Chương 11: Thổ lộ
... 1 © DiendanLeQuyDon Bỗng nhiên ethổ lộ ftình cảm d7với cô, 94cậu bé 6dđó rớt 2bnước mắt, 4đáng tiếc f0là cô không 2có tâm trạng 18để quan f2tâm.
Thời 1bgian trôi 2nhanh như atên bắn.
Bộ 11phim do ba 59người Secret 7đóng đã f8hoàn thành, 92sau một tuần 5chỉnh sửa, 43họ tiếp 0tục tham cgia vào
trận 10chiến mới. 33 © DiendanLeQuyDon Làng giải 4trí thực aasự giống e6như một 00chiến trường, 5cđể có b5thể tồn dtại cần f5chiến đấu a6không mệt 8mỏi cho đến 8ftận giây 54phút cuối 06cùng.
Kế 4hoạch tiếp 83theo của dhọ ngoài fviệc cùng 0cnhau chuẩn 2bị làm album 34thứ hai, c0ba người d6sẽ tách c8ra để đóng 5phim. Trí 8Thần giao 92cho Bách Vũ 1Trạch đóng 1một bộ9phim có nội 67dung về hình 1ảnh một 4thần tượng 72của giới atrẻ, mặc 96dù là nhân 91vật nam chính anhung trước b3mắt cậu cchưa phải adiễn nhiều a0nên khá nhàn 7rỗi; GiangfHạo Vũ và 46Liễu Vẫn 3Dật diên 14cùng nhau 7trong một 3abộ phim lớn bfkhác.
Lẽ 39ra Lâm Mặc fmuốn làm 2cùng Bách 3cVũ Trạch e3vì chỉ có 7cách đó 4cô mới tránh 9được người 11mà cô không fmuốn gặp, 78nhưng Tô b0Á Nam lại 7thận trọng 9fnhờ cô vào cnhóm của 32Giang Hạo fdVũ, mục 3đích để 98cô làm tai 3mắt cho cô 9ấy. Mặc dbdù quan hệ 5dcủa hai người 00luôn ở trong 3tình trạng 5không rõ 1bràng khiến 84mọi người a8phải phỏng fcđoán, nhưng 83Tô Á Nam b4vẫn muốn f6biết tất 81cả mọi eviệc liên cquan đến d7Giang Hạo 5Vũ, cô là2bạn thân acủa cô ấy 7đương nhiên etrở thành 9dsự lựa 6chọn tuyệt 39vời nhất.
Không 58tình nguyện 5nhưng không 78muốn để eTô Á Nam f0nghi ngờ, f7Lâm Mặc 4dđành phải 6cố gắng f2kìm nén những 65cảm xúc a3của riêng 4cmình. Sự fthực là 0từ khi gặp 0lại Giang 33Hạo Vũ, a4số lần acô phải bduống thuốc fđể giữ 2acho tâm trạng dbình tĩnh 7engày càng bdtăng.
Cô 4vẫn còn 5yêu anh sao? 46Cô không dbiết mình 9có còn khả c6năng yêu 94người kháceđược hay 0fkhông. Chính avào giây 7phút làm b4tổn thương 2đến Giang 13Hạo Vũ, 11cô đã biết 9cả cuộc 1dđời mình dsẽ không 90thể có được 3tình yêu 1nữa.
Giờ fđây hy vọng aduy nhất 6fcủa cô là 30Giang Hạo 8Vũ sẽ hạnh aphúc, chỉ 7có như vậy5tội ác của 4bcô mới được 16giảm nhẹ, edkhi ra đi 78cô sẽ cảm 4thấy yên 47lòng.
Nhưng a0càng ngày 49cô càng không f5hiểu Giang 1Hạo Vũ, 5agặp cô anh 87không nói alời nào34nhưng ánh emắt anh vô acùng phức 92tạp, dường 0như anh đang 4phải đấu 79tranh vớicđiều gì 9fđó. Cô f7thầm cảm anhận được drằng, Giang 4Hạo Vũ càng 3ngày càng e2quan tâm đến becô, kể từ 4lúc gặp elại anh, 29muốn trốn bchạy anh b2cho đến 95khi cố gắng dlàm việc5cùng anh, 3cô luôn cho 4frằng họ 2sẽ giữ 4fmột mối 8fquan hệ bình 6thường không enồng nhiệt bcũng không 6ahờ hững 1như vậy, 5anh giống 3bnhư một 6người lạ 7cô thường dxuyên gặp 7mặt, nhưng cgiờ đây 42mọi thứ 1đã thay 71đổi, anh 3tiến lại 57gần cô hơn ckhiến cô 2cảm thấy 1sợ hãi.
Cô ckhông biết ecô đang sợ f1điều gì, bcó lẽ cô 6sợ anh không 7bquên được 2eChung Nhã8Tuệ nên 66chuyển tình fbcảm của d8anh dành 9acho Chung Nhã 16Tuệ lên b2cô; có lẽ 6dcô sợ quan fahệ đặc 6cbiệt giữa 4họ khiến 2anh cảm 8athấy tò 4mò với cô 4rồi nảy absinh một c7thứ tình 6cảm khác.
Cho 2dù là như e8thế nào 6cô cũng không 7hy vọng. c5 © DiendanLeQuyDon Không chỉ 17một lần 30cô muốn 56trốn chạy 7anh, nhưng denếu xa anh e6cô sẽ ra esao? Đau khổ dkhi ở bên 7banh không e1khác gì so 91với đau 8khổ khi phải 1frời xa anh, eở bên cạnh 42anh cô có fthể nhìn f6thấy anhdhạnh phúc.
