Xuyên Việt Chi Quy Đồ
Chương 5
Phượng Thần Anh phe phẩy một cây chiết phiến, phía trên đề bốn chữ “Ngô Tẫn Phong Lưu”(ta không phong lưu =.=), khóe miệng mỉm cười từng bước một chậm rãi đi lên, phong lưu tiêu sái,bừa bãi tùy ý.
Nhưng Đường Phi nhìn đến chỉ cảm thấy kiêu ngạo cùngxấc láo, đặc biệt là nụ cười của hắn! Cái này làm cho Đường Phi không tự giác mà liên tưởng đến mấy loài bò sát không xương sống, nhớp nháp, âm ngoan, ghê tởm!
“Ngươi quả nhiên là gạt ta!” Đường Phi vẻ mặt vẻ giận dữ nhìn về phía Thiên Tinh, nguyên lai hắn là người của Phượng Thần Anh! Cứ tưởng hắn chạy thoát lâu như vậy, còn làm cho một thân chật vật, kết quả lại là cá chậu chim lồng của người khác!
“Oan uổng a!” Thiên Tinh giơ cao hai tay, hai mắt mở to chớp chớp vài cái, vẻ mặt vô tội: “Ta không biết người hắn muốn tìm là ngươi, ách, cũng không đúng, là thời điểm ta mang ngươi tới nơi này cũng chưa biết người hắn muốn tìm là ngươi, ta cũng chỉ vừa mới biết được!”
“Hừ!” Đường Phi cười lạnh nhìn hắn, lại nhìn xem Phượng Thần Anh, đương nhiên không tin lời nói của Thiên Tinh.
“Uy, ta nói, ngươi có thể hay không giúp ta giải thích cho hắn một chút?” Thiên Tinh chỉ chỉ vào ngực Phượng Thần Anh: “Nói cho hắn, ta thật sự là vừa mới ở dưới lầu gặp được ngươi,ngươi mới bảo ta đi lên thử hắn, nói đi!”
“Được rồi, hắn nói đều là thật sự.” Phượng Thần Anh “phạch” một tiếng thu hồi chiết phiến, gõ gõ vàotrán mỉm cười đối Đường Phi nói: “Ta là đoán ngươi trước sẽ tới nơi này, sau đó mới đếnPhổ Đà tự. Xem, làm cho ta đoán đúng rồi, ta quả nhiên ở trong này đợi được ngươi. Ta vốn nghĩ đến ngươi là gian tế người khác phái đến, lại không thể tưởng được thân phận của ngươi càng làm cho ngườikhác giật mình.” Phượng Thần Anh nghe được thân phận của Đường Phi quả thật chấn động, nhưng sau khi kinh ngạc qua đi, hắn lại nảy ra một cái chủ ý.
“Đúng vậy đúng vậy! Thời điểm vừa rồi ta nhìn thấy ngươi bỗng nhiên xuất hiện ở trong này còn dọa ta nhảy dựng lên, ta nhớ rõ ràng số nợ cờ bạc lần trước thiếu của ngươi đã trả lại đầy đủ!” Thiên Tinh nghiêm túc gật gật đầu nói.(pó tay em quốc sư này)
Đường Phi cắn chặt hàm răng, nắm chặthai tay, chắc là Ưu nhi đã đem tất cả mọi chuyện của hắn trong mấy ngày nay đều nói cho Phượng Thần Anh. Đường Phi gắt gao nhìn chằm chằm Phượng Thần Anh, cả quốc sư cũng có giao tình không nhỏ với hắn, nếu hắn thật sự muốn rời đi nơi này trở về, xem ra nhất định phải có hắn hỗ trợ.
“Ngươi, Phượng Thần Anh?” Đường Phi nhìn Phượng Thần Anh hỏi, hắn đã chậm rãi tỉnh táo lại.
“Ta, Phượng Thần Anh!” Phượng Thần Anh mỉm cười dùng chiết phiến điểm điểm lên ngực mình trả lời, ánh mắt lại từng chút từng chút quét khắp nơi trên người của Đường Phi, tựa như độc xà núp trong chỗ tối nhìn con mồi của mình, làm cho Đường Phi nhịn không được rùng mình một cái.
