Quan Vận
Chương 1 : Bí mật của Chủ tịch huyện
Sau nửa năm giữ chức thông tín viên của Lãnh Phong, Quan Doãn cuối cùng phát hiện được bí mật của Chủ tịch huyện Lãnh Phong
Mỗi người đều có bí mật, lãnh đạo cũng giống vậy. Theo Quan Doãn thì, biết được bí mật của lãnh đạo là một con dao hai lưỡi, tốt, thì có khả năng trở thành tâm phúc của lãnh đạo, cuối cùng được lãnh đạo trọng dụng. Xấu, thì có khả năng bị lãnh đạo căm thù, còn có thể bị chèn ép đến sức cùng lực kiệt
Bí mật của Lãnh Phong nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng bí mật của y đối với Quan Doãn mà nói, cũng có thể quyết định vận mệnh tiền đồ sau này. Hơn nữa theo Quan Doãn biết được, ở Huyện ủy ngoại trừ hắn ra, không một ai biết cả, ít nhất trước mắt là thế - liền khiến cho Quan Doãn quyết định coi đây là cơ hội, để thay đổi khốn cảnh hiện này của mình ở Huyện ủy, buông tay liều một phen
Có thể trở thành người duy nhất bên trong Huyện ủy biết được bí mật của Lãnh Phong, cũng không phải là do duyên cớ Quan Doãn là thông tín viên của Lãnh Phong nhờ đó gần quan được ban lộc, mà là Quan Doãn có một bản lĩnh đặc biệt không ai biết, cùng với nguyên nhân sau lưng hắn có cao nhân chỉ điểm
Quan Doãn năm nay 23 tuổi tốt nghiệp đại học Bắc Kinh hệ tiếng Trung, sau khi tốt nghiệp vứt bỏ cơ hội quý giá công tác ở các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia Bắc Kinh, mà trở về quê nhà huyện Khổng, được phân phối vào phòng Thư ký ở văn phòng Huyện ủy. Nguyên nhân Quan Doãn trở về có rất nhiều phiên bản, cách nói chính diện nhất là Quan Doãn ăn quả nhớ kẻ trồng cây, tuy rằng tốt nghiệp đại học Bắc Kinh một trong trường cao đẳng nổi tiếng nhất toàn quốc, nhưng vẫn là khó quen tình cảm cố hương, cho nên quyết định về quê nhà phát triển.
Có cách nói khác là Quan Doãn rở lại huyện Khổng kỳ thật là đường cong lên chức, hắn ở Bắc Kinh có một cha vợ tương lai là quan lớn ở các bộ và uỷ ban trung ương, cha vợ sớm đã thiết kế xong cho hắn con đường theo chính trị, trở lại huyện là vì gầy dựng cơ sở, gia tăng kinh nghiệm lý lịch, không bao lâu, sẽ điều về Bắc Kinh một bước lên mây
Còn có một cách nói càng ly kỳ hơn là Quan Doãn vốn đã được các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia tuyển chọn, nhưng bởi vì đột nhiên bị người chen ngang gạch tên, chỉ có thể lấy lui mà cầu tiến trở lại huyện Khổng, nhưng người chấp nhận cách nói này không nhiều lắm, nguyên nhân ở chỗ là sinh viên tốt nghiệp đại học Bắc Kinh duy nhất của huyện Khổng, cho dù Quan Doãn không thể ở lại Bắc Kinh, cũng có đủ thực lực ở lại tỉnh thành.
Năm 1995, ngay cả là sinh viên bình thường cũng là con ông trời, huống chi là sinh viên tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, ở đâu mà chả có đất dụng võ? Cần gì phải trở lại một huyện đồng bằng nhỏ bé không tiếng tăm như huyện Khổng chứ?
Mặc kệ là cách nói nào, Quan Doãn không hề đáp lại cũng không giải thích, hắn từ Bắc Kinh rượt thẳng xuống ba nghìn thước, cứ thế một mạch rớt mãi tới thị trấn, nguyên nhân trong đó không ai biết rõ được, đó là một bí mật lớn nhất cũng là sâu thẳm nhất của hắn
Nếu là bí mật, thì phải chôn sâu dưới đáy lòng, Quan Doãn ở Huyện ủy huyện Khổng, khiêm tốn làm việc, chưa bao giờ tự cho mình là sinh viên tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, một lòng muốn ở Huyện ủy làm ra thành tích, nhưng hiện thực lại rất không lạc quan… Nếu dùng thời vận có cao có thấp, quan vận có chìm có nổi để hình dung tình cảnh hiện tại của hắn, thì Quan Doãn bất đắc dĩ phải thừa nhận, thời vận và quan vận của hắn đều đang ở mức thấp nhất
Quan trường và học hành cũng giống như đi ngược dòng nước, không tiến tức là lùi, Quan Doãn trải qua suy nghĩ cặn kẽ, biết mình không thể tiếp tục giẫm chận tại chỗ, nhất định phải chủ động xuất kích, nếu không hắn thực có khả năng sống quãng đời còn lại ở Huyện ủy huyện Khổng!
