Xuyên việt đấu phá thương khung lập hậu cung

Chương 21 : Tâm sự với cổ huân nhi

Đợi cho Cổ Huân Nhi đi vào phòng.đang định cởi đồ đi ngủ..Vô Thiên liền không ẩn giấu khí tức nữa mà quyết định đi vào…mặc dù Vô Thiên cũng rất muốn xem cảnh đó.nhưng Vô Thiên cũng muốn tạo một ấn tượng tốt với Cổ Huân Nhi…. "Ha ha.Huân Nhi tiểu thư và Lăng ảnh thúc thúc không cần khẩn trương.là ta"Vô Thiên đi vào phòng mỉm cười nói "Là ngươi.Vân Lam Tông trưởng lão Vô Thiên"Cổ Huân Nhi nhìn thấy người đi vào liền giật mình.còn Lăng ảnh thì rất khiếp sợ.Vân Lam Tông lúc nào có cường giả như vậy. Không những thế Vô Thiên lại còn biết tên của mình.Cổ Huân Nhi và Lăng ảnh nhìn Vô Thiên đầy cảnh giác.Lăng ảnh ánh mắt nhìn Vô Thiên nhẹ giọng dò hỏi.mặc dù Lăng ảnh là Đấu Hoàng đỉnh phong cường giả.nhưng người trước mắt này tu vi đến hắn cũng không nhìn thấu.vì thế hắn cũng phải cẩn trọng đối đãi. "Không biết đêm hôm.các hạ đến gặp tiểu thư nhà ta có việc gì không" "Cũng không có gì.Lăng ảnh thúc thúc.ta chỉ muốn gặp mặt Huân Nhi tiểu thư nói chuyện một lúc thôi"Vô Thiên nhìn Lăng ảnh mỉm cười nhẹ giọng nói Lăng ảnh thấy Vô Thiên nói chuyện lịch sự.nho nhã như vậy cũng bớt khẩn trương đi.nhưng vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm hắn. Cổ Huân Nhi từ lúc Vô Thiên bước vào thì nàng rất khiếp sợ với thực lực của hắn.nhìn Vô Thiên rất trẻ đi.chỉ tầm tuổi nàng chứ mấy.vậy mà Vô Thiên đã có tu vi cao đến nỗi.Lăng ảnh thúc thúc một vị Đấu Hoàng đỉnh phong cường giả cũng nhìn không thấu.là đủ biết rồi Cổ Huân Nhi mặc dù là Cổ tộc người.trong người lại có Đấu Đế huyết mạch thức tỉnh cao nhất từ trước đến nay. là thần phẩm huyết mạch người chủ.tu luyện trong cùng lứa tuổi phải nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.mà hiện tại nàng mới là tam tinh Đấu Linh …. Cổ Huân Nhi bắt đầu hoài nghi thân phận của hắn.Vân Lam Tông mặc dù ở Gia Mã Đế Quốc tuy là đỉnh cấp.nhưng so với Trung Châu bên kia cùng viễn cổ bát tộc thì không tính vào đâu. Thế nhưng có thể xuất hiện loại này người trẻ tuổi có tu vi cực cao…không những thế Vô Thiên lại còn biết được thân phận của nàng.chỉ cần nghe hắn gọi"Lăng ảnh thúc thúc"cũng đủ hiểu…. Cổ Huân Nhi lại càng cảnh giác với Vô Thiên hơn.nhưng dù vậy nàng vẫn muốn tìm ra mục đích của Vô Thiên hôm nay đến đây.nàng nhìn về phía hắn nhẹ giọng nói"không biết Vô Thiên công tử tìm ta nói chuyện gì" Vô Thiên chưa trả lời Cổ Huân Nhi ngay.mà là mỉm cười nhìn về phía lăng ảnh nói"Lăng ảnh thúc thúc.theo ta đoán không nhầm thì thúc thúc đã dừng lại ở Đấu Hoàng đỉnh phong cũng rất lâu rồi chứ.