Trương Lợi chính là một Lesbian xấu đến không thể xấu hơn, những điểm xấu trên đời giống như đều dồn dập hết vào mặt cô vậy. Cha mẹ Trương không đến nỗi nào vậy mà lại đúc ra đứa con xấu không thể chịu nổi, mắt hí, mũi như trái cà chua, cái miệng thì to như cái chậu, mỗi khi cười có thể rộng đến tận mang tai. Đã thế cũng thôi đi, có đứa con gái nào đầu tóc lại loe ngoe có vài cọng tóc như Trương Lợi không?
Khốn nạn hơn nữa nữa chính là Trương Lợi lại thích đồng tính.
Bởi vì ngoại hình quá suất sắc, đã hơn ba mươi tuổi cũng chưa có một mối tình vắt vai.
Quá mức chán nản vì chuyện gia đình và bản thân, Trương Lợi quyết định xách va li lên thành phố tìm việc làm. Vì muốn được ngắm nhìn mấy cô bé xinh tươi, Trương Lợi năn nỉ ỉ ôi một người bạn cho mình vào làm việc trong một trường đại học. Mỗi ngày đều được ngắm nhìn bộ ngực rung rinh và cặp mông cong nẩy của mấy nữ sinh, Trương Lợi đã cảm thấy vui vẻ yêu đời lắm rồi.
Nhưng cho dù là nữ sinh đại học, cũng có những thành phần cá biệt chỉ biết gây sự đánh nhau, nửa đêm trèo cổng đập cửa, không cái gì là không làm.
"Ầm! Ầm! Ầm! Mở cửa! Mau mở cửa!"
Lúc này Trương Lợi chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi rộng nằm trong chăn ấm ngủ say sưa, nghe thấy cửa ký túc xá bị đập điên cuồng liền biết mấy nữ sinh đi chơi khuya đã về rồi. Chép miệng một tiếng, Trương Lợi chỉ có thể bất đắc dĩ bò từ trong chăn ra, phủ thêm áo bông rồi ra mở cửa.
"Mẹ nó, cái bà cô xấu xí thế nào còn không ra!"
"Đập! Đập mạnh lên cho tao!"
"Ầm! Ầm!..."
Nghe thấy đám nữ sinh cá biệt ngoài cửa đang chửi mình, lông mày thô rậm của Trương Lợi lập tức cau lại, khó chịu lớn tiếng quát:
"Đập CMM chứ mà mà đập! Bây giờ là mấy giờ rồi, không để người khác ngủ sao!"
Dáng người Trương Lợi đã cao to cường tráng, cộng thêm khuôn mặt xấu xí, biểu hiện khó chịu, thoạt nhìn trông rất doạ người. Mấy nữ sinh bị vẻ hung thần ác sát của cô làm giật nảy mình, ngừng ngay động tác trên tay, đoàng hoàng đứng im một bên. Đương nhiên trong thành phần cá biệt luôn có thành phần càng cá biệt hơn, nữ sinh kia có ngoại hình rất nhỏ nhắn yếu đuối, những cái miệng lại cứng và chọc điên người nghe vô cùng:
"Bà cô xấu xí, bớt nói nhảm đi. Chính bà cô đóng cổng sớm lại còn oán trách người khác!"
Truyện khác cùng thể loại
123 chương
20 chương
16 chương
39 chương
12 chương
1 chương