Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du
Chương 24 : Động quỷ
Ngay lúc ta hội hợp Nhất Thăng chuẩn bị truyền tống đến sơn động kia thì ta nhận được tin tức của Tiểu D.
Tiểu D: Ánh Nguyệt, lông chim ô nha(quạ đen) kia của ngươi vẫn còn đi?
Ta: vẫn còn a!
Tiểu D: nhiệm vụ chuyển vòng 2 của ta là một chiếc lông chim ô nha, ngươi hiện tại ở đâu, ngựa ta tới lấy.
Ta: Cửa Đông.
Tiểu D: chờ ta tới, một hồi thì ra.
Ta bất đắc dĩ nhìn nhìn Nhất Thăng, nhiệm vụ của Tiểu D thật đúng là tuyệt, nếu không thì ta ta đánh quạ đen, lại thế nào sẽ rớt lông chim chứ.
“Làm sao vậy?” Nhất Thăng thấy ta vẻ mặt cười khổ, cấp bách hỏi.
“Còn có thể có cái gì a! Tiểu D hỏi ta muốn lông chim ô nha để làm nhiệm vụ chuyển vòng 2. Ai, nhiệm vụ này của hắn nói thực là đơn giản a!” Ta tức giận bất bình nói, nghĩ ban đầu ta chính là giết 1 ngày quái, mới hoàn thành nhiệm vụ chuyển vòng 2 của pháp sư; sau đó lại cứu chữa 1 ngày quái mới hoàn thành nhiệm vụ chuyển vòng hai của tế ti. Hiện tại ngẫm lại thì nghĩ thấy mà sợ, nếu như chuyển vòng 3, vòng 4, vòng 5 vân vân, nếu như đều là loại nhiệm vụ này, ta không nghĩ giết người thì không được. Hoàn hảo tiếp nhiệm vụ này chính là ta, nếu như thay đổi người khác mà xem, không chừngkhông hoàn thành được ấy!
“Lông chim ô nha? Ta lúc đó đánh qua loại quái này, đáng tiếc đánh trên trăm con, chưa từng rớt một chiếc lông chim.” Nhất Thăng suy nghĩ một chút, lắc đầu. “Nhiệm vụ này cũng không dễ dàng a! Ngươi cư nhiên có thể đánh, lợi hại.”
“A???? Trên trăm con chưa từng được??? Ta tiện tay đánh một con thì đã được rồi.” Ta đắc ý nói, thì ra là thế a! Ô nha sẽ bay, tốc độ lại nhanh, không phải người bọn nó công kích vật lý thì không thể đơn giản hoàn thành, chiếu theo Nhật Thăng đã nói, nếu như không phải ta lúc đó tiện tay đánh tới như vậy, vậy Tiểu D nếu như hoàn thành thì khó khăn rồi. (thần: đáng thương cho Ánh Nguyệt oa, đến giờ đều cho rằng Tiểu D chỉ biết công kích vật lý oa. A ~~~~~~~~~~, ngẫu nói lỡ miệng.)
“Ánh Nguyệt, ta tới.” Thanh âm của Tiểu D rất xa đã truyền tới.
“Na Tiểu D, lông chim cho ngươi. Vẫn là ta lúc đó hảo đánh, tuy rằng cùng dự định ban đầu nướng thịt quạ đen cho các ngươi, cuối cùng thì từ bỏ rồi. Thế nhưng chiếc lông chim này vẫn giữ lại, may là ta nhìn đến vài chiếc vật phẩm nhiệm vụ, không thì không cho đem làm củi đốt.” Ta từ trong ba lô lấy ra chiếc lông chim tối đen như mực.
“May là ngươi không đốt, không thì ta cũng thảm rồi. Không nghĩ tới nhiệm vụ chuyển vòng 2 của Triệu Hoán Sư cư nhiên muốn lông chim ô nha.” Tiểu d có chút chịu không được hô ra.