Cô 3không cam 5lòng! Không 5cam lòng với 1bsự sắp 5đặt của asố phận. a © DiendanLeQuyDon Cô gặp anh, 3cnhớ anh điên 9cuồng hơn 5cả trước 7khi gặp lại. 9 © DiendanLeQuyDon Cô chần cachừ không afquyết định erời xa anh,dcsự thực dclà cô vẫn 5muốn ở abên anh, cho 0dù chỉ là d9yên lặng 46dõi theo hình a4bóng anh mà ethôi.
Cùng 41một lúc e4anh và cô ađều rơi bvào mâu thuẫn, d9chỉ có sự 6xuât hiện 1của người 26khác mới 70có thể khiến 1fcho lòng họ 1kiên định 4trở lại.
Vậy b3việc cô 8cần làm bblà giúp đỡ aTô Á Nam.
Bộ 79phim Tình c3yêu ba mươi dfsáu kế lấy 4bối cảnh 8trong thành 7phố. Lâm 7bMặc ngồid8yên lặng 2trên xe nhìn 88về hướng 2Giang Hạo 1Vũ đang quay f9từng cảnh 5phim.
Bộ bphim này tập 2ehợp rất 5nhiều diễn 5viên nổi 6tiếng trong 1làng giải 6ftrí, Giang fcHạo Vũ và 9eLiễu Vẫn 2Dật là người 7mới tham 0gia nên phải decổ gắng 8ađể thể 9hiện bản 10thân.
Đột cnhiên, tiếng cchuông điện 24thoại vang 63lên khiến 0cô bừng 7tỉnh, cô 3thấy màn 88hình hiện 02một số 2lạ.
"A 7lô, xin chào, b7tôi là Lâm 37Mặc của efTranh Tinh."
"Cô 49Lâm, chào 62cô, tôi là 2mẹ của eBách Vũ Trạch, fchúng ta đã 1etừng gặp 86nhau. Bách1fVũ Trạch abcó chuyện arồi, cô ecó thể đến 16thăm nó không?" afGiọng nói atrong điện ethoại có 23vẻ lo lắng 6dnhư sợ cô 5không đồng beý.
Lâm 9Mặc lo lắng 85chân của 77Bách Vũ Trạch 8akhông biết 57có vẫn đề 3gì không ecnên vội8vàng đồng 19ý, chào 0fLiễu Vẫn a6Dật đang 7ngồi ở d2cuối xe rồi agọi xe đến athẳng nhà12Bách Vũ Trạch.
Đến 6nhà họ Bách, 9người nhà 0Bách Vũ Trạch 97đều ở 5đó, có 2vẻ như sự 88việc rất78nghiêm trọng. 3 © DiendanLeQuyDon Bố của 1Bách Vũ Trạch dcngồi yên clặng trên ddsofa, tâm 4trạng của fdmẹ cậu 1ecó vẻ bình ctĩnh hơn 84nhưng khi 33nhìn thấy 40Lâm Mặc, 3giọng bà 4abắt đầu d0run rẩy.
Cuối adcùng qua lời aekể của 6emẹ Bách 5Vũ Trạch, 24cô cũng hiểu achuyện gì 1đang xảy era.
Hôm 5fnay Bách Vũ 7bTrạch cùng 5bạn đến ftrường chơi cđánh bóng, 2sau đó hẹn cnhau đi ăn 92và hát karaoke. 1 © DiendanLeQuyDon Từ khi bước 38vào làng 50giải trí eđến giờ, bhiếm có 3cơ hội được 4đi chơi 6thoải mái 44với bạn 8bè nên Bách 45Vũ Trạch 93rất vui. 68 © DiendanLeQuyDon Nhưng tâm dtrạng vui 2fvẻ đó đã ekết thúc fbởi một 0tai nạn xe.
Có fhai người 9abạn đi xe 5về trước, fccậu và một bfngười bạn 6dkhác về dmuộn hơn, dthời gian 2chỉ chênh 5nhau mười 9bphút nhưng 95hai người 8bạn của b2cậu đã c0gặp tai nạn1nghiêm trọng 29và đều aqua đời e4trên đường 6đưa đến e6bệnh viện.
Bách cVũ Trạch 58không chịu e5đựng được bhiện thực 8phũ phàng 2đó, sau 01khi từ bệnhfviện trở 9về cậu 29luôn đóng 3cửa nhốt emình trong d8phòng.
Lâm e9Mặc gõ cửa 14phòng cậu 2avà cẩn thận 94lắng nghe, 0bbên trong 04không hề 0fcó một tiếng ađộng nào, 25yên lặng adđến đáng 4sợ. Cô ghé 9sát vào cửa canhẹ nhàng 1cnói: "Vũ2Trạch, là 19tôi, tôi 92muốn nói 2chuyện với fcậu".
Không ccó phản 8ứng gì, ebên trong 1ephòng vẫn 46rất yên dlặng, có 04cảm giác 4như bên trong 3không hề 1có người.
Cô 85kiên nhẫn etiếp tục c6gõ cửa, 4fcuốỉ cùng 0cô ngồi 0xuống nền 4fnhà ngồi 3cạnh cửa. 53 © DiendanLeQuyDon Tay cô gõ 00nhẹ vào 53cửa rồi a7nói một 53câu, giống 2như ra ám 98hiệu với engười bên ctrong.
