Yêu là tình cờ

Chương 18 : Tình yêu sét đánh .

Bữa tiệc kết thúc cô đi tắm rửa rồi nằm vật xuống giường trong mệt mỏithì bà quản gia đi vào bảo mẹ gọi cô . Cô đứng dậy , nhanh chóng đi tới căn phòng kia . Trong tay cầm tớ giấy mà cô thắc mắc cả nửa ngày . Cô gõ cửa bên trong một giọng nói vang lên bảo cô vào . Cô đẩy cửa một cách nhẹ nhàng rồi cũng âm thầm đóng cửa lại . Ngồi xuống ghế sopha êm ái , mẹ cô đã rót một cốc trà để trên bàn . Cô cũng không ngại mà cầm lên uống một ngụm rồi nhìn mẹ cô chờ đợi yêu cầu của bà . – Chuyện học của con dạo này sao rồi , ta không hiểu sao con lại thích học cái trường đó . Ta đã rất muốn con học ở trường Mary Curie nơi mà ba con và ta đã từng học . Ta thật sự bây giờ không hiểu con muốn gì nữa . Thái độ của mẹ cô có vẻ tức giận nhưng gương mặt kia vẫn không hề thay đổi dù chỉ một tia cảm xúc . Nhấp một ngụm trà cô ngẩng đầu nhìn mẹ cô rồi lướt đôi mắt xinh đẹp ấy chuyển động . – Điều con muốn là chỉ sống một cuộc sống bình thường . Không có gia tộc … không giàu có … và không có ba mẹ … Lời nói của cô làm cho người đối diện khó chịu nhưng cũng nhanh chóng trở về trạng thái lạnh lùng như thường . – Ta đã có ý định mới là muốn cho con đi du học ở Anh cùng với con trai nhà họ Trần . Khi học xong cấp 3 ở đây xong thì sẽ đi luôn. Con cứ suy nghĩ đi nhưng mọi việc đã được ta sắp xếp xong xuôi từ lâu rồi nên con chuẩn bị tinh thần là vừa . Mẹ cô nói xong chuẩn bị đi vào phòng ngủ thì cô đột nhiên lên tiếng . – Con không đồng ý . Và con chuyện muốn nói với mẹ . Bà quay người lại thì thấy cô đặt một tờ giấy lên bàn . Bà ngồi xuống và cầm tờ giấy lên xem . Một lúc sau bà sững sờ đúng im một chỗ nhìn tờ giấy với ánh mắt không tin được . Cô vẫn bình thản nhìn bà mà hớp thêm một ngụm trà . – Con … con … lấy tờ giấy này ở đâu . – Tờ giấy này tôi tìm thấy trong kết sắt trong phòng khách . Nếu tôi không nhầm thì chắc chắn đó là của bà nội tôi . Tôi muốn biết vì sao lại có tờ giấy này đây . Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào . Cô nhíu mày nhìn bà rồi nói chuyện phát hiện cái két sắt của bà cô cho người mẹ trước mặt . – Của … của bà con … con … ư ??? Cô kiên cường nhìn thẳng vào mặt bà ta làm cho bà ta có vẻ hốt hoảng . – Đúng vậy . Nếu tôi không nhàm thì tôi là đứa trẻ mồ côi được bà nhặt từ đó về tuy có ba mẹ nhưng cũng không thấy sự yêu thương chủ có duy nhất bà nội quan tâm tôi . Mà bây giờ lại xuất hiện tờ giấy này là sao , tôi đang rất muốn bà giải thích cho tôi ngay . Gương mặt cô xuất hiện nhưng đau khổ từ trong tim hiện ra nhưng chọc nhiều cây kim vào tim bà ta . Bà luống cuống ngồi xuống ghế rồi chẳng biết nói thế nào để giải thích cho cô hiểu đành phải kể chuyện năm đó cho cô nghe . – Năm đó là do ta sơ suất , con bị một tên bắt cóc . Nhưng vẫn không biết đó là ai vì hành tung đến bác con còn chẳng tìm được mà lúc đó con mới chỉ có 3 tuổi . Ta và ba con … Nói đến đây bà có chút xúc động mà suýt chảy nước mắt nhưng cô cũng lạnh lùng mà nói thẳng thừng . – Tôi không phải con bà . Tôi có lẽ chẳng là con của ai cả nên đừng có xưng hai từ ba – mẹ trước mặt tôi . Bà đau lòng nhìn đứa con gái