Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 367
Bạch gia.
Bạch Thần Tinh tràn đầy nghiêm túc nhìn Diệp Thạch, “Diên Tinh, ngươi thật sự đã cảm nhận được tầng chắn kia?Nếu như thăng cấp thất bại, lần sau sẽ càng khó hơn, đây cũng không phải là nói giỡn.”
Võ tông hay võ tôn khi thăng cấp, nếu thất bại một lần, thậm chí hai lần, thì còn có thể nghĩ lại biện pháp, lần sau thử đột phá.
Nhưng nếu thăng cấp võ thánh thất bại, còn muốn thăng cấp nữa thì hy vọng cực kỳ bé nhỏ.
Diệp Thạch gật đầu, cực kỳ tin tưởng nói: “Yên tâm đi phụ thân, ta cảm nhận được mà! Lúc ta buông tâm thần ra thì có thể cảm nhận được nguyên khí nhắm thẳng vào trong thân thể, có chắn cũng không được.”
Bạch Thần Tinh dùng linh hồn lực quét một vòng trên người Diệp Thạch, nhìn biểu tình tràn đầy tự tin trên mặt Diệp Thạch, hắn vui mừng cười: “Không nghĩ tới ngươi lạinhanh cảm nhận được tầng chắn này đến thế.”
Khúc Tâm Dương nghiêng đầu nói: “Cũng không quá nhanh. Dù sao không phải là Linh Tháp có thể kéo dài thời gian sao? Mà Mộ Thần lại còn là luyện dược sư cửu cấpnữa.”
Vì sao Mệnh Tộc có được nhiều võ thánh như vậy, không phải là bởi vì Mệnh Tộc có luyện dược sư cửu cấp sao? Luyện đan thuật của Mộ Thần vốn cao hơn luyện dược sư của Mệnh Tộc, Diệp Thạch không thiếu tài nguyên, cũng không thiếu đan dược, thực lực tất nhiên sẽ tăng nhanh.
Bạch Thần Tinh gật gật đầu: “Cũng đúng.”
Tốc độ thời gian trong Linh Tháp cũng phải cỡ 1:15, ở bên trong tu luyện một ngày, đủ bằng tu luyện ở bên ngoài nửa tháng. Có thời gian như thế, khó trách tu vi Diệp Thạch tiến bộ nhanh như vậy.
Tuy rằng Linh Tháp tác dụng lớn, nhưng mà tiêu hao cũng kinh người. Trước đó đám linh mạch mà Mộ Thần cùng Diệp Thạch ở trong Thiên Cơ Bí Cảnh tìm được sớm đã tiêu hao không còn mấy.
Nếu không phải Mộ Thần là luyện dược sư cửu cấp, thì đã sớm bị Linh Tháp bức thành người nghèo.
Bạch Thần Tinh mang Diệp Thạch đi tới cạnh tế đàn Bạch gia.
Bạch Ninh An nhìn thấy Diệp Thạch, trong mắt xẹt qua vài phần ngoài ý muốn.
“Không ngờ Diên Tinh cũng đã đến cảnh giới này rồi, rõ ràng mấy ngày trước ta nhìn thấy vẫn là võ tôn bát tinh.” Bạch Ninh An có chút kỳ lạ nói với Bạch Thần Tinh.
Bạch Thần Tinh nói: “Vâng,bất tri bất giác liền tới cảnh giới này.”
“Ta còntưởng rằng Thần Tinh ngươi là đệ nhất thiên tài trong ngàn năm nay của Bạch gia, không nghĩ tới nhi tử của ngươi còn lợi hại hơn cả ngươi!” Bạch Ninh An tán thưởng nhìn Diệp Thạch.
Bạch Thần Tinh tự hào nói: “Vâng, tư chất Diên Tinh ở trên ta mà.”
“Đi vào trung tâm tế đàn đi.” Bạch Ninh An nói với Diệp Thạch.
Diệp Thạch gật đầu, đầy hưng phấn đi vào trung tâm tế đàn.
“Nhìn Diên Tinh cười đến vui vẻ như vậy, xem ra rất có lòng tin với việc thăng cấp võ thánh!” Bạch Ninh An nói.