Cô 96nói: "Xảy d2ra chuyện 5như vậy, 2ai cũng rất cbuồn, nhưng a9hy vọng cậu 6có thể giải2tỏa được".
Cô dnói: Người athân của acậu rất 2lo lắng cho fcậu, họ 9không để 5ý đến 8việc cậu 0bực bội 1hay đập 25phá đồ 7đạc, chỉ 4ecần cậu 45ra thông báo 8cho họ là 04cậu vẫn 7ổn, vậy 63là đủ".
Cô 1nói: "Không 5ai có một 6cuộc sống 9hoàn hảo, 5trong cuộc 7đời thường 91xuyên gặpc2phải những 5việc không angờ tới, dangười đang f4sống nhất 6định phải 4dũng cảm, 3vui vẻ sống 3etiếp, sống 12hộ cả những bangười xấu dbsố."
Cô a1chảy nước ebmắt, tự e0cười chế agiễu mình, a1cô có tư cbcách gì để aan ủi người fkhác, cô1có tư cách 52gì để nói anhững lời bcđàng hoàng eđĩnh đạc 5cnhư vậy, 39ngay cả cô 9cũng không 0alàm được d1những điều cđó, cô 72có tư cách egì để yêu f1cầu người c3khác phải dclàm.
Mẹ a1của Bách 2Vũ Trạch 1tìm nhầm 6bngười rồi, eccô không dphải là a7người thích 4ahợp để dfan ủi cậu, 2fthậm chí 3có thể nói, ctất cả 8mọi người fađều thích bhợp, trừ d8cô.
Không 5ngờ, cửa d4mở ra.
Sắc 84mặt Bách e7Vũ Trạch a2tái xanh, 3bmắt sưng 87đỏ, trên 9người vẫn 1mặc bộ 92đổ thểffthao. Cậu 0vốn là người crất để f4ý đến 7vẻ bề ngoài, 11nhưng giờ cađây cậu 7bđang ở 51trong tình 4trạng rất 2thảm hại.
Cậu 5akéo tay Lâm 9Mặc, không b2nói gì với a4người thân b2mà kéo cô era khỏi nhà, 25nhanh đến 56mức Lâm eMặc không b6kịp chào 2bố mẹ cậu 1ấy.
Lúc f0ra đến cửa, 0Lâm Mặc 5cnhìn thấy dmẹ của cfBách Vũ Trạch cbcó thái độ dgiống nhưfcthở phào 15nhẹ nhõm.
Đi f6mãi, đi mãi. a6 © DiendanLeQuyDon Bách Vũ Trạch a7kéo cô đi 1nhưng không 4anói gì với 9ccô, chỉ 2fkhông ngừng 1cbước về 7phía trước.
Lâm 6Mặc không abiết cậu bmuốn dẫn fcô đi đâu, b4cô cũng không 3muốn biết. 49 © DiendanLeQuyDon Có lẽ cậu77chỉ muốn 7có một người 1bước đi 8cùng cậu, 0acho đến b4khi nỗi 12buồn thương 04trong cậue4tiêu tan. 7 © DiendanLeQuyDon Cô đã từng 83như vậy, 31giống hệt dnhư một 8xác chết 1biết đi, 8không ngừng3bận rộn, 3không ngừng 1chạy đi 70chạy lại, 12chỉ biết b8thở theo 1cthói quen, 97còn linh 3ehồn côekhông biết fđã đi đâu.
Phố fexá ầm ĩ cđã lùi 4elại phía 71sau họ, 6phong cảnh fhai bên đường 46xanh ngút 5ngàn. Họ ađang đi btrên một 0đường a8cao tốc 88lớn không cacó người, aethỉnh thoảng fcó một bevài chiếc 3ô tô phóng 2vụt qua.
Đây 0là một 8nghĩa địa 4fsao?
Lâm edMặc không 9biết Bách 6eVũ Trạch 94dẫn mình 4tới nghĩa d9địa làm 0gì, theo 45lý mà nói2bạn cậu 8ấy vừa 9mới qua f9đời, không a1thế đã ffhạ huyệt 5ngay được.
Nhưng ađứng trước 84một phần 88mộ, Lâm e7Mặc đã 6có được 47câu trả 8lời.
Đây 8là đoạn dkết thúc 8ccủa câu abchuyện mà 62cô đã từng abnghe. Cô 6nhìn thấy 9ccậu bé6đứng bên a6đang không 3biết phải 98làm gì và 02vô cùng 9abuồn bã.
Vận 02mệnh liên 78tiếp trải cra những 3thảm kịch 5trước mắt ecậu, hơn 8bnữa họ 68đều làefnhững người cbquan trọng 5bnhất đối 9với cậu. 7 © DiendanLeQuyDon Cậu chẳng 8cqua chỉ 1là một bbthanh niên d7hai mấy 8tuổi mà athôi, trong afcuộc sống 8của cậu 54vẫn còn e1rất nhiều 7ánh hào b8quang xán dlạn, không 4phải là anhững hiện 4thực tối 4eđen như 2thế này.
Bách b6Vũ Trạch 1từ từ 18quỳ xuống 7trước bia 1amộ, hai 17tay ôm lây 0chân mình. ad © DiendanLeQuyDon "Vì 5sao, vì sao 70lại như 5vậy?" a5Cậu cố d9gắng để acho nước 53mắt mình 9không rơi fxuống.
