Xuyên việt đấu phá thương khung lập hậu cung
Chương 42 : Vô thiên xuất hiện
Dao găm là Nhã Hàm đã sớm chuẩn bị.đoạn thời gian này Cổ Vũ thường xuyên tìm đến nàng tìm phiền phức,biết sớm muộn cũng sẽ có ngày này nên Nhã Hàm đã sớm chuẩn bị
Làm dao găm gần đâm vào Nhã Hàm yết hầu lúc,trước mắt nàng lại xuất hiện một thân ảnh thiếu niên.thiếu niên này không ai khác chính là vừa mới gặp lúc nãy Vô Thiên
Nhớ tới cùng Vô Thiên lúc trước phát sinh mọi chuyện.Nhã Hàm mỹ lệ ánh mắt liền hiện lên vẻ nhu tình cùng tình cảm.nhưng rồi lại hóa thành đau thương và tiếc nuối
"Ta trời sinh,chính là mệnh khổ,mặc dù trong tâm tâm ta có ngươi,nhưng không có cách nào để nói với ngươi,Nhã Hàm đi trước.gặp lại sau Vô Thiên"Nhã Hàm nhẹ giọng lẩm bẩm,sau đó nhanh chóng đưa dao găm hướng yết hầu mình đâm tới
Cách đó không xa,Cổ Vũ nhìn một màn này,quá sợ hãi,hắn không sợ phải chịu trách nhiệm khi Nhã Hàm tìm chết mà là tiếc hận.một đại mỹ nhân cứ như vậy mà chết đi quá đáng tiếc.dù sao hắn cũng đã nhìn chằm chằm Nhã Hàm không phải một ngày hai ngày,thật vất vả tìm được cơ hội cầm được nàng,lại không ngờ rằng Nhã Hàm trước đó đã có chuẩn bị,muốn tự sát trước khi bị làm nhục
Thấy dao găm cách Nhã Hàm cổ không đến 3cm.Cổ Vũ biết mình là không thể ngăn lại nàng.mang theo một chút tiếc hận,Cổ Vũ liền lui lại mấy bước.chờ Nhã Hàm tự sát chắc chắn sẽ có tiên huyết chảy ra.hắn cũng không muốn thân mình bị dính máu
Nhưng mà giữa lúc Nhã Hàm sắp hương tiêu ngọc vỡ thời điểm,một đạo thân ảnh liền xuất hiện trước mặt nàng.chính là vừa mới đi tới Vô Thiên.Vô Thiên nhanh tay bắt được Nhã Hàm dao găm.nhận thấy được dao găm bị đoạt,Nhã Hàm còn tưởng là Cổ Vũ,nàng sắc mặt đại biến,liều mạng ra sức giằng co,muốn đoạt lại dao găm,nhanh lên một chút kết thúc chính mình sinh mệnh,chết cũng không muốn bị ô nhục
Nhìn mặt đẹp đầy nước mắt,thân thể kịch liệt giãy giụa Nhã Hàm,Vô Thiên đau lòng không ngớt,vội vàng khống chế không cho nàng động đậy,một bên nhẹ giọng nói ra"Nhã Hàm là ta Vô Thiên,chúng ta mới gặp lúc trước đây"
"Vô Thiên.Vô Thiên"Nhã Hàm thân thể mềm mại run lên.vội vàng mở mắt ra,nhìn ôm với chính mình Vô Thiên,ngón tay của hắn còn bị dao găm xẹt qua chảy máu,Nhã Hàm toàn thân run rẩy.nhào vào trong ngực của hắn khóc lên
Nhã Hàm tiếng khóc rất vang,cái kia đau khổ âm thanh làm cho Vô Thiên càng thêm đau lòng,ôm khóc như mưa,thân thể mềm mại run rẩy Nhã Hàm,Vô Thiên trong lòng như bị hàng ngàn con dao hung hăng đâm vào
Nhã Hàm khóc một lúc,phát tiết nỗi khổ trong lòng được rồi,liền ngẩng mặt lên đôi mắt đẹp nhìn Vô Thiên.nhìn Nhã Hàm hai mắt đẫm lệ.Vô Thiên đau lòng lau những giọt nước mắt cho nàng
"Nhã Hàm,nói cho ta biết,chuyện gì xảy ra "Vô Thiên nhẹ giọng hỏi,trong mắt đã đầy sát khí
Nhã Hàm đôi mắt đẹp nhìn về phía Cổ Vũ,trong ánh mắt không thể che giấu được cừu hận,thế nhưng sau một lúc nàng liền bình tĩnh lại
Lắc đầu.Nhã Hàm nhẹ giọng nói"ta không sao.Vô Thiên dẫn ta đi đi,ta một phút cũng không muốn ở chỗ này"
Thấy Nhã Hàm muốn nói lại thôi.Vô Thiên làm sao không biết Nhã Hàm tâm lý cố kỵ cái gì.nàng là đang lo lắng chính mình bị trước mắt đại thiếu này cho ngủm tại đây.nàng còn không bằng lập tức chết đi
