Không biết có phải do hôm nay chơi quá hăng say không, mà lần phát tình đầu tiên sau khi mang thai này của Thẩm Thư Lân ập đến vừa bất thình lình vừa mãnh liệt như giọt nước tràn ly. Khi về đến nhà, Omega đã lâm vào trạng thái mê mang, phát sốt, thì thào lúc thì kêu Lăng Vũ, lúc thì kêu anh hai. Thẩm Thư Kỳ bồng cậu, vừa lên lầu vừa phân công công việc cho người làm, La Lăng Vũ đi theo sau vào phòng ngủ. Chốc lát sau, hầu gái bưng một khay đựng ba bát nước màu nâu nhạt lên, Thẩm Thư Kỳ lấy một bát mớm cho Thẩm Thư Lân uống trước rồi dìu cậu nằm lên giường, hắn cũng uống một bát, nói với La Lăng Vũ: “Anh cũng uống đi.” La Lăng Vũ cầm bát: “Gì đây?” Thẩm Thư Kỳ: “Thuốc bắc có tác dụng thuyên giảm cơn phát tình.” Hai mắt hắn ửng đỏ, mặc kệ La Lăng Vũ, tự mình nốc một bát. Anh nghe vậy, cũng không chút hoài nghi uống hết nguyên bát thuốc vào bụng. Hầu gái bưng khay đựng ba bát thuốc trống không xuống nhà. Thuốc bắc nào giờ đều đắng nghét, mùi vị lạ lùng, chua chát. Cơ mà uống xong, La Lăng Vũ trộm vía thấy bầu không khí không còn nóng như mới nãy nữa. Anh tiện tay cởi hai cúc hai trước ngực ra, giũ áo sơ mi, ngồi bên cạnh Thẩm Thư Lân. Thẩm Thư Kỳ vừa mới đứng dậy bước qua phòng cách vách gọi điện thoại. La Lăng Vũ thấy tốp năm tốp ba người làm mang đồ ăn, thức uống, những vật dụng cần thiết cho chuyện giường chiếu vào phòng, còn để một quyển sách hướng dẫn khi đến kì phát tình lên tủ đầu giường của anh, có tâm giở luôn tới trang dành cho BO, sau đó lặng lẽ ra khỏi phòng, khóa trái cửa, rời đi. Thành thử trong gian phòng này chỉ còn lại mình anh và Omega. La Lăng Vũ vén mái tóc dính bết trên gò má trắng nõn của Thẩm Thư Lân lên, vuốt gọn gàng lại. Thẩm Thư Lân mở mắt, có lẽ thuốc đã phát huy tác dụng, đôi mắt Omega đã có thần hơn nhiều, cậu nhìn anh, gọi một tiếng: “Lăng Vũ.” La Lăng Vũ đặt một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước lên môi cậu, tỉ tê: “Bắt đầu đây,” rồi hôn dọc từ cổ Thẩm Thư Lân xuống dưới. Đầu tiên, anh cởi cúc áo Thẩm Thư Lân, bàn tay luồn vào hai bên sườn xoa nắn lồng ngực rịn mồ hôi. Làn da bóng loáng âm ấm hấp thụ lòng bàn tay anh. Thẩm Thư Lân rên rỉ vì sự mơn trơn thấp thoáng như vậy: “Lăng Vũ…” La Lăng Vũ ngẩng đầu dúi vào mặt cậu, dò hỏi. Thẩm Thư Lân nói: “… Anh biết không…” Bị La Lăng Vũ vuốt ve phần thân dưới, cậu ưỡn người trong vô thức, “Anh có biết là… anh khiến em sợ lắm không,” cậu phà hơi nóng vào lỗ tai La Lăng Vũ. Beta vừa hỏi, “Có gì phải sợ?” vừa cởi quần cậu ra, ngón tay dọc theo sống lưng, từ phần gò mông chũng xuống tiến vô khe rãnh bên trong, hãy còn chưa đi vào cửa mình, chỗ đó đã ướt sũng, chưa kể chất nhầy tuôn chảy không ngừng, thấm ướt lòng bàn tay anh. “A!” Ngân lên tiếng rên ngắn củn, Thẩm Thư Lân giật nảy người bởi vì La Lăng Vũ đưa một ngón tay khều nhẹ vào bên trong, một