ở chỗ này ta có một viên đan dược sẽ giúp thúc thúc trăm phần trăm đột phá Đấu Hoàng bước vào Đấu Tông tầng thứ.nói xong Vô Thiên lấy từ trong giới chỉ ra một cái bình ngọc cầm trên tay Lăng ảnh thấy Vô Thiên đưa cho mình đan dược có thể đột phá Đấu Hoàng bước vào Đấu Tông tầng thứ thì rất kích động.hô hấp dồn dập.lão đã dừng bước tại Đấu Hoàng gần 20năm nay.bây giờ có cơ hội đột phá bảo sao lão không kích động.nhưng lão vẫn chưa nhận ngay mà là nhìn về phía Cổ Huân Nhi Cổ Huân Nhi lúc này nghe Vô Thiên nói vậy.nàng càng thêm khẳng định thân phận của hắn.khả năng là ẩn thế gia tộc chứ không phải là trưởng lão của Vân Lam Tông. Nhưng Vô Thiên là người của gia tộc ẩn thế đến Gia Mã Đế Quốc làm gì.ở đây có cái gì so được với Trung châu đâu.chẳng lẽ Vô Thiên cũng là vì Đà Xá Cổ Đế ngọc.nghĩ đến đây Cổ Huân Nhi càng muốn nói chuyện với Vô Thiên để làm rõ việc này. Thấy Lăng ảnh nhìn về phía mình Cổ Huân Nhi hơi do dự 1cái liền gật đầu.nếu Vô Thiên đã biết thân biết phận của mình thì chắc hắn cũng sẽ không dám ra tay với Lăng ảnh thúc thúc đâu Lăng ảnh thấy Cổ Huân Nhi gật đầu thì không do dự nữa mà kích động tiếp nhận đan dược.sau đó nhìn Vô Thiên dò hỏi"không biết đây là cái gì đan dược" "Đây là cực phẩm Phá Tông đan"Vô Thiên nghe được Lăng ảnh hỏi thì mỉm cười trả lời Nghe Vô Thiên nói đây là Phá Tông đan.Cổ Huân Nhi và Lăng ảnh đều vô cùng khiếp sợ.bọn họ là người của Cổ tộc đương nhiên hiểu được độ hiếm của Phá Tông đan.mà đan dược của Vô Thiên đây lại là cực phẩm Phá Tông đan không những thế hắn còn đưa cho một người mà mới gặp nhau lần đầu "Cảm ơn.Vô Thiên công tử.mặc dù lão nói câu này hơi thừa.nhưng lão nợ Vô Thiên công tử một ân tình.sau này nếu như Vô Thiên công tử có việc gì cần lão giúp đỡ.lão đây sẽ cố hết sức"Lăng ảnh nhìn về phía Vô Thiên chân thành nói "Được.Lăng ảnh thúc thúc.nếu có việc gì ta nhất định sẽ nói với thúc thúc"Vô Thiên thấy Lăng ảnh chân thành như vậy.cũng không đành lòng cự tuyệt.hắn nhìn về phía Lăng ảnh mỉm cười nhẹ giọng nói Cổ Huân Nhi không thể chờ đợi muốn cùng Vô Thiên nói chuyện thêm nữa.thế là nàng nhìn về phía Lăng ảnh nhẹ giọng nói"Lăng ảnh thúc thúc người mau đột phá đi ta muốn nói chuyện với Vô Thiên công tử một lát" Lăng ảnh nghe thấy Cổ Huân Nhi nói vậy cũng biết nàng nghĩ gì liền gật đầu nhìn Vô Thiên nhẹ giọng nói"mong Vô Thiên công tử giúp lão chăm sóc tiểu thư vài ngày" Sau đó nhanh chóng rời đi.Lăng ảnh đã không kịp chờ đợi để đột phá được nữa rồi Lăng ảnh đi rồi trong phòng chỉ còn lại hai người.Vô Thiên cũng rất tự nhiên tìm một cái ghế ngồi xuống.Cổ Huân Nhi thấy Vô Thiên tự nhiên vậy cũng không nói gì mà ngồi vào một cái ghế bên cạnh Cổ Huân Nhi vừa ngồi xuống liền nhìn Vô Thiên lên tiếng"không biết Vô Thiên công tử đêm hôm tìm ta là có chuyện gì đây" "Không có gì.ta chỉ đơn giản là muốn tìm Huân Nhi tiểu thư tâm sự mà thôi"Vô Thiên mỉm cười nhìn Cổ Huân Nhi chậm rãi trả lời "Ta không tin đêm hôm Vô Thiên công tử đến đây chỉ đơn giản là tìm ta tâm sự"Tiêu Huân Nhi liếc mắt nhìn Vô Thiên chậm rãi nói "Huân Nhi tiểu thư không tin ta