“Ngươi cái gì cũng đều đã nghe được, như vậy ngươi cũng nên biết ta không phải chủ nhânthân thể này, về chuyện tại sao lại như vậy, nguyên nhân là cái gì ta cũng không rõ ràng lắm.” Đường Phi nhìn Phượng Thần Anh trầm giọng nói, cho dù trong lòng có trăm ngàn cái không muốn, hắn cũng sẽ không đi tránh né ánh mắtPhượng Thần Anh, hắn chán ghét ở thế bị động!“Cho nên, nếu ngươi muốn chủ nhân chân chính của khối thân thể nàytrở về, chúng ta có thể đàm phán nói chuyện, xem thử nên hợp tácnhư thế nào.”
“Hợp tác?” Phượng Thần Anh chọn mi, khóe miệng mỉm cười nhìn Đường Phi đang lộ vẻ chán ghét: “Đó là một chủ ý không tồi.” Phượng Thần Anh đem ánh mắt thu hồi, quay đầu nhìn Thiên Tinh: “Ngươi cảm thấy thế nào?”
Thiên Tinh nhếch miệng cười, cất cao giọng nói: “Không thành vấn đề, tất cả để ta lo liệu! Có điều…” Ngưng một lát, Thiên Tinh tròng mắt ở trên người Phượng Thần Anh đảo qua một vòng, lại chuyển đến trên ngườiĐường Phi: “Ta dù sao cũng đường đường là đại quốc sưHoàng Diệp, vấn đề thù lao thì ...... hi hi hi, chúng ta hảo hảo đàm phán một chút!”
Thù lao? Đường Phi sửng sốt, là muốn tiền đi? “Bao nhiêu?” Đường Phi theo bản năng liền hỏi ra.
“Hai ngàn lượng bạc, thiếu một phần cũng không đáp ứng!” Thiên Tinh ngửa đầu, vươn hai ngón tay để ở trước mắtĐường Phi.
Hai, hai ngàn lượng bạc?! Đường Phi dùng mấy ngày nay cùng Ưu nhi học một chút về tiền tệ ở thế giới này, hai ngàn lượng bạc tương đương với một trăm ba mươi mấy vạn nhân dân tệ a!!![Tác giả: ta dùng giá trị tiền tệ của triều Minh.]Cho dù là ở thế kỷ hai mươi mốt,cái gọi là “Phong thuỷ đại sư”, hay “Cao cấp đạo trưởng”, cũng không có khả năng lấy một cái giá như vậy!
“Ta thấy ngươi đi cướp ngân hàng còn nhanh hơn!” Đường Phi giương lên khóe miệng cười lạnh, kỳ thật trong lòng hắn càng nguyện ý hướng Thiên Tinh hô to một tiếng: pháp sư chết tiệt đi lừa tiền người khác! Bất quá xem xét công phu hàm dưỡng cùng tố chất của chính mình, hắn buộc bản thân đem một câu này nuốt xuống.
“Cái gì là cướp ngân hàng?” Thiên Tinh đần độn hỏi một câu, sau đó lắc lắc đầu nói: “Ta mặc kệ ngươi cướp ngân hàng cái gì gì đó, nếu không phải xem ta cùng Phượng Thần Anh quen biết đã lâu,thù lao không phải chỉ có giá này đâu. Tóm lại một câu: Chịu thì làm, không chịu thì thôi! Dù sao với ta mà nói cũng không phải tổn thất nghiêm trọng.”
“Ngươi!” Đường Phi chán nản, nếu không nhờ hắn giúp, hắn liền không thể trở về, nhưng nếuđể cho hắn giúp, hắn làm sao mới có tiền! Sau khi đi vào nơi này, Đường Phi khắp nơi đều bị người khác quản chế cùng với gặp phải vô số trắc trở, trước nay hắn vốn không biết cái gì kêu là “bất lực”, hiện tại hắn đúng là chân chínhcảm nhận được loại cảm giác này!
“Hai ngàn lượng?” Phượng Thần Anh gõ gõ cây quạt, chỉ vào Đường Phi cười nói: “Dù sao thân thể này là thuộc về ta, nói cho đúng thì ta cũng phải bỏ ra một nửa số tiền.” Nói xong liền từ trong lòng lấy ra một xấp ngân phiếu nói: “Đây là một ngàn lượng ngân phiếu, ngươi cầm lấy.”
