Xu Xu Đừng Khóc
Chương 70
La La khóac tay bảo tôi thôi đừng hỏi, cậu ấy lúng túng thấy rõ.. okay..thì ko hỏi..
“chắc Long nó buồn lắm khi nghĩ Xuân chọn tôi.”
“uh, cậu ấy còn uống cả bia nữa… ấy chết!! tớ sang tìm cậu vì chuyện này…mà quên…hic hic.. Long đi đâu tắt máy, tớ gọi mãi ko được.” khi tôi cho biết điều đó, Lãm sốt ruột hẳn, đứng phắt dậy, khóac cái áo ngoài rồi nắm tay tôi kéo đi.
“khoan, đi…đâu vậy?”
“tìm Long, nó mà uống bia thì ko xong đâu” tôi bắt đầu bị Lãm làm cho lo lắng theo, lẽ ra tôi phải nói ngay khi gặp Lãm, mà tự nhiên vụ hẹn hò gì đó làm tôi ko nhớ ra.. nên vì thế, tôi bỏ xe đạp ở nhà thờ để Lãm chở đi vòng vòng, tìm Lo Lo. tại tôi gây ra mấy chuyện này..T__T mẹ nói đúng, có lẽ phải kết thúc càng sớm càng tốt.
………………… chúng tôi dừng ở 1 quán café nhạc sống nọ, nhạc dập xình xình, ko giống quán bar hay vũ trường, ko có ai nhảy nhót, nhưng rất ồn, ồn ghê lắm.. người ta toàn hét vào mặt nhau. tôi nhận ra vài bạn học cùng trường, trời ạh, sao họ có thể vào cái chỗ này…??
í, mà nói ai, tôi cũng đang ở đây đấy thôi.T____T
“LONG!! DẬY ĐI VỀ…LONG, MÀY NGHE TAO NÓI KO HẢ??” tiếng Lãm gào to và tôi nhìn thấy Lo Lo. đang ngồi nốc tiếp mấy chai bia, ko thể tin nổi, sao học sinh các cậu lại học thói người lớn thế kia.. ba mẹ mà biết tôi vô đây thì chết đòn.
“MÀY…THẮNG RỒI..MẶC KỆ TAO..!!” ngồi cùng Long là mấy anh bạn tóc xanh đỏ, áo đen đầu lâu tùm lum, trông đáng sợ ghê lắm… tôi chỉ níu vạt áo Lãm và nép sau cậu cho bớt sợ..
La La cứ thế xốc Lo Lo lên, lôi cậu ấy đi, nhưng mấy cậu bạn xanh đỏ kia đã đứng dậy, vẻ rất bặm trợn. họ túm áo Lãm.
“này, mày đừng có chen VÀO GÂY SỰ NHÉ!!”
“buông tao ra.” trong khi Lãm đang gặp nguy hiểm, Long cứ lè nhè ôm chai bia, y như cảnh thất tình trong phim áh +___+
“Xuân giữ nó dùm tôi,” tôi vội đỡ Long, khi Lãm vừa buông tay, trời, Lo Lo nặng quá, hu hu..
“đã nói buông tao ra, NGHE KO HẢ?” vừa dứt lời Lãm xô mạnh anh bạn đang giữ áo mình ra và…
2 người kia nhào vô… *____* ôi ko………… tôi sợ mấy vụ này chết khiếp.
“Long ơi, dậy…cậu nói họ thôi đi…!!” vừa nghe tiếng tôi gọi, Long ngẩng dậy, nhìn tôi đăm đăm, rồi…đẩy tôi ra… ko quan tâm.. trời…cậu sao có thể??
Lãm đang sắp đánh nhau với bọn người kia, thôi tôi đành phải giở trò xin xỏ thôi..
“các bạn…đừng đánh nhau, thôi mình về đi, La La..”
“con gái đừng lộn xộn, tránh ra..” anh bạn mặc áo đen đầu lâu gạt tay tôi mạnh làm tôi ngã nhào, vấp phải cái bàn nên té lăn quay, ui…da………… chân tôi….nghe rắc..1 tiếng. đau điếng. và Long quay lại, bỏ chay bia xuống.
“tụi bây… làm gì vậy?? có biết Xu Xu là ai ko hả???”
“…là ai…? mà thằng này nó cứ tới phá mày..”
“nó là bạn tao, bỏ đi.. còn mày, xin lỗi Xu Xu đi!!”
“tại sao??”
“TAO NÓI XIN LỖI ĐI, MÀY BỊ ĐIẾC HẢ?” ko ngờ anh bạn trông hung dữ là thế, lại nghe lời Long, nói câu ‘Xin lỗi’ với tôi…
O__o
…………………….. rồi nhóm xanh đỏ cũng tiếp tục ngồi uống bia, Lo Lo thì đã chịu bước ra khỏi quán… phùuuuuu…………………
“tao đã nói mày đừng chơi với bọn nó rồi.”
“mày là ba tao chắc? mày bảo sao tao phải nghe à??”
“ko, nhưng… mày đã hứa với tao.”
“dẹp cái lời hứa quái quỉ đó đi. tao hứa khi tin lời mày nói, là Xu Xu sẽ ko thích nếu tao chơi với chúng.” gì? sao có tôi vào đây??
“khoan..? sao liên quan tớ nữa??”
Long quay sang nhìn tôi rồi ngoảnh mặt đi..
Lãm kéo tay cậu ấy lại.
“mày nghe đây, chiều Xuân ko đi với tao. cô ấy ko chọn ai cả.”
“nói láo.”
“ko, cậu ấy nói đúng đó. tớ ko đi với Lãm.”
“vậy cái hộp đó…là gì..”
“là quà tớ mua cho cậu ấy, vừa đem sang tặng thôi. nếu đi với Lãm thì đã đưa ngay lúc gặp rồi, còn mang về nhà làm chi?”
Long bắt đầu chịu tỉnh ra, vẻ mặt cậu ấy như suy ngẫm, hóa ra còn có người khờ hơn tôi nữa..T__T sau vài phút “xem xét lời giải bày” của tôi, có vẻ cậu ấy đã tin..
“ko…chọn ai à?”
“uh..”
Lo Lo vuốt mặt, mím môi và nhe răng cười, xong nhảy vào giữa tôi và Lãm, khóac vai chúng tôi.. cậu ấy cứ như là… con tắc kè hoa.. khi thì say khước như gã thất tình thảm thiết, khi thì như đại ca Xã Hội Đen *__* khi lại nhí nhảnh như cậu học trò …
“vậy thì thôi đừng chọn nữa.. tự nhiên sợ…thất bại.. quá..”
Long nói nhưng mặt đỏ lựng, ko biết vì say bia hay vì cậu ấy thấy xấu hổ nữa… dù sao như thế này tốt hơn nhiều, ko phải chọn lựa.. cả 3 người chúng ta chơi với nhau.
“nhưng cậu ko được nói tớ bắt cá 2 tay đấy.”
“okay!!^_^”
Long đồng ý ngay, khiến tôi thấy nhẹ nhõm..
……có thể tiếp tục giữ tình bạn…tôi ko thuộc về ai.. cho đến khi nào, tôi biết mình thực sự…yêu 1 người nào đó.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
20 chương
41 chương
36 chương
21 chương