"Ăn ngon không?" Nữ nhân vô tri giác toả ra sự quyến rũ, đáy mắt nam nhân một mảnh thâm trầm, thật là khiến người ta không nhịn được xúc động muốn ăn luôn nàng. "Ừ." Gật đầu một cái, ôi, bây giờ vẫn còn hơi muốn ăn nữa! Nam nhân không nhịn được lại hôn Dư Bối Nhi, cùng hưởng tinh dịch của mình...... Dư Bối Nhi cũng không vui khi có người giành ăn với mình, hai người ngươi tới ta đi, chơi không biết chán. Bàn tay đặt lên bộ ngực sữa, dùng sức vuốt ve, biến đổi hình dáng trong lòng bàn tay. Một cái tay khác sờ lên tiểu huyệt ẩm ướt, đưa ngón tay vào thử cảm nhận, cảm thấy nữ nhân có thể tiếp nhận hắn, liền rút ngón tay ra rồi thay đổi tư thế, để côn thịt chống đỡ miệng huyệt. Cái mông Dư Bối Nhi nhô lên thật cao, đầu và ngực đều chống đỡ ở trên giường, nam nhân không hề báo trước đã tiến vào. Dư Bối Nhi đau đớn hét lên một tiếng, tiểu huyệt xoắn chặt côn thịt. Nam nhân vừa thoải mái vừa đau, tiến tới không được, lui ra cũng không xong, thật là đau cũng vui vẻ. "Mèo con ngoan, thả lỏng, đợi chút sẽ không đau nữa!" Tư Đồ Chiến nhẹ nhàng vỗ về cái mông nhỏ, ôm nữ nhân lên, phần lưng dựa vào ngực, một tay vân vê bộ ngực sữa, một tay vuốt ve bụng, dịu dàng hôn nàng, làm nàng có thể thả lỏng. "Không được, đau quá!" Rất đau đớn, nàng đau, nam nhân cũng không tốt hơn! "Như vậy nàng sẽ càng đau." Từng giọt mồ hôi của nam nhân rơi xuống chỗ hai người giao nhau, ngón tay đưa xuống phía dưới vỗ về chơi đùa tiểu trân châu, tiểu tính tình của nữ nhân thật là khiến người ta dở khóc dở cười. "A...... Quá đau...... Ưm....... Đừng tiến vào nữa....... A......" Tay của nam nhân vân vê nhục thịt của Dư Bối Nhi, tiểu huyệt vừa thả lỏng cho nam nhân cơ hội, lập tức liền tiến vào hơn phân nửa, chạm phải tấm màng mỏng thì dừng lại một lát liền trực tiếp vọt vào. Lần đầu tiên của Dư Bối Nhi thật sự cho công công Tư Đồ Chiến. Nam nhân bị xoắn vô cùng thoải mái, tiểu huyệt không ẩm nóng như nữ nhân bình thường khác, mà là loại cảm giác man mát lành lạnh, các nơi khác trên cơ thể cũng lành lạnh như vậy, đây là loại nam nhân thích nhất, thân thể thế này người nam nhân nào cũng có thể kiên trì thật lâu, chớ nói chi Tư Đồ Chiến vốn dĩ đã bền bỉ rồi. Nam nhân dùng sức ra vào, Dư Bối Nhi xụi xuống ở trên giường, âm thanh xương mu va chạm vang vọng trong phòng, miệng Dư Bối Nhi không ngừng rên rỉ. "Chậm, chậm một chút....... Quá nhanh, chậm một chút......." Mỗi một lần nam nhân đều dùng lực đẩy nàng đụng cạnh giường, rồi lại kéo về va chạm, cứ thế lặp đi lặp lại. Đầu vú của nàng bị tấm chăn bông dưới thân ma sát đến cứng rắn, không nhịn được tự tay xoa nắn một cái, hành động giống như là tự an ủi này chọc giận nam nhân. "Ta không thể thỏa mãn nàng sao?" Tư Đồ Chiến lật nữ nhân lại, côn thịt thuận thế quay một vòng trong thân thể nữ nhân, kích thích nữ nhân thét lên một tiếng. "Không có, ta... ta chỉ là...... Chỉ là nó thật khó chịu, chàng giúp ta sờ sờ nó đi......" Khuôn mặt nam nhân quá đáng sợ, trực giác bảo Dư Bối Nhi không thể chọc giận hắn. Vì vậy yêu kiều đưa tay nam nhân đặt lên bộ ngực sữa, còn lấy lòng cọ xát tay của nam nhân. "Tư Đồ...... Chàng giúp ta sờ sờ nó......" Cố ý chỉ nói rõ họ còn tên thì mơ hồ không rõ, nam nhân theo bản năng cảm thấy là nàng coi hắn như Tư Đồ Kiệt, nhưng sự mơ hồ không rõ này cũng khiến cho người ta cho rằng đang kêu hắn