Xuyên Về Làm Sủng Phi
Chương 55
Sau trận chiến giữa các anh em nhà họ Lý. Lý Quốc Thiên lên ngôi được vài ngày lại tử trận, Liên Hương công chúa trốn về Đại Nguỵ giữa đường gặp phải sơn tặc rồi bị cưỡng bức, cảm thấy bản thân dơ bẩn nhục nhã không dám quay về Đại Nguỵ nên nhảy sông tự vẫn. Thất vương phi Lãnh Hàn Sương nghe tin Quốc Thiên tử trận mà hoá điên, hiện bị nhốt trong lãnh cung. Thất vương gia Lý Quốc Hạo có công lớn, tân hoàng đế Lý Nam Phong bỏ qua tất cả những chuyện trước kia phong thành Tần vương, cho phép Hạo đường đường chính chính rước Tiểu Xuân về làm vương phi, xử phạt những ai nhạo báng thân phận nô tì trước kia của nàng. Tiểu Hắc trước đây là người trong giang hồ, từng mang ơn Nam Phong nên đã theo làm thuộc hạ thân tín, về chuyện lạc mất phụ mẫu thân là do Nam Phong sắp đặt để Quốc Thiên có thể an tâm tín nhiệm Tiểu Hắc. Mọi chuyện của Thiên đều được Tiểu Hắc báo cáo lại tường tận cho Nam Phong, cho nên có thể nói rằng chuyện Nam Phong đầu hàng là giả vờ, cố ý cho chúng bắt Hàn Tuệ đi để kéo dài thời gian chờ Hàn Kha mang quân đến chi viện hòng bắt trọn ổ loạn đảng, phong làm Hắc phó tướng, dưới trướng của Hàn Kha. Lãnh Hàn Kha trước nay là một con người bí ẩn, là một người trong ngoài khó nhìn ra được, Hàn Kha cũng làm việc cho Nam Phong từ lâu, chàng hay viện cớ đi khắp nơi vân du tứ hải, thật ra là để tập luyện quân đội cho Nam Phong. Ngoài mặt là tri kỉ của Quốc Thiên nhưng thực chất là một gián điệp ẩn mình bên cạnh không khác gì Tiểu Hắc, là người có công lớn lại hiểu biết mưu đồ trận pháp được phong thành Lãnh tướng quân. Còn về chuyện của Tô Hiểu Nguyệt, nói ra thì cũng đau lòng thay nàng, thân là cửu vỹ hồ ly, tha thiết muốn ở cạnh Nam Phong hắn mà đùng một cái mất đi tận sáu cái mạng, ba cái đuôi nhỏ còn lại cũng rất mong manh, một cái thì trúng phải Nhược Độc Thảo, một cái thì rớt xuống vực đứa bé dù có là hồ ly mạnh đến mấy cũng không thể chịu nổi đả kích này, còn cái mạng cuối cùng lẽ ra nàng nên yên thân yên phận ở lại Hồ tộc tu luyện lại, nhưng vì vẫn không quên được nam nhân kia liền dùng phép xem hắn thế nào, không ngờ ngay lúc hắn gặp nạn, nàng không chịu được mà phi đến đó đỡ cho hắn một kiếm. Là nàng quá yêu hắn sinh ra ngu ngốc? Người mà lâu nay vẫn chưa nhắc tới chính là mẹ chồng đáng yêu của cô, bà cũng là người biết hết kế hoạch của bọn Nam Phong, nên sau đại hôn của Thiên và Liên Hương công chúa, bà liền xuống tóc đi tu, qui ẩn trên núi. Nói trắng ra thì trong chuyện này người không hiểu không biết gì là Lãnh Hàn Tuệ cô đây, rõ ràng là mọi chuyện xảy ra trước mắt cô rành rành mà cô lại không hay không biết. Sau khi bắt bọn Nam Phong khai ra mới biết chuyện, luôn cả việc hắn đã hồi phục trí nhớ từ rất lâu mà không nói, cô có nên tức giận mà đá hắn đang bị thương trên giường xuống không?
- Nam Phong, tên cẩu nhà ngươi cái gì cũng giấu ta không nói không rằng, ngươi có biết ta lo lắng cho ngươi hay không? Biết trước như thế ta liền lấy Thiên sớm một chút, rồi cho hắc khuyển cắn chết ngươi!!
