...Chương 10... Vậy, ngày mai bổn vương đưa nàng tới phủ của Tiểu Hi. Im lặng nãy giờ, bây giờ Lãnh Thiên Vũ mới bắt đầu nói chuyện. Không cần đâu, ngày mai ta sẽ tự mình đi. Cô lập tức từ chối lời đề nghị của anh. Ban nãy Tiểu Hi cũng đã nói là để ta đưa nàng đến rồi. Nếu làm trái ý của nó thì không biết nó sẽ làm gì bổn vương nữa. Vậy được thôi, còn bây giờ ta cần đi nghỉ rồi. Cô không tiếp tục từ chối nữa. Vậy bổn vương đi trước. Nhưng mà Tiểu Linh, bổn vương muốn nói với nàng trước đây là bổn vương không tốt. Nhưng mà sau này tuyệt đối sẽ không có chuyện như vậy xảy ra đâu. Anh nói xong thì liền quay người rời đi. Còn cô sau khi nghe anh nói thì liền đờ người ra. Thì cũng đúng thôi, trước đây vốn dĩ cô chỉ có một mình, leo lên chức tổng giám đốc khi mới chỉ có 22 tuổi thì biết có bao nhiêu người ganh ghét muốn hãm hại cô chứ. Giờ đây lại có người nói sẽ đối xử tốt với cô, dù không muốn thừa nhận nhưng cô lại có chút cảm động. Có lẽ vị Tam vương gia này cũng không đáng ghét đến như thế nhỉ. Tiểu thư vậy ngày mai chúng ta sẽ tới phủ công chúa thật sao. Tiểu Nguyệt thấy anh đi rồi thì mới lên tiếng. Đương nhiên rồi, sao em lại trông vui mừng đến như vậy chứ. Còn không phải là do em nghe nói phủ thất công chúa nổi tiếng xa hoa lộng lẫy sao. Ban đầu em cứ tưởng công chúa sẽ rất khó gần chứ, không ngờ cô ấy lại vừa xinh đẹp vừa vui vẻ, hoạt bát như vậy. Tiểu Nguyệt lên tiếng ca ngợi Tiểu Hi thật đúng là rất xinh đẹp và hoạt bát, quả thực rất đáng yêu. Nhưng mà em cũng rất đáng yêu nên không cần phải ganh tị đâu. Cô vừa nói về Tiểu Hi cũng đồng thời khen ngợi Tiểu Nguyệt. Hai người này đều rất giống nhau, hệt như những cô em gái bé nhỏ vậy khiến cô rất muốn bảo vệ. Tam ca, sao rồi, có tiến triển gì chưa. Anh vừa đi ra khỏi vung của cô thì Lãnh Hi liền nhảy ra hỏi anh. Không phải muội về cung rồi sao, sao vẫn còn ở đây vậy. Đây không phải là muội đang lo cho huynh sao. Mà nói thật Thanh Linh tỷ tỷ thật sự rất đẹp a, không những vậy lại còn tốt tính, còn có cùng sở thích với muội nữa. Thật sự không hiểu sao huynh có thể bỏ mặc tỷ ấy hai năm trời á. Mà thôi không sao, bây giờ bắt đầu lại vẫn còn kịp. Mai huynh nhớ đưa tỷ ấy đến phủ của muội, muội nhất định sẽ tạo cơ hội cho huynh và tỷ ấy. Thần thiếp tham kiến vương gia, thất công chúa. Lãnh Hi đang hí hửng lên kế hoạch cho ngày mai thì không biết Vân Như Tuyết từ đâu đi đến làm cho cô mất cả cảm xúc. Thần thiếp đi qua đây thì thấy vương gia và công chúa đang nói chuyện tạo cơ hội gì đó. Không biết là có thể cho tuần thiếp biết có chuyện gì không. Thảo mai như vậy là muốn làm gì cơ chứ, trông thật là thấp hèn, Lãnh Hi cô nhìn mà thấy ngứa cả mắt. Sao nào, chuyện của Tam ca và bổn công chúa từ khi nào phải báo cáo cho ngươi biết vậy, bổn công chúa lại không biết quyền hạn của một vị trắc phi được Tam ca ta nhặt về lại lớn đến như vậy đó. Vân Như Tuyết nghe cô nói thế thì xây xẩm mặt mày liền cúi xuống nhận tội. Sao cô ta lại quên mất vị công chúa này trước giờ trong mắt chỉ chứa có hai vị tam vương gia và tứ vương gia thôi cơ chứ. Còn đối với người khác thì có khi tàn nhẫn chẳng kém bất kì ai. Công chúa thứ tội là thần thiếp quá phận rồi. Bổn công chúa hôm nay đại phát từ bi nên khuyên ngươi tốt nhất là sống an phận một chút, đừng có làm chuyện gì khiến bổn công chúa chướng mắt. Nếu không cái chức trắc phi này ta cũng không biết là ngươi có thể ngồi đến bao giờ đâu. Nghe rõ chưa. Lãnh Hi cười khinh một cái rồi lên tiếng cảnh cáo cô ta Thần thiếp nhớ rõ rồi. Mong công chúa đừng trách tội Nghe rõ rồi còn không mau đi, định đứng ở đấy làm gì nữa. Thần thiếp, thần thiếp xin phép đi trước. Cô ta nhanh chóng rời đi ngay lập tức. Ở lại thêm một chút không biết vị công chúa này sẽ làm gì cô ta nữa. Tam ca đến bao giờ huynh mới đuổi bỏ cái đám thê thiếp này của huynh vậy, chứ mỗi lần đến mà gặp bọn họ là muội sẽ phát bệnh mất thôi. Lãnh Hi quay sang than vãn với Lãnh Thiên Vũ. Những lời cô nói đều là sự thật a. Hôm thì là đám người mĩ nhân gì đó, hôm lại là cái vị trắc phi khó ưa kia, nói thật chứ bọn họ diễn không mệt nhưng cô nhìn mà muốn phát bệnh mất thôi. Bây giờ vẫn chưa được, bọn họ còn có giá trị lợi dụng. Muội nói cho huynh biết tốt nhất là nên mau chóng giải quyết đi. Đám người này muội nhìn còn thấy mệt chứ đừng nói đến Thanh Linh tỷ tỷ. Thôi không nói với huynh nữa muội phải về rồi. Ngày mai nhớ đến đó. Lãnh Hi chào tạm biệt rồi quay người rời đi Chú ý an toàn, có chuyện gì thì cho người tới báo với bổn vương. Nhớ cẩn thận với đám người trong cung. Lãnh Thiên Vũ lên tiếng dặn dò Muội biết rồi, huynh đừng lo. Muội đi đây. Kiếm Vân Vâng Vương gia. Ngươi mau đi theo bảo vệ Tiểu Hi đi. Hộ tống con bé về phủ an toàn. Lãnh Thiên Vũ ra lệnh cho Kiếm Vân, mặc dù Tiểu Hi nói không sao nhưng an toàn vẫn hơn..