Xuyên Qua Thời Không Ta Thành Vương Phi
Chương 32 : - 2
[Chương22.2]
Trời đã tối,sau khi trang điểm xong ta một thân tiêu sái trở về Trữ Nhân Các chuẩn bị tinh thần "hầu hạ" tên hoàng đế chết tiệt kia. Muốn hạ nhục ta sao? Không dễ,ta là nữ nhân của Thượng Quan Tán Lý,có chết cũng không để thân thể mình bị người khác làm ô nhục.
-Nương nương,đã tới nơi!
-Biết rồi!
Ta bực bội dùng chân đá vào cửa chính một cái thật mạnh,bên trong Hạ Tu Lý Phong đang ngồi chễm chệ trên giường lớn,bên cạnh là hai mỹ nữ đang uốn người như rắn quanh thân hắn.
-Hừ,đã có mỹ nhân bồi ngay bên cạnh còn muốn ta "hầu hạ" ngươi như thế nào đây?
-Nếu được Vương phi của Ngôn quốc đích thân hầu hạ thì ta đây thật "thụ sủng nhược kinh" !
-Đùa?
-Thời gian còn lâu dài,trước tiên tới rót trà cho ta!
Hừ,làm khó dễ ta bằng cách này sao? Ta bây giờ tuy thân phận là Vương phi nhưng trước khi xuyên qua thì không được cao quý như vậy,vì thế không cần phải xấu hổ hay nhục nhã khi làm mấy cái việc của osin này.
-Trà đây!
-Ngoan ngoãn vậy sao?
-Không phải hiến thân thì những việc này ta đều có thể làm!
-Vậy xem người khác hiến thân thì cảm giác như thế nào?
-Cứ tự nhiên,ý tưởng này cũng không tồi!
-……
-Hoàng thượng…sao có thể…
-Im miệng!
-Sao vậy? Đổi ý rồi sao?
-Hừ…Nếu ngươi đã muốn xem đến như vậy thì ta sẽ thỏa mãn sự dâm đãng của ngươi!
-Òh…dù sao người hiến thân cũng không phải là ta,ai dâm đãng ngươi chắc hiểu rõ hơn ta!
-Khốn kiếp,mau tránh sang một bên!
-Ta ngồi được không? Đứng xem thật là mỏi chân nga!
-……
Xem hoàng đế XXOO miễn phí là chuyện hiếm thấy nha,bất quá…đi đường xa khiến ta ngủ không đủ giấc,bây giờ tranh thủ chợp mắt một chút vậy.
Hạ Tu Lý Phong không ngờ nữ nhân kia không những không biết xấu hổ mà còn muốn xem hắn ân ái,một cỗ tức giận đột nhiên nổi lên,hắn đẩy hai nữ nhân kia ra chỗ khác,vừa ngoảnh mặt lại đã thấy nàng…chìm vào mộng đẹp rồi. Nàng tận cùng còn có bao nhiêu thú vị mà hắn chưa biết?
-Hoàng thượng?
-Đi-ra-ngoài!
Hắn gằn từng giọng,hai nữ nhân kia mặt mày sớm đã xám ngắt vội vàng bỏ chạy không dám quay đầu.
-Nữ nhân kia,ngươi có tỉnh hay không?
Mặt Hạ Tu Lý người xuống hôn vào xương quai xanh của nàng.
Thời cơ đã tới!
Ta nhân cơ hội Hạ Tu Lý Phong không nhìn thấy mặt liền đưa tay ra sau gáy điểm vào huyệt ngủ của hắn. Mê hương của Ma Y trên người ta làm từ thảo dược tự nhiên,vì vậy sẽ không dễ dàng phát hiện. (tg:sắc nữ )
-Ma Y,ra được rồi!
-Chủ nhân,như vậy ổn không?
-Thiên Y đã liên lạc được với ta,hắn đang chờ ta ở Lan Đình Các,sẽ không có bất trắc gì đâu,đồ của ta,ngươi mau mặc vào!
-……
-Hoàn hảo,giống y chang ta !
-Chủ nhân,ra ngoài một mình liệu có nguy hiểm qua không?
-Ngươi xem thường ta sao? Hai tên thuộc hạ đi theo Hạ Tu Lý Phong như thế nào rồi?
-Đã xử lý xong!
-Tốt,trừng trị tên Hắc Dạ thật nặng cho ta,dám đem Thượng Quan Tán Lý của ta giam giữ,hắn quả là muốn chết!
- Chủ nhân muốn thuộc hạ trừng trị hắn bằng cách nào ?
-Đổ xuân dược vào miệng hắn,đem tên Bạch Dạ kia nhốt chung!
-"…"
Đôi lúc chủ nhân thật giống ma quỷ,cách như vậy mà cũng nghĩ ra được.
-Ta đi đây!
-Chủ nhân,xin bảo trọng!
-Ân!