“Ừ, không sai không sai, vẫn là Thần Anh thượng hào phóng.” Thiên Tinh cười hì hì nhìn thoáng qua mộc ấn trên ngân phiếu, là thật, sau đó mỉm cười hài lòng thu vào trong ngực mình.
Phượng Thần Anh quay đầu nhìn Đường Phi, có chút áy náy nói: “Tuy rằng ta còn có thể cho ngươi mượn tiền, nhưng chỉ sợ sau khi vay, ngươi không thể trả lại sẽ làm cho ta lỗ vốn a.” Nếu Đường Phi mượn tiền của Phượng Thần Anh, sau đó trở về đến hiện đại, tiền này phải tìm ai đòi?
Đường Phi nghiến răng nghiến lợi, nếu là ở thế kỷ hai mươi mốt, mấy chục vạn đã là cái thá gì?! Khóe miệng lại vẫn đang mang theo cười lạnh, nói: “Ta Đường Phi chưa bao giờ hướng người khác vay tiền, ngươi có thể để giành xài đi.” Cho dù thời điểm hắn tối khó khăn không đủ tiền trả tiền thuê nhà,cũng tuyệt đối không cùng bất luận kẻ nào vay tiền, bao gồm cả Trần Thần. Cho nên lúc này đây, hắn cũng sẽ không đối bất luận kẻ nào cúi đầu!
Phượng Thần Anh ánh mắt tối sầm lại, Đường Phinày, quả nhiên không giống người thường.
Thiên Tinh nghe câu như thế, lập tức ngẩng đầu nhìn Đường Phi, thu hồi tươi cười vừa rồi của một con buôn, thay đổi một sắc mặt chanh chua nói: “Cái gì? Không có tiền sẽ không thương lượng. Cho dù ta thu tiền của Thần Anh, nhưng tiền của ngươi không đưa ra, bổn tọa cũng sẽ không giúp ngươi làm gì cả.”
Hừ, nguyên lai thế giới này cũng là “no money no talk”, Đường Phi giận cực phản cười, âm thanh lạnh lùng nói: “Một ngàn lượng ta sẽ cho ngươi, bất quá ngươi tốt nhất cam đoan chính mình có thể thành công đem ta đưa trở về, nếu không, ngươi xuống Địa Ngục mà làm quốc sư của ngươi đi!” Trong thoáng chốc này, trong mắt Đường Phi thật sự mang theo sát khí .
Thiên Tinh rụt đầu, nhích lại gần bên người Phượng Thần Anh nói: “Đây là nhất định, thực lực của ta, ngươi không phải mới vừa xem rất rõ ràng sao! Ta đường đường là Hoàng Diệp quốc sư, cam đoan sẽ vạn vô nhất thất (tuyệt đối không có sai sót)!” Nói xong trong lòng lại phỉ báng, đều do Phượng Thần Anh, hại hắn ở trước mặt Đường Phi lại biến thành một con buôn tiểu nhân, hắn khổ tâm tính toán suốt mười năm,mới tạo ra được một hình tượng thế ngoại tiên nhân, hôm nay lại hoàn toàn sụp đổ! Phượng Thần Anh triển khai mặt quạt che ở trước mặt, che dấu nụ cười trộm của mình.
Kỳ thật, Đường Phi nói Thiên Tinh là pháp sư lừa gạt, cũng có phần chuẩn xác. Thật ra Thiên Tinh người này, căn bản pháp lực cái gì cũng đều không có, hắn nhiều lắm chỉ là một pháp sư biết chút ít Âm Dương Ngũ Hành, hiểu một chút Chu Dịch Bát Quái,nghiên cứu một phầnThiên Văn Thuật Số. Có điều người này tính toán mệnh số cùng vận số cực kì chuẩn xác, thời điểm hắn còn chưa lên làm quốc sư, ở một đạo quánnhỏ cũ nát, giúpngườikhác đoán mệnh còn chưa từng tính sai một quẻ. Đợi hắn lên làm quốc sư thì lại càng không được phép tính nhầm, bởi vì hắn chính là trợ giúp cho hoàng đế, chỉ cần sai sót nhỏ sẽ lập tức mất đầu.
