Xuyên không dị giới vô thượng hệ thống
Chương 8 : thần bí mỹ nhân chiến tử dực linh mãng
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân Mười ngày sau,
Thiên Hạo đang ở một tòa núi lớn ,tu luyện xem ra đã qua bảy tám ngày
Sở dĩ hắn đi vào ngọn núi lớn này cũng bởi vì bị mấy yêu thú Lục giai truy đuổi. Đang yên ổn ở trong rừng tu luyện, đột nhiên xuất hiện ba Lục giai yêu thú Hỏa Viêm Hổ, ba thất giai ma thú này nếu như Trúc cơ đỉnh phong gặp phải cũng phải chạy trốn cho nên hắn dĩ nhiên không dám chơi lại, hắn vội vàng khoanh chân bỏ chạy, chạy mãi chạy mãi vô tình hắn lạc vào tòa núi này.
- Ầm.
Chuyện gì đã xảy ra? Có người đánh nhau phía trước sao?- Trong miệng thì thào
Nói xong lời này sau, Thiên Hạo vận dụng Thuấn di ngay lập tức biến mất
Nhìn cây cối không ngừng hoá thành tàn ảnh vụt qua dưới thân, Thiên Hạo khuôn mặt kích động đến mức đỏ lên, lập tức di chuyển nhanh hơn, hơn mười phút sau hắn cũng đến được nơi chiến đấu lúc này năng lượng ba động kịch liệt tạo ra uy áp mạnh đến nỗi hắn cảm thấy run sợ.
Quan chiến ở gần, hắn lại một lần nữa run sợ về mức độ chiến đấu bậc này
Ánh mắt Thiên Hạo hướng về yêu thú trên không trung, yêu thú này hình thể khổng lồ to lớn hơn bảy tám thước, toàn thân lại bao trùm một tầng kết tinh màu tím, ánh nắng chiếu rọi làm tinh quang bắn ra tứ phía.
Đầu của yêu thú là một đầu mãng xà sắc diện dữ tợn, hai mắt phát ra tử quang xen lẫn ánh huyết hồng kì dị, miệng rộng răng nanh. Trên thân mãng xà khổng lồ mọc ra một đôi cánh màu tím, mỗi lần vỗ cánh, đoàn đoàn hỏa diễm màu tím nhạt mà áp bức cuồn cuộn cuốn ra, lực lượng to lớn không tưởng được.
Cực đại mãng xà cuộn mình trên không trung, một cỗ uy áp vô hình từ trên bầu trời giáng xuống làm cho Thiên Hạo tâm thần run rẩy.
"Đây chính yêu thú cấp 7 là Tử Dực Linh Mãng trong truyền thuyết đó sao?"
Ánh mắt mê ly nhìn ma thú mang trong mình cả sự huỷ diệt, Thiên Hạo nhẹ giọng lầm bầm.
Trong lòng vì vẻ ngoài của Tử Dực Linh Mãng mà lắc đầu sợ hãi than, Thiên Hạo lại đem ánh mắt hướng về phía thân thể đang cùng Tử Dực Linh Mãng đối đầu.
"Không ngờ lại là một mỹ nhân?" Ánh mắt lướt qua thân hình linh lung có lồi có lõm, Thiên Hạo trong lòng cảm thấy ngạc nhiên không nghĩ tới lại là một nữ nhân xinh đẹp a.
"Nữ nhân kia, tại sao tới quấy rầy bổn tọa nghỉ ngơi?" Trên bầu trời, cực đại mãng xà đột nhiên dùng tiếng người quát to.
Yêu thú đạt tới cấp 7 này hẳn đã sớm đã mở linh trí, trí tuệ cũng không thấp hơn so với loài người.
"Ta muốn mượn một ít tử linh chi huyết của ngươi để dùng!" Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Tử Dực Linh Mãng đôi môi đỏ mọng hé mở, âm thanh lạnh nhạt êm tai truyền ra.