"Đây flà hiện f4thực." b1Lâm Mặc 9không muốn fnghe những e3lời mà aecô không 99muốn nghe, 2cô có thể bcảm thấy bclúc này dchọ đang bcó tâm trạng 3bgiống hệt dnhau.
Đây 1fchính là 1hiện thực, chọ không 08thể chống 92lại được 1số phận 34nên chỉ 42có thể 9lựa chọn 1cách chấp 00nhận. Cô 06đã mất cmột thời 37gian dài f1để hiểu 8bđược chân e7lý này, 8sự kiên 83cường cô 8có được d4là nhờ fnhững trải 8nghiệm đó.
Chấp 0fnhận hiện 9thực, sau 7đó tiếp 82tục sống 25vì bất 7kỳ lý do 95nào.
Đột 1enhiên, Bách bVũ Trạch 24đưa tay 83kéo cô, 2cô không 0ekịp đề 67phòng nên bkhuỵu người 3dxuống. Không 6đợi cô 1kịp phản ddứng, Bách 38Vũ Trạch 9ôm lấy 4cô.
Cô 2amở to hai 7mắt, chống fdcự một 2chồi rồi acảm thấy 2Bách Vũ 2dTrạch đang bcố kìm 00nén những 4cơn run rẩy 9nên không 7blàm gì nữa.
Cô b2chỉ có a2những cái bôm gần bdgũi như fbthế với 8một người 0đàn ông 97khiến cho 5cô có cảm dbgiác như d0muốn được fgắn liền dthân thế fmình với b6người đó, dfgiờ hồi 0dtưởng lại2fđột nhiên 11cô thấy 82nhớ nhung 65vô cùng.
Cô angồi bất 8động trên cmặt đất, 85để cho bBách Vũ 4Trạch khóc 1cnức nở. 82 © DiendanLeQuyDon Cậu ấy ekhóc được ealà một efđiều tốt, 19nỗi đau 6ekhổ sẽ 7theo nước c8mắt chảy f0đi, sau đó 9dcậu có fbthể khôi 71phục được a9tâm trạng d0bình thường.
Dần 7fdần tiếng fkhóc nhỏ 4đi, trời 3cũng đã 48tối mịt. 9 © DiendanLeQuyDon Hai người eđều không 4dcảm thấy09sợ, vẫn 36ngồi trước e3tấm bia eamộ đó cvà im lặng 3không nói bgì.
Lâm dMặc nhẹ 2nhàng đẩy bBách Vũ dTrạch ra, 8đỡ cậu 6ddựa vào 5một bên 6rồi lau 0sạch lớp bdbụi trên 4bia mộ. 7 © DiendanLeQuyDon Nhờ ánh 2sáng của 0trăng, cô 89nhìn thây eđó là bia a5mộ của emột người aeđã cao tuổi acô dừng balại một elát. Một 7người già e6có nụ cười cfphúc hậu 7như vậy34vì sao cuối 1cùng cũng 4chỉ còn emột tấm 0fảnh nhỏ etrên bia 6mộ, mãi 09mãi về evới đất.
Đó 57là bà nội 07của Bách d4Vũ Trạch, 6người ở dbên cậu ctừ bé đến 01lớn và 00là chủ 0bnhân củaachiếc nhẫn 7trên bàn 6tay phải 7của cậu, b4là người 6dmà Bách 65Vũ Trạch e8yêu quý 56nhất. Đáng e4tiếc, bà 2không được dchứng kiến 6giờ phút 4huy hoàng a5của cháu 2etrai mà đã 86vội lìa ecđời.
"Đi 0không?" 16Cô lau sạch 53bia mộ, c0hỏi Bách 5cVũ Trạch e6đang ngồi eyên lặng 00bên cạnh,7đoán rằng bccậu ấy fsẽ không fdtrả lời.
"Trời etối rổi, 00cậu không 11sợ sao?" 0bBách Vũ 76Trạch vốn 4anhát gan 6và sợ ma, 5bdo tâm trạng 3chôm nay nên 87nỗi sợ 40hãi tạm 3cthời biến amất. Đã fcmuộn rồi, 7muốn quay 42về cũng1mất khá 26nhiều thời 6gian. Tín ehiệu điện 7cthoại ở 68đây không 4etốt, cô 7fđã gọi cdthử nhiều77lần nhưng 3không được. 2 © DiendanLeQuyDon Họ không 3nói gì trước ckhi đi mà fở đây 9muộn thế 7này, cóelẽ người 5enhà Bách afVũ Trạch 61đang rất 20lo lắng.
Trong 12bóng tôi dcó một etia sáng, b9Lâm Mặc 52quay đầu d7nhìn thây 8hành động 1của BáchcVũ Trạch. 6 © DiendanLeQuyDon Cậu định 8etháo chiếc 13nhẫn trên 0ngón tay 3út của 5mình, vì 41đang run a0nên cậu 4không tháo 1ara được.
Lâm 71Mặc hơi 11ngạc nhiên. 3 © DiendanLeQuyDon Không phải 9cậu ấy fbđã nói 4sẽ mãi 8emãi không bcbao giờ b1tháo nó 9ra sao? Vì 3fsao bây giờ e5lại muốn 4dlàm như davậy?