Mỉm cười.Vô Thiên liền đấu khí hóa dực hiện ra nhẹ giọng nói"Nhã Hàm nói cho ta biết.là ai khi dễ ngươi.ta một cái ngũ tinh Đấu Hoàng ở Gia Mã Đế Quốc này ai còn dám động vào"
Nhã Hàm nhìn Vô Thiên đấu khia hóa dực hiện lên,trong đôi mắt đẹp khiếp sợ vẫn là khiếp sợ.trời ạ hắn dĩ nhiên là một tôn Đấu Hoàng cường giả
Biết được Vô Thiên là Đấu Hoàng cường giả sau,Nhã Hàm liền đem Cổ Vũ ỷ vào hắn thân phận cao quý,gần đây bằng mọi cách quấy rầy nàng đều nói cho Vô Thiên
Nghe được Nhã Hàm giảng giải,Vô Thiên liền hiểu rõ,Nhã Hàm là một con cái nhà nghèo nữ tử,từ nhỏ cũng không có tu luyện thiên phú,nhưng nàng dựa vào tài trí thông minh cùng học rộng hiểu nhiều,thi vào luyện dược sư công hội làm sinh ý.có một công việc ổn định để nuôi cha mẹ
Chỉ là,Nhã Hàm quá mức ôn nhu cùng xinh đẹp đưa tới Cổ Vũ chú ý,trước đó vài ngày Cổ Vũ ba lần bảy lượt tới phòng trực ban ám chỉ Nhã Hàm làm hắn tình nhân.nhưng Nhã Hàm đều là từ chối thẳng thừng.không để ý tới hắn.Cổ Vũ thấy biện pháp nhẹ dùng không được,hôm nay liền dùng biện pháp mạnh.may mắn Vô Thiên xuất hiện đúng lúc,nếu không bây giờ Nhã Hàm đã là một cỗ thi thể
Hơi quay đầu.Vô Thiên liền nhìn đang sắc mặt tái nhợt.cả người run rẩy Cổ Vũ.Vô Thiên lạnh giọng nói"ngươi chính là Cổ Vũ"
"Đại hiệp tha mạng.ta biết ta sai rồi.mong ngài tha cho ta"Cổ Vũ thấy Vô Thiên hỏi liền run lẩy bẩy trả lời,hắn thật không ngờ Nhã Hàm lại quen một cường giả Đấu Hoàng.nếu hắn biết hắn đâu còn dám làm như vậy.hắn lúc nãy nhìn thấy Vô Thiên thả ra Đấu Hoàng cường giả khí thế liền rất muốn chạy,nhưng lại chạy không được
"Hừ.tha cho ngươi.ngươi dám tổn thương đến Nhã Hàm chỉ có một con đường chết.không chỉ có ngươi,mà Cổ Hà tên kia cũng sẽ phải chết"Vô Thiên lạnh lùng nói,sát khí ngút trời,làm cho Cổ Vũ bị sát khí đè cho không thở nổi.sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.liền nằm chết di dưới đất
Đây là lần đầu tiên mà Vô Thiên tức giận như vậy.nếu không phải hắn kịp thời làm ra chuẩn bị,có lẽ giờ này người con gái mà hắn yêu đã là một cỗ thi thể lạnh băng.càng nghĩ hắn càng tức giận
"Vô Thiên.Vô Thiên.bình tĩnh lại đi"Nhã Hàm mặc dù không bị sát khí ảnh hưởng.nhưng nàng chỉ cần nhìn biểu hiện của Cổ Vũ cũng đủ biết nó kinh khủng cỡ nào.nàng rất cảm động và hạnh phúc.bởi vì Vô Thiên rất lo lắng cho nàng.nhưng nàng sợ hắn không khống chế được cảm xúc của mình liền ôm chặt lấy hắn.nhẹ giọng nói
"Ta xin lỗi.Nhã Hàm nàng có sao không"nghe được Nhã Hàm gọi mình Vô Thiên mới bình tĩnh lại,hắn hít sâu một hơi,mỉm cười nhẹ giọng nói
"Ta không sao.ta không có bị nó ảnh hưởng tới"Nhã Hàm thấy Vô Thiên bình tĩnh lại liền thở phào,nhẹ giọng nói
"Đợi ta xử lý xong tên này.chúng ta liền rời khỏi đây"Vô Thiên mỉm cười nhìn Nhã Hàm nói.sau đó đưa mắt nhìn đang nằm dưới đất Cổ Vũ,hắn vung tay lên Cổ Vũ liền bị dị hỏa đốt thành tro bụi,làm xong hết thảy Vô Thiên nhìn Nhã Hàm nhẹ giọng nói"Nhã Hàm bây giờ nàng theo ta đi.làm lão bà của ta được không"
"Thiếp nguyện ý.lão công"Nhã Hàm mỉm cười hạnh phúc nhìn Vô Thiên nói.trải qua chuyện ngày hôm nay,trong tim nàng đã có bóng dáng của hắn rồi.nàng không muốn xa rời hắn nữa.
