Xuyên vào câu chuyện trong sách 3

Chương 9 : kẻ diệt giun 5

Con giun xông tới-và Will lăn tròn ra trước, tránh được cái miệng đợp tới của nó trong gang tấc. Anh dừng lại trong tư thế co người, rồi đứng lên, chạy theo chiều dài sinh vật tới khi đến cái đuôi đang vung vẩy của nó. Anh quay lại về thấy con quái cái đan sừng sững như rắn hổ mang nước Gideon và Gabriel-nhưng ngạc nhiên thay, có vẻ nó giữ lại, rít lên nhưng không tấn công. Nó nhận ra con mình ư? Có tình cảm với họ? Khó nói lắm. Cecily leo được nửa cây thông đỏ, và bám vào một cành. Mong rằng cô sẽ hiểu chuyện và ở nguyên đó, Will lao về phía Jem và giơ tay để parabatai có thể thấy anh. Trước đây rất lâu họ đang nghĩ ra một loạt động tác để giao tiếp với nhau khi đang dở tham chiến, đề phòng người này không nghe được tiếng người kia. Mắt Jem sáng lên ra chiều đã hiểu, và anh ném cây gậy cho Will. Cú ném hoàn hảo kết thúc khi Will bắt được cây gậy và gạt chốt. Lưỡi kiếm bật ra, và Will chém mạnh xuống lớp da dày của sinh vật nọ. Con giun giật mình và rú lên khi Will lại đâm, chém đứt rời đuôi nó. Benedict quằn quại quằn quại, máu đen phun ra như suối, ướt đầm người Will. Anh hét lên tránh, nhưng vẫn bị bỏng. “Will!” Jem lao tới. Gideon và Gabriel đang chém vào đầu con giun, cố hết sức để khiến nó tập trung vào họ. Khi Will lau máu khỏi mắt bằng tay không cầm vũ khí, Cecily nhảy từ trên cây xuống thẳng vào lưng con giun. Will hoảng hốt ném cây gậy kiếm đi. Anh chưa từng ném vũ khí giữa trận chiến, nhưng em gái anh đang nhất quyết bám vào lưng con giun quỷ khổng lồ, như con bọ chét tí hin bám vào lông chó. Khi anh hoảng hốt nhìn, Cecily rút dao khỏi thắt lưng và đâm mạnh vào người con quỷ. Nó nghĩ mình đang làm gì chứ? như thế con dao nhỏ đó có thể giết một sinh vật bự thế kia!’ “Will, Will,” Jem đang nói bên tai anh, giọng giục giã, và Will nhận ra anh vừa nói thành tiếng, và lạy Thiên Thần, con giun đang quay đầu về phía Cecily, miệng mở to đầy những răng... Cecily buông chuôi dao và nhảy khỏi người con giun. Hàm nó táp trượt cô trong đường tơ kẽ tóc và cắn mạnh phải người nó. Máu đen túa ra và con giun ngẩng phắt đầu, rú một tràng dài nghe như tiếng nữ thần báo tử. Một vết thương lớn bên người nó chó và thịt nó đang treo tòng teng nơi quai hàm. Trong khi Will nhìn, Gabriel giương cung và bắn. Mũi tên xé gió bay và cắm thẳng vào con mắt đen không mí của con giun. Sinh vật giật ngược lên-rồi đầu nó chúi về trước và nó co lại, biến mất như mọi con quỷ khác khi sinh mệnh rời bỏ chúng. Cây cung của Gabriel rơi xuống đất nhưng Will gần như chẳng nghe thấy. Nền đất nền ướt đẫm máu giun. Ở giữa tất cả, Cecy từ từ đứng lên, nhăn nhó, cổ tay phải cong theo một góc độ kỳ cục. Will không hề có cảm giác mình đang chạy tới-anh chỉ nhận ra khi bị Ném giữ lại. Anh bực bội quay sang parabatai. “Em gái tôi...” “Mặt bồ,” Jem đáp với sự bình tĩnh đáng ngạc nhiên nếu xét đến tình huống này. “Người cậu toàn máu quỷ, William, và nó làm bồ bị bỏng. Tôi phải vẽ iratze cho bồ trước khi bồ bị quá nặng.” “Thả tôi ra,” Will khăng khăng, và cố thoát, nhưng bàn tay lạnh lạnh của Jem đang giữ cổ anh, và anh cảm nhận được cảm giác nóng bỏng của thành stele gây ra trên cổ tay anh, rồi cảm giác đau không hề biết mình cảm thấy đang dần dịu bớt. Jem buông anh ra và khẽ kêu đau; Jem cũng bị dính ít máu quỷ ở tay. Will dừng lại, lưỡng lự- nhưng Jem đã vẫy tay bảo anh đi, và tự mình dùng thanh stele. Anh chỉ chậm lại một chút, nhưng khi Will tới chỗ em gái, Gabriel đã có mặt trước. Gabriel đang giữ cằm cô, đôi mắt xanh lá nhìn khắp gương mặt cô. Cô kinh ngạc ngước nhìn anh ta khi Will tới và vỗ vai cô. “Tránh xa em gái tôi ra,” anh gắt và Gabriel lùi lại, miệng mím chặt. Gideon tới ngay sau đó và tất cả vây quanh Cecily khi Will nhanh chóng một tay giữ em, một tay dùng thanh stele. Cô nhìn anh bằng đôi mắt xanh lấp lánh khi anh vạch chữ rune nên một bên cổ, và mendelin ở bên kia. Mái tóc đen của cô đã xổ ra khỏi bím tóc, và cô giống hệt cô gái nhỏ nghịch ngợm trong ký ức của anh, bướng bỉnh và chẳng biết sợ là gì. “Em có sao không, cariad*?” từ đó vô thức bật ra khỏi miệng anh-một từ âu yếm hồi còn nhỏ hay dùng mà anh tưởng mình đã lãng quên. (*) Một từ tỏ chỉ trìu mến trong tiếng Wales, tương tự như bé cưng. “Cariad?” cô nhắc lại, mắt sáng lên vì không tin nổi. “Em hầu như chẳng hề hấn gì.” “Không hẳn,” Will nói và chỉ cổ tay bị thương cùng các vết xước xát trên mặt và tay đang bắt đầu liền dưới tác dụng của iratze. Cơn giận sục sôi trong anh, tới độ anh không nghe thấy tiếng ho hắng của Jem ở đằng sau-âm thanh thường khiến anh hành động nhanh như chớp. “Cecily, em có thể đã...” “Đây là điều dũng cảm nhất tôi từng thấy ở một Thợ Săn Bóng Tối,” Gabriel ngắt lời. Anh ta không nhìn Will mà nhìn Cecily, với vẻ vừa ngạc nhiên vừa...gì đó. Có buồn và máu trên tóc anh ta, và mọi người đều vậy, nhưng đôi mắt xanh lại rất sáng. Cecily đỏ mặt. “Em chỉ...” Cô ngừng lại, mắt mở lớn khi nhìn qua Will. Jem lại ho và lần này Will đã nghe thấy; anh quay lại vừa kịp thấy parabatai của mình khuỵu gối xuống.