“Triệu Hoán Sư? Tiểu D tới tới tới, chúng ta tới nói chuyện.” Ta vẻ mặt âm hiểm cười nhìn Tiểu D cả người run lên, thằng nhỏ*, cư nhiên dám gạt ta.
*theo baidu thì ‘tiểu dạng’ có nhiều nghĩa, theo mình xét thấy có hai cái là phù hợp ngữ cảnh nhất là không phóng khoáng(aka ki bo), hoặc đây là nói giỡn giữa các người bạn với nhau, một loại khiêu khích vui vẻ, làm sinh động bầu không khí tăng thêm tình bạn thôi.
“Ta, ta, ta cũng không nghĩ qua dù ta chuyển chức nghiệp Triệu Hoán Sư này.” Tiểu D nhìn ta chột dạ nói.
“Triệu Hoán Sư a, hình như là chức nghiệp hiếm có đi! Ta sao không có vận khí kia. Nghe nói số người Triệu Hoán Sư toàn bộ thế giới chỉ có 100 người.” Nhất Thăng cũng là cười tủm tỉm nhìn Tiểu D vẻ mặt chột dạ cộng với trừng mắt nhìn hắn.
“Chỉ có 100 người? Ngươi làm sao biết được?” Sau khi ta trừng mắt liếc Tiểu D xong, hiếu kỳ hỏi Nhất Thăng.
“Cái này, cái này, cái này là tin tức nội bộ. Bảo mật a!” Nhất Thăng cười cười, xoa xoa đầu tóc dài của ta.
Ta trợn trắng mắt liếc người xoa tóc ta, “Sao các ngươi đều thích xoa tóc ta, đại ca của ta là như thế này, Nhất Thăng ngươi cũng vậy, ta không phải là tiểu hài tử a ~~~~!!!” Ta càng nói càng kích động, cuối cùng cũng kêu lên. Dẫn tới người chơi ở xung quanh cùng nhau nhìn qua, Tiểu D một tay lấy ta lôi qua, ta thì mặt đỏ trốn vào trong lòng Tiểu D, ô ô ~~~~~~~~, hình tượng của ta a, không còn mặt mũi gặp người rồi.
Tiểu D thấy đầu ta gắt gao tựa ở trong lòng hắn, đắc ý nhìn Nhất Thăng. Gửi một tin cho Nhất Thăng: ngươi đừng nghĩ cùng ta cướp Thiên Huy.
Nhất Thăng thì bí hiểm nhìn Tiểu D, chỉ là ôn hòa cười, cái gì cũng không có nói. Nhưng tin tức thì gửi qua: ngươi nghĩ dẫm vào vết xe đổ kiếp trước?
Tiểu D sắc mặt ảm đạm xuống, nhẹ nhàng lắc đầu: không muốn.
Nhất Thăng ôn hòa cười cười: vậy không phải rồi, ta cũng không nguyện a! Trái lại là ngươi, ngươi chừng nào thì nhớ lại tất cả kiếp trước.
Tiểu D vừa thấy thần sắc thay đổi thì đứng lên: lúc nhìn thấy ngươi.
Nhất Thăng thì so với hắn càng thêm đắc ý: ta chính là vừa sinh ra đã mang theo ký ức kiếp trước a!
Tiểu D thấy xong, lập tức suy sụp: … .
Ta thật vất vả mặt không còn đỏ, nhìn một cái rồi gật đầu, thấy Tiểu D cùng Nhất Thăng đang trong mật ngữ giao lưu, không biết đang nói cái gì. Nhất Thăng vẫn ôn hòa cười, cuối cùng có đắc ý, mà Tiểu D thí sắc mặt đổi tới đổi lui, tắc kè hoa trong truyền thuyết sao?
Nhất Thăng vừa rồi còn nghĩ muốn mật ngữ cho Tiểu D, thấy ta vừa lúc nhìn bọn họ hai người, lập tức quyết định không gửi nữa. “Tiểu D, ngươi còn không mau đi chuyển vòng 2, cẩn thận thứ tự của ngươi bị vượt qua rồi.”
