Xuyên nhanh công lược
Chương 29
Chưa đầy một tháng toàn bộ học viện Huyền Thiên đã bị Mễ Lạc Tranh quậy đến rối tung mù mịt,người cáo trạng nhiều vô kể từ con cháu thế gia đến trưởng lão các phong.Chỉ cần có thế lực đều không bỏ sót một ai.
Phùng Khinh Nhai hằng ngày bị họ tới làm phiền mà đau đầu,tuy bọn họ không dám nặng lời nhưng vẫn làm hắn khó chịu.Gặp tên đầu sỏ gây tội kia lại không thể nặng lời mắng nhiếc,tức qúa mà!!
Mễ Lạc Tranh thì ngược lại hẳn,cả ngày tươi cười chọc phá không biết mệt.
"Công tử...hôm nay người đừng đi phá người khác nữa được không?" Đào nhi vừa chải tóc vừa thở dài,lo lắng hỏi.
"Tại sao chứ? ta thấy vui mà"
"Nhưng...hôm nay là đại hội quan trọng của tu chân giới.Nếu người lại phá phải người không nên chọc,chỉ sợ....đến lúc đó ngay cả chân quân cũng không bảo vệ được người"
"Ồ" Mễ Lạc Tranh nhướng mày ngạc nhiên "Chẳng lẽ còn có người lợi hại hơn sư phụ ta sao?"
"Ừm...địa giới và Thiên giới tất cả đều tham gia!"
Nge tới đây thì cậu hơi nhíu mày"Minh giới đâu?tại sao không mời?chẳng lẽ trước giờ đều vậy sao?"
"Không phải mà là do..."Đào nhi hơi ngừng một chút,đưa mắt nhìn ngó xung quanh, sau khi xác định không có ai nge lén thì ghé sát vào tai Mễ Lạc Tranh, nhỏ giọng nói "Là lệnh của Phùng đại trưởng lão,người không muốn mới tên đại ma đầu ác nhân thất đức đó tới đây."
"Ác nhân? thất đức? ha...hắn là đang tự chửi chính mình sao?" cậu nhếch miệng trào phúng trong lòng.
Đại hội so tài cứ cách năm mươi năm sẽ tổ chức một lần,địa điểm lần lượt thay phiên giữa Thiên giới và Địa giới.Riêng địa giới thì giao cho ba giới nhỏ tự mình định đoạt,năm nay vừa vặn học viện Huyền Thiên đảm đương phụ trách.
Vì buổi lễ lần này mà Mễ Lạc Tranh đã ngốn sạch của Phùng Khinh Nhai hơn năm trăm ngàn lượng vàng,hắn ban đầu đòi bớt lại còn hai trăm nhưng cậu trực tiếp giận,đóng cửa tuyệt thực.Phùng Khinh Nhai "đau lòng" Mễ Lạc Tranh đành phải dứt túi bỏ vàng ra cho cậu xuống núi xắm đồ.
Có bạc trong tay cậu còn ngang tàng bá đạo hơn nữa,trực tiếp cưởi hạc tiên linh thú mà Phùng chân nhân thích nhất tới Vũ Quốc ở nhân giới.Đá lão hoàng đế xuống hiên ngang ngồi lên Long ỷ,bắt chéo chân to miệng nói
"Ta là đệ tử chân truyền của đại trưởng lão Huyền Thiên học viện Phùng Khinh Nhai chân nhân,hôm nay ta tới đây là muốn các ngươi may y phục cho ta.Một bộ bạch y bằng vải tuyết tằm thượng hạng,hoa văn thêu hình hồ ly chín đuôi bằng chỉ hoa tuyết liên trăm năm.Giày cũng như đồ,à suýt thì quên...nhớ là cho người mang tới học viện nhé haha"
Nói song thì phủi mông đứng dậy,gỡ túi bạc nhỏ hai lượng bên hông vứt giữa triều.Ngạo ngễ rời đi trước vẻ mặt không thể tin của triều đình Vũ Quốc.