Bạch Thần Tinh cười: “Có thể thăng cấp võ thánh chính là một chuyệnkhiến ngườita cao hứng.”
Bạch Thần Tinh liếc mắt nhìn Bạch Ninh An một cái, thầm nghĩ vị lão tổ tông này có lẽ không rõ tại sao Diên Tinh lại cao hứng. Hắn lại biết, Diên Tinh nhất định là đang suy nghĩ, thăng cấp ở tế đàn thật quá tốt, có thể lấy linh mạch của gia tộc để thăng cấp, không cần Mộ Thần xuất vốn riêng. Diên Tinh á, người đặt tại vị trí thứ nhất vẫn luôn là Mộ Thần.
Mộ Thần vội vã đuổi tới, sắc mặt mang theo vẻ lo lắng, “Nhạc phụ, ta nghe nói Thạch Đầu sắp thăng cấp.”
Bạch Thần Tinh nói: “Đúng là vậy, nhưng ngươi không cần lo lắng, Diên Tinh đã quen rồi.”
Mộ Thần đã bí mật luyện chế bảy tám viên đan dược cửu cấp, nhiều đan dược đan kiếp như vậy, Diệp Thạch đều có tham dự, sớm đã bị sét đánh quen.
Mộ Thần gật đầu, miễn cưỡng cười: “Ta biết, chỉ là vẫn có chút không yên lòng.”
“Nhạc phụ có cho Diên Tinh vài kiện pháp khí cửu cấp phòng thân, không có vấn đề gì đâu.” Bạch Thần Tinh an ủi Mộ Thần.
Bạch Ninh An khoanh tay đánh giá Mộ Thần vài lần, nghiêng đầu nói: “Có vẻ ngươicũng sắp thăng cấp rồi.”
Mộ Thần mím môi cười: “Hình như là có một chút cảm giác như thế, nhưng có khả năng còn cần thêm vài ngày.”
Bạch Ninh An híp mắt, Diên Tinh có thể nhanh đi đến một bước này, dựa vào chính là sự ưu việt của huyết mạch, cùng vị bạn lữ luyện dược sư cửu cấp là Mộ Thần một đường duy trì.
Huyết mạch của bản thân Mộ Thần bình thường không có gì lạ, tư chất cũng chỉ miễn cưỡng tính là không tồi, nhưng hắn lại cũng có thể nhanh chóng đi đến một bước này, có thể thấy tài trí cùng lực lĩnh ngộ của người này đáng sợ biết bao nhiêu. Cũng may người này là song tế của Bạch gia bọn hắn, chứ nếu như là đối thủ, thật sự là khiến cuộc sống người ta bất an không ngừng!
“Lần này ngươi phải dừng ở phía sau Diên Tinh rồi, không nên bị Diên Tinh bỏ quáxa.” Bạch Thần Tinh nói.
Mộ Thần cười: “Yên tâm đi nhạc phụ, sẽ không.”
… …
Mệnh Tộc.
Trang Yêu Nguyệt nhìn Trang Tử Nguyệt vừa bước vào, nâng đôi mắt lên, lười biếng hỏi: “Xảy ra chuyện gì sao? Sắc mặt ngươi nhìn không tốt lắm.”
Trang Tử Nguyệt thở hổn hển, xấu hổ nói, “Vừa rồi truyền tới tin tức, Bạch Diên Tinh và Mộ Thần đều đã thăng cấp võ thánh.”
Trang Yêu Nguyệt cười nhạo một tiếng, có chút bực mình, lại có chút vô lực: “Quả nhiên.”
“Sao lại nhanh như vậy được?” Trang Tử Nguyệt nói thầm.
Rõ ràng lúc trước vẫn là hai tên võ tôn, nháy mắt liền thành võ thánh rồi. Mệnh Tộc có không ít võ thánh, nhưng thăng cấp nhanh như vậy lại hiếm thấy.
Nghe nói Bạch Diên Tinh còn thăng cấp võ thánh nhanh hơn cả Mộ Thần. Cũng không biết Mộ Thần nghĩ như thế nào, đối với Bạch Diên Tinh không hề có một chút bảo lưu nào, tài nguyên gì cũng đều ưu tiên cung cấp cho Bạch Diên Tinh, tu vi bị bạn lữ của mình vượt qua cũng vẫn rất vui vẻ.