Nếu các ngươi hỏi vì cái gì vừa rồi hắn có thể chỉ một ngón tay điều khiển hạc giấy? Phi ! Đó chẳng phải pháp lực gì, bất quá là hắn trước đó để Phượng Thần Anh ở dưới lầu trốn tránh nghe lén, sau đó truyền xuống ám hiệu, Phượng Thần Anh mới dùng nội lực sâu không lường của hắn, vận dụng kỹ xảo cách không đả huyệt,đưa hạc giấy kiabay đến trên vai Thiên Tinh, một pháp thuật nhỏ hắn cũng không làm được, càng đừng nói đến chuyện giúp Đường Phi dẫn hồn trở lại thế giới của mình! Phượng Thần Anh chỉ là muốn biết Phương Lâmđến tột cùng có phải gian tế của địch quân phái tới hay không, mới cùng Thiên Tinh diễn một màn như vậy, ai ngờ lại biết được chân tướng bất khả tư nghị(không thể tưởng tượng) như thế. Cho nên Phượng Thần Anh mới quyết định lưu lại Đường Phi, không phải Phương Lâm, mà là Đường Phi. Thiên Tinh có mấy cân mấy lượng, hắn còn không rõ ràng sao, cho nên thời điểmThiên Tinh mở miệng đòi tiền, hắn đã biết Thiên Tinh sẽ không đem chân tướng nói ra cho Đường Phi, vì vậy hắn mới có thể trả thù lao thống khoáinhư vậy.
Ở thế kỷ hai mươi mốt, cho tới bây giờ chỉ có hắn tính kế ngườikhác, không có chuyện người khác có thể tính kế Đường Phi, lần này lại triệt để hoàn toàn bị một pháp sư lừa đảo đùa giỡn trong tay. Bất quá chuyện này cũng không thể trách hắn, mặc cho ai ở một cái thế giới xa lạ tỉnh lại, đối mặt với hết thảy ngườicùng sự vật không biết trước mặt, đều sẽ mất đi bình tĩnh cùng khôn khéo, chỉ muốn bắt lấy một chút cơ hội có thể trở lại thế giới chính mình,xem nó giống như dược thảo cứu mạng,chết cũng không buông tay, làm sao còn có thể xem xétcái gì âm mưu tính kế? Cho nên, hắn cứ như vậy mà đi từng bước một tiến vào trong cái bẫy Phượng Thần Anh đặt sẵn cho hắn.
“Đường Phi?” Phượng Thần Anh trong lúc Đường Phi còn đang thất thần liền tiến đến bên người hắn, nói: “Sắc trời không còn sớm, chúng ta trở về đi.” Biểu tình tự nhiên, ngữ khí ôn nhu.
Đường Phi hồi thần lại một chút, ấn tượng ngoại hình của Phượng Thần Anh đối với hắn chính là xinh đẹp giống quỷ, khí chất không phải âm nhu mà là âm ngoan, làm cho hắn vừa thấy liền không có nửa điểm hảo cảm. Nhưng là hắn không thể tưởng được Phượng Thần Anh lại còn cao như vậy, thân thể Đường Phi hiện tại cao khoảng một thước bát, nhưng Phượng Thần Anh so với hắn còn cao hơn phân nửa cái đầu, dáng người bị quần áo rộng thùng thình che trụ nên nhìn không ra hình thể, bất quá Đường Phi dám khẳng định tuyệt đối không gầy nhược, không như một cây gậy trúc!
“Trở về?” Đường Phi mang theo cười lạnh, cánh tay giao nhau ôm ở trước ngực, không có ngẩng đầu nhìn Phượng Thần Anh, mà là khóe mắt hơi hơi hướng lên trên hắn, khẩu khí ngạo mạn cùng cường thế nói: “Ngươi đã quên, ta là Đường Phi, ngươi không lệnh được ta.”
