Xuân Yến
Chương 68
Tất cả xảy đến, chóng vánh và bất ngờ hơn anh tưởng. Quen nhau chưa đầy mười hai tiếng. Mới đi thăm chùa, cùng ăn bữa cơm.
Anh yêu mến cô, nhưng không phải kiểu yêu khơi gợi dục vọng gì mãnh liệt. Anh muốn ôm cô, cũng tò mò không rõ cảm giác thế nào, nhưng không cho rằng mình sẽ hành động như vậy. Cô không phải là người con gái da trắng nở nang hoạt bát anh từng vui vầy ngày xưa. Cô giống một nhân vật bước ra từ tranh lụa hay thư tịch của một đất nước cổ kính lạ lẫm xa xôi, là một hình vóc được đổ khuôn hoặc điều chế, nhưng không dành cho thế gian. Tác phong mau chóng và thẳng thừng của cô làm anh sửng sốt. Anh chưa thể nào thấu suốt bản chất cô, chỉ còn cách hạ hàng rào của mình xuống, để tùy cô định đoạt.
Không tắm rửa. Tất cả tùy hứng. Da thịt đẫm mồ hôi và ngấm nắng ban ngày giờ nồng nồng nhơm nhớp, không ngờ lại càng thúc đẩy ham muốn quấn quýt. Một trải nghiệm khác biệt anh chưa từng biết đến. Cơ thể cô mảnh mai dẻo dai, da dẻ mát lạnh tựa ngọc thạch, xác thịt như hố đen hấp hút mọi sức mạnh và mâu thuẫn dù dung hòa hay đối lập, vẻ mặt luôn hờ hững thản nhiên. Hơi lạnh nhạt, không nói một lời, lãnh đạm quan sát anh hưng phấn. Anh tin chắc cô là một người phụ nữ giàu kinh nghiệm, bẩm sinh si mê thú vui thân xác. Một người đàn bà phương Đông hai mươi tư tuổi kín đáo sâu sắc. Không hiểu quá khứ, lịch sử và bí mật của cô thế nào.
Anh tách ra khỏi cô. Sực nhớ vừa rồi không áp dụng biện pháp tránh thai, bèn lo lắng hỏi, liệu có phiền phức.
Tôi sẽ giải quyết, cô nói. Không liên quan đến anh.
Anh không nhịn được, cuối cùng vẫn buột ra một câu có thể khiến anh hối hận, anh là người đàn ông thứ mấy của em.
Cô nhìn vào mắt anh, nói, lúc này hai chúng ta đang ở bên nhau, thế là đủ. Còn cần quan tâm đến những điều khác ư?
Cô bảo anh nếu muốn thì cứ về phòng tắm rửa nghỉ ngơi. Đồng hồ đeo tay đã chỉ 2 giờ sáng, tinh mơ hôm nay cô sẽ rời Viêng Chăn xuống cao nguyên Bolaven ở miền Nam, hoạt động lần lượt tại các làng bản dân tộc thiểu số được chọn ra dọc đường. Cứ thế kéo dài hai tháng. Anh không muốn về phòng. Sáng ra là mỗi người một ngả, ai biết bao giờ mới được gặp lại cô.
Tắm rửa sạch sẽ, lơ mơ chìm vào giấc ngủ trên chiếc giường đơn. Tóc cô tỏa hương mát lành, dày dặn đệm dưới má anh. Thân thể ôm trong vòng tay giống như thiếu nữ, sờ thấy cả những lóng xương mảnh dẻ. Khỏang hơn 5 giờ, anh thức giấc, ham muốn lại dâng trào, bèn bắt đầu lần nữa. Lần này cô hết sức nồng nhiệt, giống một đóa hải đường mùa xuân, sau tích tắc bừng nở là đắm chìm hoàn toàn bằng một sức mạnh phóng túng. Thể xác tỏ rõ khuynh hướng cởi mở trong việc trao đổi một năng lượng khác chất, nóng bỏng mạnh mẽ, thuần túy chân thành. Cố sức khai mở mọi con đường, giao nhận, hội tụ, hòa tan với anh, đồng thời cũng bộc lộ một nỗi cô độc không lời lẽ nào diễn tả hết được.
Anh choáng váng đắm đuối vì kích thích khi va chạm với thân thể cô. Thả mình vào dòng chảy xiết, làn nước mềm mại vô hình nhưng mạnh mẽ mê hồn khống chế anh, làm anh mất hết tự chủ ngơ ngác bâng khuâng loanh quanh mãi một chỗ. Trong sắc trời mờ sáng, hòa làm một với người đàn bà thay đổi khó lường, cảm giác tươi mới đến lịm người. Anh muốn khám phá tấm thân u ám dạt dào sôi sục này, cho đến khi lạc lối thì thôi.
Nếu anh tiếp tục sa lầy, có thể cô còn phô diễn nhiều ma lực hơn làm anh bối rối và thắc mắc. Hoàn toàn kiệt sức, anh nói, thật ra anh không hiểu thế nào là tình yêu, dù đã yêu rất nhiều lần. Cô nói, thời gian luôn nuôi dưỡng cảm giác bí ẩn, vì thế mới có nhiều việc chúng ta đã làm bao nhiêu lần mà vẫn không thể nắm bắt hương vị thực sự của nó.
Lời cô nói, anh thường không hiểu lắm. Nhưng ngắm dáng vẻ cô khi cất lời, rồi xao xuyến vì thế, anh thấy cũng đủ rồi. Tia nắng đầu tiên đã lọt vào qua cành lá rậm rạp nơi cửa sổ, rọi tới bên gối. Anh ôm lấy cô từ sau lưng, tâm can bị một làn sóng thình lình xối mạnh hết đê chắn lũy che, đem phơi trần nỗi niềm chân thực.
Anh nói, Fiona, em là người con gái kì diệu nhất mà anh từng gặp.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
101 chương
107 chương
90 chương
54 chương
10 chương
60 chương
39 chương