Xuyên thành bạn gái cũ của tổng tài

Chương 87 : Hùng viện viện đột nhiên đi ra, giật mặt nạ của cô xuống. 2

Hiện tại thi đấu mới tiến đến top mười lăm, đây thật đúng không phải là một thời cơ tháo mặt nạ hoàn hảo, cô cũng đã sớm thương lượng qua với Hoàng Hiểu Tuyền, tìm kiếm một thời cơ thích hợp, đem thân phận thật sự bại lộ ra. Hùng Viện Viện thấy cô tránh đi, trêи mặt liền lộ ra thần sắc tiếc nuối, còn cười hì hì mà làm nũng : “Ai da, chẳng phải chỉ là nhìn thôi sao, nhỏ mọn như vậy !” Ánh mắt Sở Triều Dương bỗng chốc trầm xuống hẳn, “Tôi đã nói là không tiện, hơn nữa hình như tôi với cô cũng không thân.” “Gớm, có gì đặc biệt hơn người đâu cơ chứ.” Hùng Viện Viện bô bô miệng, “Nổi tiếng rồi liền không quen biết chúng ta nữa.” Hồ Dữu nhịn không được, thật sự tức giận mà dỗi : “Cô không được người ta đồng ý đã muốn tháo mặt nạ của người ta xuống, cô xem cô còn có lý không ?” Hùng Viện Viện cũng không phải hiền lành gì, hai tay cô vắt chéo trước ngực, cười khẩy : “Ai nha, thấy người ta vừa mới nổi liền chạy vội đi nịnh bợ người ta rồi ? Cũng không nhìn xem người ta có cho nịnh bợ hay không, đến cả gương mặt thật cũng không dám tiết lộ thì còn làm được cái gì cơ chứ ?” Cô cười lạnh một tiếng, đổi qua nói với những người khác : “Các cô còn nói cô ta là tiền bối gì đó ở trong vòng âm nhạc, hơ, nếu thật sự là tiền bối trong vòng âm nhạc, album cũng ra rồi, còn đi đâu cũng đều đeo mặt nạ à ? Tôi thấy cô ta chính là lớn lên có khuôn mặt khuyết tật, xấu xí !” “Cô lớn lên thì đẹp ấy !” An Bội Bội vừa mới thay xong quần áo đi ra, trầm mặt lại nói một câu, “Đeo mặt nạ hay không là việc của người khác, cô có tư cách gì mà quản ?” An Bội Bội tuy rằng không thích ăn mặc hàng hiệu, nhưng của cải thì nhiều, nên quần áo trêи người không chỗ nào mà không phải hàng có giá trị xa xỉ. Cô liếc mắt nhìn Sở Triều Dương một cái, “Toilet, có đi không ?” Sở Triều Dương đã thay quần áo xong, cô lấy ra túi đồ đặt trong tủ nhỏ, rồi xách theo ba lô : “Đi.” Hồ Dữu cũng lấy túi đồ : “Ai, đi cùng nhau đi cùng nhau.” Hùng Viện Viện nhìn bóng dáng các cô rời đi, rồi lại nhìn nhìn biển người tấp nập bên ngoài, một chân liền đá vào tủ để đồ : “Hừ”. Mễ Kiều thấp giọng an ủi Hùng Viện Viện, ôn nhu thiện lương nói : “Người ta mang mặt nạ chắc hẳn có nguyên nhân riêng, mà dù khuôn mặt của cô ta có làm sao, thì cũng là chuyện của cô ta, Viện Viện, cô cần gì phải quản nhiều như vậy ? Nếu cô ta thật sự…… Thì cô không phải là đang cố bóc vết sẹo của người ta ra hay sao ?” Hùng Viện Viện vừa mới bị An Bội Bội và Hồ Dữu dỗi, lúc này lại nghe Mễ Kiều nói nói như vậy, cô thật không cao hứng mà đáp lại một câu : “Ai cần cô lo !” Mễ Kiều cắn cắn môi dưới, miễn cưỡng mà quay qua nhìn tuyển thủ khác cười cười, xoay người đi thay quần áo. Những người khác tuy rằng không có ra tiếng nói chuyện vì Sở Triều Dương, nhưng cũng không muốn cùng người như Hùng Viện Viện tiếp