Yêu Chủ Nợ Của Chồng
Chương 10
Ngày hôm sau, đúng giờ đem cơm xuống trang trại là Ngần tất bật sửa soạn rồi đi ngay. Riêng phần cơm của chị mắt hí, cô bỏ thêm vào ít trái cây tươi và mấy lát thịt bò nướng, ngoài ra có điểm tâm hảo hạng của ông chủ chị cũng lén lấy và bỏ vào trong người. Tranh thủ lúc không ai để ý sẽ đưa cho chị mắt hí ăn. Chị mắt hí là người có thân hình phốp pháp, người to lớn nên như cầu ăn uống cũng cao hơn người khác. Có thêm đồ ăn ngon là mua chuộc được chị ta ngay.
Chính vì điểm này nên Ngần mới dễ dàng tiếp cận và nhờ vả, và vì thế tình cảm của họ cũng thân thiết hơn. Đôi khi, Ngần còn lén lấy trộm những đồ vật quý giá trong nhà mà không ai chú ý đến song đem xuống nhờ chị mắt hí nhờ bán ra ngoài. Như vậy mới biết, Ngần quả thực là người không hề đơn giản, cô ta luôn ấp ủ có một ngày sẽ cao chạy xa bay khỏi nơi này, mong thoát khỏi kiếp con ở kìm hãm bao lâu nay.
Nhưng nếu về nhà thì chắc chắn sẽ bị phát hiện, vì thế mục đích của Ngần là phải đi và đi thật xa, cô không muốn quay về căn nhà cũ nát cùng với ông chồng đốn mạt của mình nữa. Ngần cần tiền, cô muốn có thật nhiều tiền để được đi khỏi đây. Nhưng một thân một mình ở đây, lại ko được giao thiệp với bên ngoài... chỉ còn cách lợi dụng chị mắt hí.
Nhờ bán vật dụng nhỏ nhặt trong nhà, những đồ trang trí tinh xảo được bày biện rất nhiều do Lâm mang về sau mỗi chuyến đi có việc hoặc được người khác tặng.... Ngần có lấy đi mấy món đồ cũng ko ai để ý. Bởi lẽ. Ai cũng không thể đi khỏi nơi này được, nên việc nghĩ người làm trộm cắp.... chắc không xảy ra. Bởi vậy, điểm này Lâm không bao giờ chú ý tới.
Qua một thời gian, Ngần cũng tích cóp đc 1 món tiền. Cô ta khá khôn ngoan, biết nhìn xa trông rộng, bởi vậy mỗi khi bán đc hàng đi, Ngần ko ngần ngại trích 40% số tiền cho chị mắt hí. Làm cái gì cũng phải đôi bên cùng có lợi thì lần sau người ta mới có hứng thú. Được chia tiền, chị mắt hí đương nhiên là hài lòng, những lần sau có đồ đem bán chị rất phối hợp và làm đâu ra đấy. Tình cảm cũng vì thế mà ngày càng thân thiết hơn, cũng vì lý do này nên lúc nào Ngần cũng tranh phần đem cơm xuống trang trại. Mục đích là để thực hiện những âm mưu đen tối của mình.
Hôm ấy. Đúng giờ cơm trưa thì Ngần có mặt ở trang trại, phân phát đủ cho mọi người, chị mắt hí liền dắt tay Ngần ra phía đông của Trang trại, ở đây trồng cây ăn quả, có một bộ bàn ghế kê ở đó mà ít người qua lại. Hai người vừa ăn vừa nói chuyện với nhau, Chị mắt hí nhìn trái nhìn phải, ngó nghiêng xung quanh rồi cẩn thận cởi 2 lớp áo ra lấy từ trong người 1 gói thuốc nhỏ, trên vỏ thuốc có in hình một đôi nam nữ khỏa thân, cô gái môi đỏ thắm. Chàng trai thì thân hình vạm vỡ đang ôm lấy cô gái một cách say đắm... chỉ nhìn hình thôi Ngần cũng thấy nóng... hết cả mặt.
Thấy Ngần nhìn vào gói thuốc không chớp mắt, chị mắt hí liền nói:
Thế nào... chưa gì mày đã phê rồi à??
Chị... cứ trêu em... em lần đầu nhìn thấy nên hơi tò mò chị ạ.
