Xui Xẻo Nhặt Được Một Quả Trứng
Chương 2
CHƯƠNG 2: TỬU QUỶ XUẤT HIỆN.
Chưa nở ra đã có ý thức, quả trứng này nhất định là do một Tiên Cầm(1) sinh ra, không ngờ đến tiên giới dạo chơi, lại “lỡ tay” nhặt được một quả trứng của Tiên Cầm, Huyền Thanh tưởng tượng: Sau này, không cần phải liếc nhìn đống kì trân dị thú của sư đệ mà ghen ăn tức ở nữa! Liền ngoác mồm cười ha hả.
“Tiểu quai quai của ta, đừng lăn nữa! Đừng lăn nữa! Thúc thúc tìm một nơi ấm áp ấp trứng cho ngươi nha!!”
Huyền Thanh trong lòng âm thầm tự phỉ báng mình, chỉ vì một con Tiên Cầm mà tự biến mình thành một quái đại thúc biến chất, nhưng vì muốn ở trước mặt sư đệ giữ gìn một chút thể diện, hắn đành phải nhịn.
Có lẽ do thanh âm của hắn quá ư là đê tiện, có lẽ quả trứng thông minh này cảm giác được nguy hiểm đang đến gần, liền bật dậy nhảy lui về phía sau, đối mặt với Huyền Thanh ở giữa ngũ tinh toát ra một khí thế áp bức, trứng cảm thấy mình như bị một bóng ma đè lên, thân thể tròn vo bất giác run rẩy, một bên run rẩy một bên nhảy nhảy thoát khỏi ngũ trảo của Huyền Thanh. . . Nhưng xung quanh không có chỗ ẩn thân, chỉ có mỗi bộ ấm trà, quả trứng đành phải trốn phía sau bình trà mà run.
“Tiểu quai quai, đừng sợ! Thúc thúc sẽ không làm hại ngươi đâu!”
Huyền Thanh nhẹ nhàng đưa tay bắt lấy trứng, thanh âm càng ngày càng đê tiện, trên mặt nở nụ cười gượng gạo.
Bình trà đột nhiên phun ra một cột nước, nhắm thẳng mặt Huyền Thanh mà đánh tới, quả trứng bắt lấy cơ hội “Bịch! Bịch!” nhảy xuống bàn hướng ngoài phòng mà chạy đi, Huyền Thanh không vội đưa tay lau mặt, sau đó đưa chân đạp một cái, trường kỷ bay tới chặn ngang cửa, một tiếng “Rầm!” thật lớn vang lên! Quả trứng sợ tới mức ngây ngốc ngã xuống đất, lăn đến bên chân của hắn.
“Ô ô ô ô. . .”
Trứng phát ra thanh âm đầy ủy khuất của một tiểu hài đồng, rồi nằm gọn trong tay của Huyền Thanh.
Nơi tu hành của Huyền Thanh tọa ở một ngọn núi cao kín đáo, có hoa có cây cỏ có cả chim thú, nhưng lại không có người, Huyền Thanh kiến tạo một tòa Trúc Cư ở ngay trên đỉnh núi, chung quanh trồng hơn mười cây ăn quả, mở thêm một vườn rau dưa, có phần dân dã.
Quả trứng bị giam trong Trúc Lung(2) mà Huyền Thanh bỏ nửa canh giờ ra ngồi bện, treo lên cây Hòe(3) già trước cửa Trúc Cư, dưới tán Hòe già có một bộ bàn ghế, đều là do Huyền Thanh buồn chán không có việc gì làm nên đem đá về tạc thành.
Đổ mỹ tửu từ Tửu Hồ Lô ra, Huyền Thanh hảo hảo thưởng thức Trần Nhưỡng Tiên Tửu ngàn năm, hương thơm của mỹ tửu nồng nàn tinh tế đưa con sâu rượu trong hắn tung lên tận mây xanh, hắn vừa nâng chén rượu đến trước miệng, thì liền phát sinh một việc vô cùng kì quái —— Trần Nhưỡng ngàn năm hóa thành một đạo tế lưu bay đến Trúc Lung tản ra xung quanh quả trứng, tiên linh chi khí trong rượu đều bị quả trứng hấp thu hết, biến thành nước lã trở về trong chén.