đây cũng đành chịu.chẳng lẽ Huân Nhi tiểu thư cho rằng ta có ý đồ gì bất chính sao"Vô Thiên nhún vai nhìn Cổ Huân Nhi không sao cả nói rằng "Đương nhiên là ngươi có ý đồ bất chính.nếu không thì sao lại tìm ta vào ban đêm thế này."Cổ Huân Nhi nhìn Vô Thiên một lúc lâu mới chậm rãi trả lời Vô Thiên nghe câu trả lời của Cổ Huân Nhi.làm hắn cũng có chút chột dạ.nói thật hắn cũng có ý đồ với nàng.nhưng hắn không thích ép buộc ai.nhất là với phụ nữ và con gái.nên hắn cũng sẽ không dùng biện pháp mạnh với nàng "Ha ha.ta mặc dù là kẻ háo sắc nhưng ta sẽ không bao giờ ép buộc ai.Huân Nhi tiểu thư có thể an tâm.với lại nếu ta dùng biện pháp mạnh Huân Nhi tiểu thư có thể chống lại sao"Vô Thiên nhìn Cổ Huân Nhi cười haha nói "Công tử nói cũng đúng.ta thực lực không bằng công tử.nhưng nếu như công tử dùng mạnh mẽ ép buộc.ta chỉ có thể tự sát"Cổ Huân Nhi nhìn Vô Thiên quật cường nói rằng Vô Thiên nghe được Cổ Huân Nhi trả lời làm hắn dở khóc dở cười ta có xấu xa như vậy sao.lắc đầu.không nên tiếp tục cái đề tài này nữa.nếu không hắn sẽ bị nàng đánh bại mất "Ta chỉ đơn thuần là tìm Huân Nhi tiểu thư trò chuyện thôi mà.Huân Nhi tiểu thư không cần căng thẳng như vậy"Vô Thiên nhìn nàng đầy chân thành nói "Ta tin Vô Thiên công tử lần này"Cổ Huân Nhi thấy trong ánh mắt của Vô Thiên nhìn chỉ có chân thành.thưởng thức không có tà quang liền gật đầu chậm rãi nói "Ta biết.Huân Nhi tiểu thư là công chúa của Cổ tộc.có được truyền thừa Đấu Đế huyết mạch nồng đậm nhất từ trước đến nay.và được đưa đến Tiêu gia từ khi còn rất nhỏ để tìm kiếm Đà Xá Cổ Đế ngọc". ?Vô Thiên nhìn Cổ Huân Nhi nhẹ giọng nói Cổ Huân Nhi bây giờ có thể khẳng định chắc chắn Vô Thiên là người của viễn cổ bát tộc.bởi vì chỉ có viễn cổ bát tộc mới biết nàng là người có Đấu Đế huyết mạch truyền thừa nồng đậm nhất từ trước đến nay.nên nàng nói luôn "Vô Thiên công tử là người của viễn cổ bát tộc chứ" "Không phải.ta đến từ một nơi rất xa nơi này"Vô Thiên nghe nàng nói vậy liền nhìn ra ngoài phía cửa sổ.nhớ về cuộc đời cô đơn ở kiếp trước.sinh ra không biết cha mẹ là ai.nhẹ nhàng trả lời trong giọng nói đầy tang thương Cổ Huân Nhi nhìn thấy được trong mắt của Vô Thiên có sự cô đơn.nghe được trong giọng nói của hắn tràn đầy tang thương.không hiểu sao giờ phút này nàng lại có một cảm giác rất đồng cảm với hắn.bởi vì nàng cũng rất cô đơn Cổ Huân Nhi cứ tưởng gặp được Tiêu Viêm thì sẽ hết cô đơn.nhưng nàng lại không ngờ rằng Tiêu Viêm lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.bây giờ nàng lại trở lại thời kỳ cô đơn như ngày trước. Nhưng rất nhanh Cổ Huân Nhi liền che giấu đi nhẹ nhàng nhìn Vô Thiên nói"Thế tại sao Vô Thiên công tử lại biết nhiều chuyện liên quan đến ta như vậy" "Cái này sao.ngày sau nàng sẽ biết."Vô Thiên mỉm cười nói.hắn cũng ý định là khi nào mình thu hết các lão bà ở Đấu Khí