Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 334
Khúc Khôn thăng cấp không lâu, rất nhanh liền nghênh đón Diệp Thạch thăng cấp.
Diệp Thạch đưa tới lôi kiếp thanh thế to lớn, nhưng thể chất Diệp Thạch đặc biệt, nguyên lực cũng hùng hậu, lại bị đan kiếp đánh quen, thế nên ứng phó cũng thành thạo.
Sau khi Diệp Thạch thăng cấp võ tôn, các loại đan dược bát cấp xúc tiến võ tôn tăng tu vi đều có thể dùng, mà thể chất Diệp Thạch lại thập phần dễ hấp thu dược lực, tu vi nhất thời thẳng tắp tăng lên.
Sợ hai đứa con trai ở trong Linh Tháp quá buồn, Diệp Thạch liền phóng hai đứa con trai ra phơi nắng.
Từ khi Diệp Thạch cấm tiệt bọn nhỏ chơi ngươi vung nước tiểu, ta vung nước tiểu, Đại Bảo và tiểu bảo liền chơi ngươi đụng đầu ta, ta đụng đầu ngươi.
Diệp Thạch nhìn Đại Bảo tiểu bảo đụng đến đụng đi, ở bên cạnh hưng trí bừng bừng mà hô, “Cố lên!” “Cố lên!”
Khúc Khôn có chút bất đắc dĩ nhìn Diệp Thạch, khóe miệng giật giật, tuy từng đã gặp được vài vị phụ thân không đáng tin, nhưng chưa thấy ai không đáng tin đến như vậy.
Khúc Khôn cau mày nói: “Thạch Đầu, Đại Bảo Tiểu Bảo như vậy không sao chứ?”
Diệp Thạch thản nhiên cười nói: “Không sao đâu ạ! Đại Bảo Tiểu Bảo đều là võ sư mà.” Đại Bảo Tiểu Bảo ở trong thân thể Diệp Thạch hấp thu không ít nguyên lực, vừa sinh ra đã có tu vi võ sư.
Khúc Khôn liếc mắt xem thường, thầm nghĩ chính là bởi vì bọn nó đều là võ sư, hắn mới không yên lòng đấy! “Đánh bị thương thì làm sao?”
Diệp Thạch đắc ý dào dạt nói: “Đại Bảo Tiểu Bảo rất rắn chắc, hài tử phải bắt đầu rèn luyện từ nhỏ, từ nhỏ bồi dưỡng ý thức chiến đấu, như vậy tương lai mới sẽ không chịu thiệt.”
Khúc Khôn nhíu mày, có chút hồ nghi: “Ai nói với ngươi?”
“Là Mộ Thần.” Diệp Thạch trả lời.
Sắc mặt Khúc Khôn không tốt nhìn về phía Mộ Thần. Mộ Thần có chút bất đắc dĩ mà quay đầu. Trời đất chứng giám! Hắn chỉ nói “Giáo dục phải dạy từ nhỏ”, nhưng mà hắn không nghĩ tới, hắn chỉ nói một câu như vậy, Diệp Thạch liền lý giải thành phải từ nhỏ dạy hai tiểu quỷ kia chiến đấu! Hắn thật không phải có ý này!
“Đại Bảo Tiểu Bảo thật đúng làmầm non luyện Thiết Đầu Công tốt.” Diệp Thạch vẻ mặt nhi tử nhà ta giỏi nhất nói.
Lăng Xuyên cũng hưng trí bừng bừng nói: “Thiết Đầu Công?Cái này không tồi nha, ta nhớ rõ Lăng gia có một môn Thiết Đầu Công, nếu luyện tới đại thành, đầu so với pháp khí cửu cấp còn cứng hơn, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm.”
Khúc Khôn vội nói: “Ngươi mau cút đi, Đại Bảo Tiểu Bảo không thể luyện da mặt dày giống như ngươi được.” Đó mới thật sự là đao thương bất nhập, nước lửa không rõ.
Lăng Xuyên: “…” Da mặt dày thì có cái gì dọa người, da mặt mỏng cả đời độc thân mới là dọa người ấy.
Mộ Thần ôn hòa nhìn hai bánh bao phì phì ú ú, khóe miệng cong lên một tia tươi cười ấm áp.
Hai đứa nhỏ nhà mình còn chưa hiểu làm thế nào vận dụng nguyên lực trong cơ thể, với lại tuy hiếu chiến vô cùng, nhưng đại khái hai đứa nhỏ vẫn biết đúng mực, nhiều nhất cũng chỉ là ngươi đụng đầu ta, ta đụng đầu ngươi.