Ngần mặt đỏ bừng đáp lại lời chị mắt hí.
Ừ. Mặt mày thộn ra vậy cũng phải. Bố tổ tiên sư cái hình, nhìn chúng nó như muốn nuốt sống nhau thế kia... ai mà không thèm nhỉ??
Cái này tác dụng thế nào vậy chị?
Sử dụng ra sao nữa, chị hướng dẫn em với!
Ngần thắc mắc.
Ừ. Để tao nói cho mày biết. Thuốc này là thuốc bột màu trắng, hòa tan được trong nước lọc. Rượu, nước ngọt hoặc nước có ga... nói chung đều dùng đc.
Nhưng mà đừng cho vào nước lọc. Có thể sẽ làm mất vị ngọt của nước tự nhiên, tốt nhất cho vào cafe hoặc trà gì đó.... đảm bảo nửa tiếng sau... tèn ten... cái đó cứ gọi là cực đại luôn đấy.
Nghe chị nói kìa.
Ngần nghe chị mắt hí nói mà thấy thích thú, thầm tưởng tượng ra cái cảnh mà cô mong muốn.
Ừ. Nhưng cho ít thôi nhé, gói này phải dùng được 5, 7 lần... cẩn thận mày mà tham cho nhiều á... nó vật mày cả đêm không hết hơi thuốc em ạ.
Có tí bột mà tác dụng lâu thế cơ à chị.?
Chuyện. Nó là thuốc kích thích mà nị...
Hôm lâu rồi, ông nhà tao mang về, bảo thử hàng xem thế nào còn rao bán với khách... lúc ấy cũng không biết tác dụng nó mạnh vậy, ông cho nửa gói vào lon bò húc... kết quả là Hự hự gần 1 tiếng mới xuất ra...
Mà chưa xong đâu. Xuất ra rồi cái đó vẫn cứ ngỏng lên cao phát sợ đi được.
Bình thường đè nhau 1 cái đã chán è ra rồi, hôm ấy có hơi thuốc lão nhìn tao như là muốn giết tao đi vậy đó..
Và thế là.... vừa mới nghỉ được nửa tiếng lão lại vật tao ra... khổ... rát hết cả hàng họ.
Sau xin mãi lão mới tha cho đấy. Từ đó chừa luôn không dám thử nữa...
Nghe chị mắt hí kể chuyện mà Ngần cứ cười tủm tỉm suốt. Công nhận thuốc có tác dụng mạnh thật, vậy khả năng thành công của cô cũng lên đến 90% rồi. Ngần thầm nghĩ. Hết giờ cơm trưa, cô mang hết khay đồ ăn về rồi tạm biệt chị mắt hí. Trong lòng đương toan tính những kế hoạch cho buổi tối nay... nghĩ thôi mà Ngần đã thấy nôn nao rồi.
Buổi tối hôm đó, như thường lệ Lâm về nhà sau 7h tối, vì thời gian này Nhung sức khỏe không tốt nên anh luôn sắp xếp thời gian và cố gắng về đúng giờ, cốt là để an ủi chị, nữa là xem người làm có ai dám giở trò gì với chị không? Sau khi tắm giặt ăn tối xong, Lâm ngồi xem tivi và nói mấy cuộc điện thoại ở phòng khách.
Thời tiết buổi tối khá dễ chịu, gió man mác, anh nổi hứng đòi uống trà. Yêu cầu người làm pha trà mang lên. Hôm nay khác mọi khi, Ngần tranh pha trà cho ông chủ, mọi thứ đâu vào đấy cô lén để ý xem có ai không rồi lôi gói thuốc chị mắt hí cho từ lúc sáng và đổ vào bình trà. Nghe chị mắt hí nói, dùng được 5, 7 lần, nếu vậy thì hơi nhẹ, mà chia làm 2 lần... cô sợ mạnh quá như chị ấy nói... nên cô chia làm 3 lần, không quá mạnh... Vì cô lâu rồi cũng chưa được nếm mùi sung sướng.
Pha trà xong để đó cô chưa vội mang ra., Ngần chạy nhanh vào phòng cách đó không xa, tìm một cái áo ba lỗ khá hở hang mà bữa trước nhờ chị mắt hí mua hộ rồi mặc vào. Tóc để xõa ra
Hai bên, đứng trước gương Ngần tự ngắm nghĩa và nghĩ:
Không ngờ mình cũng đẹp thế này... bao nhiêu lâu kín cổng cao tường.. giờ mặc khác đi một chút đã thấy... hơn rồi.
