trôi qua Yêu thương vẫn chưa nhòa Em đợi bình minh lên Và anh sẽ lại đến Đợi mãi trong cô đơn Nước mắt rớt lặng thầm Em chờ đợi anh trong nỗi buồn p/s: do 6 nữ thể hiện Ngôi trường lớn nhất nước Thiên Vương, nơi đào tạo nhân tài. Bao nhiêu người mơ ước được đặt chân vào đó. Cổng trường không lớn cũng không nhỏ, ở trên bảng hiệu to ghi tên trường "Đông Ha" Các thí sinh đậu vào trường đang nối đuôi nhau tiến vào trường, khoảng 20 người. Trong triều "bẩm, hoàng thượng, năm nay trường Đông Ha có 20 thí sinh ứng tuyển đậu theo chỉ tiêu" Quan bộ lễ khẽ cúi đầu báo cáo Người ngồi trên long ỷ, mặc áo long bào dáng người oai phong khẽ gật đầu hài lòng "khanh nghĩ sao về lứa trò năm nay?" Thiên Long hiền hòa hỏi quan bộ lễ Quan bộ lễ mặt tươi rói bẩm báo "bẩm hoàng thượng, thật ngoài mong đợi của thần, khóa năm này quả suất sắc, khoa văn có lệnh lang nhà Tể tướng Song Tử đứng đầu khoa cử, lệnh lang phú hộ trong kinh thành Thiên Bình đứng thứ 2 trong khoa cửa, khoa võ có lệnh lang nhà Thiếu úy Bạch Dương đứng đầu......nhưng mà...." đến đây, quan bộ lễ khựng lại phân vân có nên nói tiếp không Thiên Long thấy kì lạ tại sao đang nói lại dừng "làm sao?" "Bạch công tử đứng thứ 3 trong khoa văn đứng đầu khoa võ nhưng công tử lại chọn khoa văn" _ông ta ngấp ngứ mãi mới nói được Thiên Long gật đầu suy nghĩ, tia ánh mắt hiếu kì sang Nhã thiếu úy đang đứng ngay ngắn trong hàng của mình "Nhã thiếu úy, khanh nghĩ sao ?" Nhã Bạch Yên bước ra khỏi hàng của mình, bước lên khẽ cúi đầu, cung kính trả lời "thưa hoàng thượng, khuyển lang nhà nhi thần nhận thức được rằng tuy mình giỏi võ nhưng văn học chưa được tinh thông, nên xin vào khoa văn để được chỉ dạy thêm" _Nhã Bạch Yên từ tốn nói Thiên Long ngồi trên mĩm cười _"không ngờ con trai khanh lại suy nghĩ chu toàn như vậy" "cảm tạ hoàng thượng" _nói rồi ông lui về chỗ của mình đứng "2 khanh nuôi dạy con trai của mình rất tốt, người đứng đầu khoa văn người đứng đầu khoa võ tương lai sau này sẽ rất rộng mở a...haha" _Thiên Long cười hài lòng Trường Đông Hà, tại bảng nghị dán tên những người chung phòng với nhau. Có 1 thân ảnh đang cố gắng luồn qua đám đông nghịt người xen vào trong, cuối cùng cũng vào được, dò 1 hồi thấy tên mình lẩm bẩm đọc "phòng 7, phía Tây, Song Tử-Thiên Bình-Bảo Bình "HẢ.....Ả......Ả......." _tiếng la lớn của y khiến nhiều người quay lại nhìn người vận nam y xanh lục mắt tròn xoe. Người vận y phục màu nâu đất tiến đến khoắc vai nói "Hình như là...chúng ta cùng phòng" _nói rồi quay lại nháy mắt cái, dùng ngón tay thon dài chỉ vào bảng ghi "Tại sao tên này được ở phòng riêng nè?" _tên đó mặt nhăn nho chỉ vào phòng số 8 tên Bạch Dương Người bên cạnh giải đáp thắc mắc "vì 3 người 1 phòng, phía Tây chúng ta có 10 người thì chia ra còn dư 1 người nên được ở riêng 1 phòng" Tên đó nghe xong ỉu xìu "còn thế nữa" "Này cậu tên gì ?" _tên khoắc vai cậu từ nảy tới giờ thúc vai hỏi "Bảo Bình" _nói xong Bảo mới để ý hất cánh tay tên kia ra, Bảo khẽ gườm hắn "mẹ ơi" Bảo thầm hét lên trong lòng đó là con trai hả trời, đẹp như nữ nhi vậy a, nếu hắn ta mà vận nữ y chắc khối nam nhi chạy theo đó "ta tên Song Tử, mà nhìn cậu giống nữ nhi quá a"_ Song Tử phản ứng với thái độ của Bảo Bảo hơi chột dạ lắp bắp nói "ý ngươi là gì ?" Song Tử thích thú nhìn bộ dạng của Bảo mĩm cười _"ta bảo là tính của ngươi đó" Bảo khẽ thở phào cảm tạ ông trời, mà cái tên trời đánh này hình như rất thích