Xuyên qua làm một nữ phụ
Chương 1 : Trở thành nữ phụ đáng thương!
Trong một căn phòng sang trọng, trên chiếc giường kingzise màu tím nhạt, một cô gái với tâm trạng phức tạp. Trương Tuệ Mẫn khó hiểu. Cô chỉ nhớ mình bị hạ độc bởi chính tên thuộc hạ mà mình tin tưởng nhất. Trước khi mất đi ý thức, một tia sáng lóe lên chiếu thẳng vào mắt cô. Sau đó mọi thứ dần trở nên mơ hồ. Rồi khi tỉnh lại thì thấy mình đang ở trong một căn phòng xa lạ. Nhìn xung quanh, căn phòng rất rộng và sang trọng. Lấy màu xanh biển là tông màu chính càng làm toát lên vẻ tinh tế của cả căn phòng. Cách bày trí vô cùng thanh lịch và trang nhã chứng tỏ mắt thẩm mĩ của chủ nhân căn phòng này không tồi.
Đang đánh giá căn phòng, đôi mắt cô bỗng lướt qua chiếc gương gần đó. Giật mình, cô lại gần chiếc gương. Chiếc gương phản chiếu, hiện lên hình ảnh một cô gái nhỏ khoảng tầm 17 tuổi, dung mạo phải nói là vô cùng xinh đẹp. Mái tóc đen tuyền, dài đến thắt lưng được xõa ra, rủ xuống khuôn mặt nhỏ nhắn càng làm nhấn mạnh làn da trắng nõn như sứ của cô. Đôi môi anh đào, hồng nhuận, cái mũi nhỏ xinh, lông mày lá liễu, hai hàng lông mi dài, cong vút như cánh bướm. Nổi bật hơn cả là đôi mắt mang màu đỏ rượu tuyệt đẹp, lấp lánh. Vóc dáng hoàn hảo, cân đối, quyến rũ. Cả người toát lên một sự thuần khiết đặc biệt. Quả là cực phẩm! Tuệ Mẫn kinh ngạc! Khuôn mặt này mặc dù không phải là cô. Nhưng so với chính mình thì lại có vài nét tương đồng, giống nhau.
-A... - một dòng kí ức bất chợt tràn về. Những hình ảnh cứ lần lượt nối tiếp nhau lướt qua, khiến cho cô choáng váng, đầu đau như búa bổ.
Một lúc sau, mọi thứ bình thường trở lại, đầu của cô không còn đau nữa nhưng thay vào đó cô lại biết được một sự thật.... à không, phải là nhiều sự thật mới đúng. Quan trọng nhất là cô đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết mới nổi gần đây "Em là của bọn anh!" mà vấn đề là cô lại nhập em gái của nữ chính và cũng đồng thời là một nữ phụ trùng tên với cô.
Trương Tuệ Mẫn - nữ phụ ngốc nghếch, có cái kết bi thảm, đáng thương. Thân phận là tiểu thư của Trương gia. Tuệ Mẫn đã từng là cô công chúa được chiều chuộng hết mức nhưng mọi thứ đã chấm dứt sau một vụ tai nạn khiến cho mẹ của nữ phụ qua đời. Tất cả mọi người trong Trương gia dần dần lạnh nhạt, quay lưng đi đối với nữ phụ. Và cũng từ đó, Tuệ Mẫn từ một cô bé ngây thơ, vô tư trở nên kiêu căng, hống hách, háo sắc, lẳng lơ,... Tất cả chỉ để gây sự chú ý của mọi người nhưng.... làm sao có thể đánh bại hào quang chói sáng của nữ chính được chứ? Để rồi đến cuối cùng lại bị sỉ nhục, khinh miệt, bị giết chết bởi chính những người mà mình yêu thương?...
Còn nữ chính thì sao? Dựa vào trí nhớ của nguyên chủ, cô có thể chắc chắn rằng đây chính là cái dạng bề ngoài thánh nữ, bên trong tâm địa độc ác, rắn rết. Hiền lành, ôn nhu? Tốt bụng, ngây thơ? Đáng yêu, xinh đẹp? Hừ! Có cho cô cũng không thèm!!! Tuệ Mẫn cô chính là vô cùng chán ghét cái thể loại này nha. Tên là gì ấy nhỉ? À! Trần Như Tâm. Vâng nghe cái tên đã thấy rất là có tâm rồi.
Nhưng vẫn may là cô xuyên vào gần đầu nên mọi chuyện vẫn chưa tệ lắm. Khẽ thở dài, nhìn lại bóng hình trong gương. Những ngón tay thon dài, trắng muốt chạm nhẹ lên mặt gương. Khuôn mặt dần dần trở nên nhu hòa. Đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy, thì thầm:
-Thì ra cô bé này lại đáng thương đến như vậy. Haizz.... Dù gì thì mình cũng đã xuyên qua rồi thì chắc cũng nên thay cô bé sống thật tốt thôi. Hãy bình an mà yên nghỉ nhé!
Bỗng cô cảm thấy tâm tình như nhẹ nhõm hơn hẳn. Một bóng trắng nhỏ hiện lên, hôn nhẹ vào má cô mà nói:
-Cảm ơn chị! Tạm biệt. - vừa dứt lời, bóng trắng ấy bay lên rồi dần dần biến mất. Mãi lúc sau, Tuệ Mẫn mới hoàn hồn trở lại. Ngây ngốc đưa tay chạm vào gò má "Thật ấm..."
Và từ đây, bánh răng vận mệnh đã dần dần xoay chuyển. Những sợi chỉ đỏ tưởng chừng như mỏng manh nhưng lại có chung một nút thắt. Mọi thứ đã bắt đầu!
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
158 chương
234 chương
49 chương