Bách 0bVũ Trạch d5có vẻ hơi fsốt ruột, 2cmạnh tay btháo chiếc 3nhẫn ra 1đến mức 3làm ngónc6tay bị thương 0dvà chảy b7máu.
Cậu 6cầm chiếc 2nhẫn đặt dcvào trong d8lòng bàn 0dtay đưa 4echo Lâm Mặc, 66ánh mắt bchan chứa 5hy vọng cvà chờ 6đợi.
"Chiếc anhẫn này 4là của 3fbà nội 28em tặng eem, em đã d4từng nói 8sẽ luôn d8luôn đeo bnó đểbnhắc nhở 55bản thân caphải biết 7cách trân 3etrọng, không 03bao giờ 60được bỏ 5lỡ chuyện 5gì. Bây fgiờ, trước 2mặt bà 0nội em tháo 7ara bởi vì 8cem đã tìm bđược người bmà em luôn c1trân trọng." 2fViệc bạn 9cậu qua 4cđời khiến e4cậu chịu 6kích động 0rất lớn, 0ecậu sợ 2rằng có1cnhững chuyện 36không kịp 5làm, có 8enhững lời 9không kịp 01nói thì d3có thể fchỉ một 85giây sau 0cậu sẽ 9không còn a2cơ hội 2nữa. Vì 3fthế cậu 4ekhông muốn 86chờ đợi, 76không muốn7tự mình 0bthuyết phục 5bản thân 9mình, không 7muốn phải 7suy nghĩ 3một vấn 02đề rất0lâu mới btìm ra đáp eán, không c1muốn phải 86xác định 2rõ tình fccảm của c5người ấy c8với mình.
Cuộc 6đời của 9bmột người fcó thể 7crất dài, 3có thể crất ngắn 47ngủi, cậu 7không nên 3flãng phí 4thời gian 48vào những 9việc không ađáng quan 71tâm, trái 1tim của adcậu đã 4mách bảo08cậu phải 90làm gì và 8cậu không 0thế do dự 2khi làm điều eđó.
"Em 8ccó thể e7yêu chị dđược không?"
Đầu fóc của 1Lâm Mặc d5như ngừng 5hoạt động. e6 © DiendanLeQuyDon Cô nhìn 35chiếc nhẫn, a1không dám 9tin vào lời 4Bách Vũ 7Trạch vừa denói ra.
Cậu eấy nói 48cậu ấy 2fyêu cô? 5Yêu cô sao? 29Đúng như 8lời Chương 3Vận nói. 2a © DiendanLeQuyDon Nhưng saoealại thế 58được? e0Họ hơn 5kém nhau 1sáu tuổi, a7suy nghĩ 3của họ 6cũng có 50rất nhiều 78điểm khác a6nhau. Cậu 36nói yêu 24cô, liệu 69đó có phải 8chỉ là 18một tình c4yêu mù quáng bnhất thời?
"Em e7biết giữa 84chúng ta 8có một 4ekhoảng cách 9erất lớn, 6tuổi tác, 90trình độ. 83 © DiendanLeQuyDon Nhưng đóakhông phải b1là vấn e6đề, đúng bkhông? Tình 2yêu rất 3ekhó hiểu, 4chúng ta 00không cầnephải quan 56tâm đến a2những điều b3đó, chỉ b1cần yêu dnhau là có dcthể đối 71mặt với ctất cảf3mọi vấn a3đề." 78Giọng cậu 7khàn khàn bnhư nói a0không ra dftiếng.
Lâm cMặc vẫn ekhông có 7phản ứng 2gì, nghe 6athấy cậu 64nói thế, c2trong lòng 7dcô vô cùnge6hoang mang.
Ngày cbđó, cô c4cũng đơn 54giản và c0trẻ con 9enhư vậy, 41cho rằng 03có tình cyêu là có fbtoàn bộ06thế giới, dnhưng hiện 6thực thì 0sao? Hiện fethực không 4hề như bvậy. Con 30người đắma6chìm trong c6tình yêu 1rất giống 72chú chim 19đà điểu, 2giấu đầu 3vào cát eđế nghĩ e7rằng cuộc 3sống vô 3cùng tốt bđẹp, nhưng 80sống trong 7thế giới 9fnày, con dngười không cthể trốn 6tránh áp 82lực từ c5bên ngoài. 75 © DiendanLeQuyDon Nếu tình 1yêu được 5chúc phúc alà điều 67may mắn, fnêu tình 39yêu không 7fđược chúc 9phúc thì 0chắc chắn 6csẽ bị 5etổn thương.
Cô 5dnghĩ đi dxa quá, đơn 31giản là 7fcô không 8hề yêu 11cậu.
Lâm 1Mặc từ ctừ quỳ cxuống, cầm 9lấy chiếc 8nhẫn trong 13lòng bàn 3btay Bách 17Vũ Trạch,03cô nhìn 2thấy trong a0ánh mắt 1dcậu có 6vẻ hơi ehưng phấn, adcô lấy 8từ trong 6dtúi ra một3chiếc khăn 21giấy, cẩn 75thận giúp 15cậu ấy 83lau sạch cfmáu ở tay 8erồi lây fmột chiếc ckhăn taycsạch bọc 1chiếc nhẫn 4lại đưa datrả cho 50cậu.
"Tôi 4không thích 6cậu, đối e4với tôi 8cậu giống 86như một engười em 2ctrai cần f5chăm sóc."