Đại Lục thì sẽ nói ra thân phận thật của mình cho các vị lão bà. Cổ Huân Nhi thấy Vô Thiên không chịu nói thì nàng cũng không hỏi nữa mà lại tò mò về việc tu luyện của hắn.nàng mặc dù sở hữu Đấu Đế huyết mạch nồng độ đậm nhất từ trước đến nay mà hiện tại tu vi vẫn không bằng hắn…. Thế là Cổ Huân Nhi liền nhìn Vô Thiên nhẹ giọng dò hỏi"Vô Thiên công tử năm nay bao nhiêu tuổi" "Ta năm nay tròn 18.không biết Huân Nhi tiểu thư hỏi làm gì "Vô Thiên thấy nàng hỏi mình bao nhiêu tuổi thì hơi bất ngờ nhưng vẫn mỉm cười nói "Mới tròn 18.chẳng lẽ Vô Thiên công tử là một lão quái vật chuyển thế"Cổ Huân Nhi giật mình nói rằng.nói xong nàng thấy mình hơi thất thố liền lè lưỡi làm cái mặt quỷ "Huân Nhi tiểu thư cứ đùa.ta làm sao lại có thể là một lão quái vật được.không tin Huân Nhi tiểu thư có thể thử"Vô Thiên nghe nàng nói mình là lão quái vật liền dở khóc dở cười.nhưng nhìn thấy hành động của nàng thì biết nàng đang trêu chọc mình làm hắn không biết nói gì "Ta mới không thèm thử"Cổ Huân Nhi nghe Vô Thiên bảo không tin có thể thử làm nàng mặt đẹp đỏ lên phản bác.nhưng rất nhanh nàng lại nhìn hắn nghi ngờ hỏi "Thế tại sao tu vi của Vô Thiên công tử lại cao đến vậy.phải biết ta là người sở hữu Đấu Đế huyết mạch nồng đậm nhất từ trước đến nay.lại là người có thần phẩm huyết mạch.mà tu vi hiện tại mới là tam tinh Đấu Linh đây" "Thực ra cũng không có gì…..ta trước đây là một đứa cô nhi.sinh ra đã không biết cha mẹ là ai.được một lão đầu nhặt được bên cạnh một con sông.lão đưa ta lên một ngọn núi và sống cùng lão..sau này khi ta ba tuổi lão bắt đầu dậy ta tu luyện Đấu Khí và luyện đan thuật.lão dạy rất nghiêm khắc.ta phải rất cố gắng để tu luyện cũng như luyện đan.lão truyền lại tất cả những gì mà lão biết cho ta.đến khi ta được 15 tuổi lão ném ta vào một khu rừng có rất nhiều ma thú ngũ giai.lục giai và thất giai để ta tự sống sót.ta đã rất cố gắng để trở lên mạnh hơn.đến khi ta ra khỏi khu rừng đó trở lại tìm lão thì lão đã bỏ ta mà đi.lúc đó ta rất đau khổ. ta chỉ có lão là người thân duy nhất.nhưng lão đã bỏ ta lại một mình mà đi trước.sau đó vài ngày ta giúp lão xây một ngôi mộ.ta biết đau khổ không giúp được gì mình phải cố gắng sống tiếp để không phụ công sức mà lão đã dạy ta.sau đó ta liền lao vào tu luyện điên cuồng.đến khi ta 17 tuổi ta liền quyết định xuống núi đi tru du khắp nơi"Vô Thiên chém gió với Cổ Huân Nhi mắt không nháy.tim không đập nhanh.thi thoảng đến đoạn cao trào hắn còn chảy vài giọt nước mắt tạo cảm giác y như thật Tiêu Huân Nhi nghe Vô Thiên kể về cuộc đời của hắn.làm nàng cũng rất thương cảm và cảm động.thương cảm là vì hắn là một đứa cô nhi.sinh ra mà còn không biết cha mẹ là ai.cảm động là vì tình yêu mà hắn và lão đầu kia dành cho nhau. Cổ Huân Nhi cũng thật khâm phục nghị lực của Vô Thiên vì hắn có thể ở 15tuổi sống sót được khi