Nghĩ đến chuyện Lý Thấm Tuyết rất nhanh sẽ sống lại, cô lập tức cảm thấy khủng hoảng càng sâu. Động tác trong tay càng lúc càng nhanh, anh thở dốc càng ngày càng nặng, cô nhìn dương vật trong tay, kích cỡ không nhỏ lại phấn nộn xinh đẹp hơi hơi mỉm cười, cúi người xuống ngậm lấy đỉnh. “A... Tại sao em... Ưm a... ” Đáng thương cho Âu Bằng vẫn là lần đầu tiên thể nghiệm khẩu giao, được khoang miệng ướt át ngậm đến vô cùng thoải mái, vì vậy anh lập tức bắn, vì đột ngột không kịp phòng ngừa Lam Bối Nhi bị bắn vào mặt. Âu Bằng hoảng loạn đứng dậy, cầm lấy khăn giấy định lau mặt cho Lam Bối Nhi, lại bị hình ảnh trước mắt hấp dẫn ánh mắt. Trên khuôn mặt xinh đẹp của Lam Bối Nhi tất cả đều là tinh dịch của anh, trên đôi môi đỏ thắm dính một chút tinh dịch màu trắng, càng muốn mạng hơn chính là cô bé còn vươn đầu lưỡi, liếm tinh dịch bên khóe miệng rồi nuốt xuống, anh cuống quít dời tầm mắt đi. Rồi lại không tự giác dừng lại ở thân thể của cô, da thịt thiếu nữ săn chắc trắng nõn giống như là trân châu có màu sắc tốt nhất mà anh từng nhìn thấy, dưới ánh trăng sáng phát sáng óng ánh. Cặp vú mượt mà, cao ngất giống như quả đào mật mọng nước, mê người, phía trên điểm xuyết hai quả anh đào càng thêm ngon miệng. Xuống chút nữa chính là đôi chân đang kẹp chặt cùng với... Đủ rồi! Không cần nhìn nữa! Anh cảnh cáo bản thân như vậy nhưng mà tương phản hoàn toàn với nội tâm chính thân thể của anh rất thành thật, dương vật lần thứ hai nhất trụ kình thiên, càng thêm trướng đau âm ỉ. “Vì sao anh luôn không thành thật như vậy chứ?” Lam Bối Nhi cong cong khóe miệng, cánh tay trắng tinh như ngọc ôm lấy cổ của anh, nhẹ nâng cặp mông mềm mại của mình đụng vào phân thân cứng rắn của anh, giống như yêu nữ muốn hút nhân khí, quyến rũ vô cùng. Âu Bằng nghẹn lời, cái gọi là trầm mặc duy cho cùng cũng chỉ là trốn tránh và cam chịu thôi, hanh nhận mệnh nhắm mắt lại. Cũng may phía dưới của Lam Bối Nhi từ lúc cô khiêu khích anh cũng đã hơi hơi ươn ướt, cô nín thở, định một lần ăn xong luôn dương vật lớn của anh, nhắm mắt lại Âu Bằng không nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Lam Bối Nhi. Đm, thân thể này lại vẫn là lần đầu tiên! Lam Bối Nhi cũng kinh ngạc vì sự trong trắng của bản thân, phải biết rằng nguyên thân chính là có tiếng ở trường học, không biết bao nhiêu người cả trai lẫn gái đều muốn có một đêm tình với cô, nhưng mà không nghĩ tới một người như vậy lại vẫn giữ mình trong sạch như thế. Lần đầu tiên luôn đau, Lam Bối Nhi vừa hận bản thân vừa hạ quyết tâm, vì vậy trực tiếp dùng sức ngồi xuống. Dương vật của nam nhân giống như một lưỡi dao sắc bén chặt cô thành hai nửa, móng tay cắm vào thịt của anh, đôi môi đỏ thắm bị hàm răng cắn trở nên trắng bệch. Sau khi đâm thủng một tầng trở ngại, Âu Bằng giật mình nhìn cô, anh cũng không nghĩ tới cô bé lần đầu tiên gặp mặt đã nói muốn thượng anh, hành vi phóng đãng không kềm chế được vẫn là lần đầu tiên. Người đàn ông đối với người con gái tặng lần đầu tiên cho mình luôn dễ dàng mềm lòng và thỏa mãn, Âu Bằng cũng không ngoại lệ. “Em đừng nhúc nhích, chậm một chút.” Âu Bằng giữ cô bé lại, vươn tay ôm lấy cô. Mặt anh hơi đỏ nhưng chuyện đã làm được đến mức này cũng không có khả năng dừng lại, vì vậy anh muốn hai người đều cảm thấy tốt hơn một chút. Anh có chút vụng về chơi đùa bộ ngực sữa của cô, anh không nắm giữ được lực, khi nặng khi nhẹ, rất nhanh làm ra dấu vết xanh tím ở trên người cô, tuy rằng Lam Bối Nhi không lộ ra vẻ mặt thống khổ nhưng anh vẫn cảm thấy chán nản. “Ngoan, liếm thì tốt rồi!” Lam Bối Nhi vỗ đầu của anh, động tác này nhìn thế nào cũng như đang trấn an thú cưng nha! Nhưng Âu Bằng vẫn ngoan ngoãn làm theo, đầu lưỡi mềm mại vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng liếm qua chỗ bị anh làm bầm tím, anh ra sức liếm láp giống như đang bồi thường.