Yêu em rồi... cô bé ngốc àk
Chương 5
CHAP5: HÔN ƯỚC
******* Tại một ngôi
biệt thự ở ngoại ô Mĩ****************
- CÁI GÌ? Hôn ước?
Là sao? Sao ba mẹ lại tự quyết định việc này mà không hỏi ý kiến con?- Bảo Ngọc
hét lớn.
- Chuyện này là hôn
ước từ đời trước rồi. Con có quyền gì mà lên tiếng.- Ba nó nghiêm khắc.
- Ba ơi! Đây là thế
kỷ 21 rồi, còn đâu thời đại cha mẹ đặt đâu con ngồi đó nữa.
-KHÔNG HAI HIẾC GÌ
CẢ! CON MÀ KHÔNG NGHE THÌ BIẾT TAY TA.- Ba nó quát lớn.
- Ba.- Bảo NGọc tức
tối bỏ lên lầu thu dọn hành lý về Việt Nam. "Trời ơi là trời! Ngọc ơi là
ngọc! Mày phải giải quyết chuyện này ra sao đây???? Điên đầu quá " nó hét
lên(trong lòng)
- Anh làm thế có phải hơi quá không?- mẹ nó
nãy giờ im lặng theo dõi cuộc chiến của hai cha con giờ mới lên tiếng.
- Em cũng biết mà!
Chuyện này từ chối là không thể. Việc này chỉ có thể ép nó.haizzz-ba nó thở
dài.
______Sân bay Tây
Sơn Nhất-Hà Nội____________________
Một chàng trai có vẻ
ngoài lịch lãm, lãnh đạm, tây trang gọn gàng, ngũ quan tương đối hài hòa tựa
điêu khắc(thiên dốt văn, thiên dốt văn). Đang tiến về phía trước.
_____Một nơi
khác____________
Một cô gái với mái
tóc đen dài ngang lưng, mang áo da đen, quần bò mài, chân đeo đôi bót 15 phân,đeo
cặp kính đen bản to che cả khuôn mặt. Tay phải kéo vali, tay trái xách túi.Đi
nhanh về phía trước. Vừa lúc đo anh cũng bước ra.
Kết quả
thì=>>>>>>>>>>>>
-Ui....da
-A....AAAA.AAA
(Bảo Ngọc Và Thế Nam
đó)
Hai người đâm đầu
vào nhau:
- Anh
- Cô- đồng thanh tập
1
- Sao anh nói theo
tôi thế ?
- Sao cô nói theo
tôi thế ?-đồng thanh tập 2
- Thế cuối cùng cô
có ra khỏi người tôi không?- Hai người bây giờ đang ở tư thế cực kỳ mờ ám em
trên anh dưới.
Sau vài giây đinh
thần lại, Bảo Ngọc đứng dậy, phủi bụi còn sót lại trên áo quần thì một giọng
nói giễu cợt vang lên:
- Hay là cô bị vẻ
đẹp trai của tôi mê hoặc nên không đứng dậy nổi.-viêc một người như anh bị
nhiêu người theo đuổi là đương nhiên anh nghĩ nó cũng trong số đó(a này tự tin
thật)
Sốc:
- Anh...anh( sốc đến
nỗi bị cà lăm luôn)Anh nghĩ gì- Nói rồi nó dùng hết sức giẫm một cái thật mạnh
vào chân a Nam- Cho trừa cái tội tưởng bỡ.-Xong nó quay lưng bỏ đi.
(Tội nghiệp cho a
Nam quá, đôi bót 15 phân chứ ít ak)
- Ui da- anh chỉ
thẳng nó -cô đứng lại-kệ anh nó vẫn đi .
Dám dẫm vào chân anh
cô thật to gan.
Truyện khác cùng thể loại
61 chương
17 chương
77 chương
42 chương