của mình nhưng lỗi này cũng tất cả là do bà mà ra . Bà không phản đối mà nói tiếp . – Ta đã rất đau khổ khi con mất tích nhưng người bắt cóc không gọi điện cũng không tống tiền làm cho ta rất đau khổ . Sau đó 1 năm thì ta lại mang thai em của con . – Em tôi ư ?? Sao chuyện này tôi không biết ?? Mắt cô lộ rõ vẻ ngạc nhiên khi bà ta nói thế . Bà cũng chỉ cười khẩy như tự chửi mình rồi nói tiếp . – Đúng vậy ta mang thai được 2 tháng thì sẩy vì lúc đó cuống cuồng đi tìm con khi bác con nhận được tin tức con ở một trại mồ côi . Nhưng khi đến đó thì chỉ là một gương mặt không quen thuộc . Ta đã rất đau lòng đến nỗi lao ra ngoài rồi bị một chiếc xe ô tô cán và mất luôn đứa con . Thu à , mẹ khi đó đã rất tuyệt vọng vì nhớ con , muốn nhìn thấy mặt con nhưng con lại biến mất hoàn toàn không dấu vết làm ta không biết làm gì mà khi đến cô nhi viện nhận nuôi con cũng chỉ là ý của bà con . Ta … ta … Cô nhìn bà ta đang hoảng loạn trong đau khổ mà thầm khinh bỉ . Thực sự bà ta quan tâm cô đến vậy sao ?? Thế thì bà ta không thể nhân đứa con gái này rồi . – Tôi không muốn nói chuyện này nữa . Nhưng việc tôi là con đẻ của bà thì ai chả biết mặc dù chỉ là nói dối để tập đoàn không bị phá sản . Riêng tôi thì thấy mọi việc sẽ khác vì cái tập đoàn thối nát của chồng bà đang quản sẽ là của tôi nói chung là toàn gia sản khổng lồ mà bà nội để lại cho tôi . Tôi chẳng muốn mang trọng trách này tý nào cả nhưng bà nội đã giao cho tôi việc này nên mong ‘ người mẹ ruột ‘ chấp nhận . Nói xong cô đứng dậy đi bỏ thẳng . Đến cửa thì cô lại đứng khựng lại rồi nói thêm . – Từ ngày mai tôi sẽ làm tổng giám đốc tập đoàn dưới danh của một người cháu nuôi của bà nội . Mong bà sẽ không phá đám tôi . Chắc bà cũng biết bây giờ công ty lục đục thế nào rồi đúng không . Người cha kia tôi sẽ cho một con đường sống nên bà không phải lo . Và còn một điều nữa , tôi vẫn sẽ sống như một người bình thường , không ai sẽ biết chuyện này cũng mong bà sớm dọn khỏi đây . Nói xong cô mở cửa ra ngoài chạy thẳng về phòng trước khi những giọt nước mắt tuôn ra . Cô mở cửa rồi đóng cửa một cách mạnh mẽ làm nó kêu một tiếng ‘ uỳnh ‘ như đang có động đất . Người làm đang nghỉ ngơi nghe được tiếng động này thì giật mình trong hoảng hốt . Cô nằm gục xuống khóc và ngủ thiếp đi lúc nào . Và cô mơ một giấc mơ gặp được chàng trai nhìn thấy cô khóc . Anh ta ngồi xuống và lau nước mắt cho cô làm cho cô động lòng mà ngủ ngon hơn . Có lẽ cô đã yêu một chàng trai từ cái nhìn đầu tiên . ********* BIỆT THỰ HỌ TRẦN : – Whaaaaaaaaattttt ….. đi du học cùng cái con bé mộng mơ kia á ….. mẹ đùa con à …. Vâng , đó là tiếng hét thảm thiết của bạn Minh khi nghe tin động trời mà mẹ anh vừa nói . Mẹ anh tỏ vẻ không vui nhăn mặt với anh . – Cái thằng quỷ , 12 giờ hơn rồi nên bé bé cái mồm vào . _ Bà khó chịu khi nhìn cái thằng con dở hơi kia đêm hôm lại hét toáng lên như bị hiếp *** vậy . Hừ … thật là quá mất mặt mà . _ Có chuyện gì mà phải hét , đi du học cùng nó thì sao , con có thể gọi luôn cái Ân và Yến đi cùng mà , có làm sao đâu . Chưa cho anh nói bà lại tiếp tục . – IM – CÂM – NÍN . Miễn bàn luận . Ta đi ngủ đây . Nói xong