"Tử linh chi huyết? Tử Dực Linh Mãng ta cả trăm năm mới ngưng tụ được vài giọt chi huyết, quý giá vô cùng, há như ngươi nói muốn có là có?" Tử Dực Linh Mãng tức giận nói .
"Nếu đã như vậy, ta đây không thể làm gì khác hơn là bắt ngươi giao ra!"
Nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, nữ tử trước mặt chậm rãi giơ trường kiếm, có chút bất đắc dĩ nói.
Nhìn thấy hành động của nữ tử trước mặt, Tử Dực Linh Mãng liền phát ra một tiếng cười lớn :
"Ha ha! Loài người các ngươi thật tham lam, ngươi tu vi cũng đạt đến Hóa hư cảnh , bất quá nếu thật muốn giao chiến, ngươi có thể còn sống mà lấy được Tử linh chi huyết của ta không đây?
"Cái này ngươi cũng không cần quá lo." Thản nhiên lên tiếng, nữ nhân thần bí bàn tay trắng nâng nhẹ trường kiếm chém tới phía trước.
Oanh...
Bùm..
Bành......
Một người, một thú lao vào kịch chiến trăm chiêu, không ai nhường ai, yêu thú thất cấp không hổ là yêu thú thất cấp, phòng hộ cũng như công kích bình thường khó có thể làm được gì
‘’Hừ, kiếm của ngươi cũng được đấy’’- Tử Dực Linh Mãng nhìn nữ tử trước mặt nói
‘’Hãy xem công pháp huyền cấp Phong Bạo của ta đây”- thần bí nữ tử vung kiếm nói lớn
Trên bầu trời, phong bạo khổng lồ sau khi thần bí nữ tử vung kiếm liền mang theo tiếng gió rít cuồng bạo, điên cuồng cuốn hết tất cả mà hướng đến Tử Dực Linh Mãng
Thiên Hạo may mắn không bị cuồng phong cuốn đi, hai tay gắt gao nắm chặt, nhìn rừng rậm xung quanh bị phá tan thành một mảnh hỗn độn, không khỏi nuốt một miếng nước bọt.
Tử Dực Linh Mãng phát ra một tiếng gào thét, hai cánh rung lên, tử sắc hoả trụ rộng hai ba trượng phía trước miệng tách ra rồi hướng gió lốc mà đánh tới.
Ầm...
Oanh....
Gió lốc cùng hỏa trụ hung mãnh va chạm, điên cuồng phóng thích năng lượng kinh khủng vào nhau nổ tung trời
Bùm..
Ầm..
Ầm
Khói bụi mờ mịt bao phủ khắp mọi phía không thấy được gì, một lúc sau mới mờ mờ tan biến
Nhìn thấy tử hỏa công kích không có hiệu quả, Tử Dực Linh Mãng nhãn đồng hung quang đại thịnh, hướng nữ nhân thần bí bổ nhào tới tạo nên một cỗ tử mang cực kì diễm lệ, không khí tiếng gió xé rít bén nhọn chói tai vang vọng khắp trời.
Nhìn thế công của Tử Dực Linh Mãng , nữ nhân thần bí gương mặt có chút ngưng trọng, hai tay kết thành chưởng ấn cực lớn chừng hai ba thước đột ngột ngưng hiện trước mặt.
Cực chưởng ấn lao nhanh chặn được trước đầu của mãng xà, nhưng từ từ bị khí thế mãng xà làm cho thối lui
Ầm .....
Phá được phòng ngự của đối phương, Tử Dực Linh Mãng trong miệng vang lên một trận rít gào, thân thể khổng lồ có vặn vẹo, tốc độ công kích cuồng bạo làm người ta sợ hãi cùng.
Thấy Tử Dực Linh Mãng công kích truy theo không bỏ, nữ nhân thần bí cũng chỉ chọn cách né tránh, dù sao cùng quái vật có thân thể dị thường, nếu không may va chạm trực tiếp thì cũng không phải là cách hay.
Tử Dực Linh Mãng thân thể không ngừng lao tới, mà nữ nhân thần bí nọ cũng không ngừng thối lui, mặc dù nhìn thì rơi xuống hạ phong.
