Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I
Chương 249
Dọc đường đi Hải Bối Nhi luôn phồng má, chỉ khi chụp ảnh cô mới cười.
Cô rất tức giận, làm sao có thể không tức giận.
Mộ Lâm cũng chưa cầu hôn cô đâu, cô đã vội vội vàng vàng tự đem mình bán đi.
Cô chẳng những tức giận Mộ Lâm, cô còn tức giận chính mình.
Nỗi buồn của Hải Bối Nhi kéo dài thật lâu nhưng ngoài ý muốn Mộ Lâm không hề dỗ dành cô mà sau khi đưa cô về nhà lập tức chạy đến công ty.
Chuyện này khiến cô càng không vui vẻ!
Quả nhiên vợ nắm trong tay chính là cám bã, không đáng quý trọng!
Hải Bối Nhi trùm chăn ngủ, cô quyết định, một tuần tới anh đừng nghĩ leo lên giường của cô.
Tự mình tịch mịch cô độc lạnh lẽo tự loát đi, lão nương không hầu hạ!
Cô ngủ một giấc tới tận lúc trời gần tối, Mộ Lâm gọi điện thoại khiến cô bị đánh thức.
Vốn tâm tình đã không tốt lại bị đánh thức khiến cô vừa mở miệng, giọng nói đã vô cùng không tốt: “Có chuyện gì, đồ lưu manh!”
Đương nhiên câu nói này vào trong tai anh không thể nghi ngờ chính là làm nũng, ai bảo tiếng nói của Hải Bối Nhi mềm mại như vậy chứ.
Mộ Lâm gọi điện thoại nói muốn dẫn cô đi ăn cơm, anh còn muốn cô mặc đẹp một chút, tài xế đã chờ dưới lầu.
Đôi mắt cô mơ màng buồn ngủ, đi chọn lựa quần áo, trong lòng nghĩ cô mới không cần nghe anh nói như vậy nhưng cuối cùng vẫn chọn một bộ lễ phục cúp ngực rất trang trọng.
Từ sau khi cô vào ở, anh đã chuẩn bị thêm cho cô rất nhiều quần áo.
Có rất nhiều quần áo đều là ngày thường cô xem tạp chí thuận miệng khen một chút, kết quả không bao lâu đã được đặt trước mặt cô, càng nhiều hơn nữa vẫn là anh cảm thấy thích hợp với cô nên mua tới.
Mộ Lâm chưa bao giờ ở trước mặt cô nói anh mua cho cô bao nhiêu thứ, anh chỉ biết yên lặng để mọi thứ cô muốn ở trước mặt cô.
Nghĩ như vậy mới thấy thật ra Mộ Lâm thật sự rất tốt.
Nhưng cũng không thể che dấu hành vi ác bá của anh, không cầu hôn cô đã cưỡng ép cô đi lãnh chứng, cô mới không dễ dàng tha thứ cho anh như vậy!
Chờ tới khi đến nơi, Hải Bối Nhi mới biết tại sao anh lại nói cô mặc đẹp một chút.
Đây rõ ràng là một buổi tiệc của công ty anh, rất nhiều nhân viên nam nữ đều tới.
Cô có chút không hiểu suy nghĩ của anh, gọi cô tới đây làm cái gì.
Hải Bối Nhi là một mỹ nhân, lễ phục cúp ngực càng phô bày đường cong lả lướt của cô, màu tím cao quý ưu nhã bị cô ngăn chặn.
Một người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc sang trọng sống sờ sờ tất nhiên vô cùng nổi bật, trong mắt rất nhiều người hiện lên sự kinh diễm, đầu óc bắt đầu suy nghĩ đây là người nhà ai, thầm nghĩ cách muốn đến gần.
Nhưng suy nghĩ của họ nhanh chóng không còn tác dụng bởi vì tổng giám đốc của bọn họ đã tiến lên.
Sau đó mỹ nhân thật tự nhiên kéo cánh tay của tổng giám đốc, chuyện khiến bọn họ ngã vỡ mắt kính chính là tổng giám đốc của bọn họ còn hôn khuôn mặt của mỹ nhân này!
Đây là tổng giám đốc bọn họ sao? Là tổng giám đốc trước này luôn nghĩ sinh vật giống cái chớ tới sao?
Những người gặp qua Hải Bối Nhi tất nhiên biết chuyện giữa cô và Mộ Lâm, suy diendanlequydontrong lòng nghĩ chính là ‘quả nhiên người phụ nữ này bắt được tổng giám đốc của mình’.
Trên mặt Hải Bối Nhi nở nụ cười khéo léo, ôm lấy cánh tay Mộ Lâm: “Anh gọi em tới làm cái gì?”
Mộ Lâm trả lời: “Hiện giờ em là bà xã của anh, tất nhiên là làm bạn gái của anh, chẳng lẽ em để anh tìm người khác?”
Đương nhiên Hải Bối Nhi sẽ không để người đàn ông của mình đi tìm người phụ nữ khác, hiện tại cô chỉ hối hận không dụng tâm trang điểm một chút, như vậy làm sao cô có thể diễm áp hoa thơm cỏ lạ, đả kích những tình địch tiềm tàng đó.
Đương nhiên, cô như vậy cũng rất đẹp, chẳng qua phụ nữ luôn không thỏa mãn.
Trên mặt Mộ Lâm nở nụ cười cưng chiều hiếm thấy, nghe cô gái nhỏ bên cạnh lải nhải oán trách anh.
Anh cũng không giận, còn cầm nước cho cô, miễn cho cô khát nước
Truyện khác cùng thể loại
1274 chương
132 chương
23 chương
133 chương
97 chương
129 chương
73 chương
65 chương
190 chương