bà phủi mông đi luôn . Minh đứng thẫn thờ làm mặt ngu trong phòng . Nhìn mẹ mình đi ra khỏi phòng mà không thể nói gì . Thôi thì chấp nhân số phận vậy . Anh liền nói một câu trong ‘ đau khổ ‘ . – Mẹ ngủ ngon . Nghe câu nói này của anh , bà liền quay lại ôm anh rồi hôn một cái thật to lên trán . – Con trai ngoan . Hai mẹ con ôm nhau trong phòng mà không để ý bên ngoài đã có rất nhiều nhiều nhiều nhiều người đang đứng làm khán giả trong đó có ông chủ công ty bất động sản Trần thị – Trần Quang Lâm . Và không ngờ họ đang rất xúc động khóc trong im lặng vì đây là lần đầu tiên thiếu gia nhà ta bỏ cuộc chống đối lại bà chủ . Ba anh nước mắt rơi ròng ròng phát biểu : ” Con trai tôi trưởng thành rồi , nó không còn chống đối mẹ nó nữa . Ôi đứa con tôi nuôi 15 năm đã trưởng thành rồi … hức … ” Bác làm vườn cũng nghĩ : ” Không ngờ thiếu gia đã trưởng thành , vậy chắc cậu ấy không để ý mình làm hỏng cái cây hoa thủy tiên mấy chục triệu đã héo từ đời tám thánh đâu nhỉ . ” Và bác ấy còn lấy vật áo lên để lau những giọt nước mắt hạnh phúc ấy . Còn nhiều những cảm tưởng mà kể một ngày không hết mà kể một thập kỷ cũng không xong . Haiz … Minh ơi là Minh , anh ăn ở kiểu gì không biết … … … … Trong phòng tắm , Minh để mặc nước xối vào đầu mà nhắm mắt nghĩ đến hình ảnh cô khiêu vũ cùng anh . Anh hận lúc đó không thể cùng cô khiêu vũ suốt đời không bao giờ dứt vì lần đầu tiên nhìn cô có lẽ anh đã rung động rồi . Anh đột nhiên mở mắt lấy khăn quấn vào người rồi đi ra ngoài . Da thịt trắng nõn của anh lộ ra làm cho người nhìn có thể say mê mà thơ thẩn . Anh cầm điện thoại và ấn một dãy số . Người bên kia lập tức trả lời và hét lên . – Tên Minh khốn khiếp , biết mấy giờ rồi không mà còn làm phiền bổn tọa chăm sóc da hả ???? Người có bị mộng du hay tương tư em nào thì cũng phải cho người khác sống nghe chưa ! Hừ …. ngủ đi ….. Bên kia có dấu hiệu định tắt liên lạc anh liền thốt ra một câu mà không suy nghĩ . – Anh đang yêu Ân à ! Người nghe bên kia đáp lại . – Hừ … yêu thì kệ anh , em phải đi ngủ … CÁI GÌ ? ANH YÊU MỘT CÔ GÁI Á ???? HAY LÀ CON TRAI ??? Đầu dây bên kia thẫn thờ nói rồi đột nhiên hét toáng lên thể hiện sự xúc động không – tưởng – tượng – nổi . Minh nghe hai chữ ” con trai ” thì trên mặt hiện ba vạch đen . Sao nó lại phát ngôn cái câu ngớ ngẩn thế cơ chứ . Anh đường đường lại đại thiếu gia của gia tộc Trần thị lừng lẫy, làm gì có chuyện ‘ gay ‘ ở đây . Vừa ngủ dậy mên có vấn đề ở đầu à ???? Anh đang tức giận vì câu nói của nó thì bên kia vang một giọng nói nữ tính . – Con nhỏ đó là ai ???? Gương mặt anh co dãn ra bớt vì giọng nói đó là của Yến – bà la sát máu lạnh chảnh chó có nhan sắc hotgirl kiêm làm trợ lý nó trong tổ chức . Hộc … nói cái tên cũng đến mệt , nói chung là rất nhiều tên khác mà mọi người đọc đến sáng mai cũng chẳng xong mà sáng mai đọc được hết rồi thì phải tốn thêm thời gian đọc thêm nhiều nhiều nhiều nhiều nhiều nick name ‘ bà chằn ‘ của chị ý . Haiz … em gái họ của anh sao lại giống super girl thế không biết . Nhưng nghe thấy tiếng nói của Yến anh yên tâm hơn vì nó có kinh nghiệm trong chuyện này hơn Hoài Ân – bạn vừa sung huyết hét vào tai anh . – Là con gái của tập đoàn Mai thị . Bên kia chẳng có biểu hiện đáp lại , mặt anh hơi đỏ đỏ , hỏi nhỏ . – Sao thế anh gái cưng ????