Xuyên không dị giới vô thượng hệ thống
Chương 11 : hoàng đế chu khiêm
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânVừa nói xong, thân ảnh Y Lan liền xông ra khỏi động, hai mắt dáo diết nhìn xung quanh tìm tung tích Thiên Hạo, lúc này ở phía trước có một thân ảnh lảo đảo đi về phía nàng
"Hổn đản? Ngươi không sao chớ?" Nhìn thấy nhân ảnh, mặt ngọc vui vẻ,nàng vội vã chạy tới hỏi.
"Hừ,dám gọi ta là hổn đản, mau đưa ta vào trong ."Thiên Hạo máu tươi đầy người nhìn nàng cười khổ một tiếng, trước mắt hắn lúc này tối sầm, trực tiếp ngã xuống người nàng.
***********************************
-Vĩnh An Thành-
Trong trạch viện phía tây thành lúc này Tuyết Nhi đang ở tại đây, hàng ngày cô bé được Uyển Linh và Âu Dương Thiếu Kiệt bầu bạn nhưng vẫn không khỏi nhớ đến Thiên Hạo.
-‘’Uyển Linh tỷ tỷ, ca ca đi lâu như vậy rồi không biết khi nào mới về’’-Tuyết Nhi hai mắt long lanh nhìn Uyển Linh hỏi.
-‘’Huynh ấy sẽ nhanh chóng quay về thôi, Tuyết Nhi ngoan, không được khóc nhè thì ca ca sẽ mau về’’- Uyển Linh xoa đầu Tuyết Nhi đáp.
-‘’ Đúng đấy, hắn sẽ nhanh chóng về thôi, muội yên tâm, hắn không về thì bổn thiếu gia sẽ vào Thánh Sơn Ma Lĩnh lôi cổ hắn về’’- Thiếu Kiệt từ bên ngoài nhanh chóng bước vào lên tiếng.
-‘’Hi hi với tu vi Nhập khí cảnh tầng 3 như huynh mà cũng đòi vào đó sao’’-Uyển Linh che miệng nhìn hắn cười, tiểu nha đầu kế bên không biết gì cũng cười theo làm cho Thiếu Kiệt mặt mày tối xạm.
Ở một nơi cách biệt cũng thuộc Vĩnh An Thành, đó chính là Hoàng cung, nơi Hoàng thất Chu gia cư ngụ.
Phía nam trong hoàng cung là một trong những tòa tòa cung điện nguy nga của Hoàng thất.
Lúc này, trong ngự thư phòng, một tung niên nam tử thân thể tráng kiện, ngồi tựa lưng vào ngai vàng, hai mắt nhíu lại dưỡng thần, không biết đang suy nghĩ điều gì .Cả người phát ra sự uy nghiêm,thân thể tỏa ra một cổ ngạo khí áp bức, là người đứng đầu một quốc gia lâu năm hoàng đế Nguyên Phong Quốc Chu Khiêm!
Ngự thư phòng vốn tĩnh lặng, vệ quân canh giữ xâm nghiêm bỗng nhiên phát ra tiếng gió nhè nhè, có người xuất hiện!
-Ngươi về rồi đấy à!
Giọng Chu Khiêm phát ra.
-Mạnh Vân tham kiến bệ hạ
Một trung niên nam tử tuổi tác bất quá hơn hoặc kém Chu Khiêm một chút ít bước vào, áo bào màu xanh, thân thể có chút mệt mỏi chấp tay hành lễ.
- tình hình mọi thứ thế nào rồi?
Trung niên nam tử này, vốn là một tiểu tướng ở biên cương. Ngày trước có công hộ giá cứu Chu Khiêm thoát khỏi yêu thú tấn công, được hoàng đế đưa về trở thành hộ vệ bên cạnh thái tử.
Hắn theo phò tá Chu Khiêm cũng đã qua ba mươi năm. Từ ngày đầu Chu Khiêm mới lên ngôi vua, Mạnh Vân trở thành cận vệ luôn túc trực bên cạnh hoàng đế.
- Tuyết Nhi tiểu thư hiện đang ở trạch viện của một cô gái tên Mộ Dung Uyển Linh, hơn nữa vị cô nương đó có vẻ quen biết Âu Dương Thiếu Kiệt của Âu Dương gia.
- Là người của Âu Dương gia à? còn Hạo Nhi sao rồi ?
-‘’Thiên Hạo thiếu gia thì....’’
Thấy Mạnh Vân lưỡng lự có chút quái lạ, Chu Khiêm đặt quyển sách xuống bàn hỏi:
-‘’Mau nói, Hạo nhi làm sao?’’
-‘’ Thiên Hạo thiếu gia hai tháng trước tại Thiên Hương Lâu đã giết chết Triệu Lộc của Triệu gia......sau đó thì’’.
Nghe Mạnh Vân nói vậy, Chu Khiêm cũng nhíu mày:
-‘’ Triệu Lộc! Con trai thứ hai của Triệu Vũ à, bên Triệu gia có động tĩnh gì không?’’