xúc quá nhiều, vì vậy mấy người có quen biết với nhau một chút liền thấp giọng chào hỏi, nói chuyện với nhau: “Tôi đi phòng luyện hát đây, cô có đi không ?” “Tôi cũng đi.” Mễ Kiều, Giang Cầm cũng cùng nhau đi ra ngoài theo đám đông, chỉ để lại Hùng Viện Viện một mình ở trong phòng thay đồ, cô liền trút giận lên quần áo, hung hăng dẫm mấy phát rồi sau đó mới đi ra ngoài. Ba người An Bội Bội, Hồ Dữu cùng nhau đi toilet, mặt khác mấy cô gái bị loại kia thì quay lại ký túc xá để thu dọn đồ đặc, rồi một lát sau sẽ tập hợp ở cửa cầu thang. Để đi đến bãi đỗ xe ngầm có hai đường, một là đi thang máy, một là đi thang bộ. Hiện tại khu vực thang máy còn đang phủ đầy fans, cửa thang bộ thì ở tận phía sau, ngày thường đều đóng lại, nếu như muốn đi thì phải tự mình đẩy ra, nhưng để cho tiện thì mấy ngày này các cô đều là đi thang bộ. An Bội Bội và Hồ Dữu rất mau liền đi ra từ toilet, đợi một hồi lâu vẫn không thấy Sở Triều Dương ra tới, làm bọn họ không khỏi hướng vào bên trong hô một tiếng : “Vô Danh, cô có ổn không ?” Một cô gái mặc chiếc váy hồng nhạt thêu hoa kiểu tiên nữ, mái tóc dài phiêu phiêu cùng với dáng người yểu điệu thướt tha đi ra từ bên trong, cô phát ra thanh âm mềm nhẹ : “Xong rồi.” An Bội Bội cùng Hồ Dữu đều giật mình nhìn cô. An Bội Bội đánh giá trêи dưới cô một phen, cười nói : “Khó trách những đám fans kia cùng với giới truyền thông đều không tìm thấy cô, hóa ra là do cô hóa trang thay đổi hoàn toàn a.” Hồ Dữu cũng quay chung quanh Sở Triều Dương một vòng : “Hoàn toàn không nhận ra.” Từ khi Số 9 Vô Danh xuất hiện cho tới nay, trang phục của cô đều là quần áo dài hưu nhàn làm chủ, còn chưa từng gặp qua cô mặc váy đâu, mặc chiếc váy tiên nữ phiêu phiêu này vào xong, khí chất cô hoàn toàn thay đổi. Trêи mặt Sở Triều Dương đeo một chiếc mặt nạ màu trắng, khẩu trang xanh, ngoài ra còn mang theo một chiếc kính râm hoa hồng kim sắc, phân cực ánh sáng, tóc đen dài xõa ra hai bên mặt, đem khuôn mặt vốn chỉ nhỏ bằng một bàn tay của cô, giờ đây lại càng được che đậy kín mít, căn bản không nhìn ra người trước mắt là người có khí chất u lãnh ma mị khi đứng trêи sân khâu, số 9 Vô Danh. Tuy kính râm là hoa hồng kim sắc, nhưng bởi vì là mắt kính phân cực ánh sáng, nên từ góc độ chính diện của Hồ Dữu mà nhìn, hoàn toàn không thể nhìn ra đôi mắt phía sau mắt kính, chỉ có thể nhìn thấy ảnh ngược của chính mình do mắt kính phản quang ra. Hồ Dữu còn đem mắt kính của cô coi như gương chiếu mà khảy khảy phần tóc mái cứng như thép của mình do lúc trước bị nhà tạo mẫu tóc xịt gôm định hình. Bản thân Hồ Dữu chính là tóc ngắn, kiểu tóc lưu hành nhất thời đại này chính là xõa tung, trêи tóc vẩy đầy hạt kim tuyến óng ánh, khi lên sân khấu, ánh đèn chiếu rọi xuống sẽ làm cho mái tóc lập loè bảy sắc màu. Lúc này An Bội Bội đột nhiên đem chìa khóa xe của mình móc ra từ trong túi, ném cho Sở Triều Dương : “Một lát nữa cô lái xe tôi đi, tôi lái