Mộ Thần nhìn Đại Bảo Tiểu Bảo, nhẹ hít một hơi.
Diệp Thạch hỏi Mộ Thần: “Làm sao vậy?”
Mộ Thần cười khổ một chút, nói: “Không có gì, chính là bọn nó sinh ra quá nhanh, ta còn chưa kịp luyện chế raThiên Linh Tố Cốt Đan.”
Phương thuốc Thiên Linh Tố Cốt Đan là do Khúc Thanh Âm đưa, nghe nói có thể đề cao xác suất tương lai nhi tử của mình thăng cấp tới võ thánh, vốn hẳn là kịp, nhưng… Diệp Thạch ở trong Linh Tháp quá dài.
Đan dược này dùng khi hài tử còn ở trong bụng Diệp Thạch mới có hiệu quả, hiện giờ hài tử đã chào đời, đan dược dù có luyện chế ra thì cũng không dùng được…
Diệp Thạch không cho là đúng: “Không sao đâu, nếu chế tạo điều kiện cho bọn nó quá tốt thì cũng không tốt, rất dễ khiến tâm tính bọn nó thiếu hụt. Năm đó lúc ta khởi bước trong điều kiện gian khổ như vậy, bây giờ còn không phải là đã đi đến một bước này.”
Mộ Thần cười gật đầu: “Nói cũng phải.”
Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng Mộ Thần âm thầm quyết định, nhất định phải mau chóng luyện ra Thiên Linh Tố Cốt Đan, miễn cho lần thứ hai Diệp Thạch có thai, hắn lại trở tay không kịp.
… …
Trong khoảng thời gian này, luyện đan thuật của Mộ Thần đột nhiên tăng mạnh, luyện ra đan dược bát cấp trung kỳ sớm đã không nói chơi.
Linh thảo bát cấp lúc trước Mộ Thần lấy được, cùng linh thảo trong nhẫn không gian của hai vị võ thánh xui xẻo Mệnh Tộc, lục tục đều bị Mộ Thần hóa thành đan dược.
Đan kiếp trên không trung bí cảnh, cơ hồ mỗi ngày đều có tiếng vang.
Một trận nguyên lực dao động kịch liệt truyền tới, sắc mặt Mộ Thần nhịn không được phát lạnh.
“Bên nhạc phụ xảy ra chuyện.” Mộ Thần gấp giọng nói.
Lăng Xuyên không nói hai lời, đuổi qua chỗ kia.
Tuy rằng Lăng Xuyên khi đối mặt với Bạch Thần Tinh luôn không nói được lời hay gì, nhưng Bạch Thần Tinh chung quy cũng là con rể của Lăng Xuyên, Lăng Xuyên không có khả năng không để ý tới.
Mộ Thần thu đám người Diệp Thạch vào Linh Tháp, cũng đuổi qua.
Lúc Lăng Xuyên đuổi tới, Trang Yêu Nguyệt đã rời đi.
Bạch Thừa Phong bị thương không nhẹ, toàn thân đều là máu, tình trạng của Bạch Thần Tinh cũng không tốt hơn là bao.
“Nhạc phụ, ngài không sao chứ?” Mộ Thần vô cùng lo lắng hỏi Bạch Thần Tinh.
Ước chừng là Trang Yêu Nguyệt bất mãn bọn họ ở trong bí cảnh sống quá mức xuôi gió xuôi nước, thừa dịp Bạch Thần Tinh đang phá trận, liền tới đánh lén Bạch Thần Tinh một lần.
Trang Yêu Nguyệt là dùng linh hồn đánh lén, bởi vì nếu như chính diện đối chiến, Bạch Thần Tinh không thể nào đánh không lại Trang Yêu Nguyệt.
Nhưng mà Trang Yêu Nguyệt lại dùng linh hồn công kích ngay lúc Bạch Thần Tinh phá giải trận pháp. Đột nhiên phát động tập kích, dưới bất ngờ không kịp đề phòng, linh hồn lực của Bạch Thần Tinh bị thương không nhẹ.
Bạch Thần Tinh nhíu mày nói: “Không có gì đáng ngại, cũng nhờcó Cửu bá của ngươi, nhưng chỉ sợ là ta phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian.”
Phá giải trận pháp cần vận dụng linh hồn lực, nhưng hiện tại hắn vừa vận chuyển linh hồn lực thì đầu liền đau như muốn nứt ra, trong ngắn hạn sợ là không thể dùng trận pháp.