Ta cởi bộ hoàng y đang mặc trên người đưa cho Ma Y,hắn sẽ dịch dung thành ta canh chừng Hạ Tu Lý Phong,bên trong ta đã mặc sẵn một bộ trang phục dạ hành để thuận tiện di chuyển,phân phó xong mọi việc cho Ma Y,ta liền hướng cửa sổ phi thân ra ngoài.
Đêm tối âm u,ánh trăng mờ ảo lúc mờ lúc tỏ,ta theo bản đồ tìm những đường kín đáo xuyên đến Lan Đình Các. Lan Đình Các là nơi duy nhất trong hoàng cung bị bỏ hoang nhiều năm,rất ít người dám lui tới,bên trong đã hoang tàn mục nát,một điều kì lạ là không có loài thực vật hay động vật nào sinh sống nổi ở nơi này,thỉnh thoảng lại có mùi hắc bốc lên rất khó chịu.
-Chủ nhân!
Thiên Y phóng nhẹ nhàng từ trên mái ngói của cũ kĩ của Lan Đình Các xuống quỳ trước mặt ta,như vậy có phải nói nơi đây thông với bên ngoài?
-Thiên Y,ngươi đã điều tra được Thượng Quan Tán Lý bị giam ở mật thất nào chưa?
-Thuộc hạ theo dõi suốt đường đi,tới hoàng cung Chu quốc thì thấy Hắc Dạ đưa Thượng Quan Tán Lý vào tẩm cung của Hạ Tu Lý Phong,sau đó chỉ thấy có một mình hắn trở ra,không thấy Thượng Quan Tán Lý đâu nữa!
-Như vậy là Thượng Quan Tán Lý có khả năng đã bị giam trong đó,nhưng tẩm cung đâu phải nơi giam giữ người? Hay là bên trong có mật thất?
-Thuộc hạ cũng đoán như vậy!
-Có người đến,mau nấp xuống!
………
-Kì quái,rõ ràng ta nghe có tiếng người ở đây mà!
-Đồ ngốc nhà ngươi,hết chuyện rồi hay sao mà dẫn bọn ta tới Lan Đình Các? Nơi này từ lâu đã rất ma quái,không chừng là có âm hồn quấy nhiễu,mau chạy đi!
-Ghê gớm vậy sao? Má ơi,chờ ta với!
Đợi đám thị vệ đi khỏi ta từ từ thò đầu ra khỏi ngọn giả sơn,trong lúc ẩn nấp hình như có thứ chất lỏng gì đó dính vào tay khi ta lỡ bám vào giả sơn thì phải.
-Thiên Y,thứ chất lỏng trên tay ta có nhiều ở đây không?
-Lúc trước thuộc hạ nấp ở đây mới phát hiện,len lỏi dưới các hòn đá chính là thứ nước màu đen đang dính trên tay chủ nhân,hình như có mùi rất khó ngửi!
Ta đưa tay lên mũi ngửi thử,quả nhiên có mùi hắc,không lẽ đây chính là…
-Ngươi có cái bình rỗng nào không?
-Thuộc hạ chỉ có một cái lọ nhỏ!
-Cũng được,đưa ta!
Ta lần theo dấu vết của thứ chất lỏng này liền phát hiện có một mạch ngầm thông ra phía trước,mạch ngầm này rất nhỏ,khe hở chỉ vừa đủ lọt một ngón tay, Ta dùng sức cạy đá ra để lấy chất lỏng này đổ vào lọ.
-Chủ nhân,người lấy thứ nước này làm gì?
-Thiên cơ bất khả lộ! Ngươi mau tìm nơi bắt nguồn của thứ chất này đi!
-Lúc trước thuộc hạ đã xem qua một lần,thứ chất này từ mạch ngầm lúc nãy chủ nhân tìm thấy thông ra bên ngoài rừng,cửa sau của Lan Đình Các được bao bọc bởi tường thành,nếu vượt qua khỏi tường sẽ thông ra cánh rừng nằm ở phía Đông Nam của Ngọc quốc,cùng hướng đi tới Ngôn quốc!
-Hoàn hảo,chúng ta cũng không còn lựa chọn nào khác,đợi ta tìm thời cơ thích hợp,tất cả sẽ rời đi bằng đường này,bây giờ phải xem Thượng Quan Tán Lý ở đâu trước đã!
-Lan Đình Các có một con đường hẹp dẫn đến tẩm cung của Hạ Tu Lý Phong,nhưng thứ chất này xuất hiện rất nhiều,chủ nhân đi bằng đường đó được không?
-Có phải từ mạch ngầm này thông tới?
-Đúng vậy!
Ta đột nhiên nở nụ cười quỷ dị,nếu thứ chất này chính là "nó" thì Hạ Tu Lý Phong,ta đã tìm ra được điểm chí mạng của nhà ngươi.
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
60 chương
471 chương
112 chương