xe cô, hẹn gặp nhau ở trạm trong thành.” Mặt trêи chìa khóa xe có in chữ BMW. Sở Triều Dương kinh ngạc nhìn cô một cái, An Bội Bội cũng nhướng mày nhìn cô. An Bội Bội không biết vì sao mà Vô Danh không muốn lộ ra tên thật, cũng luôn mang mặt nạ, nhưng vẫn nguyện ý giúp. Phân tình này Sở Triều Dương ghi tạc trong lòng. Cô cười cười, cũng lấy chìa khóa xe từ trong túi ra, đưa cho An Bội Bội, An Bội Bội cầm chìa khóa xe, “Xe của tôi ở khu E tầng âm một, cô tới rồi ấn nút trêи chìa khóa thì sẽ biết là xe nào.” Cùng thời có nhiều tuyển thủ như vậy, vốn dĩ Sở Triều Dương chỉ trao đổi phương thức liên hệ cùng với Hồ Dữu và Trương Hinh Tâm, những người khác đều không có, nhưng sự việc ngoài ý muốn lúc này làm ba người trao đổi phương thức liên hệ với nhau, thời điểm ghi chú tên họ đối phương, Sở Triều Dương nói : “Cứ ghi tôi là Dương Dương đi.” An Bội Bội nghe lời : “Cái gì Dương ?” “Thái Dương Dương.” “Được, lát nữa điện thoại liên hệ nhé !” Hồ Dữu quen lâu như vậy mà cho tới nay, lần đầu tiên cô biết tên họ của Vô Danh, cũng bởi vì đã biết tên cô, quan hệ giữa ba người mạc danh được kéo gần thêm chút. Sau khi đi ra cửa thang máy, các fans quả nhiên nhận ra An Bội Bội và Hồ Dữu. Hai người cũng có không ít fans, tuy rằng không chờ được Vô Danh, nhưng có thể chờ được An Bội Bội và Hồ Dữu, fans cũng rất kϊƈɦ động a, một tổ ong chạy tới chỗ hai người ký tên, làm cho Sở Triều Dương bị đẩy ra đến tận rìa bên ngoài, trong đó có một fans còn nhiệt tình nhìn cô một cái, trong tay cầm album của Sở Triều Dương, kϊƈɦ động mà nói : “Tôi tới chờ Vô Danh, cô tới chờ ai thế ?” Sở Triều Dương chỉ vào đám người vây quanh An Bội Bội : “Tôi tới chờ Bội Bội.” Fans nhỏ kia lập tức đỏ mặt : “A! Tôi cũng rất thích An Bội Bội, cô ấy rất đẹp !” Nói xong liền vội vàng tiến lên chen vào đám người, muốn được ký tên. Sở Triều Dương liếc nhìn An Bội Bội và Hồ Dữu chẳng biết nên khóc hay nên cười đang bị các fans vây quanh, sau đó trực tiếp đi từ thang máy xuống tầng ngầm. Mấy cô nương ngồi ké xe của cô thu thập đồ vật hơi chậm một chút, mà khi Sở Triều Dương đi qua gara ngầm quả nhiên nhìn thấy không ít fans đang ngồi canh ở đó, những người đó chỉ nhìn cô một cái, thấy cô không phải là người nào bọn họ quen mắt thì liền thu hồi ánh mắt, tiếp tục ngồi canh thang máy. Sở Triều Dương bình tĩnh đi qua trước mặt các cô ấy, tìm được khu E sau đó ấn chìa khóa xe, một chiếc màu đỏ liền lóe lóe đèn xe. Mà mấy cô nương bị loại muốn đi nhờ xe của Sở Triều Dương, một phần là bởi vì trời quá nóng, chỉ cần đi bộ khoảng mười phút dưới độ ấm mặt đất cao như vậy thì quả thật là ăn không tiêu; còn một phương diện khác là bọn họ cũng muốn kéo gần quan hệ với Vô Danh, để về sau có khả năng còn dùng đến nhân mạch này. Chờ đến khi nhìn thấy lái xe chính là An Bội Bội, bọn họ còn rất kinh ngạc : “Bội Bội, sao lại là cô thế ?”