“Hẳn là bởi có liên quan tớiLinh Tháp.” Trang Yêu Nguyệt nói.
Trang Tử Nguyệt buồn bực nói: “DùLinh Tháp lợi hại, nhưng nó cũng chỉ là một cáipháp khí cửu cấp thôi mà!”
“Mặc dù là như vậy, nhưngLinh Tháp kia chính là thứ dovị võ thần cuối cùng lưu lại, thế nên có chút khác biệt cũng là bình thường.” Trang Yêu Nguyệt híp mắt nói.
Trang Tử Nguyệt có chút bất đắc dĩ nhìn tươi cười trào phúng trên mặt Trang Yêu Nguyệt.
“Nghĩa Phong trưởng lão nói, đến lúc đó, lão sẽ tự mình ra tay.” Trang Tử Nguyệt nói.
Trang Yêu Nguyệt ngây ra một lúc: “Chẳng lẽ Nghĩa Phong trưởng lão cũng muốn tiến vào Vùng Cấm?Vạn năm trước, Nghĩa Thiên trưởng lão đã vào Vùng Cấm, lạikhông thể đi ra…”
Mệnh Tộc đã từng có một vị võ thần, ngoài vị ấy ra thì Trang Nghĩa Phong cùng Trang Nghĩa Thiên chính là võ thánh cửu tinh đỉnh, cách võ thần chỉ có một bước.
Trang Tử Nguyệt thở ra một hơi, nói: “Không thể không lên thêm một bước, Nghĩa Phong trưởng lão sắp đến đại nạn rồi.”
Nếu không thể thành thần, tuy rằng có được thọ mệnh mấy vạn năm, nhưng mà vẫn sẽ chết. Thực tế thì thân thể Trang Nghĩa Phong đã bắt đầu yếu đi.
Trang Yêu Nguyệt cắn chặt răng, nói: “Thế nhưng, Vùng Cấm kia rất quỷ dị.”
Mỗi lần Vùng Cấm mở ra, những đại gia tộc kia nhiều lắm cũng sẽ chỉ để một hoặc hai võ thánh đi vào. Võ thánh đối với một gia tộc có ảnh hưởng rất lớn, một khi võ thánh của gia tộc chết trong đó, như vậy cái gia tộc kia rất nhanh liền sẽ xuống dốc, thậm chí còn bị người ta diệt trừ căn cơ.
Tỷ như Thạch tộc ba vạn năm trước, Thạch tộc lúc ấy có tới ba vị võ thánh, coi như cũng có thực lực hùng hậu.
Lúc ấy ba vị võ thánh cảm thấy nếu đồng thời đi vào thì có thể chiếu cố cho nhau, độ an toàn sẽ lớn hơn, liền cùng nhau đi vào. Kết quả, vào đó ba người, nhưng không một người nào đi ra.
Vào lúc ấy, gia tộc đối địch Thạch tộc thấy không có võ thánh nào của Thạch tộc đi ra, liền gọn gàng giết sạch những người dư lại trong Thạch tộc.
… …
Ở Bạch gia.
“Ngươi tính đi cùng Diên Tinh?” Bạch Thần Tinh hỏi Mộ Thần.
Mộ Thần gật đầu: “Đúng vậy!” Nếu hắn muốn đi, Diệp Thạch nhất định sẽ đi theo hắn, cho dù hắn có ngăn cản, Diệp Thạch cũng sẽ không nghe theo.
“Ta đi cùng các ngươi.” Bạch Thần Tinh nói.
Mộ Thần lắc đầu nói: “Không cần đâu, có ta đi cùng Diên Tinh là đủ rồi, tu vi ta với Diên Tinh đều là võ thánh, đủ để tự bảo vệ mình.”
Bạch Ninh An có kể cho hắn biết, một vạn năm trước Bạch gia có đưa các võ tôn võ thánh tiến vào Vùng Cấm, nhưng chỉ chạy ra được hai võ tôn. Bạch gia mấy vạn năm nay mất không ít võ thánh trong Vùng Cấm, bởi vậy, từ mấy ngàn năm trước liền cấm chỉ võ thánh bước vào Vùng Cấm.