dòng điện từ phía dưới vọt thẳng lên da đầu: “Không, không…!” La Lăng Vũ cười khẽ: “Sợ cái này ấy à?” Dứt lời, anh cào mạnh hơn một chút. “Ưm!” Thẩm Thư Lân ngửa đầu ra sau, sống lưng cong vòng, khoái cảm từ sâu bên trong tràn ra khiến bàn chân cậu co quắp lại. Cơn phát tình thiêu trụi lí trí, cậu siết chặt cánh tay La Lăng Vũ, cổ họng bật ra tiếng rên rỉ giãy giũa: “…A! Đừng ——” La Lăng Vũ móc thêm rất nhiều nước bên trong cửa mình cậu ra, trét lên đùi cậu xong đút tay vào càng sâu. Lý trí phút chốc bay mất, Omega uốn éo, kẹp hai chân lại, xuất tinh, phần thân ngưỡng cao bắn dịch thể trong suốt lên mặt La Lăng Vũ. Trong vài giây ấy, anh cào mạnh lên vách thịt nhỏ nằm tít trong đường ruột của cậu, “——!” Thẩm Thư Lân rít lớn, đồng thời đường ruột thít chặt ngón tay La Lăng Vũ, quất siết mạnh đến mức như muốn bẻ gãy tay anh. Co thắt liên hồi một quãng thời gian thì phía sâu bên trong trào ra chất nhầy nóng hổi, tràn lên ngón tay La Lăng Vũ. Anh đợi đến khi Thẩm Thư Lân thả lòng hai chân thì rút tay ra, lau hết chất nhầy lên người và mặt Thẩm Thư Lân, sau đó nhấn bờ môi Thẩm Thư Lân. Khi chuẩn bị đứng dậy rót nước súc miệng vì bát thuốc vừa nãy thực sự quá khó nuốt, sẵn làm lạnh cái đầu, ai ngờ anh vừa đứng dậy, Thẩm Thư Lân kéo anh một cái ngã rầm lên giường. Không biết Omega lấy đâu ra sức trở mình đè anh xuống phía dưới. Thẩm Thư Lân cúi đầu nhìn chòng chọc La Lăng Vũ, không nói lấy một lời, đột nhiên bổ nhào xuống hôn La Lăng Vũ ngấu nghiến, day cắn, mút mát một cách dữ dội như thể muốn cắn rớt miếng thịt trên môi anh rồi nhai vào bụng vậy. La Lăng Vũ nhíu mày, cũng đáp trả cậu, đá lưỡi dịu dàng, ngọt ngào, còn duỗi tay muốn đẩy cậu xê ra một chút. Thể lực của Omega không bằng được Beta, do đó Thẩm Thư Lân bị đẩy qua một bên, nhưng cánh tay cậu vẫn quàng cổ La Lăng Vũ, một cẳng chân khoác lên đùi, gập bắp chân khóa phần sau đầu gối anh lại. Hai người nằm nghiêng người đối diện với nhau, pheromone đậm đặc mùi kích dục của Omega ồ ạt vồ đến bao vây kín kẽ xung quanh La Lăng Vũ, Beta bắt đầu cảm thấy trái tim đập thình thịch, đầu váng mắt hoa. “Em hy vọng… hy vọng biết nhường nào,” mồ hôi nhễ nhãi từ hàng mi Thẩm Thư Lân nhiễu xuống trông như giọt nước mắt, tẩm ướt đôi đồng tử màu nâu sẫm trở nên trong vắt, cậu đứt quãng nói: “Hy vọng mình sẽ là… là một Alpha.” Cậu cắn lên tuyến ngoại tiết sau cổ La Lăng Vũ. Vết thương hở do mới nãy bị Thẩm Thư Kỳ cắn còn chưa lành, giờ còn chồng thêm vết thương mới làm La Lăng Vũ đau rít lên, muốn nắm tóc kéo Thẩm Thư Lân ra, song cậu cố sống cố chết bấu lấy cần cổ của anh, không chịu nhúc nhích. Nhưng dù sao Omega không phải Alpha, không có khả năng thông qua răng nanh đẩy pheromone vào tuyến ngoại tiết. Thành thử cậu chỉ đang phí công. Thẩm Thư Lân nhắm mắt nhả ra, liếm lên dấu răng mà trước kia