- Nói bậy, nói cái gì cũng được ngoài chuyện này ra. Ta không muốn nàng có nam nhân khác dù chỉ là suy nghĩ hay lời nói.
- Ngươi tốt nhất nên dưỡng thương thật tốt, khỏi rồi ta liền dạy dỗ ngươi.
- Nàng từ khi nào lại hung dữ như vậy?
- Ta còn đang hận không thể đổ nước sôi lột da ngươi đây.
. Vừa nói xong, cặp tân nương tân lang đang hạnh phúc cũng bước vào vội vàng hành lễ nhưng lại bị cô kéo dậy.
- Hành lễ cái gì chứ, đứng dậy đứng dậy, người nhà cả mà.
- Em hôm nay đến thăm tiểu thư...à không...nương nương.
. Tiểu Xuân hôm nay xinh đẹp thân vận áo gấm, trang điểm nhẹ, thân hình mảnh mai yêu kiều nép vào lòng Tần vương.
- Ây nhaz bây giờ ta có phải gọi em là Tần vương phi không?
- Mọi người cứ như trước đi, Tuệ nhi, lại xoa bóp cho trẫm.
- Ấy ấy tiểu cẩu, ngươi bảo bọn ta cứ như trước còn ngươi lại xưng trẫm, coi được sao?
- Tuệ nhi, nàng giữ một chút thể diện cho ta có được không? Nàng xem phu thê nhà họ mặn nồng như thế, nàng lại gọi phu quân của mình là cẩu.
. Nam Phong kéo cô lại thì thầm to nhỏ, làm cô cười chết đi sống lại, tên này...tên này mặt dày như vậy còn sợ mất thể diện sao? Haha.
- Hoàng hậu tỷ tỷ, từ nãy đến giờ em không tìm thấy Lan Tâm, muội ấy chạy đi đâu rồi?
- Còn hỏi nữa sao? Cô nương mới lớn đã biết yêu rồi, ta cho muội ấy thời gian để gặp ý trung nhân liền chạy đi.
. Tiểu Xuân mở mắt to ngạc nhiên, Lan Tâm lúc nào cũng bên cạnh cô, còn có thể gặp ai được nhỉ?
- Chắc là nàng không biết, Lan Tâm và Tiểu Hắc vừa gặp đã nhất kiến chung tình, bọn họ cùng nhau đi chơi rồi.
. Hạo một bên ôm thiên hạ vào lòng, tay vuốt tóc Tiểu Xuân âu yếm.
- Tần vương, huynh...
. Cô vừa định nói chuyện trước đây Hạo từng hứa sẽ đưa cô rời khỏi Nam Phong, nhưng cô đúng là miệng nhanh hơn não, người ta bây giờ đã có vương phi, cô cũng hoà thuận với Nam Phong rồi, còn có thể đi đâu?
- Hoàng hậu nương nương, Hàn Kha đến bao giờ mới chịu thành gia lập thất? Hôm trước ta còn thấy Lãnh thừa tướng cầm cây dí hắn bắt phải đi xem mắt, rốt cuộc hắn lại bỏ chạy sang phủ của ta ở vài ngày, phiền chết đi được.
- Huynh bây giờ đã là Tần vương rồi, chắc không còn nhớ huynh trưởng ta đã cứu huynh ở Tiêu Kì nên bây giờ huynh mới có thê tử xinh đẹp như vậy. Huynh trưởng ta muốn đến nhà huynh tránh nạn ít hôm huynh cũng không cho sao? Ta đòi Tiểu Xuân về a~.
- Huynh trưởng của nàng có khi nào đoạn tụ không?
. Là tên nào? Tên nào ngang nhiên nói huynh trưởng mỹ nam của cô đoạn tụ hả? Chỉ có hắn, cẩu!!