Chỉ một lúc sau, Trần Nhưỡng ngàn năm đã trở thành một chén nước lã vô sắc vô vị.
Huyền Thanh không nói gì cầm lấy chén rượu, chợt thấy lại một đạo tế lưu bay từ phía Trúc Lung, sắc mặt nhất thời đại biến, tiểu gia hỏa này uống hết một chén rượu của hắn đã đành, cư nhiên còn có chủ ý đánh tới Tửu Hồ Lô của hắn nữa chứ!
Huyền Thanh vội vàng cầm lấy Tửu Hồ Lô, kiên quyết đem Trần Nhưỡng ngàn năm hút trở vào, lại dùng pháp thuật che miệng hồ lô lại.
Không hấp thu được tiên linh chi khí, quả trứng thở hồng hộc nhảy tới nhảy lui, kháng nghị Huyền Thanh sao lại giành rượu của nó, thấy Huyền Thanh không thèm để ý, trứng liền chơi xấu lăn qua lăn lại, Trúc Lung liền trái lắc phải rung, cành Hòe già cũng lay động không ít.
“Đừng lăn nữa! Ta cho ngươi thêm một ly, uống xong ngoan ngoãn nằm im cho ta.”
Lão Hòe già này tu luyện thêm vài năm nữa thì sẽ trở thành tinh, những cành cây khẳng khiu không thể trụ nổi đại lực của quả trứng, khiến cho gốc rễ đại thương nguyên khí, Huyền Thanh đau lòng, lại càng đau lòng gấp trăm lần đưa tay rót đầy một chén rượu.
Sau khi hấp thu tửu khí trứng bắt đầu lên men, nhiệt độ thay đổi, vỏ trứng lúc đầu trắng như tuyết rồi dần dần chuyển sang màu hồng nhạt, trứng rất phấn khích, đứng lên rồi lại ngã xuống, ngã xuống rồi lại đứng lên. . . Cứ liên tục nhiều lần như vậy.
Huyền Thanh biết quả trứng đã say rượu, Trần Nhưỡng Tiên Tửu ngàn năm đừng nói là Tán Tiên như hắn chịu không nổi, mà ngay cả Thiên Tiên sư đệ của hắn uống nhiều quá cũng say không phân biệt nổi Đông Tây Nam Bắc, huống chi là một quả trứng nho nhỏ.
Nhưng mà trứng say vượt quá sức tưởng tượng của Huyền Thanh, Huyền Thanh đầu đổ đầy mồ hôi lạnh nhìn quả trứng lúc thì kề sát Trúc Lung, giống như đang theo dõi hắn rồi cười khúc khích, lúc thì nhảy qua nhảy lại, lúc thì lộn nhào, lúc thì siêu tốc xoay tròn như con quay, đến khi đầu choáng mắt hoa thì liền ngã xuống nằm bất động, phì phò lăn ra ngủ.
Cuối cùng cũng chịu nằm yên, bằng không Trúc Lung nhất định sẽ bị phá nát, cây Hòe già chịu không nổi cũng gãy luôn.
Huyền Thanh đưa tay lau mồ hôi lạnh, rồi lại sờ sờ Tửu Hồ Lô giắt trên lưng, hắn chỉ muốn một con Tiên Cầm bình thường thôi! Chứ không cần một con tửu quỷ mỗi ngày cùng hắn uống rượu aaa~~Mấy ngày nay, hắn phải kiêng rượu mới được, tạm thời đem lão hỏa kế bồi bạn cùng hắn mấy trăm năm qua niêm phong cất vào kho vậy!
…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…♥…
(1) Tiên Cầm: Chim thần.
(2) Trúc Lung: Lồng gỗ.
(3) Cây Hòe: Hoa hòe được trồng làm cảnh và dùng làm thuốc trong Đông Y.
About these ads
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
31 chương
2671 chương
32 chương
50 chương
5 chương