Sau khi phát hiện bí mật của Lãnh Phong không lâu, Quan Doãn liền quyết định bí quá hoá liều, trong sự đối kháng của Lãnh Phong và Lý Dật Phong, đứng ở bên Lãnh Phong. Mà lựa chọn đứng ở bên Lãnh Phong, lại là quyết định của cá nhân hắn, cũng là kết quả sau lưng có người chỉ điểm. Về phần lựa chọn thời cơ ra tay, thì hoàn toàn là quyết định của hắn sau khi nghe theo đề nghị của một người
Lý Dật Phong là Bí thư huyện ủy.
Kỳ thật theo tình cảm cá nhân mà nói, Quan Doãn cũng không thích Chủ tịch huyện Lãnh Phong. Lãnh Phong người cũng như tên, đối nhân xử thế vô cùng lãnh đạm, mặc kệ là ai đều là mặt lạnh đối mặt, rất ít khi có khuôn mặt tươi cười, cho dù là đối với Bí thư huyện ủy Lý Dật Phong cũng là như thế.
Nếu Lãnh Phong chỉ là không tươi cười đối với Lý Dật Phong thì thôi vậy, nhưng mấu chốt là y đối với Lý Dật Phong còn thành kiến lớn hơn
Ở huyện Khổng, gần như mỗi người đều biết rằng Lãnh Phong và Bí thư huyện ủy Lý Dật Phong mặt và tâm bất hòa, ở trên một số quyết sách trọng đại, thường xuyên sẽ có nguyên tắc chia rẽ. Ở mặt ngoài, mỗi lần tranh chấp Lãnh Phong đều sẽ tôn trọng quyền uy của nhân vật số một làm ra nhượng bộ, trên thực tế, Lãnh Phong cho tới bây giờ đều có chủ ý của riêng mình, trong quá trình chấp hành quyết sách cụ thể, vẫn sẽ lộ liễu kiên trì lập trường của chính mình
Cách làm của Lãnh Phong khiến cho Lý Dật Phong rất căm tức.
Mọi người đều rõ, giữa Lý Dật Phong và Lãnh Phong, mâu thuẫn oán hận chất chứa đã lâu, khẳng định sẽ có một lần đọ sức quyết định thắng bại sau cùng gió đông thổi bạt gió tây
Tuy nhiên, từ trên lập trường chính trị mà nói, Quan Doãn lại vô cùng tán thành nguyên tắc làm việc đối nhân xử thế của Lãnh Phong, trên cơ bản mỗi lần Lãnh Phong và Lý Dật Phong có chia rẽ trên quyết sách, cách nhìn của hắn luôn cùng Lãnh Phong có sự nhất trí kinh người.
Ở Huyện ủy, gần như tất cả mọi người cho rằng Lãnh Phong mặc kệ là kinh nghiệm lý lịch cá nhân hay là bối cảnh hậu trường, so ra kém xa Lý Dật Phong, sớm muộn gì, Lãnh Phong sẽ bị Lý Dật Phong gạt sang một bên. Ngay từ đầu Quan Doãn cũng cho rằng như vậy, Lãnh Phong căn bản là không có thực lực đánh một trận với Lý Dật Phong, nhưng sau khi hắn phát hiện bí mật của Lãnh Phong, hắn liền thay đổi cách nhìn ban đầu, quyết định đặt cược toàn bộ tiền lên trên người Lãnh Phong
Quan Doãn ngoại trừ phát hiện bí mật không ai biết của Lãnh Phong cất dấu một sự thật vô cùng kinh người ra, hắn còn kiên định cho rằng, thời vận Lãnh Phong đến rồi, hơn nữa quan vận của Lãnh Phong còn lâu dài hơn quan vận của Lý Dật Phong nhiều
Đương nhiên, kết luận của Quan Doãn cũng không phải sản phẩm do đầu óc hắn nhất thời bốc đồng, mà là kết luận hắn đã suy nghĩ cặn kẽ và trải qua phân tích hẳn hoi, hơn nữa hắn kết luận cũng được cao nhân phía sau tán thành.