Nếu không phải nhờ Bạch Thừa Phong thay hắn đỡ không ít công kích, tranh thủ cho Bạch Thần Tinh một chút thời gian, Bạch Thần Tinh sẽ càng bị thương nặng hơn.
Mộ Thần đút cho Bạch Thừa Phong một viên đan dược bát cấp chữa thương, đưa nguyên lực vào thân thể Bạch Thừa Phong, bảo vệ được mệnh Bạch Thừa Phong.
Diệp Thạch vội cảm tạ Bạch Thừa Phong: “Đa tạ Cửu bá.”
Bạch Thừa Phong nhất thời có chút thụ sủng nhược kinh, “Không khách khí, không khách khí.”
Bởi vì trước khi thân phận Diệp Thạch bại lộ, thái độ Bạch gia đối với Diệp Thạch là áp dụng chèn ép, cho nên trừ bỏ Bạch Thần Tinh, Diệp Thạch đối với tất cả mọi người Bạch gia không có bao nhiêu hảo cảm.
Mộ Thần nhìn thấy Bạch Thừa Phong còn đang hấp hối, liền đưa Bạch Thừa Phong vào trong Linh Tháp.
“Tiện nhân!!!” Diệp Thạch căm giận mắng.
“Vì sao Trang Yêu Nguyệt làm như vậy?” Khúc Khôn cau mày hỏi, chẳng lẽ chỉ là bởi vì xem bọn hắn không vừa mắt?
Mộ Thần nhíu mày, ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Cũng có lẽ là,sự tồn tại của nhạc phụ tổn hại đến ích lợi của Trang Yêu Nguyệt.”
Thứ trân quý nhất trong bí cảnh chính là Linh Thảo Viên cùng đan thư cửu cấp, Trang Yêu Nguyệt có lẽ đã từng xem đan thư, nhưng lại không thể hoàn toàn nhớ kỹ.
Linh Thảo Viên bị nhạc phụ chiếm, đan thư thì vẫn luôn bị mình và Lăng Xuyên chiếm, đại khái cũng là bởi vì người bên mình không ngừng thăng cấp, còn mình thì lại không ngừng luyện chế đan dược thành công, cho nên Trang Yêu Nguyệt mới có thể khắc chế không nổi mà ra tay.
“Nhạc phụ, linh hồn lực của ngài khi nào mới khôi phục được?” Mộ Thần hỏi.
Bạch Thần Tinh nhíu mày nói: “Xem tình hình này thì chỉ sợ phải đến hai năm.”
Mộ Thần híp mắt, tiến vào Đan Điện bí cảnh là có thời hạn, ước chừng qua tiếp thêm bảy tám tháng, bọn họ sẽ bị truyền tống ra ngoài, đương nhiên, trong cung điện che chắn truyền tống, nếu như đến thời gian truyền tống mà bọn họ còn ở trong cung điện, vậy thì sẽ không truyền tống ra được.
Nếu dựa theo tình huống bình thường mà tính, chỉ sợ trước khi Bạch Thần Tinh bị truyền tống ra bí cảnh đều không thể phá trận, hẳn mục đích của Trang Yêu Nguyệt chính là cái này.
Mộ Thần nhấp nhấp môi, nói: “Nhạc phụ, trước tiên vào Linh Tháp đi.”
Bạch Thần Tinh gật đầu: “Ừ.”
Thời gian trong Linh Tháp trôi qua chậm hơn, Bạch Thần Tinh nói hai năm chính là thời gian ngoại giới.
Ở trong Linh Tháp cũng chỉ là hai ba tháng, nhưng hai ba tháng cũng đồng dạng không ngắn, hiện giờ luyện đan thuật của Mộ Thần đã tới gần bát cấp hậu kỳ, hoàn toàn có thể luyện chế một ít đan dược trợ giúp khôi phục linh hồn lực.
Chỉ là, linh hồn Bạch Thần Tinh bị thương, nếu hắn luyện đan, người có thể bảo hộ hắn an toàn chính là Lăng Xuyên, khó bảo toàn nữ nhân Trang Yêu Nguyệt kia sẽ không làm ra động tĩnh gì. Hắn gần đây xuôi gió xuôi nước, đều sắp quên Trang Yêu Nguyệt chính là một nữ nhân cực đoan khó giải quyết.
Diệp Thạch cắn môi, trong mắt hiện lên nồng đậm phẫn nộ, “Ta muốn thịt nữ nhân kia!!”
Mộ Thần ôn hòa nhìn Diệp Thạch, nói: “Không nóng nảy, về sau sẽ có cơ hội.”