. Các cô cũng không quá thất vọng, các cô gái bằng tuổi bọn họ còn chưa có phúc phần này đâu đấy, lại nói, nhà An Bội Bội giàu có bao đời sớm đã không phải là bí mật gì, về sau nói không chừng còn trợ giúp được các cô gì đó. An Bội Bội khởi động xe, nhìn mặt kính sau xe : “Chúng tôi đổi xe với nhau.” Bởi vì chuyện này, An Bội Bội tuy rằng vẫn không biết Sở Triều Dương chính là Sở Y Huyên, nhưng liên hệ giữa hai người cũng được kéo gần lại, thoáng với nhau hơn một ít. Hôm nay là cuối tuần, khoảng cách kể từ lúc Sở Triều Dương phát hành album vừa lúc là sáu ngày, ngày mai chính là tròn một tuần. Theo sau [Đôi cánh ẩn hình] và [Nhân gian], đơn khúc [Quân cờ] cũng nhanh chóng bước lên các bảng xếp hạng âm nhạc lớn hàng đầu, lượt nghe tại các kênh radio cũng nhanh chóng tăng lên. Trước kia đã nói qua, sau khi phát hành album, thành tích tiêu thụ tháng thứ nhất là quan trọng nhất, đặc biệt là tuần đầu. Vì sao lại nói như vậy ? Bởi vì sau khi đơn khúc được phát ra, sẽ có ‘đánh bảng’, cái gọi là ‘đánh bảng’ chính là chỉ một bài hát đang trong giai đoạn tuyên truyền sẽ có một cuộc điều tra mức độ hoan nghênh của bài hát dựa trêи trình độ yêu thích trung bình của mọi người, thông thường cuộc khảo sát này sẽ diễn ra trong khoảng một tháng. Đây cũng là lý do lúc trước, khi Lư Du Nhiên biết được trêи dưới các trung tâm thương mại của tập đoàn Trung Thịnh đều vì Vô Danh tuyên truyền album mới tức đến hộc máu. Cái ‘đánh bảng’ này ngoại trừ dựa vào xếp hạng âm nhạc trêи mạng còn dựa vào lượng người nghe và lượng người yêu cầu bài hát với người chủ trì ở trêи radio quyết định, rốt cuộc người chủ trì của một radio cũng quan trọng ở tiết tấu thị trường, nếu không theo kịp tiết tấu thị trường, thì người chủ trì này sẽ có vẻ thật ‘không có phẩm vị’, nhưng nếu người chủ trì cùng một ca sĩ nào đó rất có giao tình, hoặc là công ty ca sĩ này có mời người chủ trì ăn mấy bữa tiệc lớn, cho chút chỗ tốt, thì xếp hạng bài hát của ca sĩ này tự nhiên cũng sẽ được ưu tiên thôi. Chẳng hạn như Lư Du Nhiên, thời điểm biết được trêи dưới trung tâm thương mại Trung Thịnh toàn bộ đều vì Vô Danh quảng cáo, đoàn đội xã giao của cô cũng nhanh chóng làm ra một loạt phản ứng, bắt đầu tham gia các chương trình gameshow lớn để tuyên truyền album, tỉ lệ nghe đài ở các radio khác cùng điểm đánh giá cũng không thấp, những điều này tự nhiên không thể thiếu được đoàn đội xã giao sau lưng Lư Du Nhiên. Bất luận là việc công hay việc tư, thì trong vụ việc ở trung tâm thương mại, Đỗ Cảnh Khôn cũng đã thiếu Lư Du Nhiên, càng khó hơn chính là Lư Du Nhiên lại không ồn không nháo, nên ở thời điểm tuyên truyền những mặt khác cho cô, hắn tự nhiên sẽ cố hết sức lực, bỏ ra không biết bao nhiêu tiền. Rốt cuộc, hiện tại Lư Du Nhiên cũng chính là trụ cột của truyền thông Tinh Không, là ngôi sao nổi nhất. Cũng mặc kệ đoàn đội của Lư Du Nhiên tuyên truyền như thế nào, top các bảng xếp hạng âm nhạc lớn vẫn là nhanh chóng bị Vô Danh chiếm