-‘’Sau khi Triệu Lộc chết, Triệu gia đã cho người tìm kiếm khắp nơi tung tích của Thiên Hạo thiếu gia, nhưng vì thiếu gia ngày hôm sau đã đi Thánh Sơn Ma Lĩnh nên Triệu gia vẫn chưa tìm thấy’’.
Chu Khiêm giật mình, đứng bật dậy nhìn Mạnh Vân hỏi dồn:
-‘’cái gì, Thánh Sơn Ma Lĩnh, nơi nguy hiểm như vậy, ngươi...sao ngươi không báo cho ta sớm, hôm nay mới báo là sao’’.
-‘’ Hoàng Thượng bớt giận, Thiên Hạo thiếu gia hiện giờ vẫn bình an, thần luôn luôn đi theo thiếu gia, nhưng chỉ là.....’’
Mạnh Vân thấy Chu Khiêm vậy cũng mồ hôi lả tả nhanh chóng bẩm báo, đang phân vân không biết phải nói sao chỉ dám nói Thiên Hạo vẫn bình an
Chu Khiêm nhìn nhìn rồi lại hỏi:
-‘’ nhưng chỉ là cái gì.....mau nói?’’.
-‘’Bệ Hạ có còn nhớ thiếu gia đã từng bị hôn mê ba ngày không?’’-Mạnh vân đáp
-‘’Hạo nhi cơ thể yếu ớt, một ngày kia lên núi bị dã thú tấn công làm hôn mê, điều này ngươi đã báo lần trước rồi’’ –Chu Khiêm từ tốn nói.
-‘’ Đúng vậy bệ hạ, cũng từ lúc tỉnh lại đó, thiếu gia rất khác, không chỉ xấu đi, mà còn tốt hơn, thậm chí thiếu gia có thể tu luyện được rồi hơn nữa còn biết cả kiếm pháp nữa’’-Mạnh Vân gật đầu đáp
-‘’ Cái gì?, Hạo nhi có thể tu luyện được rồi à, không phải báo cáo lúc trước của ngươi nói nó không thể tu luyện được hay sao’’- Chu Khiêm ngạc nhiên hỏi.
-‘’báo cáo lần trước của thần đúng là như vậy, nhưng sau khi hết hôn mê, không biết cơ duyên gì thiếu gia có thể tu luyên được, mà còn trong thời gian cực ngắn, nếu không làm sao có thể giết được Triệu Lộc, một Nhập Khí cảnh tầng 5 chứ’’-Mạnh Vân lúng túng trả lời, báo cáo lần này của hắn khác xa lần trước phải chăng khác nào nói hắn không làm tròn chức trách a..
-‘’Ngươi nói, con trai thứ hai của Triệu Vũ tu vi Nhập Khí cảnh tầng 5 rồi sao’’- Chu Khiêm nghiêm giọng nói
-‘’Vâng, bệ hạ, Triệu gia đúng là ẩn giấu sâu, nếu không phải thần ở Thiên Hương Lầu chứng kiến mọi chuyện, thần cũng không ngờ’’.
-‘’Hừ! Hay cho Triệu gia, đóng kịch trước mặt ta hay lắm’’.
-‘’Hạo nhi cuối cùng cũng tu luyện được rồi, ngươi theo nó tới giờ, tu vi hiện giờ thế nào rồi’’-Chu Khiên nét mặt vui mừng hỏi.
Mạnh Vân quỳ một chân xuống chấp tay giọng run run đáp:
-‘’Bệ hạ tha tội, từ khi thiếu gia vào Thánh Sơn Ma Lĩnh thần đã đi theo rất sát, nhưng không hiểu sao thân ảnh thiếu gia rất ma mị, thoáng một cái đã biến mất không còn dấu vết, thần đã tìm kiếm rất lâu nhưng cũng không thấy thiếu gia vì vậy mới trở về bẩm báo bệ hạ’’.
-‘’Ngươi....’’ Chu khiêm tức giận nói không nên lời, quyển sách trên bàn cũng bị hắn gạt xuống đất.
-‘’Bệ hạ yên tâm, thần tin thiếu gia sẽ không sao, sẽ bình an trở về ạ’’- Mạnh Vân sợ hãi đáp.
-‘’ Nếu Hạo nhi có gì xảy ra, ta sẽ xử tội ngươi, bây giờ ngươi mau đến chỗ Tuyết Nhi đi, hãy đảm bảo an toàn cho con bé, lần này mà không xong thì coi chừng ngươi’’-Chu Khiêm trầm giọng nói.
-‘’Vâng, bệ hạ’’- Mạnh Vân chấp tay hành lễ rồi sau đó lui ra.
Nhìn thấy thân ảnh Mạnh Vân biến mất, Chu khiêm khẽ thở dài, từ từ tiến sâu vào bên trong đưa tay xoay nhẹ hoa văn mắt rồng, một mảng tường tách ra xuất hiện bên trong là tòa mật thất.
Từ từ tiến vào, trước mặt Chu Khiêm là một bài vị, thấp xong nén nhang cắm vào lư hương xong hắn lẩm bẩm nói:
-‘’ Bá Thiên, đệ yên tâm được rồi, Hạo nhi và Tuyết Nhi giờ rất tốt.......’’
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
69 chương
106 chương
18 chương
34 chương