Thẩm Thư Kỳ để lại. —— Vì sao anh trở nên như một cơn gió, để em không còn nắm bắt được nữa vậy chứ? Nỗi bất an hóa thành thực thể lẫn theo rất nhiều cảm xúc phức tạp khác bao trùm lấy cậu. Hiện tại càng tốt đẹp, cõi lòng sẽ càng hoảng sợ. Giày vò cậu trằn trọc sốt sắng, thấp thỏm không yên. “Như thế, nếu… nếu…” La Lăng Vũ gần trong gang tấc, cậu cúi trán xuống: “Nếu anh là Omega thì tốt biết mấy, em sẽ có thể hoàn toàn ký hiệu được anh, đưa pheromone của em vào trong máu, cơ thể của anh, để trái tim lẫn thân thể anh đều chỉ thuộc về riêng mình em,” Dứt lời, cậu mỉm cười, “Để anh không đi đâu được nữa hết.” —— Để anh không còn được làm một Beta tự do tự tại không bị người nào ràng buộc. Lúc Thẩm Thư Lân đang nói chuyện, phía sau có người ôm lấy La Lăng Vũ, anh không cần ngoảnh lại cũng biết đó là Thẩm Thư Kỳ. Pheromone của Alpha vẫn mặn mà như thuở nào, cho nên anh không phản kháng, để mặc hắn cởi đồ anh ra. Giọng Thẩm Thư Kỳ khản đặc, đón lời của Thẩm Thư Lân: “Mà không phải như hiện giờ chỉ có thể hết lần này tới lần khác tạm thời ký hiệu anh, không lấy gì là chắc chắn.” Cơ bắp rắn rỏi của một người đàn ông dán vào bờ lưng La Lăng Vũ, Omega tiện thể nép vào ngực anh, người trước người sau kín kẽ khóa chặt không gian bốn phía xung quanh. “Tụi em biến anh thành Omega nhé, được không?” Thẩm Thư Lân hỏi. Dù biết bị ảnh hưởng bởi kì phát tình nên cậu hơi đánh mất lý trí, nhưng với cái nhìn tha thiết gần như cố chấp của cậu, chưa kể còn bị pheromone của Alpha giam cầm từ phía sau, La Lăng Vũ bất chợt có chút sợ hãi. Dường như bọn họ thực sự nảy sinh ý định đáng sợ ấy vậy. “…Không…Không thể nào đâu.” Anh rợn gai óc, cười miễn cưỡng. “Vì sao chứ?” Kẻ hỏi là Thẩm Thư Kỳ, Alpha vừa hỏi, vừa ác ý day cắn lên tuyến ngoại tiết sau gáy của anh. Omega chêm vào: “Anh có biết là hiện giờ có một loại phẫu thuật… thay đổi giới tính không,” Cậu dùng hạ thể của mình cọ vào hạ thể của La Lăng Vũ, bắp đùi của cậu lẻn vào giữa hai chân anh, để đáy chậu của mình cạ sát với đáy chậu của anh, đáy chậu của hai người dính sát, chất nhầy không biết chảy ra từ phía trước hay phía sau thấm ướt hai làn da nhẵn mịn đang chung dụng sát sao. Ngón tay của Alpha nhờ chất nhầy bôi trơn đút thẳng vào cửa mình của La Lăng Vũ, xoay tròn, nghiền ép vách ruột, thậm chí hắn còn cố tình để tiếng nhầy nhớp nháp vang vọng đặng kích thích màng tai La Lăng Vũ. “…Đừng, đừng…” Anh muốn lùi ra sau, song lại để ngón tay của Alpha đi vào thêm sâu. “Trở thành Omega đi Lăng Vũ…” “Trở thành Omega nhé anh?” Thẩm Thư Lân không ngừng truy hỏi anh, hôn anh, trong lúc hai thân dưới trần trụi kề cạnh nhau, cậu cố tình dùng cửa mình của mình đi cọ ngón tay Thẩm Thư Kỳ đang ra vào bên trong người La Lăng Vũ —— Ở chỗ ấy, ngón tay của Alpha đào móc một nơi nào đó bên trong vách ruột của anh, hình