“Ta biết.” Phượng Thần Anh “phạch” một tiếng mở ra chiết phiến khẽ lay động, không thèm để ý tới thái độ Đường Phi, mặt mang vẻ hiền lành mỉm cười nói: “Nhưng là khối thân thể này vẫn thuộc về ta, trước khiLâm nhi trở về, ta đều có quyền lợi yêu cầu ngươi bảo vệ tốt khối thân thể này.” Phượng Thần Anh quét qua Đường Phi liếc mắt một cái, quần áo hỗn độn dơ bẩn, vạt áo còn nhỏ nước, nguyên bản mái tóc dài đen bóng, giờ phút này rối rắm thành rơm khô, phía trên còn mấy vết bẩn, so với khất cái ven đường không có gì khác nhau.
Đường Phi hơi hơi rõ ràng, nhưng không có né tránh ánh mắt trêu tức của Phượng Thần Anh, hắn chưa bao giờ đối bất luận kẻ nào tỏ ra yếu thế.
“Trước khi ngươi có thể kiếm được một ngàn lượng, ngươi sẽ ngụ ở chỗ của Lâm nhi, ngươi có thể bạc đãi chính ngươi, nhưng ngươi không có quyền bạc đãi khối thân thể này, hắn không thuộc về ngươi.” Phượng Thần Anh tươi cười càng sâu, nhưng lại làm cho Đường Phi càng thêm không thoải mái. Hắn không muốn đi cùng Phượng Thần Anh, nhưng cũng không có biện pháp, khối thân thể này xác thực không thuộc về hắn.
“Ta có thể đi theo ngươi.” Đường Phi trầm giọng nói: “Bất quá ngươi cũng phải nhớ kỹ, hiện tại có thể chủ đạo khối thân thể này, chỉ có ta. Ngươi nếu muốn đối Phương Lâmlàm cái gì, đợiPhương Lâm trở về, sau đó ngươi muốn yêu thế nào cũng được, nhưng trước lúc đó, ngươi không có quyền lợi chạm vào ta, càng không có quyền lợi ra lệnh cho ta.”
Phượng Thần Anh sửng sốt, sau đó lật mặt quạt cười nói: “Ta hiểu được.” Đường Phi nhíu mày, cặp mắt âm lãnh giống như rắn của Phượng Thần Anh kia nói cho hắn, cái hiểu của hắn cùng với mình không giống nhau.
“Được rồi được rồi, các ngươi đàm phán xong chưa?” Thiên Tinh hôm nay buôn bán kiếm được một mớ, tâm trạng phi thường tốt, đi tới đánh gãy đối thoại của bọn họ, sau đó chỉ vào Đường Phi nói: “Ngươi khi nào đưa được một ngàn lượng cho ta thì khi đó ta sẽ giúp ngươi, không có kỳ hạn.” Quay đầu chỉ vào Phượng Thần Anh lại nói: “Đem ngày sinh tháng đẻ củaPhương Lâmkia cho ta, tốt nhất cũng đem ngày sinh tháng đẻ của vị này tính ra cho ta, đến lúc đó sẽ hữu dụng.” Thiên Tinh căn bản không có pháp thuật, hắn muốn ngày sinh tháng đẻ của Đường Phi cùngPhương Lâm, bất quá chỉ là nghĩ muốn tính toán xem vì sai lầm ra sao, lại đem số mệnh hai người thay đổi cho nhau, hắn thuần túy chỉ là tò mò. Đến lúc đó nếu Đường Phi thật sự kiếm được một ngàn lượng bạc lại đây tìm hắn, hắn sẽ làm đại vài thứ, rồi lừa hắn nói đã thất bại, dù sao có Phượng Thần Anh ở đây, Đường Phi cũng không có khả năng thật sự giết hắn.
Phượng Thần Anh cùng Đường Phi ra khỏi “Thượng Tinh Lâu”, phía dưới cầu thang đá thật dài đã có một chiếc xe ngựa đang đợi sẵn. Đường Phi xem ra chiếc xe ngựa kia, là đang đợi Phượng Thần Anh.