Nghĩ thế Ngần vội chạy ra phòng bếp và mang trà lên cho ông chủ. Lâm mặc bộ đồ thể thao ở nhà, quần đùi và áo cộc tay, Nước da anh sáng mịn hơn cả người làm. Thấy Ngần đi ra anh không quay ra nhìn lấy 1 cái, trà đặt xuống bàn xong Ngần nói nhỏ:
Thưa ông chủ, trà chuẩn bị xong rồi ạ.
Ừm.
Lâm đáp cụt lủn, không chú ý đến thái độ của Ngần, cô ta nhìn anh đắm đuối, bây giờ chưa nhìn... Nhưng lát nữa có nhìn hay không thì chưa biết đâu nhé. Nghĩ thế Ngần bỏ vào trong, vẫn với bộ dạng ấy, cô lên giường nằm, hôm nay Ngần cố tình không đóng cửa phòng, còn bật đèn sáng lên nữa, cô nằm nghiêng mặt đối diện ra phía cửa, chiếc áo ba lỗ hở và rộng khi nằm xuống khiến cho 1/2 bộ ngực phô bày ra.
Không phải phủ nhận... Nhưng quả thực Ngần cũng có nét đẹp rắn rỏi, tuy ko đc như Nhung, song trong số người làm thì tuổi tác cô cũng còn trẻ và sắc vóc cũng hơn hẳn mọi người. Cô ta yên tâm nằm đó và chờ phản ứng tiếp theo của người đàn ông đang ngồi ở phòng khách.
Tối nay Lâm ăn khá nhiều đồ ăn dầu mỡ nên anh cảm thấy hơi khát. Trà là loại nước uống anh yêu thích. Đã thế là loại trà rất hảo hạng được bạn bè gửi về biếu, loại chè trồng ở trên núi cao, quanh năm có sương mờ bao phủ, rất thơm và hảo hạng. Uống vừa ý, Lâm rót liền 3, 4 ly trà... uống xong anh chuyên tâm đọc báo. Nhưng không ổn.... có gì đó không ổn.
Uống được 1 lúc Lâm cảm thấy cơ thể mình có chỗ không bình thường. Đúng thế, đúng là không bình thường chút nào cả. Anh vứt tờ báo sang 1 bên, vì anh nhìn vào báo mà đầu óc toàn nghĩ đến mấy cô gái khỏa thân đang quằn quại rên rỉ... Máu nóng chạy dọc khắp cơ thể, đỉnh điểm là trong chiếc quần sịp, cái đó của anh lại cương cứng lên chưa từng thấy.
Tại sao lại thế nhỉ?
Lâm tự hỏi.
Tại sao hôm nay anh lại ham muốn đến thế? Vào lúc này sao? Nhung thì phải kiêng, bác sỹ bảo cô phải kiêng 2 tháng. Vì thai khi ấy sảy tự nhiên là gần 3 tháng, tuy nhiên bên trong vẫn còn sót lại chút ít, bắt buộc phải can thiệp vào bên trong người cô nên ít nhiều chỗ đó cũng bị tổn thương.. cần thời gian để hồi phục. Nghĩ vậy anh không dám lên làm phiền Nhung nữa.
Nhưng anh bây giờ... rất rất rất khó chịu nếu không nói là rất n*ng. không lẽ lại đánh xe ra ngoài và tìm mấy cô gái Lẳng lơ kia sao??? Không được. Làm thế thì Nhung buồn mất... nhưng... nhưng... lý trí của Lâm đang rất hỗn độn, anh hoàn toàn bị nhu cầu làm cho điên loạn, anh đang tự trấn an mình.. Nhưng ko đc lâu vì trong người có 1 cảm giác gì đó rất khó tả. Thôi thúc anh 1 cách mãnh liệt. Ngay lúc này điều anh muốn chính là đàn bà. Đúng vậy! Là đàn bà, anh muốn được thỏa mãn cái bản năng này.... aaaaaaa.... tại sao hôm nay lại như thế chứ? Đầu anh như muốn nổ tung ra tức khắc.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
10 chương
161 chương
84 chương
106 chương
131 chương