Ánh 09mắt của bBách Vũ 6Trạch tối 9sầm lại, 5cậu nắm 2chặt lấy dechiếc khăn f8tay Lâm Mặc04đưa cho, 9toàn thân bnhư hóa 8đá, cậu ckhông nói 09gì nữa.
Cuối 0cùng hai 54người cũng dquay về, 1btrên đường 9ahọ may mắn 1gặp một dchiếc taxi7nên chẳng 5fmấy chốc 9đã về 1đến cửa 6nhà Bách 6Vũ Trạch.
Bách 79Vũ Trạch 1xuống xe, eLâm Mặc f7dặn dò a0cậu phải 6nghỉ ngơi 93cho khỏe, 8cậu yên2lặng một 83lát rồi 80chợt thấy 59tâm trạng c7nhẹ nhõm 24trở lại. 98 © DiendanLeQuyDon Cậu đặt f7chiếc nhẫn cfvào trong cctúi, tiến b3đến gần 4cửa xe cố 2gắng nói 82với Lâm 3dMặc bằng 66một giọng ecvui vẻ:b6"Không 7bsao, làm 71em trai cũng 0được. 54 © DiendanLeQuyDon Nhưng em 5csẽ không edbỏ cuộc".
Cậu 0dcổ gắng cnở một cnụ cười, 6cLâm Mặc 0thấy cậu echỉ là bagiả vờ 14kiên cường fmà thôi,9atrong ánh amắt cậu 26chứa đầy bvẻ buồn 0thương. de © DiendanLeQuyDon Cô không 2dbiết trả 29lời như 6thế nào6đành cúi 7đầu nhìn cxuống.
Khi 0fchiếc taxi e2khởi động 9máy, cô 7nói nhỏ: 0"Tôi ekhông có 77lòng, đừng cfphí công a8vô ích".
Một athời gian 13dài sau Lâm f0Mặc không 87gặp Bách fVũ Trạch, 7ccô luôn 3tránh mọi 1cơ hội 5gặp cậu. 5 © DiendanLeQuyDon Mặc dù eatừng người 23của Secret 72đã tách era làm việc 5riêng nhưng 38trên thông 8cáo họ 9bvẫn là 69một nhóm, 5cô không 6muốn gặp ccậu ấy 3cũng không cđược. a5 © DiendanLeQuyDon Thật sự, 9Lâm Mặc b4chỉ muốn 0Bách Vũ 0cTrạch được 8fbình yên fmà thôi, ecô không 3cảm thấy 0bối rối 06vì việc d4này, cũng f3không vì 7aviệc này 37mà không cbquan tâm fđến
cậu 1aấy, đúng fbnhư cô nói, btrong lòng bcô, cô coi fccậu như 2bem trai, cậu 9cũng quan28trọng như e0Tô Á Nam.
Tâm 4trạng của 34Bách Vũ 6Trạch luôn 1luôn không e6tốt, cậu bthường 0xuyên thích 42ngồi một a7mình, không brõ đang 0csuy nghĩ d1điều gì. 48 © DiendanLeQuyDon Mọi người 5bcũng không 48muốn quấydrầy cậu, adù sao một a8người phải ftrải qua achuyện sinh cly tử biệt b0cũng rất 2ađau lòng,1nhất thời ckhông thể avui vẻ ngay cđược.
Nhưng 07Bách Vũ 7Trạch kiên 91cường hơn 6trước rất 3anhiều, cậu d4không muốn ednỗi buồnfdcủa mình 3khiến cho dnhững người 29bên cạnh 4dcậu lo lắng, 6đây là 6điều cậu 16học được 08từ Lâm 4bMặc, khó ckhăn dù 53lớn đến fđâu, chỉ 3ecần kiên 64trì thì b9chắc chắn 6sẽ có ngày 89vượt qua.
Cậu btiếp tục 23hát, tiếp 5tục đóng 4phim, tiếp bctục học 68tất cả emọi điều 8btrong làng bgiải trí.
Cậu 5dbiết Lâm 3Mặc đang 7trốn cậu, f9cậu cũng ekhông muốn eatạo cho 5ccô áp lực 3quá lớn. 93 © DiendanLeQuyDon Dù sao không cphải tất dfcả mọi 9bngười đều 1có thể dchấp nhận dfmối tình 1echị em,eađặc biệt dlà một 1người phụ 1nữ như 9Lâm Mặc, b5mặc dù 98nhìn vẻ 64bề ngoài 1cô có vẻ 5rất kiên 5cường nhưng 1thực sự a2trong lòng ddlại vô 5cùng yếu 67đuối, cô ecần có amột người2fđàn ông 9đủ mạnh 2mẽ để 3dựa vào. 82 © DiendanLeQuyDon Mỗi lần 34nhìn thây eánh mắt abuồn bã eacủa cô,6trong lòng 6cậu đều 5có cảm 9fgiác muốn 59bảo vệ 8fcho cô, nhưng dcuối cùng, ccô vẫn ftự bảo 0vệ mình. d8 © DiendanLeQuyDon Vì thế 06cậu muốn adhọc nhiều 62điều hơn enữa, muốn 0nhanh chóng e9trưởngeathành, muốn 9trở thành 6dmột người a6đàn ông ađáng tin fcậy để 2làm chỗ 57dựa cho 92cô.