. Bốn người bọn họ kéo nhau đi dạo ngự hoa viên, không ngờ vừa tới lại thấy cảnh Tiểu Hắc hôn lén Lan Tâm một cái rồi ngại ngùng chạy mất. Ai nói hắn là người trong giang hồ hả? Hạo phi đến bắt hắn lại kêu hắn phải chịu trách nhiệm sau khi hôn cô nương hai má còn đang đỏ ửng kia. Hắn liền trở thói mặt dày quỳ xuống xin Nam Phong làm chủ hôn cho hắn. Còn nữa, hắn vì muốn Nam Phong chấp thuận mà sẵn sàng bán đứng Hàn Kha, nói rằng Hàn Kha đi luyện quân đội nhưng phần lớn thời gian lại chạy đến chơi với cô nương xinh đẹp con gái của bà dì nấu cơm trong quân đội. Cuối cùng Nam Phong cũng chịu làm chủ hôn cho hắn, sau đó còn gọi Hàn Kha đến hỏi chuyện mới biết chàng thật tâm yêu thích nữ nhân đó. Nhưng Lãnh thừa tướng không chịu vì nhà bên kia không môn đăng hộ đối, liền ra kế sách bắt chàng lấy nữ nhi của Phàn thái sử, sau đó chàng muốn thêm bao nhiêu thiếp ông cũng không quản. Hàn Kha liền mừng rỡ đồng ý, sau khi lấy nữ nhi của Phàn thái sử liền nhanh chóng rước cô nương kia về. Có phải là tội nghiệp cho nữ nhi Phàn thái sử không?
--------------
. Một năm sau, Lý Quốc dưới sự cai trị của hoàng đế Lý Nam Phong thì ngày càng hưng thịnh, phát triển mạnh mẽ về mọi mặt, con dân được ấm no đầy đủ, phu thê nhà Tần vương đã mau chóng sinh một đứa con trai, Tiểu Hắc và Lan Tâm phấn đấu lắm cũng chỉ là người đi sau, Lan Tâm mang thai mới có năm tháng. Trong phủ của Lãnh tướng quân thì tưng bừng nhộn nhịp, cuộc chiến giữa chính thất và thị thiếp liên tục xảy ra, ba ngày năm chuyện. Ấy thế mà cả hai phu nhân đều đồng loạt mang thai, tính đến giờ cũng là sắp sinh rồi.
. Còn nói về phu thê nhà cô thì hôm nay là một ngày đặc biệt.
- Hoàng hậu lâm bồn rồi!!!!!
. Trước phòng sinh, nam nhân nào đó cứ đi qua đi lại không ngừng, miệng cứ lẩm nhẩm cầu cho bình an. Nhiều lần nghe tiếng hét thất thanh bên trong mà muốn phá banh cửa để vào, cũng may có Tiểu Hắc giữ lại. Lan Tâm ôm bụng to đứng trước cửa nhất quyết không cho hắn vào. Trải qua không biết bao lâu cuối cùng cũng nghe được tiếng khóc thiêng liêng ấy.
- Oaa....oaaaa....oaaa
- oeeeee.....oee...oeeee
. Cả ba người trước phòng sinh đều bất động, lắng nghe tiếng trẻ khóc.
- Các khanh mau nói cho trẫm biết, có phải, có phải là hai tiếng khóc không?
. Nam Phong mừng rỡ, bà đỡ từ bên trong bước ra, hai bên tay là hai cái khăn cuộn lại. Hắn như mừng đến khóc.
- Chúc mừng hoàng thượng! Chúc mừng hoàng thượng! Là một trai một gái!
. Nam Phong bế cả hai đứa nhỏ, vì mới sinh nên da chúng nhăn nheo, vậy mà hắn lại cho rằng đứa con trai đẹp trai giống hắn, con gái cũng sẽ xinh đẹp giống mẫu thân nhưng lại thông minh giống hắn. Hắn đúng là mặt dày tự luyến mà.
. Cuộc sống của cô hiện tại rất hạnh phúc, tuy thế giới kia không có gì đáng để nhớ nhưng thỉnh thoảng cô lại nằm mơ thấy mình ở đó. Nếu có thể cô có trở về không?
. Không, bởi vì cô có một phu quân rất sủng ái cô, có hai thiên thần nhỏ bên cạnh cô. Cô sẽ không rời đi, cô vĩnh viễn muốn ở cạnh bọn họ, muốn dùng cả đời này chăm sóc, thương yêu họ. Lão Thiên đã định, cô xuyên về đây là để làm sủng phi của Nam Phong.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
148 chương
44 chương
96 chương
14 chương
11 chương
15 chương