Ta cho là ta đã kết thúc cuộc sống đơn điệu kia của ta. Ta cảm giác giống như đi tới một chỗ, một địa phương bị phong bế*, ta rất khó chịu, ta muốn chống lại. *Phong bế: khép kín, đóng lại Đột nhiên, trước mắt có một trận ánh sáng. Mở mắt, liền nhìn đến bọn họ mỗi một người đều cao hứng nhìn mình. Ta chuyển đầu, nhìn bốn phía, cũng bu đầy người, hơn nữa mỗi một người đều mang trên mặt nụ cười xem ta. Chỉ nghe được bọn họ nói, "Chúc mừng phu nhân, sinh một vị tiểu thư!" "Phu nhân, cực khổ!" Một tiếng nói dịu dàng, truyền vào lỗ tai của ta. "Là thật sao, ta cũng muốn nhìn một chút!" Lại một thanh âm non nớt nói. Ta muốn vươn vai, nhưng là không nghĩ tới, thấy được bản thân mình không nhút nhát, bất đắc dĩ, xem ra mình đã đầu thai rồi, nhưng là trong lòng cũng thật là kỳ quái, không phải nói đầu thai chuyển thế sẽ quên kiếp trước sao? Tại sao hiện ta sẽ có trí nhớ của kiếp trước? Bọn họ chỉ cảm thấy rất kỳ quái, ngạc nhiên xem ta, tại sao ta vẫn luôn không khóc. Tay ta trên không trung lung tung huy động. Một thanh âm non nớt xem ta nói, "Muội muội, ngươi mạnh khỏe a, ta là ca ca của ngươi, Khiếu ca ca a!" Ta nhìn tiểu suất ca trước mắt nháy ánh mắt như nước long lanh, khuôn mặt nụ cười xem ta, ta bắt tay hắn lại, cao hứng nhìn hắn. Chẳng lẽ hắn chính là ta ca ca sau này của ta sao? Ta có ca ca rồi, ta nhẫn nhịn không ngừng kêu một tiếng, "Ca. . . . . . A. . . . . ." Tất cả mọi người bị ta làm cho kinh sợ, "Tiểu thư thật là lợi hại a, thế nhưng vừa mới sinh ra sẽ biết kêu Khiếu ca ca rồi !" "Đúng vậy a, tiểu thư nhất định là tiên nữ chuyển thế a!" "Đúng vậy a, tiểu thư nhất định là vị phúc tinh!" ". . . . . ." Tất cả mọi người kính nể xem ta, để cho ta cảm giác mình giống như làm cái chuyện sai lầm gì. Tất cả mọi người gương mặt cao hứng, vì giải quyết tình huống lúng túng, biện pháp duy nhất là, nhắm mắt lại ngủ, cái gì cũng không muốn đi trông nom, không nên đi để ý, trước tiên để một chút ý nghĩ rồi hãy nói. Nghĩ tới mới vừa rồi y phục bọn họ mặc, hình như là cổ đại, chẳng lẽ là mình xuyên qua đến cổ đại? Như vậy triều đại này là cái gì đây? Mình bây giờ thân ở tại tình huống gì? Bất quá cũng không đúng, nhất định là ta đầu thai chuyển thế đi, như vậy sống ở đâu thì yên ở đấy. Nhưng là trong lòng vẫn có chút lo lắng cha mẹ của mình, còn có Tiểu Anh nàng, có sao không. Nghĩ đi nghĩ lại liền ngủ mất. Chờ ta tỉnh lại, ta liền cảm thấy bụng đói, vốn là muốn nói muốn ăn cơm, nhưng là, không biết làm sao cũng nói không rõ ràng lắm, không có biện pháp, chỉ có thể khóc lên. Bọn họ rốt cuộc ý thức được ta, liền tranh thủ ôm ta cho mẫu thân của ta. Mẫu thân xem ta, cái ánh mắt dịu dàng đó, để cho ta nhớ tới mẹ của mình, mặc dù từ lúc ta hiểu chuyện cũng không có gặp qua mẹ của mình dịu dàng như thế nhìn ta, nhưng là, ta cũng biết rõ, mẹ nhất định rất thích ta. Hơn nữa người mẫu thân này, cùng mẹ mình một dạng xinh đẹp như vậy. Bên trên ca ca cưng chìu nhìn ta, ta nhìn hắn ánh mắt dịu dàng, cũng biết, hắn nhất định hết sức quan tâm, mà mình kiếp trước mình là con gái một trong nhà, không có huynh đệ tỷ muội, mà ca ca duy nhất thương mình, cũng chỉ có con trai của cô cô —— Bạch Lăng. Ta bởi vì vừa mới sinh ra liền kêu ca ca, liền trở thành bảo bối trong nhà, mỗi một người đều rất thương ta, ca ca càng thêm thương ta, mỗi lần ta muốn như thế nào liền như thế đấy. Mỗi lần đều cưỡi ở trên lưng ca ca chơi trò cỡi ngựa. Ca ca so với ta lớn hơn 5 tuổi, mà ta cũng từ trong miệng người đứt quãng biết chỗ ở cổ đại của mình là trong lịch sử không có. Mà chỗ ở của ta quốc gia là Nam quốc, họ kép Mộ Dung, cha của mình là Thừa tướng đương triều, Nam Cung Tĩnh, là thân đệ đệ của đương kim Thái hậu, cũng là đệ đệ nhỏ nhất Thái hậu thương yêu nhất, cha mẹ trong nhà chết sớm, cũng chỉ có bọn họ từ nhỏ sống nương tựa lẫn nhau, mẫu thân của ta, là nữ nhi thân ca ca của hoàng đế Bạch Nghị vương, Mộ Dung Di. Ta bởi vì có trí nhớ của kiếp trước, cho nên, rất nhiều thứ đều là vừa học liền biết. Lần này, còn gọi là bảo bối của mọi người, mỗi một người đều rất cưng chìu ta. Ở chỗ này, nữ nhân không cần học quá nhiều, cho nên, ta cũng thoải mái hơn rất nhiều. Dù sao kiếp trước không cách nào làm nũng, như vậy hiện tại nhất định phải hảo hảo trở về.