Y Tiên Thiểu
Chương 266
Dĩ nhiên, Thẩm Quân Lăng vốn chính là một vưu vật, loại vưu vật này càng nhìn càng thấy tim ngứa ngáy. Cho dù Tùy Qua cũng nhìn đến ngây người.
- Tỷ. . . tỷ không lạnh sao?
Hồi lâu, Tùy Qua mới thốt ra được một câu không có chút dinh dưỡng như vậy.
Lời vừa ra khỏi miệng, Tùy Qua liền lập tức hối hận. Bởi vì vấn đề này quá ngu xuẩn, Thẩm Quân Lăng không phải là cô gái yếu ớt gì đó, mà là một nội gia cao thủ, làm sao có thể bị gió thổi qua làm cho cảm mạo?
- Tôi thấy cậu nóng như vậy, mới tiếp tục mở cửa sổ.
Thẩm Quân Lăng cười nói.
- Tôi nóng sao? Tôi không nóng.
Tùy Qua nói.
- Không nóng sao? Vậy làm sao trán cũng đổ mồ hôi?
Thẩm Quân Lăng cười nói:
- Không phải nóng bên trong đấy chứ?
- Hắc. . . Cái gì mà nóng trong nóng ngoài chứ.
Tùy Qua lúng túng nói:
- Trong lòng ta đang nóng ran.
- Nóng ran cái gì?
Thẩm Quân Lăng cố ý giả bộ hồ đồ nói:
- Không phải cậu có bạn gái chính quy rồi sao? Làm sao còn nóng ran?
- Vấn đề này, chủ yếu vì chưa phát triển đến loại trình độ đó, mà tôi lại tương đối tôn trọng phụ nữ . .
- Cắt ~ Miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo.
Thẩm Quân Lăng khinh thường nói:
- Rõ ràng là thủ đoạn của cậu kém cỏi, không thể để Đường tỷ tỷ đi vào khuôn khổ, tôi không nói sai chứ?
- Đi vào khuôn khổ? Làm sao nghe giống như tôi là Sở Vương Hạng, kẻ cực kỳ thô bạo vậy, tỷ muốn hại tôi sao.
Tùy Qua nói.
Thẩm Quân Lăng làm ra vẻ nghiêm túc nói:
- Sở Vương Hạng đúng là không có bản lãnh. Nhưng nếu sau khi cậu làm Sở Vương Hạng, còn có thể khiến nữ nhân không hận cậu, không đi kiện cậu, cậu chính là có bản lãnh! Nếu còn có thể để nữ nhân hoàn toàn yêu cậu . . Vậy chính là bản lãnh thật sự rồi!
- Thẩm tỷ tỷ, ý nghĩ này của tỷ thật sự rất tà ác, không nên đề xướng đâu.
- Ai, tiểu sơ nam đáng thương.
Thẩm Quân Lăng lắc đầu thở dài nói:
- Bi ai, chưa từng nếm qua mùi vị nữ nhân sao? Biết cái gì gọi là nhuyễn ngọc ôn hương không, biết cái gì kêu da trắng nõn nà không? Biết vì sao kêu nhẹ nhàng bay bổng không. . .
Thẩm Quân Lăng, quả nhiên là một yêu nghiệt, nàng nói như vậy, không phải là dụ Tùy Qua đồng học của chúng ta đi phạm tội sao?
Đúng là, tiểu sơ nam chưa từng nếm qua mùi vị nữ nhân, những lời này của nàng vô cùng có sức hấp dẫn.
Nhất là, những lời từ trong miệng nàng nói ra, càng có một sức hấp dẫn trí mạng. Nói thí dụ như khi nói đến "da trắng nõn nà", đầu ngón tay của nàng còn gõ gõ lên gương mặt mỹ lệ của mình, quả thực chính là lấy thân chỉ dạy.
- Thẩm tỷ tỷ, đừng làm như vậy có được hay không?
Tùy Qua buồn bực nói:
- Làm như tỷ rất dễ khiến người ta phạm tội.
- Cắt ~ ít hù dọa người đi, nếu cậu thật sự có can đảm, Đường tỷ tỷ của cậu đã sớm đã bị cậu bắt được rồi.
Thẩm Quân Lăng nói tiếp:
- Nói xem, cậu rút cuộc có làm được hay không? Bằng không, tỷ tỷ này sẽ dạy cậu mấy chiêu? Bảo đảm khiến Đường tỷ tỷ của cậu lấy thân báo đáp.
- Tôi có chỗ nào không được?
Tùy Qua buồn bực nói:
- Tôi khổ tu chân nguyên mười tám năm, làm sao có thể không được! Huống chi, tỷ có thể cho tôi chủ ý gì, còn không phải toàn là chủ ý cùi bắp sao.
- Cái rắm! Cậu vuốt lương tâm nói một chút được không, lần trước tôi kêu cậu đi tìm Đường tỷ tỷ của cậu, chú ý đó chẳng lẽ cũng sai lầm?