lĩnh. Thanh thế của cô thật sự quá to lớn, không thể nào đỡ nổi ! Ba ngày sau khi phát hành, ca khúc của cô đã nhanh chóng chiếm lĩnh các bảng xếp hạng âm nhạc lớn, các bảng đơn khúc hàng đầu, hiện tại là ngày thứ sáu kể từ khi cô phát hành album, vậy mà bên trong bảng xếp hạng top mười những ca khúc được ưa chuộng nhất, bài hát hôm nay của cô đã lên đến vị trí thứ năm. Vị trí thứ năm đấy ! Thế thì cô chiếm hết luôn cho rồi ! Có để cho người ta một con đường sống nào không đây ? Rất mau bọn họ liền biết : Mẹ nó thật sự không cho người ta một con đường sống. Nhóm ca sĩ đã phát hành album sớm hơn cô một hai tháng đều đang khóc lóc thảm thiết ở WC, một đám người bọn họ đều đang cảm nhận được cảm giác bị cô dùng tốc độ siêu hỏa tiễn vượt mặt. Tất cả mọi người đều đang chú ý thứ hạng đơn khúc của cô, trừ bỏ các ca sĩ phát hành album sớm hơn cô một thời gian dài, thì ở tất cả các bảng xếp hạng, lượt nghe trêи radio,.. Nhóm ca sĩ kia chỉ có thể trơ mắt nhìn các bài hát mới ra của Vô Danh lần lượt đẩy ca khúc của bọn họ xuống, chỉ trong chốc lát, xếp hạng bay lên ! Rồi chỉ trong chốc lát, xếp hạng lại bay lên ! Nhóm ca sĩ vốn đang đứng trước cô giờ đây đang kêu gào thảm thiết. Người ở phía trêи đã bị vượt qua rồi ! Người ở phía trêи lại bị vượt qua rồi !Người ở phía trêи tiếp lại bị vượt qua rồi ! Cô quả thật còn lợi hại hơn so với thiên vương thiên hậu đang nổi tiếng bây giờ, phát hành album không đến một tuần, đã nắm chắc vị trí quán quân. Các ca sĩ vốn đang giữ vị trí quán quân chỉ có thể ngồi im nhìn ca khúc của mình tụt hạng, từ vị trí đứng đầu bảng xếp hạng, rớt xuống vị trí thứ hai trêи bảng xếp hạng, lại dần rớt xuống vị trí thứ ba. Sau vị trí thứ nhất [Nhân gian] cùng vị trí thứ hai [Đôi cánh ẩn hình], ca khúc hôm nay mới được cô hát ở [Siêu cấp tân tiếng ca], đơn khúc bên trong album của cô, [Quân cờ] đã nhanh chóng bay lên từ vị trí thứ 31 của bảng xếp hạng đến vị trí thứ năm. Vị trí thứ năm đã tới rồi, vị trí thứ ba còn xa nữa sao. Ca sĩ vốn giữ vị trí quán quân: Tâm mệt. ┭┮﹏┭┮ Kéo xuống chút nữa, trong top ba mươi bài hát, đã có mười bài hát đều là của Vô Danh, hơn nữa xếp hạng các ca khúc còn đang nhanh chóng đi lên. Đây là muốn đem toàn bộ bảng xếp hạng âm nhạc mang về nhà đây mà, top mười ca khúc đầu tiên đều muốn chiếm hết a. Các ca khúc mới ra album trước cô một thời gian, lúc này còn đang lệ rơi đầy mặt, khóc thay cho xếp hạng các ca khúc của mình. Tất cả bọn họ đều hối hận đã phát hành album vào thời điểm này. Hoặc là trước ba tháng, hoặc là sau ba tháng, chứ thế quái nào lại đâm vào con yêu nghiệt này đây a ! Chẳng qua cũng may, bọn họ còn không phải bi kịch nhất, bi kịch nhất, chẳng lẽ không phải người đầu tư một đống tiền vào album, chuẩn bị dùng một lần này để túm được bảo tọa thiên hậu, muốn ngồi lên vị trí thiên hậu, nhưng xui xẻo thay lại phát hành album cùng thời điểm với Vô Danh, Lư Du Nhiên hay sao ?