Y Tiên Thiểu
Chương 338
Tống Thiên Húc nói:
- Chính bởi vì như vậy, ta mới có lo lắng. Tiểu tử kia nhìn như một tên ngu xuẩn, nhưng trên thực tế lại là đầy bụng xấu xa, không chừng hắn thật sự có thể đủ dao động thị trường của chúng ta.
- Hừ! Vậy thì căn bản không để cho hắn cơ hội này!
Tống Lập Hào nói:
- Đợi hắn đưa thuốc dán cầm máu ra thị trường, chúng ta gióng trống khua chiêng tuyên truyền, sau đó làm "lễ kỷ niệm trăm năm" bán hạ giá, vững vàng củng cố nhãn hiệu của chúng ta, hoàn toàn không cho hắn cơ hội.
- Ừ, ý nghĩ này của con có thể được .
Tống Thiên Húc nói:
- Người bị bệnh đả thương, nếu lựa chọn thuốc men, đương nhiên chọn lựa đầu tiên chính là nhãn hiệu trăm năm như chúng ta, người nào lại ưu ái thuốc dán của một xưởng sản xuất không chính quy? Chỉ cần chúng ta không cho hắn cơ hội tạo nhãn hiệu, hắn vĩnh viễn chỉ có thể dậm chân ở Đông Giang, muốn tiến quân ra thị trường cả nước, căn bản là nằm mơ!
- Đúng vậy!
Tống Lập Hào lại nói:
- Thật ra, con cũng đã có một kế hoạch mở rộng nhãn hiệu của chúng ta. Lần này vừa vặn đẩy ra, khiến tiểu tử kia hoàn toàn không có cơ hội!
- Con có kế hoạch gì?
Tống Thiên Húc hỏi, đối với khả năng của nhi tử ở phương diện làm ăn, hắn rất hài lòng.
- Mời minh tinh làm người phát ngôn!
Tống Lập Hào nói.
Tống Thiên Húc vừa nghe, không khỏi thất vọng, nói:
- Loại chuyện này chúng ta đã sớm làm rồi, cũng không thấy có tác dụng đẩy mạnh.
- Trước kia những minh tinh được mời, trong mắt con cũng không tính là minh tinh thật sự, chẳng qua chỉ có gương mặt xinh đẹp mà thôi.
Tống Lập Hào nói:
- Lần này nếu chúng ta muốn mời minh tinh, nhất định phải mời minh tinh đẳng cấp quốc tế. Chỉ có minh tinh như vậy, mới có lực hiệu triệu, không chỉ có thể khai hỏa nhãn hiệu, hơn nữa cũng có thể mở rộng ra thị trường hải ngoại.
- Nghe có chút đạo lý.
Tống Thiên Húc nói:
- Vậy con tính toán mời vị minh tinh nào?
- La Bối!
Tống Lập Hào rất có nắm chắc nói:
- Con đã làm điều tra. Trước mắt trong số người dưới hai mươi lăm tuổi, có ít nhất bốn mươi phần trăm từng nghe đến cái tên La Bối, có mười lăm phần trăm là người hâm mộ của hắn. Còn một loại người, vừa vặn là khách hàng tiềm năng mà chúng ta nên tận lực tranh thủ !
- Như thế nào?
- Hiện tại, người ủng hộ thuốc bắc, đại đa số đều từ ba mươi tuổi trở lên, hơn nữa người càng lớn tuổi, ủng hộ thuốc bắc càng nhiều. Người càng trẻ tuổi, ủng hộ lại càng ít. Nhất là số người từ hai mươi lăm tuổi trở xuống, một khi có bệnh gì, khẳng định đều dùng thuốc tây đầu tiên, bởi vì bọn họ cho rằng, thuốc bắc có hiệu quả chậm, thuốc tây mới là nhanh nhất! Hơn nữa, không ít người còn sính ngoại, cho là thuốc ngoại tốt hơn thuốc bắc. Nếu quan niệm này không thay đổi, cứ thế mãi, sợ rằng thuốc bắc sẽ hoàn toàn diệt tuyệt.
Tống Lập Hào nói, những lời này của hắn cũng có chút đạo lý.
- Cho nên, con tính toán mời một minh tinh quốc tế đến quảng cáo, hi vọng thay đổi những suy nghĩ của những người trẻ tuổi này? Mời minh tinh quốc tế quảng cáo thuốc bắc, chuyện này rất thú vị, xem ra con thật sự đã bỏ tâm sức suy nghĩ, không để ta thất vọng!
Tống Thiên Húc gật đầu nói:
- Vậy chi phí như thế nào?
- Chi phí có lẽ tương đối cao.
Tống Lập Hào nói:
- Với danh tiếng trước mắt của La Bối, sợ rằng chi phí ít nhất là một tỉ!
- Nhiều như vậy sao? Mẹ kiếp , tên ngoại quốc này đáng giá như vậy sao?
Tống Thiên Húc cau mày nói.