à nhầm em gái cưng …. Trên người anh toát mồ hôi hột , anh sợ Yến quá đến nỗi nói nhầm . Đầu dây bên kia tỏa mùi thuốc súng nồng nặc làm cho anh nói năng lung tung . – Ơ … Yến , em làm sao thế ??? Sao không trả lời anh ??? Em có bị làm sao không ?? Ân đâu rồi , bảo nó ra nghe máy . Em đi ngủ dưỡng nhan sắc đi …….. Đây đúng là càng nói càng sai . Anh đang trong trạng thái sợ hãi vì đối thủ là một người không – phải – là – dạng – vừa . – Tại sao lại là cô ta ??? Anh nói sẽ yêu em suốt đời cơ mà . Bên kia đột nhiên rống lên ngư một con ngựa xổng chuồng . Minh đưa điện thoài lùi xa và ngoáy ngoáy cái lỗ tai đáng thương của mình . – Em gái cưng sao lại nổi giận thế ?? Anh vẫn luôn yêu thương em và Ân Ân mà . Ngoan … tra về cô ấy cho anh . Thế nhá ! Anh đi ngủ đây ! Ngủ ngon ! Nói xong một tràng , anh thở hắt một cái rồi đi lấy quần áo ngủ để mặc . Hừm … tối hôm nay cô mặc bộ váy đó thật là làm cho anh muốn chiếm hữu cô quá . Cô gái này đúng là ngây thơ hết sức hỏi anh có muốn cầu hôn cô không mới lạ . Tất nhiên anh sẽ trả lời là có vì con trai nào nhìn thấy gái xinh thì chả muốn chiếm . Nhưng đây là cô , cô gái mà anh đã yêu từ cái nhìn đầu tiên . * flashback * – Tôi có thể đồng ý nhưng anh có biết tôi là ai không ? Gương mặt cô trắng ngần của cô hiện dưới ánh trăng làm tăng thêm phần quyến rũ . Anh nhìn mà thơ thẩn cả người , tim thì đập liên tục như bị bệnh . Nhưng nghe câu hỏi của cô thì anh không hiểu , nhìn cô , hỏi . – Tiểu thư là con gái của chủ tịch tập đoàn Mai thị , năm nay 15 tuổi . Học ở đâu thì tôi không biết , sở thích thì càng không biết . Tên thật của cậu là Mai Thị Thu Thu . Không có anh chị em , là con một . Cô nhếch môi nhìn anh , có vẻ như anh chủ biết có thế . Xong rồi cô lại quay đi mà không nói gì . Người con trai này quá hấp dẫn , nếu cô không đi ngay thì cơ hội phục gia tộc sẽ bị tan tành . Anh thấy cô rời đi , trong lòng có một khỏng mất mát . Định giơ tay kéo cô lại thì ở đâu lòi ra một đống bọn con gái bám lấy anh . Anh nhăn mặt rồi gầm lên một tiếng . – Tránh ra . Bọn con gái như không biết sợ mà cứ bám lấy anh . Anh nhìn bóng dáng cô ngày càng xa thì khó chịu bực tức . Anh nhanh chóng chạy nhanh ra tìm kiếm hình bóng của cô nhưng nó đã biến mất trong đám đông . * end flashback * ********* Nhà Trần Hoài Ân . – Tên Minh chết dẫm dám tắt máy của mình . Tội trời đánh mà ! Tiếng kiêu ca của Yến lọt vào cái tai đang ngủ của Ân làm nó khó chịu lên tiếng . – Anh ấy nhờ thì làm đi , ra ngoài cho chị ngủ . Yến nhìn chị gái của mình ngủ ngon lành thì giận nổ mắt . Vùng vừng đứng dậy đi ra khỏi phòng . Vừa vsof phòng , Yến chạy ngay đến bàn cầm điện thoại nhắn cho Huy . ” Điều tra về con gái của tập đoàn Mai Thị . ” Nhắn xong Yến vứt luôn đuện thoài trên bàn rồi nằm ngủ luôn . Thạt là mệt mỏi với anh trai họ này quá . ************ Sáng hôm sau …. Thu đứng trước tập đoàn Mai thị , to lộng lẫy . Cô năm chặt tay , đi vào đại sảnh . Nhất định cô sẽ khôi phục lại được gia tộc ………….. …