Phùng Chân Quân làm ơn nhốt cái tên đệ tử của người lại đi!!
Lúc này tóc cũng đã làm song,hôm nay không buộc nữa mà thả xuôi tự nhiên.Thắt thêm ba sợi nhỏ ở phần tóc bên trái,ngắm nhìn bản thân trong gương cảm thấy vô cùng hài lòng.
"Tiểu Đào em mở hộp trang sức ở đầu giường lấy cây quạt trong đó cho ta"
"Vâng" Tiểu Đào nhanh chân chạy vào phòng ngủ,rất nhanh đã quay ra.
"Công tử,quạt của người"
"Ừm" Phất tay một cái chiếc quạt liền mở ra,có khung làm bằng bạch ngọc thượng hạng.Thân bằng lụa trắng,vẽ một con hoả hồ chín đuôi nhỏ ở phía dưới.Cây quạt này là món qùa đầu tiên khi tiểu hồ ly ra đời người nhà đã tặng nó cho cậu.Đúng là rất ý ngĩa!
"Đi thôi"
"Vâng"
Cũng không phải lần đầu học viện tổ chức đại hội so tài này,đây cũng xem như là lợi thế với các môn sinh.Chủ yếu lựa ra hạt giống tốt tiến cử lên Thiên Chân học viện ở thiên giới,đứng đằng sau nó là ngũ đại tông môn. Mục đích cuối cùng của tất cả,tìm ra người có thiên phú mạnh nhất dạy dỗ thành tài.Cũng chỉ vì giết chết một kẻ mà bọn họ xem là đại ma đầu--Ác nhân--Thất đức.
Ma tôn minh giới Kiếm Trì Uyên!
Y vốn dĩ là cháu đích tôn của Long tộc thần giới ,nhưng lại mang trong mình một nữa dóng máu của của hung thú thượng cổ.Cha y Ngao cơ là thế tử đời thứ năm của Ngao gia, nhưng tính cách lại ích kỉ nhỏ nhen.Năm ấy thần giới và Địa giới còn lại phát lệnh truy sát toàn bộ sinh linh minh giới,Ngao gia liền cử Ngao cơ dẫn binh xuất trận.
Minh giới lúc bấy giờ vừa trải qua chiến tranh nội bộ còn chưa phục hồi nguyên trạng thì bị nhị đại giới truy sát.Sinh linh đồ thán Minh giới gần như tận diệt,các đại gia tộc hầu như đều phải bỏ vốn gốc đệ giữ mạng con cháu trong nhà.Nhiều hung thú hoá thành nhân hình có mỹ mạo liền bị bắt mang về thần giới làm nô lệ.Trong đó có mẹ y,thánh nữ của Đằng xà tộc.
Do có mỹ mạo xuất chúng liền bị Ngao cơ nhìn trúng nạp nàng làm tiểu thiếp,vốn dĩ nàng không chịu định tự tữ để bảo toàn trinh tiết nhưng Ngao Cơ bỉ ổi. Liền dùng tính mạng của toàn bộ gia tộc bức ép nàng,cam lòng chịu nhục làm thiếp của hắn.Năm năm sau đó nàng liền sinh ra Kiếm Trì Uyên ,tên ban đầu là Ngao Thuần.