Xe ngựa từ từ di chuyển, bên trong xe hai người trầm mặc không nói chuyện. Đường Phi hai tay gắt gao giao nhau ở trước ngực, thẳng lưng ngồi ở trên xe ngựa, sắc mặt xanh trắng. Từng ngồi qua rất nhiều phương tiện giao thong khác nhau, đều là mặt không đổi sắc, Đường Phi hôm nay mới biết được, nguyên lai chính mình đối với xe ngựa thực không phù hợp.
Phượng Thần Anh thưởng thức quạt giấy, ngồi ở bên ngườiĐường Phi, vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu nhìn sắc mặt khó coi của Đường Phikhông nhúc nhích. Nguyên lai, còn có người sợ ngồi xe ngựa, thật đúng là mở rộng rầm nhìn! Hắn phía trước cùngvới Thiên Tinhdiễn màn kịch kia chỉ để thử thân phận thật sự của Phương Lâm, nhưng sau khi biết được chân tướng vẫn tiếp tục giấu diếm, cũng là bởi vì hắn đối với Đường Phi sinh ra hứng thúvô cùng lớn. Hắn chính là người như vậy, khi nhìn thấy sự vật mới mẻ sẽ dùng hết mọi biện pháp, thậm chí không từ thủ đoạn để có được. Tựa như lúc trước hắn bị tươi cười đơn thuần như ánh mặt trời kia của Phương Lâm hấp dẫn, sau khi đùa giỡn đã tay thìgiống như những người khác, đem hắn nạp vào trong phủ, hắn chỉ là muốn nhìn một chút người như vậy bị hủy sẽ như thế nào mà thôi.
Bây giờ còn cùng là một cái thân thể, lại thay đổi một cái linh hồnkhác, cả khí chất lẫn tính cách tất cả đều hoàn toàn thay đổi. Đường Phi không phải Phương Lâm, đơn thuần dễ hiểu, là một tiểu thiếu giathích sinh hoạt dưới ánh mặt trờiấm áp. Nhưng Đường Phi thì lạc khác, Phượng Thần Anh một chút cũng không hiểu biết hắn, có điều trong mắt Đường Phi có một tia hy vọng mãnh liệt,làm cho nội tâm hắn rục rịch, nếu, hy vọng của hắn bị y tự tay đánh vỡ, đó sẽ là một loại cảm giáctuyệt vờicỡ nào. Còn có, hắn trong lúc vô tình luôn tản mát ra khí chất cường thế cùng tự phụ, cái loại cao ngạo không coi ai ra gì này, đều là thứ Phượng Thần Anh muốn hủy diệt. Nếu người như vậy yêu thương hắn, hoàn toàn thần phục ở dưới thân hắn,sau đó hung hăng đánh nát hy vọng của hắn, như vậy, Phượng Thần Anh khóe miệng giơ lên một độ cong tàn khốc, ánh mắt âm ngoan, loại cảm giác này nhất định, rất tốt.
Lúc này Đường Phi lại đang chiến đấu cùng với chiếc xe ngựa xóc nảy, hoàn toàn không có chú ý tới ánh mắt Phượng Thần Anh nhìn hắn, có bao nhiêu khủng bố. Nếu Đường Phi có thể tách ra được một tia tinh lực, liếc mắt xem Phượng Thần Anh một cái, như vậy hắn nhất định lựa chọn đi đánh xe cũng sẽ không muốn ngồi cùng loại biến thái này, đáng tiếc, có một số loại vận mệnh, luôn thực tàn khốc .
Tựa như Đường Phi trước khi chết,Trần Thầnnói với hắn: “Cẩn thận báo ứng”, đối với tất cả mọi chuyện phát sinh hiện tại, Đường Phi đều nhớ tới những lời này của Trần Thần, có lẽ hắn thật sự đã làm rất nhiều chuyện nham hiểm, mới có thể lọt vào báo ứng như vậyđi. Chỉ là hắn hiện tại một lòng thầm nghĩ trở lại thế giới hiện đại, rời đi địa phương quỷ quái này, mới có thể hy vọng nhiều như thế.
Xe ngựa càng đi càng xa, sau cơn mưa, ánh trăng có vẻ đặc biệt mông lung, tựa như vận mệnh không thấy rõ của Đường Phi giống nhau.
-------------
Truyện khác cùng thể loại
111 chương
177 chương
1484 chương
117 chương
41 chương
87 chương