Nhưng e7dần dần, 1cậu nhận 1ra trong lòng 30Lâm Mặc acluôn tồn 3tại một bngười nào fđó, vì 3thế cô d9cam chịu acô độc, 3fkhông quan 5tâm đến 5bất kỳ 17một đối fetượng nào e6theo đuổi cbcô. Cô thấy 7hài lòng 7fvới tình 0trạng hiện 6tại của 7mình và 55không muốn 51thay đổi.
Vì 57trong lòng 5đã có người 6nào đó 4nên mới 9như vậy 3sao? Đột a1nhiên cậu 66cảm thấy53không biết 6có phải 00mình trẻ 3con quá không, 2nghĩ rằng 5chỉ cần 6dũng cảm cthổ lộ 9blà sẽ có 12quyền được eưu tiên dmà không 7nhận ra 32rằng cô 2ấy đã 6có tình fcảm với 48người khác. b7 © DiendanLeQuyDon Người ấy 63là ai?
Cậu 2dkhông cam 6lòng, ai 2nói đến 7chậm một 8bước thì 00không thể 3giành được dthắng lợi7cuối cùng. 94 © DiendanLeQuyDon Lâm Mặc 36và người e9trong lòng c8cô ấy nhất c0định không 0thể có dkết quả dagì. Nếu a6không, vì 19sao từ khi 5cậu quen 91cô đến f5giờ, cô 5chưa bao dgiờ thể 2hiện cô bcó sự quan f6tâm đặc 9cbiệt đến 86ai, cũng 9không có dai ở bên b4cô để ean ủi giống 0như trong2phim. Rõ 6ràng tình 6acảm với 5người đó 5là vô vọng, acậu không 7thể bỏ 7cuộc, nếu 15chỉ vì cnhững khó 8khăn không brõ ràng enhư vậy 6mà bỏ cuộc 3cthì đây 87sẽ là sai elầm lớne5nhất trong 7eđời cậu.
Có alẽ cậu 1nên có vài 3chành động 4acụ thể 8bnào đó.
Lâm cMặc bước dcvào công aety, thấy 9không khí a8có vẻ hơi alạ. Ánh 2mắt của 3dđồng nghiệpe9nhìn cô 09có vẻ khó 63hiểu, thấy 4cô bước 8bvào bèn 3tụ tập anói chuyện 1erì rầm 1phía sau7cô. Cô quay dđầu nhìn 9fthì họ 4flại tỏ 6vẻ bình cthường. da © DiendanLeQuyDon Cô không 7biết có 5chuyện gì f5nên cảm athấy hơi 8ngạc nhiên.
Cuối 93cùng, khi 5bước vào b8phòng làm e6việc của 41mình, cô aacũng biết 59thái độ d8khác lạ adcủa mọi bngười nghĩa 01là gì. Trên 2bàn làm 4việc của 0ecô đặt 7đầy hoa, b4giá trị 90cũng khônganhỏ.
Mọi 8người bắt 72đầu reo 4ahò, cười 9fnói không 1biết ai fdnhiều tiền 35thế, mỗi 9bó hoa là 7một loại 0hoa khác 7enhau, có dhoa hồng, 1hoa bách c3hợp, hoa cphong tín dtử... đều 3là nhữngdloại hoa 9đắt tiền. a2 © DiendanLeQuyDon Trước đây 3không phải 04là không b7có người 6tặng hoa 9Lâm Mặc,1dnhưng tặng 7nhiều hoa 2bnhư thế b3này là lần 3eđầu tiên.
Lâm bfMặc chau 18mày, lật 8bó hoa muốn b9tìm thiệp ecđể biết 6ai tặng 2hoa, đáng 5dtiếc là 24tìm mãi 4mà không 3thây. Người 6tặng hoa 2chắc là 0muốn giấu e5danh tính.
Cô 0không xúc 9động vì 1csố hoa này 4nên gọi 4flễ tân c9đến mang bbđi cắm 29ở công bdty.
Khi 4vừa thu a6dọn xong ebàn làm 08việc, điện cathoại báo abcó tin nhắn. ed © DiendanLeQuyDon Lâm Mặc a1đọc xong, dbcô cảm 88thây dở 19khóc dở b0cười.
Tin 4nhắn là 18của Bách cVũ Trạch, 20hôm nay cậu 1đi đóng bphim nên cakhông ở 53công ty. 0 © DiendanLeQuyDon Cậu viết: 8eEm không dbiết chị 1thích hoa 6agì nên cửa 4hàng hoa cfgiới thiệu 4loại hoa cnào em mua 08đều mua dmột bó, b4hy vọng 49chị sẽ eethích, tối 0nay cùng 3fnhau đi ăn 3fcơm được 92không?
Con 0người này fbvẫn không acchịu bỏ decuộc.
Nếu 15là một dngười khác 6theo đuổi, fbLâm Mặc 5sẽ không dnể nang 09nói lời 4atừ chốt9nhưng Bách 2aVũ Trạch 54là trường 4hợp đặc ddbiệt, quan 1hệ giữa 24họ không 28phải cứ cnói cắt 0dđứt là 5cắt đứt 7dđược. f © DiendanLeQuyDon Thấy cậu 5flên quyết 99tâm vào d0ngày hôm e0đó, cô 43thực sự4không biết aphải làm 9dgì.
Cô 87trả lời btin nhắn: 4Nếu còn d4lãng phí fanữa, chị 5sẽ xin được d4điều đi 6làm trợ 4lý cho nghệ asỹ khác.