Ngẩng đầu nhìn tràng chiến đấu cực kì hoa lệ trên bầu trời cùng không gian không ngừng chấn động, Thiên Hạo âm thầm tắc lưỡi, đây đúng là cuộc chiến của cường giả, sức ép còn muốn làm người ta khó thở.
"Phòng ngự cùng thân thể của Tử Dực Linh Mãng cực kì mạnh mẽ, nữ nhân kia tu vi lại là Hóa hư cảnh còn có huyền giai công pháp, thực lực chênh lệch không quá xa, như vậy nếu không dùng át chủ bài chính thức, cơ bản khó có thể phân ra thắng bại’’-Thiên Hạo thầm nghĩ rồi
Ngẩng đầu nhìn trên bầu trời nhìn trận chiến cao cấp cực kì hiếm gặp này.
Bởi vì trên bầu trời một người một thú tạo giao chiến tạo thành động tĩnh quá lớn, rất nhiều yêu thú bị quấy nhiễu thức dậy từ giấc ngủ sâu, kết quả là dãy núi vốn vắng vẻ bây giờ nhộn nhịp hẳn lên.
Song mặc dù yêu thú xuất hiện đông đảo, cũng không có một con nào tiến lên hỗ trợ Tử Dực Linh Mãng , bởi vì chúng nó phi thường minh bạch, chũng nó không có khả năng can thiệp vào trận chiến này.
Trận chiến kéo dài chưa có dấu hiệu dừng lại.
"Ngươi đang thách thức ta đây! Mau cút đi!" Tử Dực Linh Mãng thấp giọng rít gào, âm thanh chấn nhiếp cả núi rừng.
"Chỉ cần ngươi đem tử linh chi huyết trao đổi cùng ta, ngày sau ta tuyệt không trở lại gây phiền nhiễu." Bị gắt gao đuổi giết đến hơn nửa ngày, nữ nhân thần bí nhẹ giọng nói.
‘’ Vậy thì ngươi chết đi’’- Tử Dực Linh Mãng gào thét tức giận nói.
Tử Dực Linh Mãng phát ra tử sắc khí tức vây quanh thân mình rồi lao tới phía trước, miệng xuất hỏa trụ cuồn bạo như vòi rồng đánh thẳng vảo nử tử.
Nháy mắt lúc tử khí sắc hỏa trụ xuất hiện, nữ nhân thần bí sắc mặt hơi đổi, cũng tại lúc đó chân khí vận chuyển, đem công pháp phong kiếm xuất ra.
"Liệt phong kiếm vũ!"
Theo tiếng quát nhẹ của nữ nhân thần bí, này không gian trước người liền hơi ba động, vô số kiếm ảnh thoáng hiện trong không trung rồi xoắn lại với nhau như một trụ kiếm khí, xoáy tròn với tốc độ cực cao hướng hỏa trụ bạo phát.
‘’Ầm’’
‘’Ầm’’
Hỏa trụ mãnh liệt đánh tan trụ kiếm khí rồi đánh thẳng vào thân thể nàng, lúc này Tử Dực Linh Mãng lập tức hiện tới trước người nữ tử há miệng cực lớn định cắn nuốt nàng.
Ngay lúc này trường kiếm trên tay nữ tử rung lên mamng theo một đạo quang tuyến bắn ra hướng đỉnh đầu mãng xà bắn tới, Tử Dực Linh Mãng phản ứng mau lẹ chỉ bị quang tuyến làm bị thương phần cổ làm nó đau đớn kịch liệt gào thét cuồng bạo, thân thể uốn éo vô đình đánh trúng nữ nhân thần bí làm nàng đang trọng thương văng xa cả vài dặm đường.
Dưới tiếng gào thét đau đớn ẩn chứa năng lượng cuồng bạo, sơn mạch không ngừng chấn động, một vài đỉnh núi cao vút liền bị vỡ nát.
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
166 chương
5 chương
25 chương