chọc ghẹo người khác a Phong Cung Điện Từ bên ngoài, 1 nữ nhi vận y phục xanh lục nhạt, gương mặt dịu dàng đôi mắt trong veo, đôi môi hồng nhạt hơi mĩm, tay bưng khay đựng tách trà, bước chân không nhanh không chậm tiến vào phòng. Ngoài cửa các cung nữ thị vệ đều cúi chào_ "tổng quản Cự Giải" Cô chỉ khẽ gật đầu rồi tiếp tục bước vào bên trong phòng, tiến đến bàn người vận hoắc bào đang cầm quyển sách đọc. Cự Giải nhẹ đặt tách trà xuống bàn "Người nên nghỉ ngơi 1 lát, người đọc 2 canh giờ rồi" "uhm, Giải nhi có thấy thất muội đâu không?"_Thiên Yết vẫn để mắt vào cuốn sách, lấy tách trà uống rồi đặt xuống Cự Giải đang dọn bàn làm việc của Thiên Yết, nghe Yêt hỏi vậy hơi khựng lại rồi làm tiếp_"Muội cũng không biết, chắc nó lại đóng cửa đọc sách hay lao nhao ra ngoài chơi rồi" "hazz....muội ấy bắt đầu giống ngũ muội rồi"_Yết bỏ quyển sách sang 1 bên thở dài Giải khẽ cười_"người chớ lo, thất muội chơi chán sẽ về mà" "Được thế thì ta khỏi lo, tống cổ được ngũ muội đi tu tâm dưỡng tính, bây giờ đến thất muội nữa. Ta hết cách" "Không phải người hết cách mà là người nuông chiều 2 tiểu muội của mình thôi" Giải tiến gần bàn kéo ghế ngồi xuống "Chẳng phải Giải nhi cũng nuông chiều tụi nó sao còn hơn ta nữa đó" Giải đang định uống trà nghe Yết nói vậy nhìn Yết khẽ bịu môi "Rõ ràng là người sao nói ta Giải nha" "Thật không ? để ta kể cho muội nghe"_ Yết nói đưa ngón tay bấm_"ta nhớ 10 năm trước tụi nó lẻn vao ngự thiện phòng ăn vụng hết đồ tráng miệng dành cho sứ giả ngoại bang ai bao che, còn có năm ngũ muội thả chuột vào phòng các cung nữ thái giám ai bao che, còn nữa...." "được rồi...được rồi..là Giải nhi" _Yết đang nói thì Giải nhi xen vào, đợi Yết kể xong những tội mà Giải bao che cho đám quậy đó có mà đến mai vẫn chưa xong Thiên Yết vốn là người ít nói, nhưng trước mặt Giải thì nói nhiều vô cùng Nam Nhã Bạch Dương Con trai của binh phán có tiếng trong triều đình, hắn ta sở hữu gương mặt hài hòa nụ cười như ánh nắng mai. Bị đứa huynh đệ thân lôi cổ vào trường học, suốt ngày cúp tiết toàn bị hắn lôi về. Tính bình sinh xí xớn, vì tính đó nên tự mua dây buộc mình mà. Rước theo cái đuôi bên mình. Thiên Bình: Như thế này thì làm nên trò trống gì không biết ? Vương Song Tử Con trai của Tể tướng quyền lực trong triều. Sở hữu khuân mặt hút hồn, ngũ quan thon gọn có nét đẹp nữ nhi làm bao nhiêu thiếu nữ mê mẫn đứng trước cửa phủ la hò ầm ĩ. Tể tướng thấy thằng con quý tử này suốt ngày lêu lổng, trêu hoa ghẹo nguyệt nên tổng cổ vào trường Đông Ha để rèn luyện ý chí sự nghiệp. Thường ngày thằng cha đó có học hành đâu mà thi khoa văn đứng đầu bảng vàng. Mới vào trường quen tiểu huynh đệ bá vai bá cổ suốt thời gian mà không biết sự thật phủ phàng. Bảo Bình: Cái tên khỉ gió này ăn cái quái gì mà thông minh thế không biết ? Hướng Sư Tử Là vi sư giỏi, thông minh, tinh thông văn võ. Nhóm Thiên-Song-Dương-Bảo được thầy rất ưu ái ra hình phạt a, nhưng thương học sinh cực. Bề ngoài vẻ là 1 thư sinh bình tĩnh tao nhã nhưng bên trong cực bá đạo nha. Được thiếu nữ đến tận trường thăm như cơm bữa Song Tử: Từ khi thầy đến lượng thiếu nữ theo đuôi con giảm chút a Chu Thiên Bình Con trai của phú hộ, nguồn tiền trong triều đình cũng do tay nhà hắn giúp. Vốn mang dáng vẻ nhã nhặn gương mặt hiện lên sự thông minh khác người. Chả hiểu làm sao lại có thằng tri cốt rõ lười suốt ngày dong chơi toàn phải đi gông cổ về lại còn liên lụy trừ điểm. Bạch