xung quanh toàn là ma thú ngũ giai.lục giai và có cả thất giai… Cổ Huân Nhi cũng rất cảm động vì Vô Thiên và nàng mới gặp nhau lần đầu.thế mà hắn đã kể cho nàng nghe bí mật của hắn Nhìn thấy hắn còn đang chảy nước mắt nàng liền lấy từ trong giới chỉ ra một chiếc khăn đưa cho hắn nhẹ giọng nói"Vô Thiên công tử.người đã mất thì không thể sống lại.xin đừng thương tâm…công tử phải sống tốt hơn thì lão đầu kia ở dưới nhìn thấy.mới có thể yên tâm được chứ" "Cám ơn.Huân Nhi tiểu thư.thật ra bây giờ ta cũng đang rất hạnh phúc.bởi vì ta đã gặp được những người mà ta yêu.các nàng đối với ta cũng rất tốt.luôn quan tâm ta.ta luôn tự nói với lòng là.mình phải trở lên thật mạnh mẽ để cho các nàng có một cuộc sống vui vẻ.hạnh phúc.tự do tự tại.mình thích cái gì thì làm cái đó."Vô Thiên mỉm cười tiếp nhận khăn tay.nhẹ giọng trả lời.khi nói về các lão bà thời điểm hắn còn lộ ra khuôn mặt hạnh phúc.đối với người sắp chuẩn bị là lão bà của mình hắn cũng không dấu diếm chút nào Không hiểu sao sau khi nghe Vô Thiên nói hắn đã có rất nhiều lão bà.Cổ Huân Nhi lại mọc lên một cỗ gen tuông trong lòng.chẳng lẽ nói mình đã yêu hắn. Cổ Huân Nhi cũng bị ý nghĩa của mình làm dọa sợ.nghĩ đến Vô Thiên đẹp trai.tu vi cao.lại rất có tình có nghĩa và quan trọng nhất hắn rất yêu thương.chăm sóc.che chở cho các lão bà của mình.chỉ cần nghe hắn nói và biểu hiện cũng đủ thấy hắn yêu thương các nàng đến nhường nào. Cứ nghĩ đến các nàng được hắn yêu thương.chăm sóc.che chở.Tiêu Huân Nhi lại một hồi ghen tị mọc ra nàng liền hừ một tiếng nói "Thật không ngờ Vô Thiên công tử lại là một người rất đau lão bà nha" Vô Thiên nghe được trong giọng nói của nàng tại sao lại có mùi ghen tuông ở đây.chẳng lẽ nàng đã động tâm với mình.nghĩ đến đây hắn cười hắc hắc nói "Đương nhiên.là 1thằng đàn ông mà lão bà của mình.mình còn không thương.thì thằng đấy không phải đàn ông" Cổ Huân Nhi nghe Vô Thiên trả lời như vậy thì càng ghen tị hơn.tại sao mình không gặp được hắn sớm hơn.để cũng được hắn yêu thương và che chở chứ. Càng nghĩ.Cổ Huân Nhi càng ghen ghét hơn.nàng không chịu được nữa liền muốn đuổi Vô Thiên về "Cũng.đã muộn rồi.mời Vô Thiên công tử ra về.cho ta còn nghỉ ngơi" "Được rồi.Huân Nhi tiểu thư nghỉ ngơi đi.ta về trước.tối mai ta lại đến cùng tiểu thư tâm sự"Vô Thiên mỉm cười trả lời.liền ra khỏi phòng hướng về phía tiểu viện của Tiêu Ngọc và Tiêu Mị.Vo Thiên biết nàng cũng không thoát khỏi bàn tay của hắn rồi.nên không cần gấp gáp làm gì. Cổ Huân Nhi nghe Vô Thiên nói tối mai lại đến thì rất hoan hỷ.sau một hồi nói chuyện với Vo Thiên trong tâm trí nàng cũng đã có một phần của hắn. Bây giờ Cổ Huân Nhi đã không còn cảm giác cô đơn nữa.nàng biết Vo Thiên là một tên hoa tâm đại gia hỏa.chắn chắn hắn cũng đang đánh chủ ý với nàng.nhưng nàng cũng không chán ghét hắn.thậm chí còn hơi hơi thích hắn.