Uy bchiếp cũng fđúng, xác f9định rõ 9quan hệ 92cũng đúng, aacô hít thở 3một hơi 1thật sâucrồi dồn 6tâm trí 1vào làm d7việc.
Có 45một ánh fmắt luôn c9nhìn vào 11phòng làm 8việc của 33cô qua bức 2tường bằng akính trong 4suốt, nhưng ecô không 44để ý vì 2dvẫn đang 53ngạc nhiên 67bởi những 4fbó hoa của1Bách Vũ 30Trạch.
Liễu acVẫn Dật e3xua xua tay 2trước mặt 9fGiang Hạo d8Vũ đang dfnhìn với 05ánh mắt e5chua xót 6và thở 1dài.
Anh dbiết hoa 9cđó là do 36ai tặng, cngười đó 2cả buổi 75sáng gọi fđiện cho dcanh, hỏi 6anh về bí equyết theo eđuổi thế 9bnào cho lãng 0mạn. Bách 5eVũ Trạch 7dnói rất 62uyển chuyển,2ckhông muốn 9cho anh biết 70đối tượng 2blà ai, anh 4cũng không 8để ý, 29nhưng huynh 4đệ bạn 2bè của edmình có 8thích ai 9đó, đương 32nhiên mình b3phải giúp 2đỡ. Vì 7thế khi 4fđến công 5ty, thấy datrên bàn 4của Lâm 51Mặc có 3rất nhiều 3hoa, anh vô dcùng ngạc 5nhiên. Anh 8eđoán đúng fsao? Đúng 29là Bách 0cVũ Trạch abthích Lâm daMặc rồi.
Anh b5nhớ lại 8lời anh 2đã nói 44với Giang 4eHạo Vũ 6atrên chuyến 35bay khi đi 8cquảng cáo,f2trong lòng dđóng băng. b2 © DiendanLeQuyDon Trời ơi, 6sao lại dxảy ra chuyện 65huynh đệ 12tương tàn 4như vậy?3Càng ngày 09càng đáng aclo ngại. 5 © DiendanLeQuyDon Mong rằng 8bchuyện của aGiang Hạo 2Vũ và Tô edÁ Nam có 4cơ hội 2để phát etriển, nhưng eGiang Hạo 08Vũ chỉ 9coi tin đồn 1bthổi là 6tin đồn ecthổi mà0thôi, anh 69không hề 0fcó ý định 53tiến xa 4bhơn, có 8thể nói 2erằng, trong elòng anh cđã đầyfeắp tình 01cảm đối fvới một e1người rồi eenên không 8còn chỗ ctrống cho 9người khác c0nữa.
Anh bkhông biết 11có nên kể 79điều mình 0biết với 2eGiang Hạo 7Vũ không, b0trong tình 9yêu, hai 28người bọn 5họ ai sẽ 94chịu lùi 83một bước? dfNếu hai a1người đều 2không chịu eatừ bỏ 8thì phải elàm thế 6anào? Nhóm efcủa họ b0chưa thành 4lập được 1hai năm liệu dcó bị giải 3thể, ai2đi đường 20đó không?
"Có 91phải là 6Vũ Trạch 36tặng không?"
Liễu aVẫn Dật 2ccảm thấy 0vô cùng ekhó xử, 73không ngờ 5eGiang Hạo dVũ lại 09hỏi thẳngd2thừng như 0bthế.
"Làm dfsao... anh 8biết?"
"Anh equên là 31đã nói 3với tôi 0chuyện gì 1khi ở dưới bdlầu rồi besao?"
Thực 6asự là quên cmất, anh 7bị vấn 5cđề này c8làm cho đầu fóc lú lẫn 47nên quên 06mất, lúc 3đi cùng e4Giang Hạo 5Vũ ở dưới 9atầng, anh 8đã kể c5cho Giang b4Hạo Vũ e6chuyện Vũ 98Trạch sẽ43tặng hoa f4 ột 5fcô gái nào dđó. Lần e9này xong 40rồi, không cmuốn nói 93thì cũng fđã lộ 0tẩy.
"Tôi 51cũng vừa 87mới biết 8engười cậu 7ấy muốn 2etặng hoa 2là Lâm Mặc. 74 © DiendanLeQuyDon Ôi, anh... a © DiendanLeQuyDon anh không e5thể cũng... 8 © DiendanLeQuyDon cũng..." dfNói một ebhồi mà 9Liễu Vẫn 61Dật không 2thốt lên ađược tiếng 5nào sau chữ d"cũng".
Sắc ddmặt Giang aHạo Vũ 29không được 5tốt lắm. 1 © DiendanLeQuyDon Không kiềm 5chế được, 7banh lại 3quay sang enhìn về fdphía Lâm 7Mặc.
"Có 7vẻ như deLâm Mặc ddkhông có 40ý gì với ccậu ấy."
Liễu 8fVẫn Dật b4đang uống ffnước, ngạc a5nhiên, phun 4cả nước 83ra khỏi 0miệng. Anh aho sặc sụa 63và bực 2bội nhìn abGiang Hạo 17Vũ, đáng 3tiếc là 2Giang Hạo fVũ không 9nhìn anh,3fánh mắt 20anh vẫn 2fkhông rời 65khỏi Lâm e1Mặc.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
56 chương
1254 chương
62 chương
11 chương
50 chương
26 chương
93 chương