Dương: Muốn chốn đi chơi chỗ nào đó cũng khó, chưa đầy canh giờ đã bị hắn gông cổ về Thiên Yết Tam hoàng tử của đất nước Thiên Vương, là 1 trong những tín nhiệm của quan trong triều về phong thái tử. Giống như con của bóng đêm vậy, thoát ẩn thoát hiện. Gương mặt lạnh lùng, đôi mắt âm u đen láy như màn đêm vô tận. Có 2 tiểu muội yêu thương vô cùng, nhưng mà 1 đứa thì khiến hoàng cung bạt vía, 1 đứa suốt ngày dính mắt vào đống văn chương Cự Giải: Ngài giống như tuyết rơi trong màn đêm vậy, lặng lẽ rơi lặng lẽ ngừng Bạch Ma Kết Người này bí ẩn, suốt ngày khoắc lên chiếc áo choàng che kín người bịt kín mặt chỉ lộ ra đôi môi mỏng quyến rũ, mái tóc trắng luồn ra từ 2 bả vai. Tính ít nói, lãnh đạm, bình tĩnh. Nhân Mã: lời nói ra có mất tốn hào xu nào không mà ngươi tiết kiệm vậy ? Thiên Phong Hắn luôn là đối thủ ngầm với Thiên Yết, là một trong ứng cử Thái tử của vương triều. Ngã ngớn trong mọi hoàn cảnh và lười nhác trong công việc, không ai có thể hiểu được trong đầu hắn nghỉ gì. Vô cùng yêu thương các hoàng muội của mình. Hoàng Phi: Chàng là người thế nào ? Nữ Trần Kim Ngưu Con gái của quan ngự thiện phòng, mẹ mở quán ăn có tiếng trong kinh thành. Cô đẹp tựa như vị con của thần nước, đôi mắt trong veo tĩnh lặng, gương mặt hiền hòa, phải nói khuynh nước khuynh thành. Vì phận sự cả đời của tiểu muội tốt nên vào trường Đông Ha học thục nữ Song Ngư: úi trùi ui, iu trâu nhà ta nhứt Cự Giải Từ nhỏ được Thiên Yết đem theo bên cạnh, không dời 1 bước chân. May mắn vào hoàng cung được các hoàng tử và công chúa chiếu cố nhiều lúc cô nghĩ làm gì có ai được hưởng đặc ân như mình chứ. Cô thùy mị nết na, dịu dàng đoan trang. Là người hay bao che cho nhỏ quậy phá trong cung. Kí ức tuổi thơ cô thật muốn người ta căm hờn Thiên Yết: Muội nương chiều mấy đứa đó sinh hư mất Mỹ Xữ Nữ Quá khứ của nàng cũng rất đỗi bi thương, vi quá khứ đó nàng nào dám yêu ai. Được mệnh danh 1 trong mỹ nhân tuyệt sắc có tiếng trong kinh thành, cô những tưởng rằng đời này tiếng cười sẽ biến mất mãi mãi nhưng khi vào trường Đông Ha làm vi sư dạy thục nữ những đám trẻ nghịch ngợm và 1 người chịu đựng âm thầm khiến cô vượt qua khỏi cơn ác mộng hàng đêm đó Sư Tử: Ta tuyệt khiến nàng không bao giờ khóc nữa Thiên Nhân Mã Mang tiếng ngũ công chúa tiền triều. Quậy phá như ranh, các chư hầu, cung nữ, thái giám, công công, nô tì sợ bạt vía.Khi Thiên Yết tống cổ khỏi hoàng cung cả hoàng cung chư hầu vui mừng không ta nổi nhưng lại hơi buồn.Mẫu thân là Hoàng quý phi nhưng khi cô lên 5t mẫu thân qua đời từ nhỏ được các hoàng huynh hoàng muội yêu thương chăm bẵm nương chiều (không phải tât cả) không để cho rơi giọt lệ nào nên cô kiên cường mạnh mẽ. Tính cách như nam nhi nên, nhan sắc nét đẹp tinh nghịch Ma Kết: Ta chưa gặp ai cứng đầu như cô Thiên Bảo Bình Đường đường là thất công chúa lại vi phạm phép nước cải nam trang vào trường học mục đích muốn cải cách nữ nhi đi học. Khi vào đó bao nhiêu chuyện ồ ạp nó dồn đến, được mệnh danh là Lục tấn hồng nhan trong trường bao nhiêu thiếu nữ để ý Xữ Nữ: Em qua mặt được ta sao ? Lương Song Ngư Con gái độc nhất nhà họ Lương, cha là thiên tướng trong triều đình. Tính tinh nghịch như Nhân Mã, từ nhỏ được vào cung chơi ai dè cặp cạ a. Từ nhỏ thích cao kiếm, học kiếm phổ, binh pháp. Chỉ vì hắn ta mà cô xém hù cha mẹ cô bay tim. Xin vào trường hắn học, còn lôi kéo trâu iu Kim Ngưu: Thật chịu hết nổi, cậu gây dối tôi phải thu dọn