Yêu em đến tận thiên đường
Chương 16 : Việc vui
Edit: Tiểu Lộc Hàm
Buổi tối hôm nay, Tần Đại Trung không có trở về, Nguyên Chấn Thiên cũng không hề nghỉ ở phòng khách nhà Lâm Tiêu, chính là cả đêm trò chuyện cùng Lâm Tiêu, nghĩ muốn tới phòng cậu ta để tìm kiếm, kết quả là gặp phải khóa cửa. Sử dụng tất cả các biện pháp cũng đều không thể đem cửa mở ra, không biết có phải có nhầm lẫn gì không, ở trong nhà người ta còn sửa khóa cửa của người ta, quả thực là quá mức buồn cười. Nguyên Chấn Thiên cũng không hề ghét bỏ hành vi mất mặt của mình, lại còn trộm không thành mà tỏ ra bực dọc, không cam tâm tình nguyện ngủ ở sô pha.
Sáng sớm ngày hôm sau, cùng với Cố Vân trở về là kẻ cả đêm qua không biết đi nơi đâu Tần Đại Trung, sáng sớm liền bị Lăng Lan từ trong ổ chăn lôi cổ ra, mang người đem ra bãi cát làm các loại thao luyện. Muốn chết mấy thôi, Tần Đại Trung tuy rằng thể chất so với người bình thường đều tốt hơn rất nhiều, nhưng như thế nào có thể cùng so với Lăng Lan người mỗi ngày thao luyện, về phần dáng người nhìn có vẻ bình thường kia khi cởi bỏ quần áo đều là từng khối lớn cơ bắp như mọt vị lực sĩ điển hình, Tần Đại Trung chỉ như kẻ không đỡ nổi một cước đá của người ta.
Đợi đến khi Cố Vân ngồi ở trên bàn ăn ăn bữa sáng, Tần Đại Trung trên mặt xanh một mảng, tím một khối, cái trán còn có nhiều vết thương được dán băng cá nhân mới bước vào đại sảnh, hữu khí vô lực ngồi bên cạnh Cố Vân, chống tay để cho cô quan sất thật cẩn thận, cậu ta đều là vì giúp cô lại còn bị người nào đó bạo hành, với cái tình hình này làm sao cậu ta có thể chịu nổi.
Cố Vân cười cười không có nói chuyện, trong nhà Lăng Lan đại gia trưởng không có lý do mà luôn bực dọc đối địch với Lâm Tiêu, Tần Đại Trung xem như là bị bão quét qua thôi.
"Làm sao hả, ngại đánh không đủ nhẹ sao, cần thêm nữa phải không?" Lăng Lan bị Cố Trường Phong túm gáy lôi đến phòng ăn.
Tần Đại Trung khuôn mặt méo mó đầy khổ sở chỉ có thể cầu xin khoan dung nói:"Cố gia, tôi cũng là phụng lệnh làm việc, tôi vô tội a."
Trước đây lúc Tần Đại Trung còn ở biệt thự họ Cố, Lăng Lan cùng Tần Đại Trung hai người đã không hợp phách, vô duyên vô cớ liền có thể ầm ĩ một trận, Tần Đại Trung ở ngoài miệng chiếm được tiện nghi nhưng động thủ thì tuyệt đối là dưới cơ người ta, nhưng vẫn luôn được đắc ý. Sau này khi Lăng Lan bị Cố Trường Phong vị chủ nhân của nhà họ Cố hoàn chỉnh nuốt xuống, cái miệng kia dù chỉ một chút tiện nghi cậu ta cũng chiếm không được, chỉ có thể một mực nhường nhịn thật sự là vất vả vô cùng. Nghe nói lúc trước khi hắn không ngại mà dấn thân vào sự nghiệp ở hải ngoại cùng việc này có quan hệ rất lớn.
Cố Trường Phong đối với Tần Đại Trung chỉ cười cười cũng không nói chuyện gì, kéo Lăng Lan một cái ấn người ngồi lên ghế, như bình thường lấy những thứ hắn thích ăn đặt lại gần bên tay hắn, lúc này mới bắt đầu ăn phần của mình.
Truyện khác cùng thể loại
123 chương
62 chương
1716 chương
130 chương
46 chương
2 chương
1204 chương