Thẩm Quân Lăng hừ nói:
- Tôi đại công vô tư thế nào? Vì để cậu cao hứng trở lại, không tiếc công kêu cậu đi tìm "tình địch" trở lại, cậu còn không biết cảm ơn. Sau khi ôm được Đường tỷ tỷ của cậu vào lòng, cũng không gọi điện đặc biệt cảm ơn tôi. . .
- Số điện thoại lúc trước của tỷ, không phải không gọi được sao.
- Hừ, được rồi. Vậy hiện tại, cậu có muốn nghe ý kiến của tôi hay không?
Thẩm Quân Lăng nói.
- Nghe!
Tùy Qua cắn răng nói.
Nếu quả thật có thể đạt được ước muốn, xóa bỏ danh hiệu "tiểu sơ nam thuần khiết", bị Thẩm Quân Lăng trêu chọc mấy câu có là gì đâu.
- Vậy cậu nghe kỹ đây.
Thẩm Quân Lăng hỏi:
- Cậu có biết, con đường thông đến trái tim nữ nhân là gì không?
- Là gì?
Trong lòng Tùy Qua cũng kinh hãi, thầm nghĩ nữ nhân Thẩm Quân Lăng này cũng quá dũng cảm. Vấn đề này, Tùy Qua từng nghe Giang Đào và Uông Phong nói đến, hắn cũng biết đáp án, nhưng không dám nói ra trước mặt Thẩm Quân Lăng.
- Cậu không biết sao? Hay là cậu không dám nói?
Thẩm Quân Lăng từng bước ép sát.
- Tôi thật sự không biết.
Tùy Qua đành phải tiếp tục giả bộ hồ đồ:
- Vậy tỷ nói là cái gì?
- Con đường dẫn đến trái tim nữ nhân chỉ có một...
Nói tới đây, Thẩm Quân Lăng đột nhiên dừng lại một chút.
Tùy Qua nghĩ thầm, nữ nhân này thật là đáng sợ, vấn đề như vậy cũng có thể thảo luận trước mặt hắn.
- Con đường duy nhất chính là mấy chữ, quấn quít chặt lấy!
Thẩm Quân Lăng nói.
- Cái gì!
Tùy Qua thiếu chút nữa ngã ngửa trên xe.
- Vậy cậu cho là cái gì?
Thẩm Quân Lăng liếc nhìn Tùy Qua:
- Chẳng lẽ cậu cho là góc tam giác đó sao? Đàn ông các cậu, thật đúng là tự luyến, t*ng trùng lên óc rồi. Nếu như những lời của Trương Ái Linh thật sự có tác dụng như vậy, thế giới này cũng sẽ không có tội phạm cưỡng gian!
- Tôi không nghĩ như vậy.
Tùy Qua vô sỉ nói láo:
- Chỉ là đề nghị này của tỷ, cũng quá bình thường.
- Đề nghị hữu hiệu nhất, mới là đề nghị tốt nhất.
Thẩm Quân Lăng nói:
- Đối với các nữ nhân khác nhau, cậu cũng phải có phương châm tác chiến khác nhau, tỷ như Đường tỷ tỷ của cậu, hiển nhiên là một cô gái tương đối truyền thống, cổ điển, có chút bảo thủ, đối với cô gái như vậy, nói trắng ra là da mặt mỏng, rất nhiều lúc, thật ra song phương đều có cảm giác, nhưng bởi vì cậu không phát huy tinh túy quấn chặt lấy, cho nên mới không thể đạt được ước muốn. Cậu tự suy nghĩ xem, có phải như vậy không?
Tùy Qua cẩn thận suy nghĩ, lời này của Thẩm Quân Lăng thật đúng là có đạo lý.
Thời gian Tùy Qua và Đường Vũ Khê ở bên nhau thật ra cũng không ngắn, hơn nữa lúc trước đúng là có cơ hội điên loan đảo phượng , nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân, Tùy Qua đến nay còn chưa thành công.
- Bị tôi nói trúng rồi đúng không?
Thẩm Quân Lăng nói:
- Đàn ông các cậu chính là như vậy. Khi không có cơ hội, luôn tích hết khí lực vây quanh nữ nhân; đợi đến khi có cơ hội, lại co vòi, sợ trước, sợ sau, người ta hơi chút cự tuyệt, liền quyết định bỏ qua, để giữ danh hiệu "giữ vững phong độ", "không làm người khác khó chịu" ... Nói nhảm, nhất là đám tiểu sơ nam các cậu, càng là như vậy. Khi chưa nếm được, ngày nào cũng như con khỉ lăn lộn, suốt ngày chỉ nghĩ đến ba điểm đó của nữ nhân. Đợi đến khi cơ hội tới, ngay cả cái gì gọi là "ỡm ờ" cũng không hiểu, còn làm bộ phong độ, còn nói phải đợi "thời cơ hoàn mỹ hơn", những cái này không phải đều là nói nhảm sao? Đáng bị làm sơ nam cả đời!
Truyện khác cùng thể loại
341 chương
11 chương
45 chương
36 chương
104 chương
136 chương