Từ nhỏ đã bộc lộ tư chất thông minh nhưng luôn bị gia tộc ghẻ lạnh chèn ép khiến y khốn khó đủ đường,cha không thương mẹ không yêu.Chịu đủ xỉ nhục của bát hoang tam giới mãi đến năm 10 tuổi liền bị Ngao Bính Thiên gia chủ Ngao gia hạ lệnh giết.Phá bỏ linh căn,cắt đứt gân tứ chi ,chọc mù hai mắt.Toàn thân bị dây xích làm từ thần thiết xiên qua hai bả vai quấn quanh người. sau đó liền bị mang tới tử địa ngũ giới vứt vào Xích nhai tán cương,cứ tưởng y phải thoi thóp chờ chết.Nhưng không,máu và nước mắt cộng thêm tiếng hét thương tâm phế liệt đan xen thù hận thành công hấp dẫn oán niệm và tử khí của của sinh linh tam đại giới trong trăm ngàn năm qua.Chúng hội tụ đồng loạt tiến vào cơ thể Kiếm Trì Uyên,trãi qua ngàn năm khi mà tất cả mọi người ngũ giới đều đã quên đi đại thiếu Ngao Thuần của Ngao gia thì hắn lại nhiếp bàn trở về.
Toàn thân diện trường bào màu đen thêu hình rồng tứ trảo.Khuôn mặt lạnh lùng đeo một nữa chiếc mặt nạ bằng bạc bên trái,đôi con ngươi màu đỏ huyết chất chứa thù hận vô biên.Hắn đơn thân độc mã đánh tới thánh địa tam giới không kịp trở tay,hắn đạp tam đại giới dưới chân.Bỏ cả vốn gốc cũng không giết được hắn,lấy mẫu thân hắn ra uy hiếp thì hắn vẫn thờ ơ như không.
Trải qua trăm năm cuối cùng tam giới lại trở về thế cân bằng một cách qủy dị,Kiếm Trì Uyên thống nhất toàn bộ Minh giới.Thành công ngồi lên ngai vị Ma Tôn,địa giới hằng năm phải cống nạp tế phẩm cho y.
Vào cái ngày này hơn hai ngàn năm trước Địa giới chịu không nổi ức hiếp nữa,họ phối hợp với Thiên giới lần nữa phát lệnh truy sát Ma tôn Kiếm Trì Uyên.
Ngao gia lần nữa xung phong dẫn đầu,bọn họ thề phải ngũ mã phanh thây tên xúc sinh Ngao Thuần này.Còn nói hắn là nổi ô nhục lớn nhất của Ngao gia long tộc từ thưở ban đầu tới nay,vốn dĩ Kiếm Trì Uyên đã bị xoá tên khỏi gia phả Ngao gia từ năm muời tuổi ấy.
Nhưng bọn họ vẫn không hài lòng!!
Tất cả cùng nhau bay lên bầu trời Minh giới,do Kiếm Trì Uyên đã tạo kết giới nên không thể trực tiếp sông vào.
Toàn bộ người của Ngao gia trực tiếp cắt máu thề độc"Vĩnh viễn sẽ không bao giờ chấp nhận Kiếm Trì Uyên là người của Ngao gia".
Ngao Cơ còn thêm một lời thề "Ta Ngao Cơ thế tử đời thứ năm của Ngao Gia tại đây xin thề rằng,chỉ cần bất cứ kẻ nào trong Thần giới và Địa giới có quan hệ mật thiết với tên súc xinh Kiếm Trì Uyên này,sẽ là tử địch với Ngao gia ta"
Những lời này thành công chọc giận Kiếm Trì Uyên
Y mở kết giới thả toàn bộ hung thú thượng cổ đã đề thăng tu vi đến đỉnh cao ra quyết tử chiến.
Toàn bộ cao thủ của Thần giới bao vây một mình Kiếm Trì Uyên,trong đó Ngao gia và Đằng Xà tộc là trợ công lớn nhất.Họ hoá thành chân thân vốn có yểm trợ đám người kia.
Kết qủa là lưỡng bại câu thương!
Số người sống của nhị giới không đến một nữa,Minh giới thì khá hơn chút.Do chỉ có hung thú và Ma tôn ra ngênh chiến mà thôi,không phải bọn họ không muốn ra giúp y mà tại vì tôn thượng của họ nói rằng "Giải quyết đám súc xinh đó một mình ta là đủ rồi"
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
173 chương
75 chương
22 chương
415 chương
257 chương
10 chương