Mộ Thần cắn cắn môi, nói: “Nhạc phụ trong nhất thời sợ là không có năng lực phá trận, cho nên, chuyện phá trận phải nhờ vào ngươi.”
Diệp Thạch trịnh trọng gật đầu: “Ta hiểu.”
Tuy rằng hiện tại Bạch Thần Tinh không vận dụng được trận pháp, nhưng chỉ điểm Diệp Thạch một chút vẫn có thể.
Tu vi Diệp Thạch đã tăng lên, hiện giờ đúng là thời điểm học trận pháp thuật.
… …
Trang Yêu Nguyệt ở rất xa quan sát động tĩnh bên Mộ Thần, trong mắt cũng không có bao nhiêu đắc ý. So sánh với tổn thất của Mệnh Tộc, Bạch Thần Tinh chỉ là bị thương mà thôi, thật sự không coi là gì.
Trong bí cảnh này, trừ bỏ đan thư cửu cấp và Linh Thảo Viên, kỳ thật cũng không có ít địa phương không tồi, nhưng mà chỉ cần là thứ hơi có chút giá trị thì liền có cấm chế bảo hộ, cố tình trong năm môn học thuật, trận pháp thuật của nàng lại cực yếu.
Đại bộ phận cấm chế đều không phá được, mắt thấy mấy thứ kia đều phải rơi vào trong tay đám Bạch Thần Tinh, Trang Yêu Nguyệt tất nhiên không cam lòng.
Hiện giờ bản thân Bạch Thần Tinh bị trọng thương, trong ngắn hạn sợ là không vận dụng được trận pháp thuật, như vậy đồ bên trong bí cảnh, nàng không chiếm được, đám Mộ Thần cũng đừng mơ đắc thủ.
Trang Yêu Nguyệt nhớ tới sắc mặt hung ác của Diệp Thạch, trong lòng hiện lên một tia hồi hộp, Diệp Thạch là muốn tìm mình báo thù sao?
Chẳng biết tại sao, Trang Yêu Nguyệt tự dưng thấy lạnh cả người.
Trang Yêu Nguyệt lắc lắc đầu, âm thầm nghĩ, mình đúng là gần đây càng ngày càng không nên việc, Mộ Thần và Diệp Thạch chỉ là hai tiểu quỷ mà thôi, có gì mà kiêng kị.
Chỉ là, Mộ Thần đã là võ tôn lục tinh, nếu không thu thập chỉ sợ sẽ trở thành tai họa, Mộ Thần còn hấp thu linh hồn lực của Trang Thiên Dương, cũng không biết đã biết bao nhiêu thứ, không thể không phòng được!
Sau khi ra bí cảnh, nàng nhất định phải thuyết phục các võ thánh khác trong tộc, không tiếc hết thảy đại giới diệt sát Mộ Thần, bởi người này thật sự đáng sợ, căn bản vô pháp khống chế.
Nguyên bản Mệnh Tộc lưu lại Mộ Thần là muốn chờ hắn tăng lên võ tôn rồi đoạt thân, kết quả Mộ Thần lại tu luyện đoạt hồn thuật, uổng bồi một Trang Thiên Dương vào.
Nếu Mộ Thần tu luyện đoạt hồn thuật, như thế đoạt thân Mộ Thần liền thành trò đùa.
Tu vi Mộ Thần rốt cuộc làm thế nào tăng lên nhanh như vậy? Rõ ràng chỉ là một người tư chất phổ thông, nhất định là có liên quan tới Linh Tháp!!
Đáng tiếc, Mệnh Tộc là dựa vào bàng môn tả đạo mới có được một bộ ngũ Linh Tháp ở nước ngoài, lại vô pháp dung hợp thành một. Mệnh Tộc nghiên cứu Linh Tháp nhiều năm, tất cả hiểu biết vẫn chỉ là một góc băng sơn.
Nghĩ đến Trang Du và Trang Cẩn, Trang Yêu Nguyệt nhất thời bực mình một trận. Thật giận, Mệnh Tộc bố trí nhiều năm, kết quả toàn làm giá y cho Mộ Thần.
Tộc nhân bên ngoài còn chưa biết Lăng Xuyên và Bạch Thần Tinh thành thân gia. Hai người kia kết thân, Bạch gia cùng Lăng gia tất nhiên là đứng trên cùng một chiến tuyến, nếu như lại liên hợp với Linh Tộc, vậy thì Mệnh Tộc liền phiền toái. Nàng phải sớm trở về thông tri tộc nhân, sớm làm tính toán mới được.
Truyện khác cùng thể loại
99 chương
206 chương
34 chương