Nhưng lúc này sự thật lại là, tình cảnh Lãnh Phong ở Huyện ủy rất là không ổn, bên trong Huyện ủy từ các ủy viên thường vụ, cho tới trung tầng, tuyệt đại đa số người đều đứng bên Lý Dật Phong
Lãnh Phong ở Huyện ủy gần như là người cô đơn!
Hơn nữa lúc này Lãnh Phong lại bởi vì một việc mà cùng Lý Dật Phong chia rẽ cả ở ngoài mặt, chẳng những mâu thuẫn vô cùng gay gắt, vả lại đã tới nông nỗi không thể điều hòa, hiện tại lựa chọn dựa dẫm Lãnh Phong tuyệt đối không phải là thời cơ tốt… Nhưng Quan Doãn nghĩ tới nghĩ lui vẫn là kiên trì phán đoán của mình, hắn thậm chí cho rằng, càng là khẩn cấp, mới càng là kỳ ngộ tốt nhất
Đứng ở cửa phòng làm việc của Chủ tịch huyện, Quan Doãn hít một hơi thật sâu, ước chừng một phút đồng hồ qua đi, hắn mới trống ngực dồn dập kinh hoàng không ngừng, trong đầu lại đem sự tình có thể xuất hiện đủ loại hậu quả nghiêm trọng sắp xếp lại một lần, hơi hơi nheo mắt, bỗng nhiên hạ quyết tâm —— mặc kệ , thành bại ở hành động lúc này
Dù gì ở Huyện ủy luôn bị người xa lánh và chèn ép, chi bằng đánh cược một phen, dù sao hắn đã không có đường lui, coi như thử vận may. Người chốn quan trường, không thể mọi việc đều dựa vào vận may, nhưng có đôi khi nhất định phải thừa nhận, nếu muốn được việc, thật đúng là cần ba phần vận may
Quan Doãn lấy tay vuốt lại những sợi tóc bay bay, nhẹ nhàng gõ cửa phòng.
- Mời vào!
Tiếng phổ thông của Chủ tịch huyện Lãnh Phong mang chút khẩu âm phía nam, nhưng trên thực tế... ông lại là người phương bắc, đương nhiên, đây không xem như bí mật, Huyện ủy ai nấy đều biết cả.
Khác với đa số lãnh đạo Huyện ủy chỉ thản nhiên đáp lại một tiếng “Vào đi” là, mặc kệ là ai gõ cửa phòng làm việc, Lãnh Phong đều khách khí nói một tiếng "Mời vào", chính bởi vì một chữ "Mời" của Lãnh Phong, đã bị không ít người Huyện ủy bàn tán là ông không có quan uy.
Cách nói không có quan uy đương nhiên không phải là khen ngợi, mà là mỉa mai, là cười nhạo Lãnh Phong không biết làm quan. Làm quan thì phải có kiểu cách làm quan, có đôi khi kiểu cách nhất định phải tỏ vẻ này nọ, nếu không, chẳng những không ai tán thành sự bình dị gần gũi của anh, ngược lại còn có thể cảm thấy anh không có kiểu cách không có quan uy, không có quan uy, chính là không biết làm quan, rất dễ dàng sẽ bị hạ cấp khiêu chiến quyền uy.
Quan Doãn cũng từng là một trong những người cười nhạo Lãnh Phong, nhưng sau khi hắn phát hiện bí mật Lãnh Phong, thái độ hắn đối với Lãnh Phong chuyển biến một trăm tám mươi độ, chẳng những không còn cười nhạo Lãnh Phong, ngược lại kính sợ đối với Lãnh Phong còn vượt qua cả Bí thư huyện ủy Lý Dật Phong.
Đẩy cửa đi vào, Quan Doãn đem tập tài liệu thật dày trong tay đặt trên bàn Lãnh Phong, nhẹ giọng nói:
- Chủ tịch huyện, tài liệu đủ rồi
Lãnh Phong đầu cũng không nâng, chỉ "ờ" một tiếng:
- Để đó đi
Sau đó liền tiếp tục vùi đầu xem văn kiện, không buồn liếc mắt nhìn Quan Doãn một cái.
