Xin đừng biến mất ken !

Chương 2 : Ghen tị

- Sáng hôm sau ! sau mọi chuyện đã sảy ra hôm qua thì giờ tớ cảm thấy tốt hơn bao giờ hết. Vì sao à ? vì.....*chạy xuống lầu* mẹ ơi ! con đi học đây ! *mở cửa* (hana)- Cái con bé này thật là....haizz ! con gái gì mà không biết giữ ý tứ gì hết. Không biết nó giống ai vậy nhỉ ? hà ông xã ? (mẹ hana) - E hèm ! đương nhiên là con bé giống anh rồi ! con gái năng động ở tuổi này thì rất cần thiết đấy em à (ba của hana) - hừ ! anh còn nói được nữa à ? mà thôi ! em không nói nhiều với anh....ăn mau rồi còn đi làm nữa đấy (mẹ của hana) Trong khi đó Hana thì..... - YAHOO !!!! Ken !!! cậu chờ tớ lâu không ? (hana) - Ừm ! không lâu lắm đâu ^^ giờ ta đi thôi (ken) - Ừ ! hihi ^^ (hana) Ken và Hana vẫn đi học như bình thường nhưng Hana có vẻ vui hơn hẳng những ngày thường....họ tới trường và bước vào lớp, vào chỗ ngồi thì một đám người vây quanh Ken khiến Hana cảm thấy không được thoải mái... - Hoàng tử của lớp vào rồi ! cậu có cần tụi tớ làm gì không ? (1 bạn nữ) - Nè ! cậu có hay chơi game không ? hôm nào đi với tụi tớ làm vài ván game ha ! (1 bạn nam) - Woa ! cậu thiệt là đẹp trai quá đi thôi ( 1 bạn nữ) - Nè ! khi rãnh cậu có hay đi đâu chơi ko ? kể với tụi tớ đi ( 1 bạn nam) - À.....các cậu từ từ ! tớ sẽ nói mà vậy nên đừng giành nhau mà nói. Như thế không hay đâu (ken) - Hana.....ủa ? "Đâu mất tiêu rồi ?" (ken) Tại sân thượng.... - Hana à ! rầu rĩ cái gì ? cậu ta không quan tâm cậu đâu ! đừng nghĩ về cậu ta nữa (yumi) - Ai nói với cậu là tớ quan tâm cậu ta ? tớ lên đây vì cần yên tĩnh để đọc sách thôi mà (Hana) - Rồi rồi ! ai mà chả diện cớ này nọ khi họ muốn giấu giếm điều gì đó chứ ? Cậu là bạn của tớ từ năm lớp 5 tới giờ nên tớ rành cậu lắm mà. Đừng có mà giả bộ (yumi) - Tớ chả có giả bộ cái gì cả (hana) - Hể....thiệt hông má ? (yumi) - Giờ tớ đang đọc sách và cần chút yên tĩnh nên phiền cậu "bấm nút" giúp tớ (hana) - Trời ! tàn nhẫn thế ? mà thôi sao cũng được tớ đi đây gặp cậu sau (yumi) - Haizz ! tại sao mình lại cảm thấy tức giận nhỉ ? (hana) Giờ ra chơi..... - Hana ! chờ tớ một chút (ken) - Hửm ? có gì sao Ken ? (hana) - Nếu tớ- (ken) Bỗng một cô gái chạy tới ôm Ken - Ken.....(cô gái) - Eh ? có gì sao ? (ken) - Tớ không hiểu chỗ này ! cậu chỉ giúp tớ với (cô gái) - À !....xin lỗi Hana. Lần sau tớ sẽ nói chuyện với cậu tiếp (ken) - Ừm ! tớ không sao đâu ! gặp cậu sau. (hana) Hana bỗng quay lưng nhìn lại....ánh mắt vô hồn nhìn ra bầu trời rồi tự lẫm bẫm một mình. - Tại sao...mình lại cảm thấy không vui vì Ken....lại là trung tâm của mọi sự chú ý....nhưng không phải là mình ? oa ! mình ngốc thật...lại nói bậy bạ gì thế không biết nhưng.....vì sao lồng ngực lại khó chịu thế này ? ah.....cái này được gọi là.............ghen tị sao ? (hana) Mọi thứ xung quanh Hana giống như dừng lại....có một cái gì đó đã khiến Hana khó chịu.....