như hắn đang thọc vào một cái khe, khiến phần dưới của anh xót xa, căng trướng, rã rời đến nỗi hoàn toàn không dậy nổi chút sức lực nào hết. Phía trước, dương v*t của Omega va vào dương v*t của anh, cửa mình ướt át, nóng bỏng lướt qua phần trụ đang ngẩng cao đầu của La Lăng Vũ, lỗ nhỏ mút lấy hai viên bi bằng thịt, quy đầu chảy ra chất dịch trong suốt thấm ướt nơi sát rạt giữa hai người. Phần thịt đè lên phần thịt, chỗ nhạy cảm nhất lôi kéo chỗ nhạy cảm nhất giống như đang truyền đạt lại khát vọng cấp bách nhất, ấy mà cố tình không để anh đi vào, và cũng không đi vào người anh, thứ khoái cảm vào không xong ra không được, ẩm ương như thế là giày vò nhất. La Lăng Vũ bị khoái cảm trêu ghẹo tra tấn muốn phát điên, cứ như mình thực sự bị hai người này biến thành Omega, bị ép sản sinh ảo giác rằng —— Anh đã trở thành Omega, và anh đang cùng một Omega khác điên loạn làm tình. Hạ thân đang bị cưỡng bức mở rộng khao khát được húp trọn hạ thân của đối phương, để tất cả các thớ thịt gắt gao dính chặt, quấn bện, hấp dẫn lẫn nhau, không còn phân biệt ai với ai, kẻ nào là kẻ nào. Mồ hôi lấm tấm trên vầng trán thấm ướt mái tóc, La Lăng Vũ khép chặt mắt, thở hồng hộc: “Cậu… Cậu buông… tôi ra… trước đã…” “Không!” Thẩm Thư Lân đáp, dính càng sát vào người anh. Cơ thể mềm mại của Omega như muốn hòa quyện vào trong người anh, được bao bọc trong sự dẻo dai, đầy đặn ngần ấy khiến La Lăng Vũ gần như hít thở không thông. Cây gậy thô to của Alpha cọ qua cọ lại trước cửa mình của anh, mỗi lần tính đâm vào thì chợt gian xảo trượt ra. La Lăng Vũ bắt đầu vô thức đẩy phần háng ra sau, anh không còn định hình được mình muốn làm gì, chỉ muốn nhét cây gậy cứng ngắc, phỏng tay vào sâu trong người, lấp đầy khoảng trống đằng sau, hoặc đâm thẳng vào bên trong Thẩm Thư Lân, tận hưởng cảm giác ấm áp khi được vùi lấp vào các lớp thịt nóng hổi —— Tóm lại anh muốn thoát khỏi tình trạng dở dở ương ương như này. Ngặt nỗi hai người không bằng lòng cho anh toại nguyện. Thẩm Thư Lân siết chặt phần thân của anh, cơn cực khoái tích lũy thèm khát được giải phóng đột nhiên bị ngón tay đặt ngay lỗ niệu đạo chặn trở về. “A ——!” Thẩm Thư Lân dùng móng tay cào lên lỗ niệu đạo, khoái cảm đột ngột ập đến kích thích anh đau điếng. Hốc mắt La Lăng Vũ đỏ hoe, thảng thốt hỏi: “Rốt cuộc các người muốn làm gì thế hả!” “—— Khi nào Lăng Vũ thề sẽ không bao giờ bỏ chúng em mà đi mới được!” Chóp mũi dựa vào chóp mũi, Thẩm Thư Lân nhìn thẳng vào mắt anh. Đồng thời, cậu đặt quy đầu của La Lăng Vũ ngay cửa mình của mình, cầm phần thân của anh nhưng chỉ ngậm vào một chút. “…Cậu!” La Lăng Vũ tức giận trợn mắt trừng cậu. “…Chỉ cần anh bằng lòng,” giọng mũi lẫn theo tiếng rên rỉ phát ra từ phía Omega hấp dẫn như âm thanh của ác quỷ, đầu lưỡi ấm nóng tỉ tê trên môi anh, “Em sẽ để anh… Xuất tinh bên trong em.”