Nghe nói mấy ngàn năm gần đây, võ thánh ở Trung Châu tiến vào Vùng Cấm càng ngày càng ít người ra ngoài được.
Bạch Thần Tinh cau mày nói: “Nhưng mà, chỗ đó quá nguy hiểm…”
Mộ Thần nói: “Nhạc phụ, thân thể Khúc nhạc phụ còn chưatốt, không thích hợp mạo hiểm, lại nói nữa, Đại Bảo Tiểu Bảo còn phải nhờ các ngài chiếu cố.”
Bạch Thần Tinh nhìn Mộ Thần, thở dài nói: “Nhưng đến lúc đó, Mệnh Tộc sẽ có động tác…”
“Ta nghe nói, trong bí cảnh nơi chốn đều là bẫy rập, nếu như người Mệnh Tộc đi vào, bọn họ tự thân khó bảo toàn, sẽ không quan tâm tới chúng ta.” Mộ Thần nói.
Bạch Thần Tinh: “…”
“Kỳ thật thì nhạc phụ, ta tuy rằng chỉ là võ thánh sơ kỳ, nhưng nếu thật đánh nhau, ngài cùng Lăng ông ngoại chưa chắc là đối thủ của ta đâu.” Mộ Thần nói.
Bạch Thần Tinh bất đắc dĩ lắc đầu, khẽ thở dài: “Ngươi thật là!”
Diệp Thạch nhìn Mộ Thần tiến vào, hỏi: “Thế nào?”
“Nhạc phụ đã đồng ý, ta đi cùng ngươi, hắn lưu lại bồi mẫu phụ.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch gật đầu: “Vậy là tốt rồi, Đại Bảo vớiTiểu Bảo thì sao, để lại cho phụ thân cùng mẫu phụ chiếu cố sao?”
Mộ Thần: “Đúng vậy.”
Diệp Thạch lo lắng thở dài, Mộ Thần nhìn bộ dáng ưu sầu của Diệp Thạch, nói: “Làm sao thế?Yên tâm đi, nhạc phụ và mẫu phụ cũng không phải ngoại nhân, bọn họ sẽ không bạc đãi Đại Bảo vàTiểu Bảo.”
Diệp Thạch bất đắc dĩ nói: “Nhưng mà, Đại Bảo Tiểu Bảo đã quencách ta dạy dỗ.”
Mộ Thần: “…” Cách ngươi dạy thật sự khiến người ta không dám khen tặng luôn!
“Không sao đâu, ngươi có thể đem cách của ngươi nói cho mẫu phụ.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch: “Phải ha!”
“Các ngươi đang nói chuyện gì thế?” Lăng Xuyên đi tới hỏi.
Diệp Thạch lắc đầu: “Không có gì. Mà sao ông ngoại lại tới đây?”
Lăng Xuyên có chút bất đắc dĩ: “Bởi vì A Khônmang thai, cho nên lần này ta không thể đi cùng các ngươi rồi.”
Diệp Thạch: “Ta hiểu mà.Lăng ông ngoại, lần này ngài phải chiếu cố cho Khúc ông ngoại thật tốt đó!”
“Ta biết.” Lăng Xuyên lấy ra một khối ngọc bội, nói: “Trong này đánh dấu một ít nơi trong Vùng Cấm, chỗ đó các ngươi tốt nhất không nên bước vào. Nhưng mà bí cảnh ba ngàn năm mở ra một lần, mỗi lần mở ra, bên trong đều sẽ sinh ra biến hóa vô cùng lớn, giá trị tham khảo của bản đồ này cũng không lớn, nhưng nói tóm lại có vẫn tốt hơn là không.”
Diệp Thạch cầm lấy ngọc bội, nói: “Cám ơn ông ngoại.”
“Lăng ông ngoại, Khúc ông ngoại đã hết giận chưa?” Diệp Thạch hỏi.
Lăng Xuyên có chút bất đắc dĩ xoa xoa cái mũi, thầm nghĩ Diên Tinh thật đúng là biết chọc vào chỗ đau.
Gần đây tính tình Khúc Khôn càng lúc càng lớn, nhưng hắn nghe nói người có hài tử đều như vậy cả.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
3457 chương
13 chương
359 chương
4 chương