“A, nga. Ánh Nguyệt ngươi cùng Nhất Thăng đi hang quỷ trước đi! Vô Danh Thiên Hạ bọn họ còn đang thăng cấp nữa, kinh nghiệm chỗ ấy rất già! Chính là không rớt vật phẩm.” Lúc Tiểu D nói tới hắn thì còn hảo hảo, thế nhưng lúc đọc tới Nhất Thăng, rõ ràng là cái loại thanh âm nghiến răng nghiến lợi, bọn họ trước đây có cừu oán?
“Hang quỷ? Đó chính là sơn động đi!” Thấy Tiểu D gật đầu, “Được rồi, vậy tiểu d ngươi nhanh đi chút, chúng ta trước truyền tống đi đây!” Ta nói xong thì cùng Nhất Thăng cùng nhau bóp nát quyển trục, truyền tống tới cửa hang quỷ.
Kinh nghiệm giàu có, ta tới rồi! Ta lôi kéo Nhất Thăng đột nhiên chạy ào vào hang quỷ.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, xét thấy bạn là người thứ bảy tiến vào hang quỷ, thưởng cho kinh nghiệm 10000, danh vọng 10, mong bạn có thể nhóm bạn của bạn lúc trước hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt đàn quỷ.
Nhiệm vụ tiêu diệt đàn quỷ? Ta mở thanh nhiệm vụ, quả nhiên thấy được nhiệm vụ này rồi, trời ơi, ai nhận a! Đàn quỷ, này phải cần bao nhiêu a!!!!!! Ta phiền muộn hô hoán Hỏa Vũ ra, Hỏa Vũ con thần thú này thật đúng là lười ghê gớm, nhìn thấy ta chuyển vòng 2 xong, cư nhiên bỏ lại ta mệt nhọc, bỏ chạy tới không gian sủng vật ngủ ngon chứ.
“Ánh Nguyệt, làm sao nữa, ta mới ngủ ai, hảo mệt a.” Hỏa Vũ bĩu môi, dùng cánh kia xoa hai con mắt của mình, một bộ dáng ta còn chưa ngủ đủ.
“Ha ha ha, không nghĩ tới đường đường thần thú Hỏa Vũ cư nhiên là một con sâu ngủ.” Thanh Quỳnh một trận cuồng tiếu, tức giận đến mức Hỏa Vũ thoáng cái biến lớn, bay đến phía trên Thanh Quỳnh cho hắn một trận mãnh trảo. Thanh Quỳnh đau đến dùng đuôi đem bảo hộ đầu, cuối cùng trợn trắng mắt nhìn Hỏa Vũ đắc ý.
“Được rồi, được rồi, Hỏa Vũ đừng ngủ. Chúng ta hiện tại phải đánh quái, ngươi không cần luyện kỹ năng sao?” Ta khuyên Hỏa Vũ muốn tiếp tục đi ngủ, nói giỡn chắc, Hỏa Vũ chính là trợ thủ đắc lực của ta, nó nghỉ ngơi, vậy làm sao xong đây?
“Cái gì? Đánh quái? Nga ha hả ha hả, vậy thật tốt quá, thật hảo thử xem Phượng Vũ Cửu Thiên của bản thần thú. Để cho chúng nó biết sự lợi hại của Hỏa Vũ ta đây.” Hỏa Vũ ra vẻ bay lên bay xuống, nhìn chằm chằm vào bốn phía vắng vẻ của sơn động. “Quái vật ở đâu?”
“Ta nói Hỏa Vũ a! Độ cao của sơn động này cũng không đủ ngươi sử dụng Phượng Vũ Cửu Thiên đi? Cho nên ngươi vẫn là cứ thật thật sử dụng hỏa diễm đi!” Ta nhìn rõ ràng hang quỷ là bị đại ca bọn họ quét sạch qua, một trận không nói gì, quái này may là sẽ không nảy sinh con mới đi ra, không thì có mà không dứt ra nổi rồi.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
555 chương
44 chương
203 chương
78 chương
34 chương
61 chương