- Càng đáng giá, mới càng có thể mang tới hiệu quả quảng cáo khổng lồ cho chúng ta.
Tống Lập Hào nói:
- Hơn nữa, nếu như có thể dựa vào danh tiếng của La Bối, phát triển ra thị trường hải ngoại, như vậy tiền lời tương đối khá.
- Thị trường hải ngoại?
Tống Thiên Húc khẽ thở dài một tiếng:
- Thị trường hải ngoại, cũng không phải dễ dàng khai thác. Nếu con chỉ bán một chút thuốc bắc, không có vấn đề gì, nhưng nếu quả thật chiếm cứ phần lớn thị trường, sợ rằng đến lúc đó sẽ là họa chứ không phải phúc.
- Làm sao không thể đẩy mạnh khai thác thị trường hải ngoại được chứ?
Tống Lập Hào không hiểu nói.
- Thị trường hải ngoại, những năm gần đây có không ít người cố gắng khai thác, nhưng có người nào thành công?
Vẻ mặt Tống Thiên Húc có chút kiêng kỵ nói:
- Ta từng nghe người của hiệp hội nói qua, hải ngoại cũng có gia tộc cường đại và hiệp hội của bọn họ, một khi uy hiếp đến lợi ích của bọn hắn, những người đó đương nhiên cũng sẽ không ngồi yên. Hơn nữa, loại chuyện này từng phát sinh, tình huống rất thảm thiết.
- Chẳng lẽ trong những quỷ lão kia, cũng có nhân vật lợi hại hơn Tiên Thiên kỳ?
Tống Lập Hào hỏi.
- Vấn đề này đừng hỏi nữa.
Tống Thiên Húc nói:
- Trong những quỷ lão kia cũng có người tu hành, nhưng không giống với người tu hành của chúng ta. Cho nên, bọn họ rút cuộc có cảnh giới gì, cha cũng không rõ ràng lắm. Hơn nữa, trước mắt con không cần quan tâm đến những chuyện này, cứ dựa theo ý của con mà làm, cần phải ngăn chặn việc làm ăn của tiểu tử kia, nếu không người của hiệp hội chắc chắn sẽ không cho chúng ta sống yên!
Tống Lập Hào gật đầu, trầm giọng nói:
- Phụ thân yên tâm, con sẽ "dạy" cho tiểu tử kia thế nào là làm ăn!
Đế Ngọc cao số 3, rốt cục được đẩy ra.
Dựa theo suy nghĩ của Tùy Qua, Diên Vân đã điều chỉnh phương thuốc, khiến cho tốc độ cầm máu rất nhanh, tốc độ vết thương khép lại hơi trì hoãn.
Giá tiền của Đế Ngọc cao 3, định giá là sáu trăm đồng một tờ.
Số thuốc dán đầu tiên , Diên Vân tự mình giám sát sản xuất một vạn tờ.
Dù sao, đối với Tùy Qua mà nói, trước mắt quan trọng nhất không phải là lượng tiêu thụ, mà là tạo ra nhãn hiệu "Đế Ngọc cao".
Thuốc cao bôi da chó, mặc dù có lịch sử lâu đời, nhưng luôn bị người ta coi là vật đại tục, không thể lôi lên mặt bàn, nhưng Tùy Qua lại làm không biết mệt, liên tiếp đẩy ra các loại thuốc dán da chó, bởi vì hắn tin chắc thuốc cao da chó của hắn chắc chắn sẽ trở thành một loại nhãn hiệu, thậm chí biến thành một loại trào lưu.
Nhưng muốn biến Đế Ngọc cao thành một loại nhãn hiệu, Tùy Qua còn con đường rất dài phía trước.
Nhãn hiệu chân chính, không phải là dựa vào mấy minh tinh, quảng cáo tới tấp là có thể đứng lên. Nhãn hiệu chân chính là dùng đánh giá của người tiêu dùng ngưng tụ mà thành, là chống lại khảo nghiệm của thời gian. Những thứ nhãn hiệu kia, cho dù có thể bốc lửa nhất thời, nhưng rất nhanh sẽ bị dân chúng lãng quên.
Chính vì ôm ý nghĩ như vậy, cho nên Tùy Qua ngoại tiến hành một số tuyên truyền ở Đông Giang, cũng không tiến hành hoạt động tuyên truyền nào khác, không mời minh tinh làm người phát ngôn, cũng không làm quảng cáo trên sóng đài truyền hình quốc gia.
Nhưng cho dù như thế, lượng tiêu thụ của Đế Ngọc cao cũng bắt đầu vững bước tăng trưởng, đây chính là tác dụng của danh tiếng và hiệu quả của thuốc men.
Mùi rượu không sợ ngõ hẻm sâu.
Thứ tốt chân chính, luôn sẽ có người thưởng thức và đề cử .
Truyện khác cùng thể loại
341 chương
11 chương
45 chương
36 chương
104 chương
136 chương