"Cảm ơn nàng đã tin tưởng ta.lão bà"Vô Thiên cũng mỉm cười ôm nàng vào lòng ôn nhu nói.sau đó hắn liền cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng.nàng cũng nhiệt tình đáp lại hắn.hai người hôn nhau một phen quên cả trời đất
Một lúc sau,Vô Thiên mới rời xa đôi môi mềm mại của nàng,nhẹ giọng nói"lão bà.chúng ta vào trong đón thêm hai lão bà của ta nữa.rồi sẽ đến nhà nàng đưa cha mẹ nàng cùng đi"
"Ừ"Nhã Hàm liền nhẹ nhàng gật đầu đồng ý
"Lão bà.nàng không ghen sao"Vô Thiên thấy Nhã Hàm nghe mình nói đi đón thêm hai lão bà nữa.mà nàng không tỏ vẻ gì liền cẩn thận hỏi nàng
"Ta biết lão công ưu tú như vậy.chắc chắn sẽ không thể thuộc về mình ta.ta chỉ cần lão công mãi mãi yêu ta là được"Nhã Hàm nghe được Vô Thiên hỏi liền bật cười sau đó ôn nhu nói
"lão bà.ta rất hạnh phúc khi lấy được nàng làm vợ"Vô Thiên rất hạnh phúc khi nghe được câu trả lời của nàng.hắn liền hôn nhẹ nàng một cái ôn nhu nói
"Ta cũng rất hạnh phúc khi gặp được ngươi,lão công"Nhã Hàm cũng hạnh phúc mỉm cười ôn nhu nói "Chúng ta vào trong đi.sớm một chút rời khỏi đây.ta không muốn ở đây thêm chút nào nữa."
Vô Thiên gật đầu.hai người nắm tay nhau đi vào trong đại sảnh.bên trong đại sảnh lúc này cũng chỉ có Lâm Phỉ.Tuyết Mị.Otto và Phật Lan Khắc đang ngồi nói chuyện với nhau.
Thấy Vô Thiên cầm tay Nhã Hàm đi vào.hai nữ lúc đầu có hơi sững sờ nhưng rất nhanh liền chạy ra ôm lấy cánh tay Vô Thiên mỉm cười nói"lão công.thì ra là ngươi đi gặp Nhã Hàm tỷ tỷ.làm cho chúng ta lo lắng một hồi đâu"sau đó hai nữ liền quay về phía Nhã Hàm đưa ngọc thủ cầm lấy cánh tay ngọc của Nhã Hàm cười hì hì nói"Nhã Hàm tỷ tỷ tốt.sau này chúng ta là người một nhà rồi hì hì"
Nhã Hàm lúc đi cùng Vô Thiên vào trong cũng đoán ra được hai người lão bà khác của Vô Thiên là ai.nàng cũng có chút lo lắng.sợ hai người kia không thích mình.bây giờ thấy hai nữ hòa đồng như vậy liền mỉm cười ôn nhu nhìn hai nữ nói"Lâm Phỉ muội muội tốt.Tuyết Mị muội muội tốt.đúng vậy.chúng ta sau này đã là người một nhà.phải chăm sóc nhau nhiều hơn"
Otto và Phật Lan Khắc thấy Vô Thiên và Nhã Hàm cầm tay nhau đi vào trông rất hạnh phúc dáng vẻ,liền nghi hoặc không phải tên tiểu tử này đang theo đuổi Lâm Phỉ và Tuyết Mị sao.thế mà bây giờ lại cầm tay Nhã Hàm trông còn rất hạnh phúc nữa chứ
Nhưng hai lão càng bất ngờ hơn khi thấy Lâm Phỉ và Tuyết Mị không những không nói gì còn chạy lại nói cười vui vẻ.Otto và Phật Lan Khắc liếc nhau.trong mắt đều là bất đắc dĩ.tuổi trẻ đúng là khó lường.
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
1 chương
61 chương
161 chương
79 chương
84 chương