Quan Doãn trong lòng hơi có chút thất vọng, sắc mặt liền có chút khó coi, hắn tốt nghiệp đại học phân phối đến Huyện ủy huyện Khổng mới một năm, là thanh niên mới ra đời, trình độ kiềm chế và dưỡng khí của cá nhân hắn, quả thật còn quá non kém
- Chủ tịch huyện không còn chuyện gì, tôi xin đi ra trước
Lại một lát sau, thấy Lãnh Phong không có tỏ vẻ, Quan Doãn liền trưng cầu nói một câu.
- Ừ.
Lãnh Phong vẫn không ngẩng đầu, chỉ lại hừ một tiếng.
Quan Doãn xoay người bước đi, đi tới cửa, vừa muốn mở cửa đi ra ngoài, lại nghe phía sau bỗng nhiên truyền đến câu hỏi của Lãnh Phong:
- Tiểu Quan, tôi có một vấn đề không rõ, cậu có thể giải thích một chút hay không
Quan Doãn lập tức đứng lại, quay đầu, cung kính mà khiêm tốn liếc nhìn Lãnh Phong một cái:
- Chủ tịch huyện mời nói.
Lãnh Phong 35 tuổi tuổi, mũi thẳng miệng rộng, là ông hình tượng tiêu biểu của người đàn ông phương bắc, chẳng qua kỳ quái chính là, khi ông nói chuyện luôn sẽ trong lúc vô ý liền toát ra một khẩu âm miền nam. Người khác có suy nghĩ sâu xa nguyên nhân trong đó hay không, Quan Doãn không thể hết, dù sao hắn là nghe trong tai, lưu ý ở trong lòng.
- Người khác đều gọi tôi là Chủ tịch huyện Lãnh, chỉ có cậu gọi tôi là Chủ tịch huyện, có phải là có chú trọng gì không?
Ánh mắt của Lãnh Phong liền như gió mát giữa cánh đồng bát ngát, thản nhiên mà xa xôi dừng ở trên mặt Quan Doãn
Quan Doãn sửng sốt, hắn cho rằng Lãnh Phong sẽ hỏi vấn đề gì đó đứng đắn nghiêm túc, không ngờ chỉ là một vấn đề về cách xưng hô
Mỗi một địa phương đều có tập tục không giống nhau, mượn huyện Khổng mà nói, thì thích ở phía sau chức vị thêm họ vào, mặc kệ là bí thư hay là Chủ tịch huyện, hoặc là xưng hô giáo sư, bề trên, đều không ngại dài dòng mà thêm họ ở đằng sau, bày tỏ sự tôn trọng. Quan Doãn thân là người huyện Khổng mặc dù học vài năm đại học ở Bắc Kinh, nhưng khi xưng hô người khác, vẫn không đổi được thói quen chức vụ trước họ tên sau
Ở toàn bộ Huyện ủy, Quan Doãn chỉ khi xưng hô chức vụ một người mà không thêm họ tên vào, chính là Lãnh Phong.
Kỳ thật ngay từ đầu Quan Doãn cũng xưng hô Lãnh Phong là Chủ tịch huyện Lãnh, nhưng sau đó hắn tinh tế chú ý thấy khi Lãnh Phong xưng hô với Lý Dật Phong chỉ gọi bí thư mà không phải bí thư Lý, hắn liền để tâm, rồi trải qua một thời gian cẩn thận quan sát, hắn phát hiện, Lãnh Phong dường như không quá quen người khác xưng hô ông là Chủ tịch huyện Lãnh, hắn liền lặng yên thay đổi cách xưng hô.
Theo Quan Doãn được biết, với sự từng trải của hắn ở đại học Bắc Kinh, thói quen của Bắc Kinh cũng là phải sau chức vụ thêm họ tên vào, tiến thêm một bước mà nói, thói quen tỉnh thành cũng là như thế. Mà Lãnh Phong lại là từ tỉnh điều về huyện Khổng đảm nhiệm Chủ tịch huyện, nữa Lãnh Phong sinh trưởng ở tỉnh thành, hai chuyện chú ý cách xưng hô và tiếng phổ thông mang chút khẩu âm miền nam, là một trong những nguyên nhân Quan Doãn cảm thấy rất hứng thú đối với bối cảnh Lãnh Phong, và cũng âm thầm phát hiện bí mật Lãnh Phong
Bối cảnh hậu thuẫn của Lãnh Phong rất có thể có chỗ đáng nghiền ngẫm
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
104 chương
59 chương
1867 chương
67 chương